Tru Tiên Điện…
“Thương thế của nàng quá nặng, ngay cả lão phu cũng lực bất tòng tâm…”
Trong một thạch thất bí mật, một lão già kiểm tra tình huống của Ngọc La Yên, chân mày nhíu chặt.
Đứng ở bên cạnh chính là Đại Nguyên Lão Tứ Hồn Lão Nhân và Phó Điện Chủ Tru Vô Tà, nghe thấy lão già nói vậy cũng là sắc mặt trầm xuống.
Lão già trước mặt này là Dược Trưởng Lão của Tru Tiên Điện, chẳng những phụ trách Dược Viên, còn là một vị Y Sư kiêm Luyện Đan Sư cao cấp.
Để hắn nói lực bất tòng tâm, có thể thấy tình huống của Ngọc La Yên nghiêm trọng đến mức nào, hầu như chỉ còn một tia hơi thở yếu ớt.
“Tây Phương Giáo!” Ánh mắt Tứ Hồn Lão Nhân ngưng tụ mãnh liệt, bên trong là lửa giận tràn lan.
“Đem tình huống ngươi điều tra được kể lại một lần, chúng ta sẽ thương nghị đối sách!” Tru Vô Tà trầm giọng nói.
Bởi vì việc trưởng lão của Tru Tiên Điện bị Tây Phương Giáo bí mật bắt cóc không phải vẻ vang gì nên đến nay Tru Tiên Điện vẫn cố phong tỏa tin tức này, những người tình cờ chứng kiến đều đã bị xóa ký ức, chỉ còn vài nhân vật cao tầng biết được mà thôi.
Tứ Hồn Lão Nhân gật đầu đáp lại:
“Dựa theo lão phu điều tra linh hồn nàng, biết được lần trước khi Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện nhắm vào Tiên Ma Cung, Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo là Ngộ Mục bỗng nhiên xuất thủ nhắm vào một thành viên của Tiên Ma Cung sở hữu khả năng triệu hoán hư ảnh Ma Phật!”
“Nào ngờ đó chỉ là kế dương đông kích tây, ngoài mặt Ngộ Mục chỉ thèm thuồng người sử dụng hư ảnh Ma Phật, thực chất trong lòng đã ngấm ngầm để ý Ngọc La Yên vì tham lam thiên phú Tà Âm của nàng!”
“Sau khi bị Tiên Ma Công Chúa đẩy lùi, Ngộ Mục tưởng như đã rút lui, nào ngờ nhân thời cơ hỗn loạn bí mật dùng Thần Thông bắt cóc Ngọc La Yên, sau đó nhốt vào Không Gian Pháp Bảo!”
Dược Trưởng Lão nghe vậy phẫn nộ quát lớn: “Lý nào lại như vậy? hắn xem Tru Tiên Điện chúng ta là quả hồng mềm sao?”
Ánh mắt Tru Vô Tà híp lại, hừ lạnh một tiếng: “Chẳng trách Ngọc La Yên đột ngột biến mất, chúng ta còn tưởng rằng do người của Tiên Ma Cung ra tay, không ngờ là Ngộ Mục của Tây Phương Giáo!”
“Dựa theo bản tính khắp nơi “hữu duyên” cùng người có thiên phú của bọn hắn, tham lam Tà Âm cũng là chuyện bình thường!” Tứ Hồn Lão Nhân cũng bày tỏ sự bất mãn.
Tru Vô Tà gật đầu, bởi vì chính Tru Tiên Điện của bọn hắn cũng mong muốn Tà Âm nên mới lập mưu thu phục Ngọc La Yên, một khi sử dụng hợp lý thì ngay cả nhân vật tinh thông Thời Gian và Không Gian cũng sẽ bị Tà Âm ảnh hưởng.
“Nói tiếp đi! vì sao nàng bị thương đến mức độ như vậy?” Tru Vô Tà đề nghị.
Tứ Hồn Lão Nhân gật đầu, vừa giận vừa hận nói:
“Ngọc La Yên cũng là nữ nhân thông minh, biết mình bị nhốt trong Pháp Bảo của Ngộ Mục khó mà thoát khốn, vì vậy giả vờ bị miệng lưỡi đối phương thuyết phục gia nhập Tây Phương Giáo…sau đó nhân lúc Ngộ Mục lơ là liền dùng Tà Âm khống chế hắn, yêu cầu đem nàng thả ra ngoài!”
“Đáng tiếc Ngọc La Yên đánh giá thấp Ngộ Mục, kẻ này dù sao cũng là cường giả hàng đầu Tây Phương, rất nhanh đã thoát khỏi Tà Âm ảnh hưởng, bắt đầu dùng sức mạnh muốn đem nàng bắt trở lại!”
“Ngọc La Yên phản kháng quyết liệt, hai người xảy ra đại chiến một trận, đáng tiếc thực lực chênh lệch quá lớn, nàng chỉ có thể trọng thương trốn đi, điên cuồng chạy về Tru Tiên Điện!”
“Trong quá trình này vẫn bị Ngộ Mục truy sát, mãi đến khi may mắn tìm thấy một cái Hư Không Loạn Lưu bí mật khuất sau hành tinh, mới che đậy khí tức liều lĩnh nhảy vào!”
“Bởi vì đã trọng thương từ trước, lại thêm bị Hư Không Loạn Lưu nghiền ép, cuối cùng hôn mê bất tỉnh…dẫn đến thảm trạng như hiện tại!”
“Chuyện kế tiếp các ngươi cũng đã biết, Ngộ Mục vì lo lắng chúng ta sẽ tìm ra manh mối nên mới lân la ở phụ cận Tru Tiên Điện, vừa tìm kiếm nơi ẩn nấp của Ngọc La Yên, vừa cẩn thận hủy hoại dấu vết chiến đấu còn sót lại, cũng may với khả năng của Ma Nhãn vẫn điều tra ra được!”
Nghe Tứ Hồn Lão Nhân kể lại, sắc mặt Tru Vô Tà và Dược Lão ngày càng lạnh lẽo.
“Trước giờ chúng ta vẫn luôn mặc kệ Tây Phương Giáo vì kiêng nể thực lực của bọn hắn, nhưng không có nghĩa bọn hắn có thể leo lên đầu của chúng ta!” Tru Vô Tà cố gắng bình ổn nội tâm lửa giận.
Chuyện lần này chắc chắn sẽ không để yên được.
Bằng không Tây Phương Giáo thật sự xem Tru Tiên Điện là quả hồng mềm, muốn bắt cóc thành viên lúc nào thì bắt cóc lúc đấy, khi đó còn mặt mũi nào để tồn tại?
Có Ma Nhãn toàn lực dò xét và Tứ Hồn Lão Nhân đích thân kiểm tra ký ức khảm trong linh hồn, lại thêm phong cách hành sự từ trước đến nay của Tây Phương Giáo…không ai cảm thấy nghi ngờ về lần xuất hiện này của Ngọc La Yên.
“Thật sự không có cách nào cứu nàng sao?” Tru Vô Tà nhìn Dược Trưởng Lão hỏi.
Nếu là một tên Trưởng Lão bình thường, Tru Vô Tà cũng không thèm để ý, càng không đích thân đến nơi này xem Dược Trưởng Lão trị liệu, chết thì thôi…bồi dưỡng người khác lên thay là được.
Đáng tiếc Ngọc La Yên lại sở hữu Tà Âm, đây là thiên phú trời ban, dù là hắn cũng không thể nào cướp đoạt trừ khi chiếm đoạt cơ thể của nàng.
Nhưng hắn là nam nhân, nhập vào cơ thể nữ nhân còn ra thể thống gì? Huống hồ ngoài Tà Âm ra, Ngọc La Yên không còn thứ giá trị nào khác, không đáng để thay đổi giới tính.
Đổi lại là Thể Chất trong top 3, nói không chừng ngay cả Tru Tiên Điện Chủ cũng đoạt xác nàng.
Vì vậy chỉ đành bỏ ra vật phẩm giá trị để cứu sống Ngọc La Yên.
“Thứ duy nhất mà chúng ta có chính là Phục Sinh Nhi Sâm!” Dược Trưởng Lão cười khổ nói:
“Bất quá thứ này quá khan hiếm, bình thường chỉ có các vị mới đủ tư cách…”
“Đủ rồi!” Tru Vô Tà phất tay nói:
“Ngọc La Yên toàn tâm toàn ý trung thành, tiềm lực vẫn còn rất lớn, lại thêm Tà Âm giá trị…chỉ cần phát triển thêm tương lai có thể thành Nguyên Lão cao cấp!”
“Đầu tư cho nàng một gốc Phục Sinh Nhi Sâm là đáng giá!”
“Tuân mệnh, lão phu lập tức đi chuẩn bị!” Dược Trưởng Lão trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Phải biết rằng Phục Sinh Nhi Sâm vốn có 5 gốc, nhưng lần trước Tứ Hồn Lão Nhân đã dùng 1, hiện chỉ còn 4 mà thôi.
Đối với loại kỳ vật này, dùng một lần là thiếu một lần, vũ trụ bao la…tìm kiếm cực kỳ khó khăn.
Không lâu sau đó, trong tay Dược Trưởng Lão đã xách theo một gốc nhâm sâm có hình dạng như hài đồng.
Bất quá lúc này Ngọc La Yên đâu còn sức nhai nuốt?
Dược Trưởng Lão chỉ đành phải triển lộ bản lĩnh, đem dược hiệu nồng đậm sinh mệnh của Phục Sinh Nhi Sâm tách ra thành chất lỏng, đổ hết vào trong miệng Ngọc La Yên.
Không hổ danh kỳ vật, rất nhanh mà thôi, từng vết thương trên người Ngọc La Yên lấy tốc độ khủng bố khép lại, làn da trắng bệch khôi phục vẻ hồng hào, linh hồn tràn ngập sức sống, hơi thở đều đặn khỏe khoắn, khí tức cuồn cuộn.
Ngoại trừ y phục vẫn còn đầy màu, nào còn nửa phần bị thương?
Lông mi lay động, Ngọc La Yên mở mắt ra.
Chứng kiến ba tên nam nhân đang nhìn mình, nàng vội vàng giật mình hành lễ:
“Gặp qua Phó Điện Chủ, Đại Nguyên Lão và Dược Đạo Hữu!”
Vừa tình từ cơn mê, từng mảnh ký ức lại ùa về, Ngọc La Yên uất hận nói:
“Mong Tru Tiên Điện lấy lại công bằng cho La Yên, Tây Phương Giáo Ngộ Mục thật sự là khinh người quá đáng!”
“Yên tâm đi, chuyện của ngươi chúng ta đã biết, Tây Phương Giáo chắc chắn phải cho Tru Tiên Điện một lời công đạo!” Tru Vô Tà hứa hẹn.
“Không biết là bao giờ hành động? Ta muốn đích thân ra tay!” Ngọc La Yên trong mắt lóe lên sát cơ dữ dội.
Mấy người nhìn nhau gật gù, Ngọc La Yên quả nhiên thật sự đã trải qua thảm cảnh, bằng không nàng khó mà đóng kịch trước mặt những cường giả hàng đầu như bọn hắn.
“Hiện tại mục tiêu chính của chúng ta vẫn là Tiên Ma Cung, chuyện của Tây Phương Giáo sẽ tính sổ nhưng không phải bây giờ!” Tứ Hồn Lão Nhân nói.
Ngọc La Yên như vậy thở dài một tiếng, biểu lộ có chút thất vọng.
“Được rồi, Ngọc Trưởng Lão vừa khôi phục, nghỉ ngơi cho tốt đi!” Tru Vô Tà phân phó nói.
“Là Phó Điện Chủ yêu cầu dùng một gốc Phục Sinh Nhi Sâm cứu lấy tính mạng của ngươi!” Dược Trưởng Lão phụ họa.
Ngọc La Yên nghe thấy đối phương vậy mà dùng kỳ vật quý giá như vậy cứu mình, tràn đầy cảm kích nói:
“Đa tạ ân cứu mạng, La Yên sẽ cống hiến cho Tru Tiên Điện đến phút cuối cùng!”
“Haha, tốt!” Đám người hài lòng cười to.
Lúc này bọn hắn mới biến mất, để lại một mình Ngọc La Yên tịnh dưỡng.
Ngọc La Yên lúc này mới đem cửa đóng chặt, lại gia cố thêm một tầng lực lượng.
Nàng nhẹ nhàng phất tay, một cái bồn tắm lớn với nước ấm dạt dào Ma Khí đã hiện ra.
Hiển nhiên muốn tẩy rửa thân thể đầy máu.
Từng mảnh vải vụn trên người cởi