Con Đường Bá Chủ

Chương 1640


trước sau



Bầu không khí trở nên ngưng trọng đến cực điểm…
Vô số người sắc mặt kinh dị nhìn lấy cảnh tượng này.

Không ai nghĩ đến, các tộc Thần Thú dám quyết tâm trở mặt với Tuế Nguyệt Cung…mà Lạc Nam cũng không ngại nghênh chiến các tộc Thần Thú.

Càng không ai nghĩ đến, bên cạnh Lạc Nam vậy mà sở hữu cổ lực lượng kinh khủng đến như vậy, chỉ tính về số lượng Thiên Đế đang hiện diện, phía của Lạc Nam đã áp đảo hơn.

Long Ngạo Hải sắc mặt khó coi đến cực hạn, nhìn chằm chằm Tuế Nguyệt Nữ Đế quát lớn:
“Ngươi không sợ chúng ta liên thủ cùng Săn Ma Điện, diệt đi Côn Lôn Giới và Tuế Nguyệt Cung hay sao?”
“Haha, ta chỉ sợ Côn Lôn Giới và Tuế Nguyệt Cung diệt đi các tộc Thần Thú và Săn Ma Điện mà thôi!” Lạc Nam thái độ cường ngạnh đến cực điểm.

“Cuồng vọng!” Các tộc Thần Thú lập tức vừa giận vừa sợ.

Với đội ngũ cường giả hiện tại của phe Lạc Nam, quả thật có thể tiêu diệt bất kỳ chủng tộc Thần Thú nào.

Một khi đại chiến, khó tránh khỏi lưỡng bại câu thương.

Nhưng nếu như lúc này lên tiếng thỏa hiệp, e rằng mất mũi của các Thần Thú sẽ mất sạch.

Bất chợt, thanh âm uy nghiêm của Long Ngạo Thiên truyền vào trong tai Long Ngạo Hải:
“Cứ chiến đi, xem thử thực lực của bọn chúng đạt đến mức nào để ngày sau biết cách ứng phó!”
“Tộc Trưởng…” Long Ngạo Hải sững sờ, sau đó lòng tự tin đột ngột tăng mạnh.

Có Tộc Trưởng hậu thuẫn, mà cùng với Tộc Trưởng còn có Long Quân Sư, hắn sợ cái gì?
Nhìn lấy đám Thần Thú Tộc Trưởng khác, Long Ngạo Hải cười gằn nói:
“Các ngươi e ngại cái gì? Chúng ta đã thành Thiên Yêu Đế trăm ngàn năm qua, chẳng lẽ lại sợ một đám vừa đột phá hay sao?”
Lời vừa nói ra, đám Thiên Yêu Đế giật mình lấy lại tinh thần.

Đúng thật là như vậy…
Mặc dù nhân số bên phía Lạc Nam nhiều hơn, nhưng đa phần đều là những người vừa đột phá Thiên Đế, có những người khí tức vẫn còn cực kỳ mới mẻ, chưa kịp ổn định, thậm chí có cả Địa Đế.

Trong khi đó cường giả của tộc Thần Thú bọn hắn đã đột phá không biết bao nhiêu năm, căn cơ vững chắc hơn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn, thủ đoạn chiến đấu đa dạng hơn.

Chẳng lẽ lại đi e ngại một đám hậu bối?
Bất quá dù sao cũng là lão quái vật cáo già, để cho cẩn thận…bọn hắn vẫn âm thầm truyền âm về trong tộc, yêu cầu những Trưởng Lão đang tọa trấn chú ý động tĩnh ở nơi này, để có thể kịp thời chi viện bất cứ khi nào cần đến.

Bên phía Lạc Nam, đám người lại không có kiên nhẫn chờ đợi.


Bởi vì nôn nóng lập công trước mặt Thiếu Chủ, bốn vị Thiên Đế của Côn Lôn Giới đã chủ động xuất kích.

Kiếm Đế thi triển Luyện Vực Kiếm Kinh, sáu tầng Kiếm Vực bạo phát, Đế Kiếm trong tay ngân vang, Kiếm Khí ngút trời, mãnh liệt chém ra…
Một đường Kiếm Khí xẹt ngang tinh không, chém về trận hình của các tộc Thần Thú.

“Hừ, một tên tiểu bối dám làm càn trước mặt lão phu?” Bạch Hổ Ngũ Trưởng Lão gầm lên một tiếng.

Ánh sáng lóe lên, Hổ Trảo kích hoạt, mười cái móng vuốt sắc bén không kém lưỡi đao nhô ra, Sát Vực bùng nổ, nghênh chiến trực diện Kiếm Đế.

KENG KENG…
Như kim loại va đập kịch liệt, Kiếm và Trảo ma sát tóe lửa giữa không gian.

Kiếm Đế và Bạch Hổ Ngũ Trưởng Lão lâm vào kịch đấu.

Cùng thời điểm đó, Minh Đế một tay điều động Hắc Ám Thiên Đế Lực, một tay điều động Quang Minh Thiên Đế Lực.

Vận chuyển công pháp Quang Ám Tâm Kinh, Hắc Ám và Quang Minh bỗng nhiên hòa hợp, sức mạnh bạo tăng.

“Ám Quang Thủ!”
Nghiêm nghị gầm lên, hai tay duỗi ra, vô tận Quang Ám điều động kết thành một cái đại thủ như che phủ thiên địa, chụp xuống đầu một vị Thiên Yêu Đế.

“To gan!”
Vị Thiên Yêu Đế giận tím mặt gầm lên, trực tiếp hiển hóa thành bản thể là một tôn Kim Ô với toàn thân bao phủ trong ngọn lửa vàng rực.

Thì ra hắn là Kim Ô Ngũ Trưởng Lão.

Không hề e ngại thế công của Minh Đế, Kim Ô Ngũ Trưởng Lão dùng đôi cánh với hỏa diễm đang bùng cháy lao thẳng vào Ám Quang Thủ…
ĐÙNG!
Dư ba nổ tung, Minh Đế và Kim Ô Ngũ Trưởng Lão liên tục lùi bước trên không trung, sau đó một lần nữa lao vào nhau triền đấu dữ dội.

Không cam lòng yếu thế, Thanh Đế và Vô Đế lần lượt xuất kích.

Thanh Đế thi triển Lục Chu Độc Điển, lại là hư ảnh của sáu con nhện độc cự đại hiện ra sau lưng, dùng Thiên Đế Chi Độc triển khai thế công nguy hiểm.

Vô Đế càng táo bạo hơn, tu luyện Tinh Quyền Đế Điển nên mỗi một quyền của hắn đấm ra có sức mạnh như một hành tinh đang trấn áp, lại cách không oanh tạc, nặng nề đến cực điểm.

Để đối mặt với Thanh Đế, Tứ Trưởng Lão của Kim Ô Tộc quyết định ra tay, dùng Kim Ô Thánh Hỏa khắc chế Đế Độc, cuồn cuộn thiêu đốt.

Nội tình của Long Tượng Tộc không sánh bằng các Tộc khác, chỉ có hai vị Thiên Yêu Đế là Tộc Trưởng và Đại Trưởng Lão.

Để đối kháng sức mạnh từ Tinh Quyền Đế Điển của Vô Đế, Đại Trưởng Lão Long Tượng Tộc đích thân ra tay, sử dụng sức mạnh và thể phách cường đại trời sinh, ngạnh kháng từng quyền của Vô Đế, sau đó thô bạo phản kích.

Cuộc chiến của hai Thể Tu hàng đầu, không gian liên tục phá toái…
Vô số người đang quan chiến biến sắc vội vàng rút lui để giữ khoảng cách.

Chỉ mới có tám vị Thiên Đế cấp cường giả ra tay đã khiến hàng vạn dặm tinh không phá toái, cuộc chiến này đã định trước sẽ vô cùng khốc liệt.

“Đáng giận, mỗi người bọn chúng đều sở hữu Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp khác nhau!”
Long Ngạo Hải ánh mắt lóe lên nhìn lấy tình hình chiến cuộc.

Bởi vì mang mục đích thăm dò sâu cạn của thế lực dưới tay Lạc Nam, Long Ngạo Hải sẽ chú tâm rất nhiều thứ.

Hắn đã để ý việc Kiếm Đế, Thanh Đế, Vô Đế, Minh Đế cả bốn người vậy mà sở hữu bốn loại Công Pháp Cực Phẩm khác nhau.

Phải biết rằng dựa vào thông tin ngày trước, bốn người này khi chưa thành Thiên Đế thì ngay cả một môn Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp cũng không có.

Điều này chứng tỏ nội tình của Côn Lôn Giới đang tăng tiến không ngừng, căn cơ ngày một dày lên, đây chẳng phải tin tức tốt lành gì đối với Long Tộc.

Nghĩ đến đây, Long Ngạo Hải muốn lợi dụng sức mạnh của các tộc Thần Thú khác để tiêu hao lực lượng dưới trướng Lạc Nam, bèn lên tiếng nói:
“Hừ, nếu bọn chúng đã dám chủ động xuất kích, chúng ta cũng phải chứng minh ai mới là kẻ mạnh!”
“Được!” Đang chiến ý dâng trào, các Tộc Thần Thú cũng mặc kệ ý đồ thật sự của Long Ngạo Hải.

Bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, liên tục có người xuất thủ.

Bốn tên Trưởng Lão còn lại của Bạch Hổ Tộc ngửa đầu rống lên, cùng lúc hóa thành bản thể, bốn tôn Bạch Hổ với hình thể uy mãnh, toàn thân trắng muốt như tuyết, sát cơ lại ầm ầm bạo phát mà ra.

“Hổ Uy Sát Thuật!”
Bốn tên Bạch Hổ Trưởng Lão cười gằn một tiếng, ý niệm liên thông.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vốn chỉ sở hữu sáu tầng Sát Vực, nhưng khi triển khai Hổ Uy Sát Thuật, Sát Vực của bọn hắn bỗng nhiên sinh ra cộng hưởng, sau đó mạnh mẽ gia tăng.

Từ sáu tầng lên đến tận tám tầng.

Hổ Uy Sát Thuật là loại Bí Thuật cường đại của Bạch Hổ Tộc mà chỉ có nhân vật cấp Trưởng Lão trở lên mới có thể sử dụng.


Một khi triển khai cùng nhau, Sát Vực của những kẻ thi thuật sẽ sinh ra liên kết, giúp nhau trở nên hùng mạnh.

Bốn tên Bạch Hổ Trưởng Lão mặt hổ dữ tợn, mang theo sát vực thô bạo xé rách thương khung.

Bát tầng Sát Vực mạnh mẽ khiến vô số người quan chiến sắc mặt trắng nhợt, cảm giác run rẩy từ tận linh hồn.

Trong vũ trụ này, có thể sở hữu loại Vực cấp bậc như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Nhưng ngoại trừ Sát Vực, Bạch Hổ Tộc còn có một ưu điểm đó là tốc độ cực nhanh…
Chỉ vài bước nhảy vọt, bốn tôn Bạch Hổ dữ dằn đã hiện lên trên đỉnh đầu chúng nữ, hung tợn vồ xuống.

Cơ mà đối mặt với thế công dữ dội như thế của bốn vị Bạch Hổ Trưởng Lão, chỉ có hai vị nữ nhân lặng lẽ làm ra phản ứng.

Chính là đôi sư đồ Quái Khôi Nữ Đế và Thành Bích.

Hai nàng liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc nở nụ cười xinh đẹp, động lấy ý niệm trong lòng.

ẦM ẦM…
Đất trời như muốn run rẩy…
Từ trong không gian, một tôn Khôi Lỗi với kích thước khủng bố như một vị cự nhân hàng lâm mà đến.

Chính là Tứ Hợp Khôi, tác phẩm mạnh nhất của Tứ Quái Nữ Đế dưới sự điều khiển của Quái Khôi Nữ Đế.

Chưa dừng lại ở đó, đứng trên hai bên bờ vai của Tứ Hợp Khôi còn có hai vị nữ nhân lạnh lẽo vô tình.

Các nàng chính là hai kiện Khôi Lỗi có hình dạng nhân loại do Thành Bích luyện chế, hiện đã được nâng cấp lên thành Thiên Thể Đế.

Vừa mới xuất hiện, Tứ Hợp Khôi đã mở ra con mắt

cự đại của mình, ngưng tụ Nguyên Lực mang tính hủy diệt từ bên trong, điên cuồng bắn ra…
Hai vị Thiên Thể Khôi Lỗi của Thành Bích cũng đồng loạt xuất thủ, một người tung quyền, một người đạp cước với sức mạnh của Thiên Thể Đế.

“Khốn nạn, là Khôi Lỗi!”
Bạch Hổ Trưởng Lão sắc mặt trở nên cực độ khó coi.

Bởi vì Khôi Lỗi vốn dĩ vô tình vô cảm, không có linh hồn, chẳng biết e sợ…cho nên Bát Tầng Sát Vực mà bọn hắn cố ý tạo nên hoàn toàn không có một chút tác dụng nào đối với những vật như Khôi Lỗi.

Bất quá bởi vì tốc độ quá nhanh, đã đánh ra là không thể thu hồi, bốn người chỉ có thể cắn răng, muốn nghiền nát Khôi Lỗi thành cặn bã.

ẦM ẦM ẦM…
Tia hủy diệt của Tứ Hợp Khôi như cột chống trời bắn ngang thiên địa, đem thân thể khổng lồ của bốn vị Bạch Hổ Trưởng Lão ngăn chặn.

Ở phía hai bên, hai vị Thiên Khôi Lỗi cũng đã ầm ầm công đến.

Giận dữ gầm lên, Bạch Hổ Trưởng Lão chỉ đành tạm thời dừng lại thế công, mượn tốc độ cực nhanh né tránh.

ĐÙNG ĐÙNG…
Một quyền một cước của hai Thiên Khôi Lỗi đánh hụt mục tiêu, vô tình nện nát hai ngôi sao đáng thương ở xa xôi.

RỐNG!
Tứ Hợp Khôi không cho bọn hắn cơ hội nghỉ ngơi, thân thể nặng nề như núi đã hung hăng nghiền đến.

“Giao đám Khôi Lỗi này cho chúng ta đi!”
Trong lúc mấy vị Trưởng Lão Bạch Hổ chật vật, chỉ thấy Trưởng Lão của Kỳ Lân Tộc cũng muốn tham chiến.

Kỳ Lân nổi tiếng với khả năng phòng ngự và cận chiến trội hơn so với Bạch Hổ, bọn hắn có thể ngạnh kháng thoải mái với sự trâu bò của Khôi Lỗi, tạo điều kiện thuận lợi để mấy tên Bạch Hổ đối phó với người khác, tiếp tục vận dụng lợi thế từ tám tầng Sát Vực.

“Kỳ Lân Giáp!”
Ngửa đầu thét dài, năm vị Trưởng Lão của Kỳ Lân Tộc toàn thân xuất hiện vô số lớp vảy kiên cường bao phủ, trong tay xuất hiện từng thanh vũ khí khác nhau, chủ động lao về phía ba tôn Khôi Lỗi.

Lấy năm địch ba, dù Khôi Lỗi cường đại đến mấy cũng sẽ sớm bị tàn phá.

Chỉ tiếc đó chỉ là suy nghĩ và dự định của bọn hắn.

Đọc được ý đồ của năm vị Kỳ Lân Trưởng Lão, Cơ Nhã, Cơ Băng, Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế đã ngự không bay ra.

Nhiệt độ không khí cấp tốc trở nên lạnh lẽo, tuyết hoa bay trong gió, phối hợp với bốn vị mỹ nhân của Quảng Hàn Cung quả thật xinh đẹp tuyệt trần.

Bầu trời đang sáng ngời bất chợt chìm vào đêm đen, hai vầng trăng tròn lơ lửng trên thiên không từ xa xôi nhưng lại hóa gần gũi đến kỳ lạ…
“Mượn Trăng!”
Từng đôi mắt đẹp lóe sáng, ánh trăng kia như gia tăng chiến lực cho các nàng.

Sau lưng Lăng Ba và Cơ Nhã, hai hư ảnh Lăng Ba Nữ Đế đã sừng sững hiện lên, Lăng Ba Tù Thiên Thủ lặng lẽ được thi triển.

Thiên Băng Đế Lực ngưng kết không gian, thân ảnh tuyệt mỹ của các nàng thản nhiên ngăn cản phía trước năm vị Kỳ Lân Trưởng Lão, không cho bọn hắn chi viện Bạch Hổ.


“Hừ, chỉ bốn người muốn cản năm người chúng ta?” Kỳ Lân Đại Trưởng Lão quát lớn:
“Thật là cuồng vọng!”
“Ai nói chỉ có bốn người?” Cơ Nhã hờ hững hỏi.

HÚ…
Nàng vừa dứt tiếng, một bóng trắng tinh lệ tỉ mỉ chợt lướt ngang ánh trăng tròn hoàn hảo.

Lạc Nam toàn thân chấn động nhìn lấy thân ảnh nàng, vô thức hô lên: “Dì nhỏ…”
Tương truyền, Nguyệt Dạ Băng Lang là Thần Thú thủ hộ Quảng Hàn Cung.

Nhưng vì bảo vệ Thường Nga Nữ Đế, Nguyệt Dạ Băng Lang chấp nhận cùng vô số tộc nhân Quảng Hàn Cung hy sinh trong đại chiến với Thiên Đình.

Dì nhỏ của hắn, Liễu Thi Cầm luyện hóa huyết mạch Nguyệt Dạ Băng Lang, từng có thời gian tu luyện ở Cung Quảng Hàn, quan hệ với Thường Nga và Lăng Ba rất mật thiết.

Dưới ánh trăng mơ, thân ảnh xinh đẹp nhưng cuồng dã của Liễu Thi Cầm hiện ra…
Nàng một thân thanh y, đỉnh đầu xuất hiện hai cái tai sói, sau mông cũng là một cái đuôi sói trắng…
Giữa vầng trán trơn bóng mê người là một ấn ký hình bán nguyệt, hai mắt đen láy như đêm đen…
Thoáng ôn nhu nhìn về phía Lạc Nam, Liễu Thi Cầm lại bùng nổ sát cơ quay mặt về phía cường địch.

Không phải vì nàng muốn xuất hiện chậm trễ, mà vì nàng vừa thành công xuất quan, chính thức đột phá Thiên Yêu Đế.

“Đối thủ của các ngươi là chúng ta!” Nhìn năm vị Kỳ Lân Trưởng Lão, Lăng Ba Nữ Đế nhếch bờ môi đỏ mộng.

“Lăng Ba Tù Thiên Thủ!”
Nàng cùng Cơ Nhã đồng loạt ra tay, hai cái Đại Thủ lạnh lẽo như băng, mang theo sức mạnh có thể tù túng thiên địa trấn áp mà xuống.

“Nguyệt Tàn!”
Cơ Băng cùng Thường Nga không muốn thua kém, ngón tay kết ấn, hai vầng mặt trăng được ngưng tụ từ vô số Băng Thiên Đế Lực lao đến địch nhân, sau đó ầm ầm bạo tạc.

“Hừ, chúng ta chẳng lẽ sợ các ngươi?”
Kỳ Lân Trưởng Lão từng người khoác Kỳ Lân Giáp, không chút e ngại ngửa đầu gầm rống, Thiên Yêu Đế Lực bao phủ quanh thân, đơn giản mà thô bạo đánh ra vũ kỹ:
“Kỳ Lân Hống!”
Tiếng gầm rống kinh động thương khung, âm ba công kích ngưng tụ thành hư ảnh của một bầy Kỳ Lân, va chạm dữ dội với thế công của chúng nữ.

Công kích tiêu tán đầy trời, Kỳ Lân Trưởng Lão vẫn cực kỳ mạnh mẽ.

Đôi bên không ai nhường ai, có thể trở thành trưởng lão của Thần Thú Tộc đương nhiên rất khó hạ gục.

Liễu Thi Cầm lặng lẽ đứng một bên, tóc dài tung bay, ngọn gió màu đen ẩn chứa hơi thở buốt giá lặng lẽ thổi qua.

Loại lực lượng độc nhất vô nhị thuộc về nàng.

“Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh – Hồi Dạ Phong – Lập Băng Nguyệt!” Môi thơm hé mở.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Cơn gió lúc nửa đêm khiến vô số người sởn cả gai óc cuồn cuộn kéo về, bên trong ngọn gió là vô số Băng Hệ Tinh Khiết bắt đầu kết tụ.

Chỉ thoáng chốc, hàng loạt mặt trăng cùng lúc tái hiện giữa chiến trường.

“Mượn Trăng!”
Thường Nga và mấy nữ tiếp tục sử dụng khả năng của Quảng Hàn Tộc, hấp thu lực lượng từ những mặt trăng do Liễu Thi Cầm tạo ra, sức mạnh gia tăng đáng kể, lực lượng hồi phục kinh người.

Chưa dừng lại ở đó, Dạ Phong của Liễu Thi Cầm vậy mà nâng đỡ bước chân của các nàng, khiến tốc độ của các nàng trở nên cực kỳ nhanh chóng.

Đây là sự liên kết và mối tương quan của Nguyệt Dạ Băng Lang và Quảng Hàn Tộc, có thể gia tăng chiến lực cho nhau.

Trước tình cảnh này, các vị Kỳ Lân Trưởng Lão lập tức cảm thấy khó chơi.

Kỳ Lân Đại Trưởng Lão chú ý đến sự tồn tại của Liễu Thi Cầm, bèn cười lạnh nói:
“Các ngươi cầm chân bốn nữ nhân này, ta làm thịt con sói cái kia là hết phiền toái!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện