Con Đường Bá Chủ

Chương 1669


trước sau



“Sư phụ, Thiên Nhi đến thăm người!”
Nghe thấy âm thanh mềm mại bên ngoài thạch thất, Lạc Nam ngồi bên trong lập tức giật mình.

Đúng là vừa nhắc tào tháo, tào tháo liền tìm đến tận cửa.

Bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng phải, Ngọc La Yên là sư phụ của Thiên Nhi, nàng biết tin Ngọc La Yên trở lại, về tình về lý đều nên đến vấn an.

“Sư phụ…người có trong đó không?” Giọng nói mang theo lo lắng của Thiên Nhi truyền từ bên ngoài vào.

Lạc Nam biết nếu để nàng đợi lâu khó tránh khỏi bị nghi ngờ, bèn ôn nhu nói:
“Vi sư ở đây, Thiên Nhi vào đi!”
Hắn phất tay giải trừ lớp lực lượng đang phong tỏa mật thất của Ngọc La Yên.

KẼO KẸT…
Cánh cửa mật thất mở ra, Lạc Nam chỉ cảm thấy một bóng trắng mang theo từng làn hương thơm đập vào mặt, theo sau đó trong lòng ngực liền trở nên mềm mại.

Chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp yêu kiều tuổi đôi mươi, khí chất trang nhã ôn nhu, mắt sáng như sao trời, chim sa cá lặn, tóc dài mượt mà chảy xuống eo thon, tạo nên một cảm giác dễ chịu cho người ở gần quan sát.

Chính là Thiên Nhi Đế Nữ.

Bất quá lúc này nàng đã ôm chặt lấy hắn, bờ vai run run, nức nở nói: “Sư phụ, đồ nhi rất lo lắng cho ngươi…”
Lạc Nam phất tay đóng lại cửa thạch thất ngăn chặn người bên ngoài quan sát, trong lòng âm thầm cười khổ.

Quả nhiên tình cảm sư đồ của Ngọc La Yên và Thiên Nhi Đế Nữ tốt vô cùng, chẳng trách nàng cầu khẩn mình phải cứu đệ tử thoát khỏi Tru Tiên Điện.

“Sư phụ…người đang suy nghĩ cái gì?”
Thấy “sư phụ” không có động thái gì khi mình ôm nàng, Thiên Nhi Đế Nữ như tiểu cô nương làm nũng, phụng phịu nói:
“Người không nhớ Thiên Nhi sao?”
“Nhớ, đương nhiên là nhớ rồi!” Lạc Nam vội vàng lên tiếng, cũng đưa tay ôm Thiên Nhi Đế Nữ vào trong lòng.

Hắn giật mình phát hiện quy mô hai gò bồng đảo kia cũng không hề nhỏ, vậy mà tròn trịa ép sát vào lồng ngực hắn.


Cũng may sau khi thành Thiên Khí Đế hắn đã cải tiến thêm công dụng của Mặt Nạ Thiên Diện, tạo ảo giác khi ma sát thân thể cho người xung quanh, bằng không khi bầu ngực to tròn của Thiên Nhi đụng vào lồng ngực bằng phẳng lực lưỡng của hắn, kiểu gì cũng bị phát hiện.

Dù sao thì trước đây Mặt Nạ Thiên Diện chỉ ngụy tạo bề ngoài khi quan sát mà thôi, một khi dùng tay chạm vào thân thể trực tiếp sẽ nhìn ra sơ hở.

Ví dụ như hắn giả mạo thành nữ nhân, nhưng tìm xuống hai chân vẫn sẽ chụp trúng khúc côn nóng hổi.

Còn hiện tại sau khi cải tiến, Mặt Nạ Thiên Diện đã khắc phục luôn vấn đề này.

“Sư phụ…của người vẫn luôn thật lớn…Thiên Nhi ngưỡng mộ chết mất!” Thiên Nhi Đế Nữ tựa vào lòng hắn, “cảm nhận” được quy mô hai bầu sữa của sư phụ như bóng nước, giọng điệu trở nên u oán và ghen tị, còn đưa tay bóp bóp.

Lạc Nam thấy nàng vân vê lòng ngực mình, sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái, thông thường đồ đệ sẽ không dám làm ra những hành vi thất lễ với sư phụ, càng là đừng nói bàn luận đến bộ phận nhạy cảm trên cơ thể.

Trừ khi quan hệ của các nàng thân thiết còn hơn cả sư đồ, vừa như mẹ con vừa như tỷ muội, lại thêm Ngọc La Yên chắc chắn thương yêu đồ đệ nên cũng không quá hà khắc.

“Xú nha đầu, ngươi còn nhỏ…vẫn có thể phát triển thêm mấy năm, sớm muộn cũng sánh bằng vi sư!”
Hắn ra vẻ cười mắng nói.

Đúng là như thế thật, xét theo tuổi tác của giới tu luyện, Thiên Nhi Đế Nữ đang ở độ tuổi thiếu nữ tuổi thanh xuân, vẫn còn thời gian để trở thành mỹ phu nhân thành thục.

“Thật vậy sao?” Thiên Nhi nghe vậy vui sướng trong lòng, bất chợt kéo lấy cánh tay sư phụ đặt lên một bên bầu sữa của mình.

Lạc Nam giật mình, vô ý thức rụt tay lại.

“Sư phụ sao thế?” Thiên Nhi hồ nghi nhìn lấy hắn, bĩu môi nói: “Bình thường sư đồ chúng ta tắm chung, sư phụ chẳng phải cũng thường giúp ta xoa nắn để nhanh chóng gia tăng kích cỡ?”
Lạc Nam xém chút xịt máu mũi, trong trẻo lạnh lùng như Ngọc La Yên cũng làm ra hành vi như thế sao?
Bất quá nghĩ đến hai nàng đều là nữ nhân với nhau, tắm chung hay có động tác trêu đùa thân thể đối phương cũng chẳng có vấn đề gì.

Nghĩ đến đây hắn thì thuận theo Thiên Nhi để tránh bị nghi ngờ, bàn tay rất tự nhiên phủ lên gò núi mịn màn của nàng, vừa xoa nhẹ vừa khen ngợi nói:
“Yên tâm đi, nó sẽ còn phát triển rất tốt!”
Thiên Nhi nhoẻn miệng cười xinh đẹp, mặc cho “sư phụ” nghịch ngợm bầu ngực mình, vừa thủ thỉ tâm sự:
“Thời gian qua sư phụ đi đâu? ta cố gắng tìm hiểu mới biết được ngươi bị địch nhân bắt cóc! Trong lòng lo lắng muốn chết.

Lạc Nam có chút ngoài ý muốn, dựa theo phong cách làm việc của Tru Tiên Điện, chuyện trưởng lão bị kẻ địch bắt cóc phải giữ bí mật mới đúng, vì sao để Thiên Nhi biết được?
Nghĩ đến đây hắn nhíu mày hỏi: “Thiên Nhi ngươi biết được tin tức này từ đâu?”
“Là Tru Vô Dụng nói cho ta!” Thiên Nhi cắn cắn bờ môi.

“Tru Vô Dụng?!” Lạc Nam có chút ấn tượng với cái tên này.

Bởi vì cần nhập vai ở Tru Tiên Điện, Ngọc La Yên đã cung cấp thông tin của rất nhiều nhân vật quan trọng cho hắn được biết.

Trong đó có Tru Vô Dụng, tên này là nhi tử của Tru Tiên Điện Chủ - Tru Vô Dạ, Thiếu Chủ của Tru Tiên Điện.

Lần trước khi Lạc Nam hóa thân thành Chấn Hào từng có tiếp xúc thoáng qua, là một tên thanh niên mắt cao hơn đầu, luôn ra vẻ hờ hững với mọi thứ xung quanh, xem tất cả như không khí.

Bất quá với thân phận và địa vị hiện nay của Lạc Nam, đủ tư cách đối nghịch với hắn chỉ là nhân vật cấp bậc như Tru Vô Dạ, về phần Tru Vô Dụng thật sự không đáng để hắn chú ý.

Nếu Thiên Nhi không đề cập đến, có lẽ Lạc Nam đã sớm quên mất có một người như Tru Vô Dụng.

Thấy sư phụ trầm tư suy nghĩ, Thiên Nhi hai viền mắt bất chợt đỏ lên, ủy khuất nói ra:
“Từ khi sư phụ biến mất, Điện Chủ đã quyết định đem ta gả cho Tru Vô Dụng làm thị thiếp!”
“Còn có chuyện như vậy?” Lạc Nam nhíu mày ra vẻ giận dữ, bàn tay vô thức bóp bóp bầu sữa của thiếu nữ thêm một chút.

“Ưm…” Thiên Nhi thở gấp một tiếng, gật gật đầu đáp:
“Tru Vô Dụng bề ngoài thì ra vẻ lạnh lùng cao ngạo, thực ra là một tên ngụy quân tử chính hiệu, rất nhiều nữ đệ tử của Tru Tiên Điện đều bị hắn nhúng chàm!”
“Sư phụ người cũng biết công pháp Tru Vô Dụng tu luyện là Hoan Lạc Ma Kinh, có thể hấp thu Âm Khí của nữ nhân để thanh lộc Ma Lực, càng song tu với nữ nhân ưu tú thì Ma Lực sẽ càng tinh khiết, gia tăng sức mạnh!”
“Ồ, có công pháp tốt như vậy?” Lạc Nam hai mắt vô thức sáng lên.

“Sư phụ đáng ghét!” Thiên Nhi cho rằng “sư phụ” đang trêu chọc mình, hờn dỗi đánh vào lòng hắn một cái.

Lạc Nam giật mình, vội vàng ra vẻ giận dữ hừ một tiếng: “Mặc kệ Tru Vô Dụng hắn nhắm đến nữ nhân nào, nhưng nhắm vào đồ đệ của bổn trưởng lão là không được!”
“Đúng vậy…” Thiên Nhi tán thành gật đầu: “Thật ra trước đây Tru Vô Dụng đã nhắm đến ta từ lâu, nhưng vì có sư phụ bảo hộ nên ta vẫn bình yên vô sự!”
“Đáng tiếc thời gian qua sư phụ mất tích, Điện Chủ liền chiều theo ý con trai hắn, muốn ban thưởng ta cho hắn!”
“Tru Vô Dụng vì vậy cực kỳ đắc ý, chạy đến trước mặt ta khoe khoang, nói sư phụ mất tích rồi, không ai có thể giúp ta thoát khỏi lòng bàn tay của hắn!”
Nàng càng nói càng cảm thấy bản thân mình như món đồ chơi trong mắt cao tầng Tru Tiên Điện, hai hàng nước mắt chảy xuống.


Lạc Nam âm thầm thở dài một tiếng.

Từ xưa hồng nhan bạc mệnh, nữ nhân xinh đẹp nhưng không có bối cảnh chống lưng rất dễ gánh vác vận mệnh bi thảm.

Trước đây Tru Tiên Điện xem trọng Tà Âm của Ngọc La Yên nên không muốn làm nàng bất mãn, vì vậy cũng không đụng đến Thiên Nhi dù Tru Vô Dụng thèm muốn.

Nào ngờ Ngọc La Yên vừa mất tích chưa được bao lâu, Tru Vô Dạ đã đem Thiên Nhi ban cho Tru Vô Dụng.

“Ta có chết cũng không muốn làm công cụ song tu cho Tru Vô Dụng, vừa có ý định tự sát thì nghe tin sư phụ

trở lại!” Thiên Nhi bất an lo lắng nhìn lấy hắn nói:
“Sư phụ có cách giải quyết nào hay không?”
Lạc Nam âm thầm gật đầu.

Đối với một nữ nhân có lòng tự tôn như Thiên Nhi, nếu như Tru Vô Dụng thật sự yêu nàng và muốn lấy nàng làm vợ, có lẽ Thiên Nhi sẽ không phản đối.

Dù sao thì Tru Vô Dụng cũng là nhất biểu anh tài, gia thế xuất chúng, lại là truyền nhân của Tru Tiên Điện, liệu rằng có mấy nữ nhân không động lòng?
Đáng tiếc Tru Vô Dụng chỉ xem nàng là công cụ để song tu gia tăng sức mạnh, điều này khiến Thiên Nhi không cam tâm thuần phục, thậm chí thà rằng chịu chết.

Đáng tiếc Thiên Nhi quá ngây thơ, ở trong phạm vi của Tru Tiên Điện này…e rằng nàng muốn tự vẫn cũng không làm được, chỉ cần một ý niệm của cường giả như Tru Vô Dạ, thiếu nữ chỉ mới là Đại Ma Đế này ngay cả tư cách được chết cũng không có.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam an ủi nàng:
“Yên tâm đi, vi sư một khi đã quay về, nhất định không để ngươi rơi vào bất hạnh!”
Thiên Nhi Đế Nữ yên lặng gật đầu, bất quá sự lo lắng trong đáy mắt vẫn không thể che giấu được.

Nàng biết sư phụ mình là Trưởng Lão, tuy nhiên khoảng cách thân thận giữa Trưởng Lão và Điện Chủ chênh lệch quá xa, sợ rằng chuyện của mình gây khó dễ cho sư phụ.

Nhưng mà sư phụ là hy vọng cuối cùng của nàng để bấu víu, nếu như ngay cả sư phụ cũng không bảo vệ được mình, nàng có thể tự chấm dứt sinh mệnh rồi mà không còn tiếc nuối rồi.

Lạc Nam ôm lấy Thiên Nhi, bí mật mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát tình huống.

Rất nhanh, hắn phát hiện trên cơ thể Thiên Nhi có một Ấn Ký Linh Hồn đang tồn tại.

Dựa theo khí tức của nó, Lạc Nam liền nhận ra Ấn Ký Linh Hồn này là của Đại Nguyên Lão Tứ Hồn Lão Nhân âm thầm đánh vào, sợ rằng ngay cả Thiên Nhi cũng không biết sự tồn tại của nó.

Điều này đồng nghĩa với chỉ cần Tứ Hồn Lão Nhân dụng tâm cảm ứng, nhất cử nhất động của nàng đã nằm trong tầm kiểm soát của lão ta.

Quả đúng như dự đoán ban đầu của hắn, có Ấn Ký Linh Hồn này…bất cứ lúc này Tứ Hồn Lão Nhân cũng có thể cưỡng ép khống chế linh hồn của Thiên Nhi, khi nàng có ý định tự sát nó sẽ được kích hoạt, muốn chết cũng không thể chết được…
Vận mệnh của Thiên Nhi đã không còn do nàng làm chủ.

Để tránh bứt dây động rừng, Lạc Nam cũng giả vờ không phát hiện, có chút lười biếng nói:
“Vi sư mới khôi phục thương thế, vẫn cần tịnh dưỡng nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó sẽ giúp ngươi lấy lại công đạo!”
“Ừm, sư phụ tốt nhất!” Thiên Nhi vui mừng nở nụ cười.

Chợt, hai mắt Lạc Nam khóa chặt lấy nàng, trong lòng thầm niệm: “Siêu Hồn – Định Hồn!”
Thiên Nhi toàn thân cứng đờ.

Một Đại Ma Đế như nàng thật sự không có bất cứ khả năng nào để chống lại Hồn Kỹ của Lạc Nam.

Thậm chí nàng bị Định Hồn còn lâu hơn Thiên Đế cấp cường giả rất nhiều…
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, lại một lần nữa đem Ngọc La Yên từ trong Ngũ Sắc Giới phóng ra.

“Thiên Nhi?” Ngọc La Yên nhìn thấy đồ đệ xuất hiện trước mặt, trong lòng vui sướng.

“Kế hoạch có sự thay đổi!” Lạc Nam mỉm cười nhún vai, Mặt Nạ Thiên Diện đang đeo trên mặt luân chuyển, giúp hắn biến thành Thiên Nhi Đế Nữ.

“Tốt lắm!” Ngọc La Yên hai mắt tỏa sáng.

Thông tuệ như nàng đương nhiên đã hiểu ý đồ của Lạc Nam.

So với ngụy trang thành người sở hữu Tà Âm như nàng dễ bại lộ sơ hở, thì việc hắn hóa thành một Đại Ma Đế như Thiên Nhi sẽ dễ dàng hành động hơn.

Hơn nữa khi đó bên cạnh hắn còn có nàng tiếp ứng, hai người lấy thân phận sư đồ phối hợp hành động, chắc chắn làm ít công to.

“Nhưng mà…” Ngọc La Yên âm thầm nhíu mày, nàng kéo lấy cánh tay Thiên Nhi quan sát, ánh mắt ngưng tụ:
“Thiên Nhi đã bị bố trí Linh Hồn Ấn Ký, là người nào làm?”

Với khả năng của nàng chỉ nhận ra đồ nhi bị người khác lén lút theo dõi, cũng không biết người xuất thủ là ai.

“Tứ Hồn Lão Nhân!” Lạc Nam hồi đáp, đem mọi chuyện kể lại một lần.

“Khốn kiếp, ta vừa mất tích bọn hắn đã động vào đồ đệ của ta!” Ngọc La Yên sắc mặt tuyệt trần đỏ bừng vì giận.

“Sư phụ…ta…”
Thiên Nhi lúc này cũng lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, khiếp sợ nhìn lấy sư phụ và “mình” đang ở trước mặt.

“Đừng nói gì cả, cứ để vi sư lo liệu!” Ngọc La Yên đưa ngón tay lên môi ra hiệu.

“Nhưng mà…” Thiên Nhi vừa thẹn vừa giận chỉ vào Lạc Nam ở bên cạnh.

Mặc dù lúc này hắn đã hóa thành nàng, nhưng giọng điệu vừa rồi khi nói chuyện với sư phụ rõ ràng là của nam nhân.

Trời ạ, nàng vừa cho nam nhân tùy ý xoa nắn bộ ngực của mình.

Nghĩ đến đây Thiên Nhi xém chút ngất đi vì xấu hổ.

Lạc Nam vuốt vuốt mũi, mỉm cười thân thiện nhìn lấy nàng.

“Cười cái đầu ngươi! Sắc lang!” Thiên Nhi căm tức trừng mắt nhìn hắn.

“Là nàng chủ động nha…” Lạc Nam oan ức nói.

“Ngươi…” Thiên Nhi lồng ngực phập phồng, nghiến răng nghiến lợi.

Ngọc La Yên ánh mắt cổ quái nhìn hai người, trong lòng đã đoán ra đại khái vì sao đồ đệ của mình có phản ứng như vậy.

Bất quá nàng có dự định đem Thiên Nhi gả cho Lạc Nam nên cũng không có ý kiến gì, chỉ tập trung vào chính sự, mở miệng hỏi:
“Thiên Nhi bị Tứ Hồn Lão Nhân cài Linh Hồn Ấn Ký, ngươi làm sao có thể đóng giả thành nàng?”
Một khi Tứ Hồn Lão Nhân nhìn thấy “Thiên Nhi” mất đi Linh Hồn Ấn Ký, chắc chắn sẽ nghi ngờ và tìm hiểu.

“Ta tự có biện pháp!” Lạc Nam tự tin nói.

Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, ánh mắt của Lạc Nam khóa chặt lấy Linh Hồn Ấn Ký trên cơ thể Thiên Nhi, trầm thấp quát khẽ:
“Dịch Chuyển Tức Thời!”
XOẸT!
Trong ánh mắt kinh dị của Ngọc La Yên, Linh Hồn Ấn Ký trên người Thiên Nhi lập tức dịch chuyển sang người Lạc Nam một cách hoàn hảo vô hại.

“Thế này là được rồi!” Lạc Nam nâng lên cánh tay cười nói.

Dịch Chuyển Tức Thời có thể dịch chuyển thế gian vạn vật, ngay cả Linh Hồn Ấn Ký cũng không ngoại lệ.

Hắn đem Linh Hồn Ấn Ký dịch chuyển sang cơ thể mình, thân phận Thiên Nhi càng thêm vững chắc.

“Thật may ta không phải kẻ thù của ngươi…” Ngọc La Yên cười khổ không thôi.

Thủ đoạn của Lạc Nam quá mức đa dạng và đáng sợ, bị hắn núp trong bóng tối tính kế, Tru Tiên Điện chắc chắn không có quả ngon để ăn.

Mà lúc này, Lạc Nam nhìn sang Thiên Nhi cười nói:
“Nàng tạm thời ở trong Pháp Bảo của ta, về phần tên Tru Vô Dụng kia…ta sẽ trị!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện