“Tiểu tử, ngươi đã hết đường lui rồi…”
Tru Vô Dạ nhìn thấy sắc mặt Văn Lang biến ảo không ngừng, nở một nụ cười hài hước:
“Khôn hồn thì quỳ xuống thần phục, bổn Điện Chủ cam đoan sẽ cho ngươi một cái chết toàn thây!”
“Đại ca nhiều lời với hắn làm gì? Hiện tại hắn chỉ có hai con đường!” Tru Vô Tà lạnh lùng nói:
“Một là quỳ xuống đầu hàng!”
“Hai là trốn vào Tiểu Thế Giới như một con chó, sau đó trốn chui trốn nhũi trong Tru Tiên Điện chúng ta!”
“Hahaha, không sai…thật muốn nhìn thấy hắn trốn như chó!” Đám Nguyên Lão, Trưởng Lão trắng trợn cười nói.
Lạc Nam híp hai mắt lại, hắn thừa hiểu đám người này đang ra sức khích tướng mình, lo sợ mình sẽ trốn vào Linh Giới Châu khiến bọn chúng tạm thời bất lực không thể tìm kiếm.
Bất quá không thể không nói, kế khích tướng đơn giản này đã thành công chọc giận Lạc Nam.
Bởi vì hắn ghét nhất chính là kẻ thù đắc ý khoe khoang trước mặt hắn, nhất là khi Tru Tiên Điện còn là sâu mọt của vũ trụ này.
Nếu như chạy trốn một cách chật vật, sợ rằng danh tiếng của Tiên Ma Cung cũng bị ảnh hưởng.
Đầu não vận chuyển đến cực hạn, ánh mắt Lạc Nam dần chuyển sang màu đỏ, sự điên cuồng bắt đầu hiện lên.
Hắn đã nghĩ ra biện pháp để thoát khỏi nơi này.
Không cần trốn chạy, không cần lẫn tránh…
Hắn muốn Tru Tiên Điện phải sợ hắn, cam tâm tình nguyện năn nỉ hắn rời đi.
Mặc dù nghe qua thì điên cuồng và phi thực tế, nhưng ý Lạc Nam đã quyết.
Ý niệm vừa động, một số thứ đã xuất hiện bên trong Bá Y của hắn…
“Dám phân tâm khi chiến đấu với chúng ta? muốn chết!”
Chứng kiến “Văn Lang” thoáng thất thần suy tư, Thất Nguyên Lão Âm Liệt sát cơ bạo phát.
Từ trong óng tay áo của hắn là hai bầy Côn Trùng số lượng lên đến hàng vạn con bay ra.
Một bầy Côn Trùng có thể triệu hoán Sấm Sét, một bầy Côn Trùng toàn thân thiêu lấy hỏa diễm, tùy thời sẽ nổ tung.
Chính là Hoán Lôi Trùng và Hỏa Bạo Trùng, hai loại Cổ Trùng có sức công phá mạnh mẽ.
Hàng vạn con côn trùng vây lấy Lạc Nam, bất quá lại bị Bá Vực và các tầng Vực bên ngoài cơ thể hắn ngăn cản.
“Hừ, Thôn Vực Trùng ra!”
Âm Liệt lại triệu hoán một bầy Thôn Vực Trùng, ý đồ cắn nát sạch sẽ các Tầng Vực của Lạc Nam.
Đối mặt với thế công của Âm Liệt, Lạc Nam không lùi mà tiến.
Hắn mặc kệ đám Cổ Trùng vây quanh lấy mình, điên cuồng nhắm về phía một vị Nguyên Lão của Tru Tiên Điện xách theo Xích Tà Kích lao đến.
“Kẻ này muốn làm gì?” Toàn trường âm thầm giật mình.
“Khốn kiếp, cho ta là quả hồng mềm sao?”
Vị Nguyên Lão bị Lạc Nam nhắm đến vừa sợ vừa giận quát.
Hắn chính là Bát Nguyên Lão của Tru Tiên Điện, cũng là một trong các Thiên Ma Đế hàng đầu.
Nhìn thấy kẻ địch lao đến, trong tay Bát Nguyên Lão xuất hiện một cặp Song Đao đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm.
“Song Đao Diệt Tiên Trảm!”
Triển khai Đao Pháp hùng mạnh cuồn cuộn như phiên giang đào hải, bát tầng Đao Vực ầm ầm tiến ra, sau lưng hiện ra hư ảnh của một cặp Song Đao khổng lồ, sức mạnh đại tăng, toàn lực hướng về đầu Lạc Nam trảm xuống.
Hư ảnh Song Đao khổng lồ sau lưng hắn chính là một loại Ma Vật có tên Tùy Biến Ma Linh, khi chủ nhân sử dụng vũ khí nào…Tùy Biến Ma Linh sẽ hiện ra hư ảnh của vũ khí đó để gia tăng sức mạnh lên gấp mấy lần.
Vũ khí của Bát Nguyên Lão là Song Đao, vì vậy Tùy Biến Ma Linh cũng hiển hóa thành Song Đao hư ảnh.
Cứ tưởng rằng trước thế công mạnh mẽ của mình, kẻ thù sẽ phải e dè dừng lại, hoặc dùng Xích Tà Kích trong tay đối kháng.
Nào ngờ cảnh tượng tiếp theo vượt xa dự kiến của Bát Nguyên Lão.
Bởi vì thay vì dùng Xích Tà Kích đón đỡ Song Đao Diệt Tiên Trảm của hắn, Lạc Nam lại bất chấp tất cả lách mình sang một bên, mặc kệ Song Đao Diệt Tiên Trảm trảm lên bả vai của mình, Liên Kích Tru Tiên Quyết vẫn hướng về đầu của Bát Nguyên Lão đâm đến.
“Kẻ này điên rồi!” Bát Nguyên Lão sợ vãi linh hồn.
Hắn vạn vạn không nghĩ tới kẻ thù sẽ chấp nhận thân thể trọng thương để đoạt mạng của mình.
Phải biết rằng một khi trọng thương ở nơi này, trước nhiều thành viên cao tầng của Tru Tiên Điện như thế, Văn Lang chắc chắn phải chết.
“Ngươi dám?” Tru Vô Tà cũng giật mình trong lòng, vội vàng nâng lên Đế Binh Ma Thương trong tay đâm đến phía sau Lạc Nam.
Nào ngờ Lạc Nam vẫn cực kỳ lì lợm, dường như không phát hiện phía sau bị tập kích, vẫn hung hãn đoạt mạng Bát Nguyên Lão.
Phốc!
Óc và máu tươi văng tung tóe, Xích Tà Kích xuyên thấu đầu lâu của Bát Nguyên Lão, thôn phệ chi lực từ Đế Binh không ngừng cắn nuốt Ma Lực và sinh mệnh trong người hắn.
Lạc Nam đang muốn cướp lấy Tùy Biến Ma Linh vẫn còn trốn trong đan điền của Bát Nguyên Lão, đáng tiếc Song Đao Diệt Tiên Trảm ngay lúc này cũng đã cắt xuống bả vai của hắn, đem thân thể hắn xém chút cắt thành hai mảnh.
Mà ở phía sau, Đế Binh Ma Thương cũng đâm xuyên qua lưng hắn, càn quét lục phủ ngũ tạng bên trong.
“Hự…” Lạc Nam phun ra một ngụm máu tươi, khí tức suy yếu đến cực điểm.
Tru Vô Dạ nhân cơ hội đó rút thể xác của Bát Nguyên Lão trở về bên cạnh mình.
“Kẻ này điên rồi!” Toàn trường nhìn trạng thái của Lạc Nam mà lạnh cả sống lưng.
Vì giết Bát Nguyên Lão, hắn ngay cả mạng mình cũng không cần rồi sao?
“Cắn sạch hắn cho ta!” Đám Cổ Trùng cũng nhân cơ hội xuyên thấu mà vào, hướng về cơ thể Lạc Nam cắn xét và tàn phá.
Nhưng Lạc Nam lại nở nụ cười quỷ dị.
Chỉ thấy trong lồng ngực hắn có một đám Đế Cấp Cực Phẩm Thảo Dược bay ra, tiến vào trong miệng hắn, được hắn nhai nuốt vô cùng nhanh chóng.
Chưa dừng lại ở đó, Niết Bàn Linh Thủy, Thiên Sinh Huyền Mộc, Thánh Mệnh Quang Minh các loại Dị Thuộc Tính với công dụng làm lành vết thương lấy trạng thái Ma Lực xuất hiện, bao phủ toàn thân Lạc Nam vào bên trong.
Chỉ thoáng chốc, các vết thương dữ dội trên người Lạc Nam đã chậm rãi khép lại.
Khôi phục trạng thái toàn thịnh, các loại Vực của Lạc Nam một lần nữa bùng nổ sức mạnh, chấn đám Cổ Trùng đang bu vào thành bột mịn.
“Ngươi!?” Toàn trường sắc mặt động dung.
Bọn hắn rốt cuộc minh bạch ý đồ của kẻ thù.
Hắn không ngu xuẩn dùng mạng đổi mạng, trái lại hắn có biện pháp khôi phục vết thương vô cùng nhanh chóng, Bát Nguyên Lão chết không nhắm mắt, còn kẻ thù lại thừa cơ còn một hơi thở nhanh chóng phục hồi.
Khiến cả đám càng phẫn nộ đến mức thổ huyết chính là, bọn hắn nhận ra đám Đế Cấp Cực Phẩm Thảo Dược mà kẻ thù vừa nuốt vào chính là tài sản bên trong Dược Viên của bọn hắn.
Thông thường trong quá trình chiến đấu, sử dụng Đan Dược hay Thiên Tài Địa Bảo khôi phục vết thương cũng cần tốn một ít thời gian.
Nhưng vấn đề ở chỗ, Lạc Nam phá của đến cực điểm.
Hắn xem Đế Cấp Cực Phẩm Dược Thảo như rau cải trắng, vừa ăn vào miệng chính là một đống lớn, cưỡng ép luyện hóa lực lượng khổng lồ bên trong đó để cấp tốc khôi phục.
Dùng số lượng để bù đắp lại chất lượng.
Nếu là bình thường, Lạc Nam chắc chắn không nỡ tiêu sài phung phí như vậy.
Nhưng hiện tại những thứ này đều là đồ cướp được của Tru Tiên Điện, vì sao không thỏa thích sử dụng một phen?
Thật ra Lạc Nam có thể dùng Bất Tử Dược Thủy, nhưng lo lắng kiến thức của đám cao tầng Tru Tiên Điện nhận ra lai lịch của Bất Tử Thụ, bèn tận dụng thiên tài địa bảo cướp được trong Dược Viên.
Vừa có thể dùng mạng đổi mạng với đám người Tru Tiên Điện, vừa chọc tức cho bọn hắn điên lên, cớ sao lại không làm?
“Nghịch Đảo Thời Gian!”
Tru Vô Dạ cùng Tru Vô Tà đột ngột tiến đến bên cạnh thi thể của Bát Nguyên Lão triển khai Thời Gian Chi Lực.
Thoáng chốc, thời gian nhanh chóng đảo lui, vốn từ một cổ thi thể không đầu, sinh mạng của Bát Nguyên Lão nhanh chóng hồi sinh, một lần nữa sống lại.
“Đa tạ Điện Chủ, đa tạ Phó Điện Chủ!” Bát Nguyên Lão cảm động xém chút rơi lệ, không ngờ hai vị Điện Chủ và Phó Điện Chủ đã tốn công cứu sống mình.
Đáng tiếc còn chưa kịp vui mừng, Lạc Nam lại ngậm sẳn trong miệng một đống lớn Linh Dược Đế Cấp Cực Phẩm có thể trị thương, xách theo Xích Tà Kích tiếp tục lao về phía hắn.
“Kẻ này điên rồi!” Bát Nguyên Lão xém chút vãi cả ra quần, vội vàng núp sau lưng Điện Chủ và Phó Điện Chủ.
Vừa rồi hắn thật sự đã chết, nào còn có dũng khí đối mặt với tên sát tinh như Lạc Nam?
“Thời Gian Ngưng Đọng!”
Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ vội vàng thi triển Vũ Kỹ, đem Thời Gian xung quanh Lạc Nam lặng im bất động, không muốn để hắn có cơ hội phát điên cắn người.
Đáng tiếc Lạc Nam luôn mở ra Dò Thám Tương Lai, làm sao không biết trước ý đồ của hai tên này?
Bên trong Dược Viên không phải chỉ trồng các loại Ma Dược trị thương,