Nhìn thấy mọi thứ ở Cẩn Gia đã xong, Lạc Nam triển khai Dịch Chuyển Tức Thời, nhanh chóng bám theo Dị Không Gian.
Đám người Ma Thương Thị có thể không biết quỷ tích dịch chuyển của Dị Không Gian, nhưng hắn có Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin, muốn truy theo nó thật sự là quá dễ.
Bên trong Bá Đỉnh, Tuế Nguyệt như người mất hồn, nàng cong người ngồi lặng im một chỗ, tóc dài rủ xuống che đi viền mắt lấp lánh lệ quang.
Thật khó tin đây là hình tượng cao quý, lúc nào cũng điềm tĩnh của Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Lạc Nam thở dài một tiếng, cũng không mở miệng an ủi nàng.
Hắn biết thời điểm này Tuế Nguyệt cần yên tĩnh sau khi chứng kiến toàn bộ thảm kịch của phụ mẫu và gia tộc.
Xuyên qua tầng tầng lớp lớp Không Gian.
Rốt cuộc, Lạc Nam cũng bám theo được thân ảnh của Tiểu Cẩn Nguyệt.
Cũng may nhờ có Thế Giới Thụ mà hắn nắm giữ được Không Gian Chi Lực, bằng không thật lòng khó mà đuổi kịp tốc độ của một Dị Không Gian mạnh mẽ đang toàn lực dịch chuyển.
Bám sát phía sau, Lạc Nam và Tuế Nguyệt đi theo Dị Không Gian vào bên trong một bí cảnh tuyệt mật trôi nổi giữa thời không vô định.
Dựa vào khí tức xưa cổ nồng đậm nét tang thương, bí cảnh này chắc chắn đã tồn tại từ rất lâu về trước, nói không chừng trước cả thời Cổ Đại.
Dị Không Gian vẫn mang Tiểu Cẩn Nguyệt vào tận cùng nơi sâu nhất của Bí Cảnh, hồn nhiên không hề hay biết Lạc Nam che đậy khí tức theo sát phía sau.
Dị Không Gian dừng lại.
Mà Lạc Nam và Tuế Nguyệt cũng đã thấy viễn cảnh bên trong.
Tại nơi sâu nhất của bí cảnh, một luồng Thời Gian với vô số quỷ tích đan xen đang tồn tại, kế bên cạnh nó là một vùng Không Gian quỷ dị với đủ loại Thuộc Tính nhảy múa bên trong.
Một loại Dị Thời Gian và một loại Dị Không Gian.
Dị Thời Gian chính là Phá Tắc Thời Gian.
Mà Dị Không Gian lại giống y như đúc loại Dị Không Gian vừa cứu lấy Tiểu Cẩn Nguyệt thoát khỏi tay Ma Thương Thị.
Không…không phải giống như đúc.
Mà chúng nó vốn dĩ chính là một!
Có thể nói rằng, đây chính là thời điểm Tiểu Cẩn Nguyệt thu phục được Dị Thời Gian và Dị Không Gian của cuộc đời nàng.
Chỉ là không ngờ quá trình diễn ra theo một cách như thế.
Sau khi Tuế Nguyệt bị Săn Ma Điện tính kế hãm hại, Dị Thời Gian và Dị Không Gian của nàng cũng lưu lạc vào dòng chảy Luân Hồi.
Trong đó Dị Thời Gian trôi về thời Cổ Đại, bị Thời Không Cảnh Chủ thu phục.
Còn Dị Không Gian lại trùng hợp trở về quá khứ khi Tuế Nguyệt còn nhỏ, xuất thủ cứu mạng của nàng, mang nàng đến vị trí của mình và Dị Thời Gian.
Có thể nói Dị Không Gian ở hai thời không khác nhau đang tồn tại cùng một chỗ.
“Thế tại sao ta lại không nhớ gì cả?” Tuế Nguyệt ngồi trên Bá Đỉnh âm thầm khó hiểu.
Mà lúc này, khi chứng kiến một phiên bản cường đại hơn của mình mang theo một cô bé xuất hiện, Dị Không Gian có sẳn bên trong Bí Cảnh rõ ràng run sợ lên, Dị Thời Gian cũng run rẩy vì kinh ngạc.
Nhưng không để chúng nó có bất kỳ phản kháng nào, Dị Không Gian đến từ tương lai bằng vào thực lực tuyệt đối, cưỡng chế ép chúng nó tiến vào bên trong cơ thể Tiểu Cẩn Nguyệt, nhận nàng làm chủ nhân.
VÙ…VÙ…VÙ…VÙ…
Thoáng chốc, tu vi của Tiểu Cẩn Nguyệt nhanh chóng đề thăng dữ dội.
Từ một tiểu nha đầu Cực Tiên, nàng nhanh chóng tiến vào Tiên Vương cảnh.
Làm xong tất cả, Dị Không Gian mới có ý định rời đi, bởi vì nó đã hoàn thành nghĩa vụ của mình, giúp chủ nhân khi còn bé thu phục mình và Dị Thời Gian.
Nào ngờ vừa mới định xuyên toa không gian, đập vào tầm nhìn của nó là một tên nam nhân đang lặng lẽ quan sát tất cả.
RỐNG!
Dị Không Gian hoảng sợ gầm lên, các loại thuộc tính đạt đến Thiên Đế Lực bạo phát đánh về phía hắn.
“Hung hăng quá nha, ta mang chủ nhân ngươi đến!” Lạc Nam cười nhạt một tiếng, Bá Đỉnh biến lớn.
Từ bên trong đó, Tuế Nguyệt lặng lẽ bước ra ngoài.
Dị Không Gian thoáng chốc trở nên cứng đờ như không dám tin vào tất cả.
“Không nhận ra ta sao?” Tuế Nguyệt bình thản nói.
Vừa nghe giọng điệu của nàng, Dị Không Gian liền kinh hỉ tột độ lao vọt đến.
Nó ngưng tụ thành một quả cầu không gian nhỏ lơ lửng trên lòng bàn tay nàng, ở bên trong quả cầu rõ ràng là đủ loại thuộc tính hùng mạnh đến cực điểm.
Chỉ là tâm trạng của Tuế Nguyệt đang cực kỳ tồi tệ, nàng không quá vui mừng khi tìm được Dị Không Gian của mình, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve lấy nó, không lên tiếng nói chuyện.
Lạc Nam nhìn lấy cảnh tượng này mà âm thầm tán thưởng.
Dựa theo tin tức Thiên Cơ Bảng cung cấp, Dị Không Gian này có tên gọi là Đa Hệ Chi Không.
Đây là một loại Dị Không Gian cực kỳ hùng mạnh, mang lại chiến lực tuyệt đỉnh cho chủ nhân của nó thay vì chủ yếu là phụ trợ như Phá Tắc Thời Gian.
Đa Hệ Chi Không tồn tại như một phạm vi Không Gian cố định, ở bên trong đó…chủ nhân của nó sẽ điều động được nhiều loại lực lượng thuộc tính khác biệt nhau mà chẳng cần đến Linh Căn hay thiên phú.
Nói ví dụ một người chỉ sở hữu Thời Gian và Không Gian Linh Căn, người đó vẫn có thể vận dụng Hỏa Lực, Thủy Lực, Lôi Lực, Kim Lực, Phong Lực, Băng Lực và đương nhiên là cả Không Gian Lực…khi đứng trong Đa Hệ Chi Không.
Tuế Nguyệt không cần đến nhiều loại Linh Căn, nàng vẫn có thể sử dụng đủ loại thuộc tính đa dạng để chiến đấu nhờ vào Dị Không Gian đặc biệt này.
Hơn thế nữa, Đa Hệ Chi Không còn có thể tăng mạnh thuộc tính tương ứng của đồng minh đứng bên trong nó, ngược lại làm suy yếu lực lượng của đối thủ chỉ với một ý niệm của chủ nhân.
Có thể nói, chính Phá Tắc Thời Gian và Đa Hệ Chi Không là một phần nguyên nhân khiến Săn Ma Điện quyết tâm ra tay với Tuế Nguyệt, hãm hại nàng trước khi đúc được Thời Không Thánh Thể.
Bởi vì bọn hắn nhận ra tiềm lực kinh khủng của nàng, nếu để Tuế Nguyệt thành công có được Thời Không Thánh Thể, lại thêm Phá Tắc Thời Gian và Đa Hệ Chi Không hỗ trợ, nàng chắc chắn sẽ là khủng bố, trở thành chướng ngại vật cực kỳ to lớn trong việc xâm chiếm tiểu vũ trụ của Bất Tử Chí Tông.
Vì vậy Săn Ma Điện mới hạ quyết tâm đích thân lập mưu giết nàng để cướp Dị Thời Gian và Dị Không Gian, điều mà Nghịch Long Đế cũng không “vinh hạnh” có được.
Đáng tiếc Phá Tắc Thời Gian và Đa Hệ Chi Không thà rằng rơi vào luân hồi vô định cũng không nguyện ý rơi vào tay bọn hắn.
“Oa…oa…oa…mẫu thân…phụ thân…các vị trưởng lão gia gia…”
Trong cơn mê mang, Tiểu Cẩn Nguyệt bật khóc nức nở, hai hàng thanh lệ chảy dài trên má.
Đột phá Tiên Vương khiến nàng tỉnh giấc, đôi mắt tràn đầy hoang mang tột độ mở ra.
Chứng kiến Lạc Nam và Tuế Nguyệt anh tuấn, xinh đẹp như tiên đồng ngọc nữ đứng bên cạnh mình, Tiểu Cẩn Nguyệt có chút hốt hoảng lùi về phía sau, khuôn mặt nhỏ bé không có chút huyết sắc.
Ánh mắt Tuế Nguyệt vô cùng phức tạp nhìn lấy chính mình lúc nhỏ, trong lòng đã đoán ra lý do vì sao mình không nhớ gì cả chuyện của quá khứ.
Bởi đơn giản, Tiểu Cẩn Nguyệt đã thấy nàng và Lạc Nam, việc xóa trí nhớ là bắt buộc.
Mà với thực lực cường đại của nàng và Lạc Nam lúc này, xóa trí nhớ của Tiểu Cẩn Nguyệt chắc chắn là tuyệt đối, dù là sau này khi đột phá Thiên Đế, đúc thành Thời Không Thánh Thể…mang danh đệ nhất cường giả cũng không thể hồi phục.
“Nguyệt Nhi ngoan đừng có sợ, ca ca và tỷ tỷ không phải người xấu!” Nhìn Tiểu Cẩn Nguyệt, Lạc Nam mỉm cười ôn hòa lên tiếng.
Có lẽ bởi vì dung mạo của hai người dễ gây thiện cảm, Tiểu Cẩn Nguyệt không còn quá mức sợ hãi, rụt rè hỏi:
“Tỷ tỷ và ca ca là ai nha?”
“Chúng ta là người đã giúp muội thoát khỏi tay kẻ xấu!” Lạc Nam mỉm cười, hướng nàng vẩy vẩy tay.
Tiểu Cẩn Nguyệt toàn thân run rẩy, tâm linh non nớt và ngây thơ như tìm được cọng cỏ cứu mạng, lao đến bổ nhào vào lòng hắn.
Trong ánh mắt quái dị của Tuế Nguyệt, Lạc Nam bế Tiểu Cẩn Nguyệt lên, ôn nhu lau nước mắc, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng.
“Hức…hức…Nguyệt Nhi sợ, người xấu…người xấu hại chết…” Tiểu Cẩn Nguyệt nói đến đây toàn thân co giật, cố gắng rút vào trong lòng Lạc Nam.
“Đừng lo lắng, ca ca đã giúp Nguyệt Nhi dạy dỗ người xấu một bài học rồi!” Lạc Nam an ủi:
“Ca ca đá đít bọn hắn, lật tung cả hang ổ bọn hắn!”
Tiểu Cẩn Nguyệt lắc lắc cái đầu nhỏ: “Nhưng mẫu thân và phụ thân, còn có gia tộc của ta cũng đã…”
Nàng cực kỳ hiểu chuyện, giọng điệu nghẹn