“Muốn chết?!”
Nhận thấy có người ám sát mình, Diệm Tuyền Cơ vừa giận vừa nộ.
Thân là Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện, vừa là Sát Thủ cao cấp vừa là Chiến Trận Sư hàng đầu, vô số Ma Đế nghe đến tên nàng là sợ vãi ra quần.
Chỉ có nàng ám sát người khác, nào có chuyện dám ám sát nàng?
Lúc này khi Lệ Huân ra tay, Diệm Tuyền Cơ đã lập tức cảm ứng được.
Vô số sợi râu Phất Trần vừa mới phục hồi đã được nàng phất ra.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT!
Những sợi râu cấp tốc vươn dài sau đó kết lấy nhau như thiên la địa võng, chúng nó xuyên qua cả không gian, đem Lệ Huân đang ẩn bên trong tiến hành vây nhốt.
Phất Trần này của nàng cũng là Đế Binh của Săn Ma Điện, mỗi một sợi râu đều có các Trận Văn rất nhỏ được khắc vào bên trên, chỉ cần một ý niệm của chủ nhân là những Trận Văn sẽ cấu tạo thành Trận Pháp.
Vì thế mà lúc này, Diệm Tuyền Cơ muốn dùng phất trần kết thành Trận Pháp vây nhốt kẻ dám ám sát mình, ý đồ lấy lại mặt mũi sau khi ám sát Lãnh Nguyệt Tâm thất bại.
Lệ Huân dường như không lường trước điều này sẽ diễn ra, bị Diệm Tuyền Cơ trói chặt, cưỡng ép từ trong không gian lôi kéo ra ngoài như thu lưới bắt cá.
“Cho ngươi! ”
Diệm Tuyền Cơ chưa kịp đắc ý nói hết câu đã trừng mắt nhìn thấy thứ mà Phất Trần và Trận Pháp của mình vừa nhốt chỉ là một khúc gỗ.
Còn Lệ Huân chân chính đã hoà nhập vào cái bóng của nàng.
Thân ảnh từ dưới cái bóng Diệm Tuyền Cơ trồi lên, Lệ Huân tay cầm dao găm đoãn đao hướng đôi mắt mục tiêu hung hăng đâm vào.
Trước mắt Diễm Tuyền Cơ hiện lên Trận Văn ngưng thành Màn Chắn, ngăn trở dao găm chỉ trong gang tấc.
“Ngươi là một Nhẫn giả?!”
Diệm Tuyền Cơ sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Sát thủ gặp phải Nhẫn Giả vốn là cực kỳ bất lợi, vì Nhẫn Giả có quá nhiều thủ đoạn đa dạng hơn Sát Thủ, ở trong cùng cấp e rằng Sát Thủ khó mà chiếm được ưu thế trước những Nhẫn Thuật quỷ dị của Nhẫn Giả.
Đổi lại để trở thành một Nhẫn Giả chân chính khó hơn trở thành Sát Thủ rất nhiều lần.
Thậm chí vì quá khó khăn để thành thục các loại Nhẫn Thuật nên Nhẫn Giả đã sớm thất truyền từ thượng cổ.
Nhẫn Giả nổi danh gần nhất trở lại đây chỉ có duy nhất một người là Quái Ảnh Nữ Đế.
Vậy mà lần này, Diệm Tuyền Cơ lại đụng độ một Nhẫn Giả có thể uy hiếp đến mình.
Thật ra kiến thức của Diệm Tuyền Cơ rất không tệ, Nhẫn Giả vốn đã thất truyền theo cổ tịch ghi chép.
Nhưng không ai lường trước được rằng, khi mảnh vỡ Đế Thiên Tiên Ma Giới hình thành Việt Long Tinh đã mang theo một gia tộc Nhẫn Giả thời thượng cổ rơi xuống hạ giới.
Qua nhiều năm tháng với điều kiện thiếu thốn ở hạ giới, Gia Tộc Nhẫn Giả này trở nên suy tàn, sau đó đầu quân cho Đa Bảo Các.
Đó chính là Lệ Gia của Lệ Huân, phụ trách quản lý Nhật Đảo thuộc địa bàn của Đa Bảo Các.
Lệ Huân là nữ thiên tài xuất chúng nhất của Lệ Gia nên đã được tuyển làm thiếp thân thị nữ của tiểu thư là Thiên Diệp Dao, gặp gỡ Lạc Nam và trải qua vô số chuyện nên có được thành tựu như hiện tại.
Lại thêm Nhẫn Giả Vô Song Thể, sợ rằng nàng đã là Đệ Nhất Nhẫn Giả đương thời, ngay cả Quái Ảnh Nữ Đế cũng đã bị học trò vượt mặt.
Bất quá dù sao cũng là nhân vật Nguyên Lão của Săn Ma Điện, kinh nghiệm ứng phó của Diệm Tuyền Cơ phong phú vô cùng.
Diệm Tuyền Cơ hướng mắt ra hiệu cho cường giả của Ma Hồn Tộc.
Nhận được tín hiệu, một vị Trưởng Lão của Ma Hồn Tộc lập tức hành động.
Thân thể hoá thành một luồng khói đen ở dạng Linh Hồn, mang theo Hồn Kỹ hung hăng lao vào cái bóng của Diễm Tuyền Cơ, cùng Lệ Huân đối kháng trong bóng tối.
Bất quá vừa mới tiến vào, hắn lại kinh hãi phát hiện bên trong cái bóng của Diệm Tuyền Cơ không chỉ có một mình Lệ Huân, mà ngoài ra còn có một nhân vật khác đã ẩn núp từ bao giờ không người hay biết.
Quái Ảnh Nữ Đế!
Trưởng Lão Ma Hồn Tộc kinh hãi tột đỉnh, một mình Lệ Huân thì hắn còn tự tin ứng phó được, nhưng hai sư đồ các nàng liên thủ thì đánh cái rắm a.
Không nói hai lời, Trưởng Lão Ma Hồn Tộc muốn xoay người bỏ chạy.
Đáng tiếc cá đã cắn câu, Lệ Huân sao có thể để con mồi ngon dâng đến miệng chạy trốn?
Nàng ném ra một đoá Phi Tiêu, Phi Tiêu liền nổ tung phân nhánh thành hàng nghìn đoá bao trùm lấy mục tiêu vào trung tâm, định trụ không gian bên trong cái bóng cứng rắn không gì sánh.
“Ma Hồn Chưởng!” Ma Hồn Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng, tầng tầng Ma Lực hoà quyện cùng Hồn Lực đánh ra, hung hăng nện vào đám phi tiêu.
Ầm ầm!
Lực lượng nổ tung, phản chấn ở trong cái bóng của mình khiến Diệm Tuyền Cơ đau đớn rỉ máu trên bờ môi đỏ rực.
Mà chỉ trong khoảnh khắc bị cầm chân ngắn ngũi đó, thân ảnh Quái Ảnh Nữ Đế đã tiếp cận Ma Hồn Trưởng Lão, sắc mặt hờ hững vô tình khoá chặt lấy hắn.
“Phân Giải Hồn!”
Ma Hồn Trưởng Lão kinh hãi tột đỉnh, thi triển vũ kỹ hoá thành trạng thái Linh Hồn phân tán để có thể đào vong, trong lòng đem tổ tiên Diệm Tuyền Cơ mắng đến 18 lần.
Ngươi đường đường là Nhị Nguyên Lão, vậy mà để người khác chui vô cái bóng lại chẳng hay biết gì, khác nào dụ chiến hữu chui vào miệng cọp?
Đúng lúc này, trong tay Quái Ảnh Nữ Đế chợt hiện ra một thanh chủy thủ màu xanh thẳm, âm thanh xèo xèo của độc tố mang tính hủy diệt vang lên bên tai.
Tà Độc Chủy Thủ.
“Đế Binh? Mạng ta xong rồi!” Ma Hồn Trưởng Lão chính thức lâm vào tuyệt vọng.
Quả nhiên chỉ thấy Tà Độc Chủy Thủ nhẹ nhàng quét ngang, tất cả Hồn Lực của Ma Hồn Trưởng Lão liền bị ăn mòn sạch sẽ, Phân Giải Hồn không giúp hắn có thể trốn đi, ngược lại ở dạng không khí càng dễ dàng bị Tà Độc hủy diệt.
“Vì sao còn chưa có động tĩnh gì?” Diệm Tuyền Cơ kinh nghi bất định nhìn lấy cái bóng của mình, mọi thứ nàng thấy chỉ là thuần một màu đen kỳ bì.
“Khặc khặc khặc!” Tiếng cười đắc ý của Ma Hồn Trưởng Lão bỗng chốc vang lên:
“Lão phu ra tay còn không dễ dàng đắc thủ?”
Chỉ thấy từ trong cái bóng, Ma Hồn Trưởng Lão bàn tay khô gầy nắm lấy Lệ Huân bay ra, nàng giãy giụa một cách đầy bất lực.
“Làm tốt lắm!” Ma Hồn Tộc Nhân cả bọn hưng phấn cười to.
“Cẩn thận!” Long Quân Sư hướng về Diệm Tuyền Coe kinh hô thành tiếng.
Vô cùng đột ngột, sắc mặt Ma Hồn Trưởng Lão cùng Lệ Huân trở nên lãnh khốc.
Hai thanh Dao Găm trong tay cắm ra, toàn diện tập kích Diệm Tuyền Cơ.
Diệm Tuyền Cơ tóc gáy dựng thẳng, ở khoảnh cách quá gần lại bị ám sát bất ngờ, nàng chỉ có thể bị động phòng thủ, phất lấy áo choàng có khảm Trận Văn ngăn trở.
Nhưng Chủy Thủ của sư đồ Lệ Huân đều đã đột phá Đế Binh, một kiện Áo Choàng Đế Cấp Cực Phẩm sao đủ ngăn cản?
Phốc.
Xuyên qua lớp áo choàng cắm vào thân thể mê người của Diệm Tuyền Cơ, Tà Độc điên cuồng thẩm thấu.
Bùm.
Thân thể Diệm Tuyền Cơ nổ tung xuất hiện ở một nơi khác, vị trí nàng vừa đứng đã có một con Trùng Thế Mạng bị kịch độc ăn mòn chỉ còn cặn bả.
Lệ Huân thầm hô đáng tiếc, mà Ma Hồn Trưởng Lão đang bắt giữ nàng cũng khôi phục hình dạng Quái Ảnh Nữ Đế.
“Hai con tiện nhân!”
Diệm Tuyền Cơ lồng ngực phập phồng, sắc mặt trắng bệch nghĩ mà còn sợ, nếu không nhờ con Trùng Thế Mạng hộ thân, e rằng nàng đã hoá thành đống tro tàn rồi.
Mà người khác nhìn thấy hai vị Nhẫn Giả xém chút lấy mạng Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện cũng lạnh cả sống lưng.
Đổi lại là bọn hắn không có Trùng Thế Mạng hộ thân, kết cục có thể tưởng tượng.
Long Ngạo Thiên thấy tình cảnh này, bèn trầm giọng nói:
“Các vị yên tâm, hai Nhẫn Giả mà thôi, U Linh Long vó thể ung dung giải quyết!”
Hắn vừa dứt lời, năm thân ảnh U Linh Long đã chìm vào đêm tối, mang theo sát cơ âm trầm lặng lẽ tiếp cận hai sư đồ Lệ Huân.
Các nàng ra vẻ biến sắc, cũng nhanh chóng hoá thành bóng đen biến mất dạng.
U Linh Long ánh mắt loé lên, toàn lực truy sát.
Cuộc chiến của những Nhẫn Giả và Sát Thủ hàng đầu vũ trụ bắt đầu, nhưng hiện trường lại không có mấy người đủ tư cách chứng kiến.
“Tốc độ khá đấy, thì ra là Thái Cổ Tử Mộc Điệp!”
Tộc Trưởng Kim Sí Đại Bằng Tộc cười lạnh nhìn lấy Mộc Tử Âm.
Hắn ném ánh mắt ra hiệu cho năm vị Trưởng Lão mạnh nhất của Kim Sí Đại Bằng, hoá thành Kim Quang ngang trời xuất thế, Kim Dực hoá Kiếm! điên cuồng vây công lấy nàng.
Hiển nhiên hắn đã nhận ra tầm nguy hiểm của nàng, nếu để một vị Kiếm Tu sở hữu tốc độ khủng bố như Mộc Tử Âm tự do ngang dọc chiến trường, chỉ sợ những trưởng lão của Tru Nghịch Liên Minh không đủ cho nàng chờ cơ hội ám sát.
Chưa kể kiếm trong tay nàng chính là Đế Binh, mức độ nguy hiểm không cần phải bàn cãi.
Lại ỷ vào nhân số cường giả đông đảo hơn, vừa ra tay chính là điều động năm tôn Trưởng Lão, muốn khóa chết Mộc Tử Âm.
“Dám vây công Âm Âm, các ngươi