Con Đường Bá Chủ

Chương 1710


trước sau



“Muốn chết?!”
Nhận thấy có người ám sát mình, Diệm Tuyền Cơ vừa giận vừa nộ.

Thân là Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện, vừa là Sát Thủ cao cấp vừa là Chiến Trận Sư hàng đầu, vô số Ma Đế nghe đến tên nàng là sợ vãi ra quần.

Chỉ có nàng ám sát người khác, nào có chuyện dám ám sát nàng?
Lúc này khi Lệ Huân ra tay, Diệm Tuyền Cơ đã lập tức cảm ứng được.

Vô số sợi râu Phất Trần vừa mới phục hồi đã được nàng phất ra.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT!
Những sợi râu cấp tốc vươn dài sau đó kết lấy nhau như thiên la địa võng, chúng nó xuyên qua cả không gian, đem Lệ Huân đang ẩn bên trong tiến hành vây nhốt.

Phất Trần này của nàng cũng là Đế Binh của Săn Ma Điện, mỗi một sợi râu đều có các Trận Văn rất nhỏ được khắc vào bên trên, chỉ cần một ý niệm của chủ nhân là những Trận Văn sẽ cấu tạo thành Trận Pháp.

Vì thế mà lúc này, Diệm Tuyền Cơ muốn dùng phất trần kết thành Trận Pháp vây nhốt kẻ dám ám sát mình, ý đồ lấy lại mặt mũi sau khi ám sát Lãnh Nguyệt Tâm thất bại.

Lệ Huân dường như không lường trước điều này sẽ diễn ra, bị Diệm Tuyền Cơ trói chặt, cưỡng ép từ trong không gian lôi kéo ra ngoài như thu lưới bắt cá.

“Cho ngươi! ”
Diệm Tuyền Cơ chưa kịp đắc ý nói hết câu đã trừng mắt nhìn thấy thứ mà Phất Trần và Trận Pháp của mình vừa nhốt chỉ là một khúc gỗ.

Còn Lệ Huân chân chính đã hoà nhập vào cái bóng của nàng.

Thân ảnh từ dưới cái bóng Diệm Tuyền Cơ trồi lên, Lệ Huân tay cầm dao găm đoãn đao hướng đôi mắt mục tiêu hung hăng đâm vào.

Trước mắt Diễm Tuyền Cơ hiện lên Trận Văn ngưng thành Màn Chắn, ngăn trở dao găm chỉ trong gang tấc.

“Ngươi là một Nhẫn giả?!”
Diệm Tuyền Cơ sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Sát thủ gặp phải Nhẫn Giả vốn là cực kỳ bất lợi, vì Nhẫn Giả có quá nhiều thủ đoạn đa dạng hơn Sát Thủ, ở trong cùng cấp e rằng Sát Thủ khó mà chiếm được ưu thế trước những Nhẫn Thuật quỷ dị của Nhẫn Giả.

Đổi lại để trở thành một Nhẫn Giả chân chính khó hơn trở thành Sát Thủ rất nhiều lần.

Thậm chí vì quá khó khăn để thành thục các loại Nhẫn Thuật nên Nhẫn Giả đã sớm thất truyền từ thượng cổ.

Nhẫn Giả nổi danh gần nhất trở lại đây chỉ có duy nhất một người là Quái Ảnh Nữ Đế.

Vậy mà lần này, Diệm Tuyền Cơ lại đụng độ một Nhẫn Giả có thể uy hiếp đến mình.


Thật ra kiến thức của Diệm Tuyền Cơ rất không tệ, Nhẫn Giả vốn đã thất truyền theo cổ tịch ghi chép.

Nhưng không ai lường trước được rằng, khi mảnh vỡ Đế Thiên Tiên Ma Giới hình thành Việt Long Tinh đã mang theo một gia tộc Nhẫn Giả thời thượng cổ rơi xuống hạ giới.

Qua nhiều năm tháng với điều kiện thiếu thốn ở hạ giới, Gia Tộc Nhẫn Giả này trở nên suy tàn, sau đó đầu quân cho Đa Bảo Các.

Đó chính là Lệ Gia của Lệ Huân, phụ trách quản lý Nhật Đảo thuộc địa bàn của Đa Bảo Các.

Lệ Huân là nữ thiên tài xuất chúng nhất của Lệ Gia nên đã được tuyển làm thiếp thân thị nữ của tiểu thư là Thiên Diệp Dao, gặp gỡ Lạc Nam và trải qua vô số chuyện nên có được thành tựu như hiện tại.

Lại thêm Nhẫn Giả Vô Song Thể, sợ rằng nàng đã là Đệ Nhất Nhẫn Giả đương thời, ngay cả Quái Ảnh Nữ Đế cũng đã bị học trò vượt mặt.

Bất quá dù sao cũng là nhân vật Nguyên Lão của Săn Ma Điện, kinh nghiệm ứng phó của Diệm Tuyền Cơ phong phú vô cùng.

Diệm Tuyền Cơ hướng mắt ra hiệu cho cường giả của Ma Hồn Tộc.

Nhận được tín hiệu, một vị Trưởng Lão của Ma Hồn Tộc lập tức hành động.

Thân thể hoá thành một luồng khói đen ở dạng Linh Hồn, mang theo Hồn Kỹ hung hăng lao vào cái bóng của Diễm Tuyền Cơ, cùng Lệ Huân đối kháng trong bóng tối.

Bất quá vừa mới tiến vào, hắn lại kinh hãi phát hiện bên trong cái bóng của Diệm Tuyền Cơ không chỉ có một mình Lệ Huân, mà ngoài ra còn có một nhân vật khác đã ẩn núp từ bao giờ không người hay biết.

Quái Ảnh Nữ Đế!
Trưởng Lão Ma Hồn Tộc kinh hãi tột đỉnh, một mình Lệ Huân thì hắn còn tự tin ứng phó được, nhưng hai sư đồ các nàng liên thủ thì đánh cái rắm a.

Không nói hai lời, Trưởng Lão Ma Hồn Tộc muốn xoay người bỏ chạy.

Đáng tiếc cá đã cắn câu, Lệ Huân sao có thể để con mồi ngon dâng đến miệng chạy trốn?
Nàng ném ra một đoá Phi Tiêu, Phi Tiêu liền nổ tung phân nhánh thành hàng nghìn đoá bao trùm lấy mục tiêu vào trung tâm, định trụ không gian bên trong cái bóng cứng rắn không gì sánh.

“Ma Hồn Chưởng!” Ma Hồn Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng, tầng tầng Ma Lực hoà quyện cùng Hồn Lực đánh ra, hung hăng nện vào đám phi tiêu.

Ầm ầm!
Lực lượng nổ tung, phản chấn ở trong cái bóng của mình khiến Diệm Tuyền Cơ đau đớn rỉ máu trên bờ môi đỏ rực.

Mà chỉ trong khoảnh khắc bị cầm chân ngắn ngũi đó, thân ảnh Quái Ảnh Nữ Đế đã tiếp cận Ma Hồn Trưởng Lão, sắc mặt hờ hững vô tình khoá chặt lấy hắn.

“Phân Giải Hồn!”
Ma Hồn Trưởng Lão kinh hãi tột đỉnh, thi triển vũ kỹ hoá thành trạng thái Linh Hồn phân tán để có thể đào vong, trong lòng đem tổ tiên Diệm Tuyền Cơ mắng đến 18 lần.

Ngươi đường đường là Nhị Nguyên Lão, vậy mà để người khác chui vô cái bóng lại chẳng hay biết gì, khác nào dụ chiến hữu chui vào miệng cọp?
Đúng lúc này, trong tay Quái Ảnh Nữ Đế chợt hiện ra một thanh chủy thủ màu xanh thẳm, âm thanh xèo xèo của độc tố mang tính hủy diệt vang lên bên tai.

Tà Độc Chủy Thủ.

“Đế Binh? Mạng ta xong rồi!” Ma Hồn Trưởng Lão chính thức lâm vào tuyệt vọng.

Quả nhiên chỉ thấy Tà Độc Chủy Thủ nhẹ nhàng quét ngang, tất cả Hồn Lực của Ma Hồn Trưởng Lão liền bị ăn mòn sạch sẽ, Phân Giải Hồn không giúp hắn có thể trốn đi, ngược lại ở dạng không khí càng dễ dàng bị Tà Độc hủy diệt.

“Vì sao còn chưa có động tĩnh gì?” Diệm Tuyền Cơ kinh nghi bất định nhìn lấy cái bóng của mình, mọi thứ nàng thấy chỉ là thuần một màu đen kỳ bì.

“Khặc khặc khặc!” Tiếng cười đắc ý của Ma Hồn Trưởng Lão bỗng chốc vang lên:
“Lão phu ra tay còn không dễ dàng đắc thủ?”
Chỉ thấy từ trong cái bóng, Ma Hồn Trưởng Lão bàn tay khô gầy nắm lấy Lệ Huân bay ra, nàng giãy giụa một cách đầy bất lực.

“Làm tốt lắm!” Ma Hồn Tộc Nhân cả bọn hưng phấn cười to.

“Cẩn thận!” Long Quân Sư hướng về Diệm Tuyền Coe kinh hô thành tiếng.

Vô cùng đột ngột, sắc mặt Ma Hồn Trưởng Lão cùng Lệ Huân trở nên lãnh khốc.

Hai thanh Dao Găm trong tay cắm ra, toàn diện tập kích Diệm Tuyền Cơ.

Diệm Tuyền Cơ tóc gáy dựng thẳng, ở khoảnh cách quá gần lại bị ám sát bất ngờ, nàng chỉ có thể bị động phòng thủ, phất lấy áo choàng có khảm Trận Văn ngăn trở.

Nhưng Chủy Thủ của sư đồ Lệ Huân đều đã đột phá Đế Binh, một kiện Áo Choàng Đế Cấp Cực Phẩm sao đủ ngăn cản?
Phốc.

Xuyên qua lớp áo choàng cắm vào thân thể mê người của Diệm Tuyền Cơ, Tà Độc điên cuồng thẩm thấu.

Bùm.

Thân thể Diệm Tuyền Cơ nổ tung xuất hiện ở một nơi khác, vị trí nàng vừa đứng đã có một con Trùng Thế Mạng bị kịch độc ăn mòn chỉ còn cặn bả.

Lệ Huân thầm hô đáng tiếc, mà Ma Hồn Trưởng Lão đang bắt giữ nàng cũng khôi phục hình dạng Quái Ảnh Nữ Đế.

“Hai con tiện nhân!”
Diệm Tuyền Cơ lồng ngực phập phồng, sắc mặt trắng bệch nghĩ mà còn sợ, nếu không nhờ con Trùng Thế Mạng hộ thân, e rằng nàng đã hoá thành đống tro tàn rồi.


Mà người khác nhìn thấy hai vị Nhẫn Giả xém chút lấy mạng Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện cũng lạnh cả sống lưng.

Đổi lại là bọn hắn không có Trùng Thế Mạng hộ thân, kết cục có thể tưởng tượng.

Long Ngạo Thiên thấy tình cảnh này, bèn trầm giọng nói:
“Các vị yên tâm, hai Nhẫn Giả mà thôi, U Linh Long vó thể ung dung giải quyết!”
Hắn vừa dứt lời, năm thân ảnh U Linh Long đã chìm vào đêm tối, mang theo sát cơ âm trầm lặng lẽ tiếp cận hai sư đồ Lệ Huân.

Các nàng ra vẻ biến sắc, cũng nhanh chóng hoá thành bóng đen biến mất dạng.

U Linh Long ánh mắt loé lên, toàn lực truy sát.

Cuộc chiến của những Nhẫn Giả và Sát Thủ hàng đầu vũ trụ bắt đầu, nhưng hiện trường lại không có mấy người đủ tư cách chứng kiến.

“Tốc độ khá đấy, thì ra là Thái Cổ Tử Mộc Điệp!”
Tộc Trưởng Kim Sí Đại Bằng Tộc cười lạnh nhìn lấy Mộc Tử Âm.

Hắn ném ánh mắt ra hiệu cho năm vị Trưởng Lão mạnh nhất của Kim Sí Đại Bằng, hoá thành Kim Quang ngang trời xuất thế, Kim Dực hoá Kiếm! điên cuồng vây công lấy nàng.

Hiển nhiên hắn đã nhận ra tầm nguy hiểm của nàng, nếu để một vị Kiếm Tu sở hữu tốc độ khủng bố như Mộc Tử Âm tự do ngang dọc chiến trường, chỉ sợ những trưởng lão của Tru Nghịch Liên Minh không đủ cho nàng chờ cơ hội ám sát.

Chưa kể kiếm trong tay nàng chính là Đế Binh, mức độ nguy hiểm không cần phải bàn cãi.

Lại ỷ vào nhân số cường giả đông đảo hơn, vừa ra tay chính là điều động năm tôn Trưởng Lão, muốn khóa chết Mộc Tử Âm.

“Dám vây công Âm Âm, các ngươi

hỏi ý Dao Dao chưa hả?”
Mà khi chứng kiến ý đồ của Kim Sí Đại Bàng Tộc, Thiên Diệp Dao nhao nhao nổi giận.

GÁY.

Kim Sắc Vũ Dực ngạo nghễ hiện ra, chân đạp Kim Hoàng Bộ, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng giương nanh múa vuốt hiện ra sau lưng nàng.

Khi uy áp của Thiên Diệp Dao lan toả, ba vị Trưởng Lão Kim Sí Đại Bàng cùng lúc biến sắc.

Huyết mạch của nàng cao cấp và tinh khiết sánh ngang Tổ Tiên nên gây áp lực lên bọn hắn quá nhiều.

“Yên tâm, đối thủ của nữ nhân này sẽ là hai người bổn tọa!”
Kim Sí Phó Tộc Trưởng và Tộc Trưởng tự tin vỗ ngực, lập tức hóa thành hai tôn bản thể khổng lồ, xé tan uy áp của Thiên Diệp Dao tạo ra, kim vuốt sắt lẹm điên cuồng lao về phía nàng.

Bọn hắn thừa nhận nếu đơn đả độc đấu cũng không phải đối thủ của Thiên Diệp Dao, bởi vì sự chênh lệch về huyết mạch bên trong cùng tộc mang lại sự khác biệt rất lớn.

Nhưng nếu cả đích thân Tộc Trưởng và Phó Tộc Trưởng xuất thủ, tin chắc có thể áp đảo nàng.

Bởi vì huyết mạch của hai người bọn hắn dù không sánh bằng Tổ Tiên được như nàng nhưng cũng đã ở mức tiệm cận.

Chưa dừng lại ở đó, Kim Sí Tộc Trưởng còn triệu hoán Đế Binh là một kiện Đại Ấn màu hoàng kim, bên trên có điêu khắc Thần Thú Kim Sí Đại Bằng đang tung cánh xé tan thương khung.

Đây là Kim Huyền Ấn, một trong hai kiện Đế Binh nổi tiếng nhất của Kim Sí Đại Bằng Tộc.

Kiện Đế Binh còn lại lúc này cũng được Kim Sí Phó Tộc Trưởng sử dụng.

Đó là một đôi cánh khổng lồ ẩn chứa Kim Sát Chi Khí vô cùng đáng sợ mang theo Kim Sát Dực.

“Chết cho chúng ta!”
Kim Sí Tộc Trưởng chấp chưởng Kim Huyền Ấn nện thẳng xuống đầu Thiên Diệp Dao, cửu tầng Chiến Vực ầm ầm bạo phát.

Kim Sí Phó Tộc Trưởng mang Kim Sát Dực vào lưng hình thành bốn đôi cánh lớn, tốc độ được đẩy nhanh gấp mấy lần, đôi Kim Sát Dực bùng nổ cửu tầng Sát Vực phong tỏa lấy địch nhân.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Hắn còn điên cuồng huy động Kim Sát Dực, vô số Kim Thiên Đế Lực mang theo sức ép của Sát Vực mạnh mẽ như ngàn vạn ám khí đầy trời bắn về phía Thiên Diệp Dao một cách đầy dữ dội.

Lần này đích thực là sinh tử chiến, vừa ra tay đã dùng Đế Binh và thủ đoạn hùng mạnh, muốn ép cho đối thủ ra bã ngay từ những phút đầu, không có cơ hội cho giao thủ hay làm nóng người như trước nữa.

Đối mặt với các thế công gần như mạnh nhất như vậy, Thiên Diệp Dao cũng không dám lơ là.

Nàng triển khai Kim Bàng Chiến Giáp, thân thể yêu kiều bao phủ trong từng sợi lông vũ hoàng kim chói lọi, các loại Dị Kim toàn diện triển khai, Diệt Thế Kim Đồng cùng lúc mở ra.

CHÉO CHÉO!
Hai luồng Diệt Thế Kim Quang phá không bắn ra ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Một luồng Diệt Thế Kim Quang thành công đẩy lùi Kim Huyền Ấn, một luồng Diệt Thế Kim Quang còn lại bắn phá tất cả lông vũ của Kim Sát Dực tạo ra.

Hiển nhiên Diệt Thế Kim Đồng của Thiên Diệp Dao mạnh mẽ còn trên cả Đế Binh một bậc đã giúp nàng lấy một địch hai.

“Diệt Thế Kim Quang rất mạnh nhưng không thể liên tục thi triển!” Kim Sí Tộc Trưởng cười lạnh nói:
“Chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian, đợi đến khi Thiên Diệp Dao không đủ lực lượng tiếp tục sử dụng Diệt Thế Kim Đồng cũng chính là ngày chết của nàng!”
“Hahaha, kế sách rất tốt!” Kim Sí Phó Tộc Trưởng khoái trá cười.

Các phương chiến trường vô cùng căng thẳng.


Chúng nữ sau lưng Lạc Nam cũng lòng nóng như lửa, không muốn tiếp tục đứng nhìn tỷ muội bị khi dễ.

Đặc biệt là một số nữ nhân hiếu chiến đã toàn diện lao ra.

“Nằm xuống hết cho ta!”
Băng Linh Nhi cùng Đình Manh Manh hung hăng càn quấy nghiền nát không gian xâm nhập chiến trường.

Băng Linh Nhi triển khai Long Tượng Pháp Thân, sau lưng hiện ra hư ảnh một tôn Cự Nhân khổng lồ đầu voi, thân khoác vải rồng, tay cầm Chiến Phủ.

“Làm sao có thể?”
Vốn đang muốn nghênh chiến, Long Tượng Tộc Trưởng – Tượng Phách đã trợn mắt há hốc mồm, cõi lòng lạnh lẽo.

Long Tượng Pháp Thân là thủ đoạn đã thất truyền sau khi vị Tộc Trưởng thế hệ đầu tiên của Long Tượng Tộc ngã xuống, đến nay toàn tộc chưa ai có thể triển khai, ngay cả Tượng Phách hắn cũng không ngoại lệ.

Vậy mà Băng Linh Nhi có thể thi triển thủ đoạn mạnh nhất của Long Tượng Tộc, đây quả thật là sỉ nhục của người tộc trưởng như hắn.

Bất quá dù ghen ghét và đố kỵ, Tượng Phách cũng không dám chiến đấu với nàng, bởi vì Long Tượng Pháp Thân áp chế Long Tượng Tộc rất nặng.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng hóa thành Long Tượng khổng lồ lao về phía Đình Manh Manh đang sử dụng Nghịch Sinh Pháp Thân uy lực không kém.

Thà rằng chiến với Nghịch Sinh Pháp Thân cũng không dám đấu với Long Tượng Pháp Thân.

Hiểu được nỗi khổ của Tượng Phách, một vị Trưởng Lão Hoàng Vũ Tộc cũng triệu hoán Huyền Vũ Chân Thân, lưng đeo mai rùa kiên cố như sơn, giúp hắn ngạnh kháng Băng Linh Nhi.

Long Tượng Pháp Thân đấu Huyền Vũ Trưởng Lão.

Nghịch Sinh Pháp Thân chiến Long Tượng Tộc Trưởng.

Quả thật là kinh thiên động địa, đại chiến của người khổng lồ.

OÀNH OÀNH OÀNH…
Mà chỉ sau một lượt va chạm đầu tiên, Huyền Vũ Chân Thân liền bị Long Tượng Pháp Thân cầm Chiến Phủ nện cho đầu óc choáng váng, điên cuồng lùi bước đạp nát mặt đất Luyện Đan Đại Lục.

Ở phía bên kia, Đình Manh Manh lúc này mới được chính thức bùng nổ.

Bởi vì nàng không cần phải áp chế và che giấu Ma Lực nữa.

Khi Ma Lực và Tiên Lực giao dung ngưng tụ Nghịch Sinh Pháp Thân, sức mạnh của nó vượt qua Phách Lực quá nhiều.

Nghịch Sinh Pháp Thân từng khiến cả Hắc Trư cũng phải kinh sợ, nó chỉ mạnh nhất khi cả Tiên Lực và Ma Lực cùng nhau chuyển động, vì đó là tinh túy lớn nhất của Tiên Ma Cung.

Một tay cầm Như Ý Thạch như cục gạch khổng lồ đập xuống, một tay tung quyền như thiên băng địa liệt.

Tượng Phách chỉ cảm thấy xương cốt như muốn nhũn ra, miệng phun máu đỏ, răng môi lẫn lộn.

“Mau giúp chúng ta ngăn cản hai con nhỏ điên này!” Tượng Phách cùng Huyền Vũ Trưởng Lão ầm ầm kêu cứu.

Nhận được mệnh lệnh, Thiên Yêu Đế khác của hai tộc cũng hiển hóa bản thể, lợi dụng sức nặng toàn thân húc đến hai tôn Pháp Thân.

ẦM ẦM ẦM…
Chỉ là khi bọn hắn chưa kịp tiếp cận, ở chín tầng mây bỗng nhiên xuất hiện hai thanh cột trụ trắng nõn trấn xuống.

Kích thước của hai thanh cột trụ còn to hơn cả bản thể Thần Thú, vô cùng kinh khủng.

“Cái gì thế?”
Toàn trường cả kinh hướng mắt nhìn lên.

Bọn hắn nuốt nước miếng ừng ực vì hoảng loạn.

Bởi vì hai thanh cột trụ khủng bố kia chính là đôi chân người?!.

Cự Mỹ Anh thân hình như xuyên qua vũ trụ, ánh mắt khinh miệt nhìn xuống đám Huyền Vũ và Long Tượng như những con kiến hôi.

Một cước quét ngang, người ngã ngựa đổ…

Chúc cả nhà trưa vui vẻ &LT3.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện