Con Đường Bá Chủ

Chương 1646


trước sau



“Rút thôi!”
Đang chiến đấu kịch liệt tại Kim Ô Thiên Hoàng Giới, liên minh nghịch long liền nhận được tin tức cao tầng các Tộc Thần Thú đã lên đường quay về, trong lòng liền sinh ra ý định rút lui.

Bởi lẽ mục đích lần này tập kích không phải thực sự muốn phân định sinh tử thắng bại, chỉ là tạo áp lực lên đám Thần Thú Tộc Trưởng để bọn hắn không dám chơi khô máu với Tuế Nguyệt Cung, nhân tiện vơ vét được bao nhiêu hay bấy nhiêu mà thôi.

Vì thế mà lúc này, Nhân Kê, Cự Thiên Cuồng, Viêm Miên Châu đám người bắt đầu dẫn dắt quân đội vừa đánh vừa lui…
Cùng thời điểm đó, Long Ngạo Thiên và đám Thần Thú Trưởng Lão cũng đã nhận được tin tức cường giả chi viện sắp quay về, chiến ý lập tức đại tăng, kiên quyết không để địch nhân bỏ chạy, thế công gia tăng mãnh liệt:
“Liên minh Nghịch Long, có can đảm tiếp tục đại chiến ba trăm hiệp!”
Công kích tầng tầng lớp lớp bạo phát mạnh mẽ, một đám Thần Thú và thành viên của Tru Nghịch Liên Minh như phát cuồng, liều mạng giữ chân không để liên minh của Nghịch Long rút lui.

Đại chiến càng khốc liệt chưa từng có…
Nhưng bọn hắn không hề phát hiện, một khỏa hạt châu vô thanh vô tức đang lấy tốc độ khủng bố bay quanh chiến trường, sẳn sàng hút lấy những thành viên có dấu hiệu hấp hối của Nghịch Long Quân vào trong, bảo toàn tính mạng…
Tuy nhiên tốc độ của Ngũ Sắc Giới vẫn là không đủ, khó tránh khỏi có những người không may ngã xuống…

“Khốn nạn, chỉ tại lũ khốn Nghịch Long!”
Trên đường quay về, sắc mặt Kim Đế phát lạnh, lửa giận dâng lên sòng sọc hai con mắt, hận ý ngút trời.

Nếu không phải vì liên minh Nghịch Long bất ngờ tập kích, bọn hắn cũng không phải chật vật đến như vậy, trở thành trò cười của toàn bộ vũ trụ.

Hiện tại ai cũng biết Tộc Trưởng các Tộc Thần Thú bọn hắn chuẩn bị công phu đến Tuế Nguyệt Cung cầu hôn, kết quả những nữ nhân kia đều là thê tử của Lạc Nam.

Đến cuối cùng, bọn hắn ngay cả mỹ nhân và huyết mạch cũng không lấy được, ngược lại còn mất tất cả sính lễ vào tay Lạc Nam.

Đây không phải do lũ khốn kiếp Nghịch Long gây ra hay sao?
Nếu như không bị Nghịch Long đột kích, bọn hắn thậm chí có thể huy động thêm cường giả còn tọa trấn ở tộc tiến hành chi viện, dùng số lượng cường giả áp đảo đám nữ nhân ở Tuế Nguyệt Cung.

Đừng quên rằng sau khi Địa Ngục Môn mất đi, lượng cường giả của mỗi tộc đều có gia tăng không ít thì nhiều…
Nếu Tuế Nguyệt Nữ Đế ra tay, tin chắc Săn Ma Điện cũng sẽ không đứng nhìn, cuối cùng thắng lợi thuộc về Thần Thú bọn hắn.

Bởi vì bọn hắn cũng đã cảm ứng được có khí tức của cường giả Săn Ma Điện đang ẩn nấp xung quanh đó.

Đáng tiếc mọi thứ đều bị phá vỡ khi Nghịch Long Liên Quân xen vào, thử hỏi làm sao có thể không hận?
Lúc này đây, bọn hắn đem tất cả căm phẫn mà Lạc Nam và Tuế Nguyệt Cung gây ra gói gọn lại đổ hết lên đầu Nghịch Long.

Chỉ cần trở về, trong ứng ngoại hợp, tin chắc có thể đem toàn bộ Nghịch Long Quân tiêu diệt sạch sẽ, thanh trừ mối hận trong lòng.


Đến khi đó tổn thất số lượng sính lễ kia vẫn có thể bù đắp lại…
Trước diệt Liên Quân Nghịch Long, sau đó hợp tác cùng Săn Ma Điện diệt Tuế Nguyệt Cung và Côn Lôn Giới cũng không muộn.

“Các vị hình như đang rất hận bổn tọa?”
Vô cùng đột ngột, một tiếng cười khẽ thản nhiên vang lên bên tai.

“Kẻ nào?”
Cả đám Thần Thú lập tức phẫn nộ quát.

Không gian trước mặt nứt ra…
Từ bên trong đó, một thân ảnh mang mặt nạ, toàn thân khoác áo choàng đen kịch thản nhiên bước ra, ánh mắt đầy hài hước nhìn lấy đám người.

Đồng tử Long Ngạo Hải co rút lại, bởi vì hắn nhận ra một cổ hơi thở quen thuộc từ trên người thân ảnh này.

“Nghịch Long, là ngươi!?”
Long Ngạo Hải giọng điệu vừa sợ vừa giận.

Không nghĩ đến kẻ mà bọn hắn vẫn luôn truy lùng lại bất chợt xuất hiện trước mặt bọn hắn, còn dám trắng trợn khiêu khích.

“Không tệ…nghe nói các vị muốn quay về tiêu diệt liên quân của bổn tọa, vì vậy bổn tọa liền xuất hiện ở đây cầm chân các vị!” Nghịch Long nhún nhún vai cười nói bình thản.

“Cuồng vọng!”
Chúng Thần Thú lập tức phẫn nộ, ánh mắt như muốn băm vằm Nghịch Long thành trăm mảnh.

Phải biết bọn hắn tuy đã đại chiến ở Tuế Nguyệt Cung tiêu hao không ít lực lượng, nhưng số lượng cường giả đỉnh cao cũng có đến vài chục người, đủ sức nghiền ép bất cứ phiến Đế Thiên Giới nào.

Vậy mà một mình Nghịch Long lại can đảm muốn dùng sức một mình ngăn cản tất cả bọn hắn.

Điều này quả thật là sỉ nhục, rõ ràng Nghịch Long này không xem bọn hắn vào mắt.

Phải biết rằng dựa vào khí thế lúc này mà hắn tỏa ra, cũng chỉ là một tên Đại Yêu Đế mà thôi.

“Khá lắm, Nghịch Long ngươi ngông cuồng vượt quá tầm nhận thức của lão phu!” Long Ngạo Hải híp mắt lại cười gằn:
“Vốn đang muốn truy lùng ngươi vô cùng vất vả, không ngờ ngươi đột ngột xuất hiện dâng lên mạng sống, vậy thì chúng ta chẳng khách khí!”
Nói xong, hầu như không để đối thủ có bất kỳ phản ứng nào.

Long Ngạo Hải miệng rồng ngưng tụ Long Tức, Chân Long Hồn giương nanh múa vuốt uốn lượn trên thiên không.

Hai luồng công kích hung mãnh bắn đến.

Cùng lúc đó, các vị Thần Thú Tộc Trưởng cũng điên cuồng xuất chiêu.

“Bạch Hổ Ngạo Thiên!” Bạch Khởi ngửa đầu thét dài, một luồng âm ba công như ngạo thị thiên hạ, mang theo hư ảnh Bạch Hổ với tám tầng Sát Vực dữ dội vồ đến.

“Thôn Thiên Địa!” Côn Hải Uy há mở miệng rộng, hấp lực dữ dội như vực sâu vô tận hút lấy cơ thể Nghịch Long, muốn rút cạn Long Lực của hắn.

“Kim Ô Chú Nhật!” Kim Đế rít gào, một vầng mặt trời cự đại ẩn chứa sức nóng hủy diệt của Kim Ô Thánh Hỏa bùng cháy, bắn thẳng đến mục tiêu.

“Băng Diễm Ấn!” Băng Diễm Hoàng Điểu Tộc Trưởng sắc mặt nghiêm nghị, Hỏa Thiên Đế Lực và Băng Thiên Đế Lực giao thoa, kết hợp thành một Đại Ấn khổng lồ, hung hăng nện xuống.

“Long Tượng Bàn Thiên Tràng!” Tượng Phách cười gằn dữ tợn, một tôn Long Tượng đạp thiên bình địa hiện ra trước mặt, nghiền ép không gian oanh kích.

“Vạn Phong Xiềng Xích!” Khổng Tước Tộc Trưởng hai tay kết ấn, vô số luồng gió xoáy đột ngột quấn lấy tứ chi của Nghịch Long, đem hắn định trụ giữa tinh không.

“Tử Lôi Oanh Đỉnh!” Sư Bằng Tộc Trưởng điên cuồng vỗ cánh, Tử Sắc Lôi Kiếp cuồn cuộn kéo về trên bầu trời, hóa thành một cột sét như thông thiên trụ oanh tạc trực diện.

“Kỳ Lân Định Thiên Cước!” Kỳ Hiệp trực tiếp hóa thành bản thể khổng lồ, một chân dồn nén toàn diện sức mạnh của Thiên Thể Đế và Thiên Yêu Đế trấn áp thiên địa đạp xuống.

Các vị trưởng lão cũng phối hợp với Tộc Trưởng của mình ra tay…
Trong khoảnh khắc, vạn dặm tinh không hóa thành hư ảo, chỉ còn lại thân ảnh các vị cường giả hàng đầu và công kích khủng bố của bọn hắn đang từ bốn phương tám hướng trấn sát Nghịch Long.

“Hừ, trước trận hình cường giả này xuất thủ, dù là Tộc Trưởng cũng ăn không tiêu, một mình ngươi làm nên trò trống gì?” Long Ngạo Hải nhếch miệng cười gằn, trong lòng thầm mắng Nghịch Long quá mức ngông cuồng tự đại.

Sợ rằng đến cả việc bản thân chết thế nào cũng không biết…
Nào ngờ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Nghịch Long lại nở nụ cười:
“Các ngươi tự biên tự diễn tốt lắm, ai nói một mình bổn tọa muốn ngăn cản tất cả các ngươi?”
RĂNG RẮC…
Tiếng nói vừa dứt, bên cạnh Nghịch Long bỗng nhiên có bốn người thần bí được bao phủ trong áo choàng đen xuất hiện, không nhìn rõ diện mạo.

Vừa mới lộ diện, bọn hắn đã lập tức ra tay.


Một người trong đó đặt chân bước lên, thể nội vang lên tiếng gầm rống như đến từ viễn cổ:
“NGAO!”
Tiếng rống ẩn chứa vô tận uy nghiêm của hoàng giả, như tồn tại đứng đầu vạn thú, như chấn nhiếp thế gian hết thảy địch.

Mà khi tiếng rống này vừa ra, sắc mặt toàn bộ Thần Thú Tộc kịch biến, linh hồn và huyết mạch run rẩy dữ dội như gặp phải thiên địch, cảm giác sợ hãi không kém chút nào khi đối mặt với Nghịch Long Uy.

Thậm chí sự ảnh hưởng của tiếng gầm rống còn đáng sợ đến mức làm suy yếu công kích của bọn hắn.

Mọi thứ vẫn còn tiếp tục, vô cùng vô tận một loại Yêu Lực đặc biệt được ngưng tụ trong bàn tay của người này, hóa thành một cái Vạn Yêu Ấn uy mãnh tuyệt luân, bá đạo tung ra.

ẦM ẦM ẦM…
Vạn Yêu Ấn khủng bố dị thường, trực tiếp nghiền nát tất cả Băng Diễm Ấn của Băng Diễm Hoàng Điểu Tộc.

Chưa dừng lại ở đó, một người thần bí khác cũng biểu hiện chiến lực kinh hoàng.

Chỉ thấy bên dưới lớp áo choàng đen kịch, vố số Trận Văn phát sáng chói mắt trên làn da ngọc ngà.

Chỉ nhẹ nhàng vung tay, người này đã dễ dàng điều động một lúc năm tòa Trận Pháp mang tính hủy diệt.

Không gian như muốn nổ tung, toàn bộ tinh không run lẩy bẩy, năm cái Trận Pháp cự đại hiện lên giữa chiến trường…
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt không dám tin của Kim Ô Tộc và Côn Bằng Tộc, toàn bộ Kim Ô Chú Nhật đã bị năm tòa Trận Pháp

nuốt chửng, sau đó ầm ầm nổ tung…
Khả năng thôn phệ cường đại của Côn Bằng Tộc thị bị Trận Pháp ngăn trở, chẳng thể hút được bất cứ một cái gì cả.

Hai nhân vật thần bí bên cạnh Nghịch Long đã xuất thủ, lần này đến người thứ ba.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ…
Toàn bộ lực lượng ngũ hành trong phạm vi hàng triệu dặm không gian được điều động.

Tất cả cuồn cuộn mà về tiến vào cơ thể của người thần bí…
Theo sau đó, Kim Thiên Đế Lực, Mộc Thiên Đế Lực, Thủy Thiên Đế Lực, Hỏa Thiên Đế Lực và Thổ Thiên Đế Lực đã ầm ầm ngưng tụ ở trong tay.

Năm loại Thiên Đế Lực tương sinh tương khắc dung hòa vào nhau một cái hoàn mỹ tạo thành lực lượng ngũ sắc mang tính bạo phát kinh người.

“Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn!”
Một cái Đại Ấn Ngũ Sắc hủy thiên diệt địa nện ra…
RĂNG RẮC…
Hai mắt muốn lòi ra ngoài, Kỳ Lân Định Thiên Cước ầm ầm tan vỡ, thân ảnh một đám Trưởng Lão Kỳ Lân Tộc chật vật thối lui, sắc mặt trắng bệch vì đau nhứt ở dưới chân truyền đến, xương cốt như muốn phá toái.

XÈO XÈO XÈO XÈO XÈO…
Chưa hết giật mình, từng âm thanh xói mòn đến đáng sợ lại truyền vào trong tay các vị Thần Thú.

Chẳng biết từ bao giờ, thân ảnh khoác áo choàng cuối cùng bên phía Nghịch Long đã động thủ.

Vạn dặm không gian bị một loại Độc Tố màu tử lục bao trùm, tất cả công kích tiến vào vùng không gian này đều bị ăn mòn vô cùng nhanh chóng.

Bất kể là hư ảnh Long Tượng, âm ba của Bạch Hổ hay Tử Lôi của Sư Bàng…
Mọi thứ đều bị kịch độc ăn mòn, hóa thành những tia độc tố đầu nhập vào trong đó…
Độc Tố vẫn đang không ngừng lan tràn và khuếch đại…
Thần Thú cả đám giật mình phát hiện, ngay cả Thiên Đế Lực hộ thân của bọn hắn cũng không thể ngăn cản được những chất độc này.

Mang theo hơi thở của sự chết chóc như tử thần hàng thế, độc tố quỷ dị khó thể hình dung, sẳn sàng ăn mòn bất cứ sinh cơ nào nó tiếp xúc.

Từ đầu đến cuối, chỉ có người thần bí kia vẫn điềm nhiên đứng trong biển độc, lặng lẽ hưởng thụ…
“Làm sao có thể?”
Sắc mặt cả đám Thần Thú Tộc Trưởng trở nên cực độ khó coi.

Từ bao giờ, bên cạnh Nghịch Long lại xuất hiện thêm bốn vị cường giả lợi hại đến như vậy?
Dựa theo biểu hiện vừa rồi, bất kỳ ai trong bốn người này cũng có thể đối kháng với nhân vật cấp Tộc Trưởng như bọn hắn.

Long Ngạo Hải ánh mắt biến ảo khôn lường, căn cứ vào những gì mà bốn người này vừa biểu hiện, hắn chỉ cảm thấy toàn thân của mình phát lạnh, không dám tin thốt lên:
“Yêu Hoàng Chiến Thể, Hóa Trận Thánh Thể, Ngũ Hành Thánh Thể, Diệt Sinh Độc Thể!”
Đối mặt với sự nghi vấn của Long Ngạo Hải, Nghịch Long tán thưởng gật đầu, nhún vai cười nói:
“Chúc mừng, ngươi đoán đúng!”
Mà khi nghe thấy xác nhận của Nghịch Long, thân thể của toàn bộ Thần Thú chợt không rét mà run.


“Khốn kiếp, vì sao bọn hắn vẫn chưa trở lại?”
Long Ngạo Thiên lau đi vệt máu nơi khóe miệng, giọng điệu căm giận.

Mà không chỉ riêng hắn, rất nhiều người khác cũng đang khổ không thể tả.


Bởi vì bọn hắn tin tưởng cao tầng các tộc Thần Thú sắp mang viện quân hùng mạnh trở về viện trợ, nên ra sức liều mạng để giữ lại Nghịch Long Liên Quân.

Trong quá trình này khó tránh khỏi bị đối phương khai thác sơ hở, tổn thất và thương vong đang ngày một tăng lên.

Ngay cả Long Ngạo Thiên cố chấp truy sát hai vị Hỗn Thế Tứ Hầu cũng vô tình bị bọn hắn tìm cơ hội phản kích dẫn đến bị thương.

Cầm cự lâu như vậy, viện quân vì sao còn chưa đến?
Một cảm giác bất an lan tràn khắp cõi lòng.

Chợt, khối Truyền Âm Ngọc trong lòng ngực Long Ngạo Thiên run lên.

Hắn vội vàng lấy ra, phát hiện là Long Ngạo Hải truyền tin đến, bèn vội vàng hỏi:
“Vì sao chưa về đến?”
Đáp lại là tiếng thở hổn hển cực kỳ nặng nhọc của Long Ngạo Hải:
“Nghịch Long ẩn tàng sâu đến đáng sợ, hắn mang theo bốn vị cường giả sở hữu Thể Chất trên Đại Thể Bảng cầm chân chúng ta!”
Lời nói vừa dứt, Long Ngạo Thiên đồng tử co rụt lại, trái tim hung hăng siết chặt.

Không dám tin tưởng, phẫn nộ quát lớn: “Bốn loại Thể Chất? ngươi đùa bởn Trẫm?”
“Là sự thật!” Long Ngạo Hải nặng nề đáp: “Hơn nữa còn là Thể Chất cấp cao, Diệt Sinh Độc Thể, Ngũ Hành Thánh Thể, Hóa Trận Thánh Thể và Yêu Hoàng Chiến Thể!”
Long Ngạo Thiên hô hấp dồn dập, đến mức độ này ngay cả bản thân hắn cũng không thể bình tĩnh.

Nghiến răng nghiến lợi: “Dù bọn hắn sở hữu Thể Chất nhưng chỉ có năm người, các ngươi đông như vậy sao không thể đột phá vòng vây?”
Long Ngạo Hải cười khổ hồi đáp: “Chúng ta đại chiến ở Tuế Nguyệt Cung một trận, thể lực tiêu hao rất nhiều, bọn hắn lại vừa đánh vừa lui, ý đồ cầm chân chúng ta mà không hề liều lĩnh, cực kỳ khó xử!”
NGAO!
Long Ngạo Thiên phẫn nộ bóp nát truyền âm ngọc, ngửa đầu lên trời nộ hống.

Mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát của hắn.

Nếu tiếp tục đánh, thành hay bại khó mà nói.

Thân là một kẻ mưu mô và cẩn thận, đại sự không nắm chắc tuyệt đối sẽ không quyết định liều lĩnh.

Nghĩ đến đây, Long Ngạo Thiên khàn giọng quát to:
“Để bọn chúng rút lui! Đừng đánh chó cùng đường, chúng nó sẽ cắn ngươi!”
Nghe mệnh lệnh của hắn, các cường giả và quân đội tộc Thần Thú rốt cuộc không còn bám sát Nghịch Long Liên Quân.

“Hahaha, đánh chó cùng đường? hay bất lực không thể làm gì khác?” Hắc Trư cõng lấy Tiểu Thiên Ý từ trong Bảo Khố vọt ra, ngửa đầu lên trời cười lớn:
“Nói cho ngươi biết, sở thích của Nghịch Long Liên Quân chúng ta chính là chọc chó rồi bỏ chạy!”
“Nhìn thấy đám chó bị chọc đến mức phẫn nộ mà không thể làm gì, cảm giác này quá con mẹ nó sảng khoái!”
“Hì hì hì, Trư Thúc Thúc ví von rất hay!” Tiểu Thiên Ý vui sướng vỗ tay khen hay.

“Chết!” Long Ngạo Thiên phẫn nộ tung ra một Trảo.

Đáng tiếc, Ngũ Sắc Giới đã lóe lên, kịp thời hút Hắc Trư và Tiểu Thiên Ý đám người tiến vào.

Sau khi thu sạch Nghịch Long Liên Quân, Ngũ Sắc Giới cũng phá không bay đi.

“Chọc chó rồi bỏ chạy?”
Phân tích câu nói này, rõ ràng hợp lý hơn lời nói trong cơn giận dữ của Long Ngạo Thiên.

Rõ ràng là Nghịch Long Liên Quân đánh đến tận hang ổ của bọn hắn, sau khi phá nát và vơ sạch bảo khố rồi nhanh chân chuồn đi…
Bọn hắn chỉ là những con chó bị trêu tức mà không thể làm được gì.

“PHỐC!”
Long Ngạo Thiên sắc mặt tái xanh, bất chợt lửa hận công tâm phun ra một ngụm máu.


Chúc cả nhà ngủ ngon.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện