Con Đường Bá Chủ

Chương 1690


trước sau



Chỉ còn vài ngày ngắn ngũi, đại sự kiện long trọng nhất của Luyện Đan Sư trên toàn vũ trụ sẽ diễn ra.

Địa điểm tổ chức là Đan Thần Tháp, điều đó khiến Luyện Đan Đại Lục trở thành nơi hội tụ số lượng Luyện Đan Sư, cường giả các nơi và những đại thế lực quy mô lớn nhất vũ trụ trong thời điểm này.

Đây được xem là quần anh tụ hội, khắp mọi ngõ ngách trên Luyện Đan Đại Lục đều có bóng người, các khách sạn, tửu lâu hay khách điếm đã trở nên quá tải, có thể nói là nhộn nhịp đến cực điểm.

Mà khi số lượng lớn người ở trời nam đất bắc tụ hợp, khó tránh khỏi sẽ sinh ra những đề tài thảo luận nhằm gia tăng bầu không khí.

Bên trong một tửu lâu xa hoa nhất Đại Lục, một tên nam tử trung niên đặt câu hỏi:
“Lần này nhân số tham dự Luyện Đan Đại Hội lên đến vài chục vạn, cũng không biết bên trong có những ai nổi bật?”
“Đương nhiên là các vị Đan Tử, Đan Nữ của Đan Thần Tháp rồi!” Một người dùng giọng điệu chắc nịch đáp.

“Điều đó ai mà chẳng biết?” Có người khác bất mãn lên tiếng:
“Ý chúng ta muốn biết là ngoài người của Đan Thần Tháp ra còn ai đáng chú ý nữa không?”
“Còn rất nhiều!” Một người bản địa của Luyện Đan Đại Lục ra vẻ hiểu biết lớn tiếng nói:
“Luyện Đan Đại Lục ngoại trừ Đan Thần Tháp vẫn còn tồn tại không ít Thế Lực Luyện Đan xuất chúng!”
“Trong đó tiêu biểu là tứ đại thế lực tọa trấn bốn phía Đông Tây Nam Bắc phân biệt là Luyện Đan Môn, Thiên Đan Phái, Y Đan Đường và Dược Hoàng Thế Gia, mỗi thế lực đều có Thiên Đan Đế tọa trấn!”
Không ít người nghe vậy gật đầu, danh tiếng của tứ đại thế lực vừa được kể ra cũng rất lớn, chỉ cần là người có chút kiến thức thường được nghe nói đến.

“Nghe nói vị tân nhiệm Đường Chủ của Y Đan Đường là khoáng thế kỳ tài, tuổi hơn chục vạn đã là một vị Thiên Đan Đế, lấy thân nữ nhi chấp chưởng toàn bộ Y Đan Đường đối kháng với các thế lực khác, là một vị nữ trung hào kiệt!” Không ít nam nhân bày tỏ sự ngưỡng mộ trong lòng, ánh mắt mơ màng cảm thán nói ra:
“Chẳng biết nàng có tham dự Đan Thần Đại Hội hay không?”
“Haha!” Một ông lão nghe vậy nở nụ cười:
“Nếu là trước đây, Đan Thần Đại Hội chỉ là nơi thu hút những hậu bối thiên tài Luyện Đan Sư tham dự, nhân vật cấp Thiên Đan Đế sẽ ngại vấn đề mặt mũi mà không tham gia náo nhiệt!”
“Nhưng đừng quên, phần thưởng cao cấp nhất của Đan Thần Đại Hội lần này sẽ là gì!”
Lão già vừa nói xong, toàn trường thân thể chấn động, vô thức thốt lên:
“Tam Muội Chân Hỏa!”
“Là cơ hội tiếp xúc với Tam Muội Chân Hỏa!” Lão già mở miệng đính chính, vuốt vuốt chòm râu, rung đùi đắc ý nói:
“Đứng trước thứ hấp dẫn như vậy, đừng nói là vị Đường Chủ của Y Đan Đường, mà ngay cả rất nhiều lão quái vật Luyện Đan Sư lánh đời cũng bất chấp tuổi tác hay bối phận mà đứng ra cạnh tranh!”

“Cho nên có thể nói Đan Thần Đại Hội sắp tới sẽ là lần Đại Hội quy mô lớn nhất từ trước đến nay, tập trung những Luyện Đan Sư khủng bố nhất!”
Toàn trường tán thành gật mạnh đầu.

Quả thật là như vậy, Tam Muội Chân Hỏa là Vĩnh Hằng Thuộc Tính a…toàn bộ vũ trụ được bao nhiêu loại chứ?
Dù ngươi chỉ là một Luyện Đan Sư chiến lực thấp kém, nhưng một khi được Tam Muội Chân Hỏa tán thành và nhận chủ, sẽ lập tức bước vào hàng ngũ cường giả hàng đầu đương thời.

Đứng trước ngọn lửa Tam Muội, dù là Thiên Đế cấp cường giả cũng phải nhượng bộ lui binh.

“Nhưng mà những lão quái vật cũng tham dự Đan Thần Đại Hội chẳng phải sẽ thiệt thòi cho đám hậu bối sao?” Một tên thanh niên bất mãn lên tiếng:
“Cũng giống như ta, khổ luyện mấy chục vạn năm để thành Địa Đan Đế, kết quả gặp đám quái vật trăm vạn tuổi cùng tham gia cuộc thi, sao có thể chịu thấu a?”
“Tiểu tử à, có trách chỉ trách bản thân mình bất tài!” Không ít người ném đến ánh mắt đồng tình:
“Không thấy vị Đường Chủ của Y Đan Đường sao? tuổi người ta còn nhỏ hơn ngươi nhiều đã là Thiên Đan Đế rồi đó!”
“Chỉ những nhân vật như vậy mới xứng đáng tiếp cận Tam Muội Chân Hỏa chớ?”
Thanh niên sắc mặt đỏ lên, xém chút bị nghẹn chết.

Hắn chưa đến trăm vạn tuổi đã là Địa Đan Đế, thiên phú đủ để ngạo thị quần hùng, nhưng xuất hiện ở nơi này lại bị chế nhạo không thương tiếc, quả thật là tàn khốc mà.

“Không cần phải sầu não!” Một vị Hộ Pháp của Đan Thần Tháp đang ngồi uống rượu cũng lên tiếng cười nói:
“Dù cuối cùng không đạt kết quả cao nhất, nhưng chỉ cần tiến vào top 100 cũng có những phần thưởng quý giá rồi, thậm chí nếu biểu hiện tốt sẽ lập tức được Đan Thần Tháp thu nhận!”
Vô số người tán thành cách nói của vị Hộ Pháp.

Thật ra nhiều vị Luyện Đan Sư cũng tự biết thực lực của mình mơ tưởng cũng không đạt được quán quân, chi bằng nhắm đến những thứ hạng thấp hơn cũng sẽ có phần thưởng không tệ rồi.

“Ngoại trừ đến từ Luyện Đan Đại Lục, vẫn còn không ít thế lực Luyện Đan nổi danh bên ngoài…” Lại có người phô trương kiến thức:
“Tiên Giới có Hóa Đan Môn, Hỏa Mộc Tông, Đan Đế Quốc…Ma Giới có Ma Đan Viện, Đan Diễm Sơn Trang…đều có Thiên Đan Đế cấp nhân vật ghi danh tham dự!”
“Chỉ tiếc Ma Thương Thị bị diệt rồi, bằng không chắc cũng sẽ cử Thiên Đan Đế đến vô náo nhiệt!”
“Nói đến Ma Thương Thị, cũng không biết Thiên Địa Hội có cử Luyện Đan Sư tham gia hay không, dù sao thì đây cũng là đấu tranh lành mạnh…”
“Cổ Việt Tộc chắc cũng tồn tại những Thiên Đan Đế mà chúng ta chưa biết đến!”
Đám đông nghị luận ầm ĩ về các thế lực có Luyện Đan Sư lợi hại trong vũ trụ, sau đó lại xoay chuyển đề tài:
“Tính ra đã rất nhiều năm rồi hai vị Tháp Chủ còn lại của Đan Thần Tháp là Tuệ Tĩnh Đan Đế và Hải Thượng Đan Đế vẫn chưa trở lại, cũng không biết kỳ này thế nào…”
“Hai vị Tháp Chủ là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chúng ta sao dám phán đoán ý đồ của bọn hắn?”
“Nghe nói hai vị Tháp Chủ đang ngao du nhân gian, không bận tâm đến sự vụ nơi Đan Thần Tháp!”
“Thì cũng bởi vậy mà Thái Thượng Đan Đế địa vị ngập trời, toàn bộ Hộ Pháp và Trưởng Lão đều đã thành tâm thuần phục!”
“Suỵt, chuyện nội bộ của Đan Thần Tháp tốt nhất không nên nghị luận thì hơn!”
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!
Vô cùng đột ngột, có âm thanh chấn kinh thế giới ngang tàn vang vọng, tiếng rồng ngâm xuyên thấu vân tiêu.

Toàn trường biến sắc, chỉ cảm thấy huyết dịch sục sôi, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên.

Đập vào mắt bọn hắn là chín con Kim Cương Thiên Long uy nghiêm bá khí lôi kéo theo Bá Vũ Điện cao quý vô song, quân lâm thiên hạ, lướt ngang bầu trời Luyện Đan Đại Lục mà không kiêng nể bất cứ điều gì.

“Hít…đó là Bá Vũ Điện trong truyền thuyết!” Không ít thanh thiếu niên tuổi trẻ toàn thân run lên vì kích động.

Mà ánh mắt của vô số người cũng biểu hiện phức tạp đến cực điểm.

Có hâm mộ, có kính sợ, có không phục, có ghen ghét, có đố kỵ, có oán hận…
Đủ mọi loại cảm xúc tập trung về hướng Bá Vũ Điện, nhưng chẳng ai dám tiến lên gây sự.

Tương truyền Long Tộc cực kỳ kiêu ngạo và bá đạo, không cho phép bất kỳ chủng tộc hay cá nhân nào dám sử dụng những giống loài Long Tộc làm tọa kỵ.

Vậy mà giờ đây, khi Bá Vũ Điện được chín con Kim Cương Thiên Long kéo đi, cường giả Long Tộc lại chưa từng dám tìm đến chủ nhân của chúng để hỏi tội.

Điều này là minh chững rõ rệch cho một điều, thực lực của chủ nhân Bá Vũ Điện khiến cả Long Tộc cũng phải kiêng nể ba phần, không dám vạch tội.

Quy tắc đôi khi sẽ bị sức mạnh phá vỡ.


Sự kiêu ngạo tuyệt đối không để người khác dùng Long Tộc là tọa kỵ đã trở nên vô nghĩa trước hiện diện của Bá Vũ Điện cùng chín tôn Kim Cương Thiên Long.

Mà chủ nhân của Bá Vũ Điện là ai?
Toàn bộ vũ trụ đều biết đến cái tên này.

Lạc Nam!
Với

những chiến tích gần như hoang đường, thời điểm gần nhất còn là lật úp Đan Thần Tháp.

Không ai nghĩ đến một nhân vật nổi danh về sức mạnh và chiến lực như hắn sẽ có mặt ở Đan Thần Đại Hội lần này.

“Chẳng lẽ Lạc Nam đến gây sự, phá hoại Đan Thần Đại Hội?” Rất nhiều người bắt đầu đoán già đoán non.

Hiển nhiên bọn hắn không cho rằng Lạc Nam đến đây với tư cách thi sinh, mà là đến đến quấy rối Đan Thần Tháp khi song phương đã kết thù.

Dù sao thì ngươi ngay cả Đan Thần Tháp cũng lật úp xuống rồi, chẳng có chút gì gọi là tôn trọng Thánh Địa của Luyện Đan Sư, chẳng lẽ còn muốn hạ mình làm thí sinh dự thi hay sao?
Cũng chưa từng nghe ai nói Lạc Nam là Luyện Đan Sư a.

Tất cả không biết rằng suy nghĩ hoang đường và không chân thật của bọn hắn lại là sự thật.

Lạc Nam đến với tư cách một thí sinh, nhưng khi rời đi lấy tư cách gì thì tạm thời chưa biết.

“Lớn mật!”
Có tiếng quát tháo đầy phẫn nộ.

Chỉ thấy một đội quân Hộ Pháp của Đan Thần Tháp nhanh chóng bao vây Bá Vũ Điện vào bên trong, tên cầm đầu quát lên lạnh lẽo:
“Tại Luyện Đan Đại Lục và Đan Thần Đại Hội không cho phép cưỡi Pháp Bảo bay lung tung, quấy rối đến người khác!”
Toàn trường gật đầu, bọn hắn cũng sớm biết nguyên tắc này.

Thử nghĩ nếu cho phép phi hành thoải mái, sợ rằng với nhân số đông đúc như hiện tại sẽ trở nên rối loạn đến cực điểm a.

Bất quá khiến cả bọn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, từ trong Bá Vũ Điện vang lên tiếng cười của nam nhân:
“Nếu là thông thường, có lẽ bổn thiếu chủ sẽ tuân thủ quy tắc mà đi bộ…bất quá Đan Thần Tháp các ngươi và ta ân oán tầng tầng lớp lớp, sao bổn thiếu chủ phải nghe theo các ngươi?”
Cả đám trong lòng run lên, thầm nghĩ con hàng này quả nhiên là đến gây sự.

“Lạc Nam, ngươi muốn làm gì?” Trưởng Lão của Đan Thần Tháp cũng nhảy ra, lạnh giọng nói:
“Đừng tưởng rằng chúng ta ngại ngươi, hiện tại tất cả Thế Lực Luyện Đan Sư đều có mặt, chỉ cần Đan Thần Tháp hô một tiếng, ngươi sẽ trở thành công địch của toàn trường!”
ẦM ẦM…
Đáp lại hắn là đại môn Bá Vũ Điện mở ra, một nam hai nữ ung dung xuất hiện.

Vừa nhìn thấy bọn hắn, toàn trường trở nên yên tĩnh như chết, chỉ còn lại tiếng hít thở không thông, ánh mắt tràn đầy kinh diễm.

Nam nhân tuấn lãng tà mị, có nét kiên nghị và uy vũ, khí phách hiên ngang.

Hai nữ nhân một người tóc hoàng kim, một người tóc bạch kim, một người thân khoác Kim Sắc Đế Bào, một người thuần Bạch Y tinh khiết.

Lụa mỏng che mặt khiến tuyệt thế dung nhan của các nàng như ẩn như hiện, chỉ lộ ra hai đôi mắt đã có thể cướp lấy linh hồn của cả thế gian.

Phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành là những mỹ từ không đủ để miêu tả các nàng.

Trước sự xuất sắc của hai đại mỹ nhân, Lạc Nam dường như trở thành vật làm nền vậy.

Nhưng một vật làm nền như hắn lại đi ở giữa hai mỹ nhân, các nàng thậm chí còn cam tâm tình nguyện lùi một bước phía sau hắn.

Điều này khiến tất cả nam nhân có mặt ở hiện trường ghen ghét muốn điên.

Đáng nói hơn nữa, bọn hắn đều nhận ra thân phận của hai vị nữ tử này.


Côn Lôn Nữ Hoàng.

Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Hai vị Nữ Thiên Đế có thể nói là đứng hàng đầu trên vũ trụ hiện nay, là đối tượng và tình nhân trong mộng của tất cả nam nhân trong thiên hạ.

Chỉ cần được bất kỳ ai trong hai người liếc nhìn cũng đủ để vinh hạnh vô biên, cả đời khoe khoang đắc ý.

Ấy thế mà lúc này hai nàng lại một trái một phải đi cùng một nam nhân.

Cảnh tượng như vậy sao có thể không gây nên chấn động?
Nếu ánh mắt có thể giết người, Lạc Nam đã bị nam nhân ở toàn trường nghiền thành thịt vụn.

“Con mẹ nó thật sảng khoái…” Lạc Nam hận không thể ngửa đầu cười dài.

Cảm giác đi cùng mỹ nhân xuất sắc để toàn trường ghen ghét và đố kỵ này, thân là nam nhân ai cũng sẽ cực kỳ hưởng thụ a.

Hắn nhìn Trưởng Lão của Đan Thần Tháp cười nhạt: “Thế nào? ngươi dự định làm gì bổn Thiếu Chủ? Hiệu triệu đám đông đi xem nào!”
“Ngươi…” Trưởng Lão sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Hắn đâu có điên mà đi khai chiến ở thời điểm này, cái uy của đệ nhất cường giả đương thời như Tuế Nguyệt Nữ Đế thật sự quá lớn.

Nếu như lý do không đủ lớn và nghiêm trọng, chẳng có ai điên khùng mà dây vào Lạc Nam và hai vị Nữ Thiên Đế hùng mạnh như vậy.

“Cứ mặc kệ hắn đi thôi…” Lúc này đột nhiên có âm thanh của Thái Thượng Đan Đế truyền vào tai tên Trưởng Lão nói:
“Tạm thời cứ để hắn làm gì tùy thích, ngày tháng nhảy nhót đắc ý của hắn chẳng kéo dài bao lâu nữa đâu!”
“Vâng!” Trưởng Lão nghe vậy chỉ có thể nhẫn nhịn, oán độc trừng Lạc Nam một cái, hận hận phất tay ra hiệu cho đội ngũ Chấp Pháp rời đi.

Đồng thời hắn cũng lập lại lời của Tháp Chủ răn dạy các thuộc hạ khác, cứ xem như Lạc Nam là người vô hình ở đội tuyển là được…
Lạc Nam trêu tức cười cười nhìn theo đám người, điều khiển Bá Vũ Điện trôi nổi giữa không gian, cho phép chín con rồng tạm thời nằm xuống nghỉ ngơi trên bầu trời.

Bất quá dù có Lạc Nam mở đầu cũng chẳng ai dám làm theo hành vi của hắn, tất cả người khác đều tuân thủ quy định của Đan Thần Tháp, không dám phi hành hay lơ lửng trên không.

Nói đùa, bọn hắn không có Tuế Nguyệt Nữ Đế và Côn Lôn Nữ Hoàng làm chỗ dựa, dám vuốt râu hùm của Đan Thần Tháp phải có bối cảnh khủng khiếp như Lạc Nam vậy mới được.

Mà khi thấy Đan Thần Tháp làm ra nhượng bộ trước mặt vô số người, chấp nhận danh dự hao tổn, Côn Lôn Nữ Hoàng nhíu mày nói:
“Như vậy cũng nhịn, xem ra thật sự có âm mưu chờ Tiểu Nam nhảy vào!”
“Đích thật là vậy, ta đã cố dò xét thiên cơ nhưng không thành công!” Tuế Nguyệt Nữ Đế bình tĩnh ứng tiếng:
“Một trận chiến lớn là không thể tránh khỏi! chỉ là chưa biết quy mô như thế nào…”
“Haha, có các nàng ở bên cạnh…ta còn sợ cái gì?” Lạc Nam tự tin nhún nhún vai.

“Đừng quá mức chủ quan!” Hai nữ cùng nhau lắc đầu, biểu lộ ngưng trọng:
“Trực giác của nữ nhân khiến bọn ta biết được những chuyện tiếp theo không hề đơn giản!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện