Con Đường Bá Chủ

Chương 1767


trước sau



Đan điền của Lạc Nam chấn động kịch liệt.

Trong sự hoảng hốt của hắn, bên trong xảy ra biến đổi.

Chỉ thấy các tôn Đại Đỉnh đột nhiên oanh động dữ dội, thể hiện ra sự bề nghễ uy nghiêm của Cấm Kỵ, dùng lực lượng ép hai cái hành tinh đang xoay tròn ở ngang hàng chúng nó ép xuống phía dưới của vũ trụ.

Còn các Đại Đỉnh thì lại phóng lên cao hơn, ngự trị phía trên, cao cao tại thượng.

Ngay cả Oanh Thiên Tổ Phù cũng không thể đứng ngang hàng với các tôn đại đỉnh, mà chỉ nằm lơ lửng ở giữa khoảng trống của bọn chúng và hai cái tiểu hành tinh.

Sắc mặt Lạc Nam trở nên quái dị: “Phân chia giai cấp à?”
Nhìn vào trong đan điền của hắn lúc này giống như một cái vũ trụ.

Mà các tiểu hành tinh lại nằm ở phần dưới đáy của vũ trụ này, phía trên một chút là Oanh Thiên Tổ Phù lơ lửng, còn ở đỉnh cao nhất là các tôn Đại Đỉnh ngự trị.

Giống như chia làm ba tầng, các hành tinh ở tầng thấp nhất, các Đại Đỉnh ở tầng cao nhất, Oanh Thiên Tổ Phù nằm giữa.

Dường như các Đại Đỉnh không muốn mình bị xếp ngang hàng với các hành tinh, hiện tượng này chưa từng xảy ra khi chỉ có một mình Oanh Thiên Tổ Phù tồn tại.

“Bởi vì Oanh Thiên Tổ Phù không cạnh tranh với chúng nó chứ sao!” Kim Nhi ngồi trên vai của hắn, hai chân đung đưa, môi nhỏ chúm chím nói:
“Oanh Thiên Tổ Phù hoạt động nhờ vào việc hấp thụ Bá Lực của các tôn Đại Đỉnh, cho nên nó mãi mãi cũng chỉ là tiểu đệ, phải phụ thuộc vào các Đại Đỉnh!”
“Nhưng các hành tinh thì khác, bọn chúng hoạt động và tích lũy sức mạnh bằng việc hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí từ bên ngoài!”
“Mà khi các Đại Đỉnh tiêu hao lực lượng, chúng nó cũng cần hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí từ bên ngoài để bổ sung!”
“Điều này tạo thành xung đột, chẳng lẽ mỗi lần các Đại Đỉnh và các hành tinh tiêu hao cùng lúc, chúng nó phải cạnh tranh hấp thụ số lượng Tiên Khí và Ma Khí với nhau hay sao?”
“Thế cho nên các Đại Đỉnh đã ép các hành tinh xuống phía dưới, giành quyền hấp thụ trước, chỉ khi nào các Đại Đỉnh đã hút đầy năng lượng thì mới đến lượt các hành tinh khôi phục!”
“Sau này việc hấp thu Nguyên Khí cũng sẽ diễn ra theo cách như vậy thay vì Tiên Khí và Ma Khí!”
“Đã hiểu!” Lạc Nam gật gù, có chút hứng thú nói:
“Nếu là như vậy, trong điều kiện các Đỉnh và các hành tinh đều hao sạch lực lượng, thì các Đỉnh luôn được phục hồi trước so với các hành tinh!”
“Chính xác!” Kim Nhi mỉm cười:
“Ngược lại, nếu không sử dụng đến sức mạnh của các hành tinh, công tử có thể dùng chính lực lượng tích lũy của chúng cấp tốc bổ sung cho các Đỉnh khi rơi vào hoàn cảnh ở trạng thái chân không, bên ngoài không có gì để hấp thụ.

“Việc này giống như thu phục một phương thế giới vậy, có thể điều động tất cả lực lượng của thế giới đó bất cứ lúc nào tùy theo ý muốn và mục đích của chủ nhân!”

Lạc Nam trong lòng hưng phấn không thôi.

Vậy là kể từ giờ phút này, chiến lực của hắn chẳng những càng thêm mạnh mẽ, mà khả năng tích lũy lực lượng cũng sẽ không ngừng tăng lên theo số lượng hành tinh được thành lập.

Ngoài việc mang đến sức mạnh công phạt dữ dội, Bá Vũ Hóa Thần Thể còn cho hắn khả năng tích lũy, dự trữ lực lượng hùng hậu.

Lạc Nam tin rằng chỉ cần có càng nhiều hành tinh, mình sẽ thoải mái sử dụng Thánh Kỹ một cách liên tục mà không sợ cạn kiệt lực lượng.

Thậm chí còn là trên cả Thánh Kỹ, sao lại không chứ?
Hóa Vũ Bá Thần Thể thật sự mang đến cho chủ nhân của nó sức mạnh và quyền năng của Thần vậy.

Hắn còn có ý tưởng táo bạo.

Không cần nâng cao tu vi, chỉ cần liên tục khai mở hành tinh bên trong cơ thể.

Biết đâu được chỉ cần vận dụng đến sức mạnh của vô vàn hành tinh tiến hành trấn áp, một Thiên Đế có thể miểu sát cả Đại Thánh…thậm chí là hơn thế nữa thì sao?
“Công tử nằm mơ đi!” Kim Nhi bĩu môi:
“Các hành tinh cũng sẽ mạnh hơn khi tu vi công tử tăng mạnh!”
“Ngược lại chúng sẽ giậm chân tại chỗ nếu tu vi của chủ nhân không có tiến triển!”
“Ví dụ hiện tại chúng chỉ tương ứng những phiến Đế Giới, lực lượng tích trữ là Tiên Khí và Ma Khí!”
“Công tử có dùng một ngàn cái Đế Giới cũng không thể đè chết Đại Thánh, Đại Thánh chỉ cần một môn Tứ Tinh Thánh Kỹ là đủ phá nát hàng ngàn thế giới của công tử!”
“Ngược lại nếu công tử đột phá Thánh Cấp, các thế giới của công tử cũng sẽ thăng cấp, mang theo Nguyên Khí nồng đậm, từ Đế Giới phát triển thành Nhất Tinh Thánh Giới thậm chí càng cao hơn!”
“Chỉ cần vài chục cái Thánh Giới sẽ dễ dàng đè chết Đại Thánh!”
“Haha!” Lạc Nam cười đùa nhún vai: “Ta chỉ ảo tưởng một chút mà thôi, xú nha đầu nàng chuyên thích dội nước lạnh!”
Hắn cũng biết ý tưởng của mình là không thực tế, chưa nói đến việc có thể nâng cấp thế giới hay không, thì việc sáng lập thật nhiều thế giới đã không phải chuyện đơn giản.

Mỗi một thế giới được tạo ra sẽ tiêu hao Ngũ Hành Hỗn Độn Khí, mức độ quý hiếm của thứ này không cần phải nói.

Đương nhiên còn có một cách khác, đó là thu phục và luyện hóa thế giới hoặc hành tinh có sẳn bên trong vũ trụ này.

Nhưng nếu làm như vậy, vũ trụ sẽ ngày càng trở nên suy yếu, cuối cùng trở thành một vũ trụ trống rỗng chẳng có thế giới nào tồn tại.

Đây không phải điều mà Lạc Nam muốn nhìn thấy.

Trụ Việt Tông và vô số tiền bối đang làm tất cả để bảo vệ vũ trụ từ bên ngoài, hắn đâu thể vì lợi ích của riêng mình mà cắn xé từ bên trong, hành vi như vậy khác nào đám sâu mọt đến từ Nguyên Giới.

Nói tóm lại, Lạc Nam vẫn ưu tiên sử dụng Ngũ Hành Hỗn Độn Khí gia tăng số lượng hành tinh của mình.

“Thiếp chọn Thiên Mộc Đỉnh đi!”
Lúc này, mỹ nhân Thế Giới Thụ đã quyết định, nàng hòa cùng Mộc Hệ Bản Nguyên tiến vào bên trong Thiên Mộc Đỉnh.

Mà dường như khí tức của thần vật như Thế Giới Thụ khiến ngay cả Cấm Kỵ cũng phải xem trọng, các Dị Mộc cũng phải nể mặt…cho nên mỹ nhân Thế Giới Thụ đã rất dễ dàng hòa nhập cùng Thiên Mộc Đỉnh, trở thành Khí Linh, nắm giữ khả năng điều động tất cả lực lượng bên trong đó.

“Chào mừng tỷ muội mới gia nhập!”
Chúng nữ Hỏa Nhi, Quang Nhi, Ám Nhi, Phong Nhi, Độc Nhi, Ma Nhi nhánh chóng làm quen, chào hỏi cùng với mỹ nhân Thế Giới Thụ.

“Ánh mắt của phu quân thật sự là ngày càng cao, vị muội muội này xinh đẹp và cao quý khiến người ta phải mặc cảm!” Hồn Nguyệt Ánh khen ngợi không dứt lời.

Mỹ nhân Thế Giới Thụ thật sự quá đẹp, rất ít người các nàng từng thấy qua có thể sánh bằng, thậm chí ngay cả mỹ nhân như các nàng cũng có phần cảm thấy không bằng.

“Mọi…mọi người tốt, mọi người cũng rất đẹp!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ rụt rè chào hỏi.

Cô đơn qua nhiều năm, nàng vẫn có chút không quen bầu không khí náo nhiệt, nơi có nhiều tỷ muội thân thiết như vậy ở bên cạnh.

“Haha, đều là tỷ muội một nhà, đừng có khách khí!” Lạc Nam truyền ý niệm vào cười hỏi:
“Sao nàng lại chọn Thiên Mộc Đỉnh thay vì Không Gian Đỉnh trong tương lai?”
Mỹ nhân Thế Giới Thụ bẻn lẻn cắn môi: “Thì thiếp vốn là một gốc Đại Thụ mà, chỉ tinh thông Không Gian thôi…bản chất của thiếp vẫn là thực vật, đương nhiên gần gũi với Mộc hệ hơn!”
“Haha, mặc dù đã xem như phu thê…nhưng ta vẫn còn chưa biết tên của nàng!” Lạc Nam nói đến đây cũng cảm thấy kỳ quái.

Ai đời cùng nữ nhân người ta thân mật, lấy hết tất cả những thứ quý giá nhất thuộc về nàng, ngay cả tên nàng hắn cũng chưa biết.

“Tên sao? thiếp có rất nhiều tên…” Mỹ nhân Thế Giới Thụ nghiêng đầu.

“Vì sao lại nhiều tên?” Lạc Nam khó hiểu.


“Trước khi vũ trụ gặp nạn, thiếp vẫn ưa thích rong chơi muôn nơi, đến vô số thế giới thăm thú, ở mỗi thế giới thiếp thường lấy một thân phận khác nhau, tên cũng khác…” Mỹ nhân Thế Giới Thụ hồi đáp.

Lạc Nam gật đầu, Thế Giới Thụ với khả năng truyền tống đến bất kỳ thế giới nào, quả nhiên sở thích cũng đi đôi với năng lực.

“Vậy nàng thích cái tên nào nhất?” Lạc Nam hỏi thăm.

“Mộc Nhi, mau lấy tên Mộc Nhi đi!” Hỏa Nhi hừ một tiếng nói:
“Chàng không thể bất công, bọn thiếp ai cũng lấy tên tùy tiện và đơn giản, bây giờ chàng muốn để tỷ muội mới được chọn tên nữa à?”
“Đúng đó, phải công bằng với tất cả, tên của bọn thiếp đơn giản như vậy, tất cả tỷ muội sau này gia nhập tên cũng phải giống như vậy!” Quang Nhi gật đầu đồng ý.

“Mộc Nhi, thống nhất lấy tên Mộc Nhi!” Ma Nhi, Phong Nhi, Ám Nhi, Độc Nhi nhất trí tán thành nói.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, xem ra mấy cô nàng này đã bất mãn khi bị hắn đặt

tên lâu lắm rồi, bây giờ mới có dịp bạo phát đây mà.

Chỉ có Hồn Nguyệt Ánh là có tên sẳn từ trước rồi nên các nàng muốn ghen tị cũng không được.

Lạc Nam dở khóc dở cười nhìn các nữ nhân nói: “Một cái tên mà thôi, nếu các nàng không thích thì có thể đổi được mà, ta đâu có ý kiến!”
“Không được, tên của chàng đặt thì bọn thiếp sẽ trân trọng!” Ám Nhi quệt quệt miệng:
“Nhưng đều là tỷ muội ở cùng nhau, tên phải tương tự nhau mới có ý nghĩa!”
“Đúng đó, điều này sẽ khiến tỷ muội bọn thiếp càng thêm thân thiết!”
Thấy các nàng biểu tình như vậy, mỹ nhân Thế Giới Thụ cũng mỉm cười ung dung nói:
“Mộc Nhi cũng rất tốt, vừa ngắn gọn vừa đúng với bản thể vốn có, thiếp rất ưa thích!”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, thật ra cái tên Mộc Nhi có phần gần giống với nha đầu Mộc Linh Nhi của Mộc Linh Tộc, hắn cũng muốn để nàng tự tuyển chọn một cái tên ưa thích của mình.

Nhưng nếu tất cả đều đã thống nhất, hắn cũng không miễn cưỡng để tránh mất vui, gật đầu xác nhận:
“Tốt lắm, từ nay về sau nàng chính là Mộc Nhi, đảm nhiệm vai trò thê tử cùng ta đi muôn nơi, nếu cảm thấy nhàm chán có thể nói để ta mang nàng ra ngoài đi dạo thoải mái!”
“Thật ra cũng chẳng có gì là nhàm chán, bởi vì phu quân cứ chạy lung tung khắp nơi, bọn thiếp ở bên trong này cũng có thể chứng kiến tất cả tình cảnh bên ngoài, cuộc sống so với trước đây còn đặc sắc hơn!” Hồn Nguyệt Ánh mỉm cười:
“Vậy nên Mộc Nhi không cần lo lắng buồn tẻ!”
Chúng nữ gật đầu tán thành.

Các nàng cảm thấy mình vẫn tốt số hơn so với các tỷ muội của Hậu Cung hay Làng Nhất Thế.

Bởi các nàng kia còn phải cùng phu quân xa cách vì đại sự, ngược lại các nàng vẫn luôn được ở bên cạnh hắn, tham gia mọi trận chiến của hắn, cùng hắn đồng sinh cộng tử trong mọi hoàn cảnh.

Thỉnh thoảng hứng lên thì chạy ra ngoài cùng hắn ân ân ái ái.

Chắc hẳn các tỷ muội bên ngoài kia cũng hâm mộ cuộc sống của các nàng.

“Không bị tiêu tán vĩnh viễn, còn có thể đi cùng phu quân và có thêm các tỷ muội!” Mộc Nhi ngoan ngoãn cười mỉm:
“Đây đã là kết cục tốt đẹp nhất của thiếp, phu quân không cần phải lo lắng!”
“Cứ quyết định như vậy!” Lạc Nam thỏa mãn trong lòng, ông trời quả thật đối xử không tệ với hắn.

Để các nữ nhân trò chuyện làm quen nhau hơn, ý niệm của hắn lặng lẽ rời khỏi đan điền.

Sắc mặt trở nên nghiêm nghị, hắn vận chuyển Không Gian Chi Lực, Thông Đạo Na Di lại mở ra trước mắt.

Đặt chân bước vào, thân ảnh lập tức xuất hiện ở vị trí khe hở không gian, nơi nối liền giữa Tiểu Vũ Trụ và Nguyên Giới.

Đập vào mắt của hắn vẫn là cảnh tượng điêu tàn, vô số mảnh vỡ không gian vụn vỡ, hàng ngàn cái hư không loạn lưu đang trôi nổi, nguy hiểm vô cùng.

Thế Giới Thụ tự bạo, biến nơi này thành hiểm địa.

Lạc Nam trong lòng nặng nề chưa từng có, bởi lẽ hắn không phát hiện tung tích của tên Đại Thánh kia.

“Chẳng lẽ lão già kia đã tiến vào vũ trụ, đang chuẩn bị trắng trợn cướp đoạt?”
Hắn không dám tưởng tượng nếu chuyện đó xảy ra sẽ mang lại hậu quả như thế nào.

Nhưng mặc kệ kết quả ra sao, hắn kiên quyết không để điều đó xảy ra.

Dù phải liều mạng một lần nữa, hắn cũng phải ngăn chặn tên Đại Thánh tác oai tác quái.

Sử dụng Thiên Cơ Bảng thăm dò không có kết quả.

Lạc Nam đành phải lấy ra Chiếu Ảnh Kính, hy vọng có thể nhìn thấy một chút manh mối.


Rất nhanh, cảnh tượng bên trong Chiếu Ảnh Kính quay ngược trở lại thời điểm Lạc Nam và Thế Giới Thụ bị Đai Thánh ép vào đường cùng, phải trốn vào bên trong Bá Đỉnh để thoát chết.

Theo sau đó, hai mắt Lạc Nam gắt gao mở lớn, cái miệng trợn tròn.

Mà không chỉ là hắn, kể cả Mộc Nhi và các nữ nhân bên trong đan điền cũng phải khiếp sợ che kín môi đỏ.

Bởi vì tất cả nhìn thấy một ngón tay xuyên thấu thời không nhẹ nhàng điểm ra, vị Đại Thánh cao cao tại thượng, bá đạo không gì cản nổi đó liền tan biến thành tro bụi.

“Ực…”
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt khô khốc trong cổ họng.

Cường giả khiến hắn dùng đến hầu hết thủ đoạn vẫn vô pháp chống lại nay dễ dàng bị một đầu ngón tay tiêu diệt.

Thậm chí trước khi chết, lão già Đại Thánh còn treo nụ cười ngoan độc trên khóe miệng, không kịp phản ứng khi có người ra tay với mình.

Chênh lệch phải đến mức độ nào mới có thể làm như vậy?
RĂNG RẮC…
Vừa xem xong tình cảnh, Chiếu Ảnh Kính trong tay hắn nổ tung.

Hiển nhiên là để nhìn trộm cường giả khủng bố như vậy, Pháp Bảo như nó không chịu nổi áp lực, bị bạo liệt.

“Chắc hẳn là cường giả của Trụ Việt Tông ra tay rồi, quá tốt!” Mộc Nhi vui mừng đến chảy cả nước mắt.

Lạc Nam cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Dù chưa dám khẳng định ai là người ra tay, nhưng khiến tên Đại Thánh kia chết là kết cục tốt nhất.

Chỉ tiếc Nhẫn Trữ Vật của tên Đại Thánh cũng bị lực lượng chênh lệch hủy diệt, Lạc Nam không sơ múi được cái gì.

Hắn âm thầm u oán, vị cường giả đỉnh cao kia của Trụ Việt Tông…ngươi có thể không thèm nhưng cho ta cũng được mà, sao lại hủy hoại tài sản như vậy?
Thật là phá gia chi tử mà…
Về phần Chiếu Ảnh Kính tuy đã tiêu tùng, nhưng với khả năng Luyện Khí của hắn hiện tại, vẫn có thể luyện chế một cái khác để sử dụng.

Tuy nhiên hiện tại có chuyện quan trọng hơn cần làm, không chút do dự, hắn lại bắt đầu kết ấn, bố trí Trận Pháp.

Tầng tầng lớp lớp Trận Văn tiến ra, Lạc Nam dùng Bá Lực bố trí 12 tòa Trận Pháp đem toàn bộ khe hở nối liền giữa vũ trụ và Thái Sơ Chi Địa phong kín.

Mặc dù 12 tòa Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp chưa chắc ngăn cản được cường giả Thánh Cấp tiến vào.

Nhưng đối phương nếu muốn đi qua, chắc chắn sẽ phải phá nát Trận Pháp của hắn.

Mà một khi Trận Pháp bị tác động, hắn sẽ lập tức cảm ứng được, nhanh chóng xuyên toa không gian tiến về ngăn địch.

Hắn biết hành vi này của mình là lo xa, bởi vì vị cường giả bí ẩn kia có thể dễ dàng diệt Đại Thánh, nếu là địch nhân cũng sẽ dễ dàng diệt cả vũ trụ, bố trí bao nhiêu Trận Pháp, cố gắng đến mức nào cũng là điều vô nghĩa, còn nếu là người của Trụ Việt Tông thì mình càng yên tâm.

Bất quá cẩn tắc vô áy náy, Lạc Nam vẫn làm tròn trách nhiệm của mình.

Làm xong tất cả, thân ảnh của hắn liền hướng về một phương lao vọt đi.

Tổng bộ Ma Long Nhất Tộc!
Dám cho người ám sát Hi Vũ, hắn vẫn chưa nuốt trôi cục tức này.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện