Lạc Nam từng bị Đại Thánh hành cho thừa sống thiếu chết, hiện tại dù chiến lực đại tăng nhưng hắn cũng không cho rằng mình có thể đánh bại Đại Thánh.
Vậy nên khi đối mặt với công kích của cường giả còn khủng bố hơn Đại Thánh là Thánh Vương, Lạc Nam chỉ còn một cách để đáp trả.
“Lấy tài sản nổ chết ngươi!”
Ngửa đầu gào thét một tiếng thật lớn.
Trong ánh mắt mộng bức của toàn trường, chỉ thấy Lạc Nam đột ngột cắn răng, vung tay ném ra kết hợp với một tiếng rống to:
“Bạo!”
Ánh mắt Bất Khương co rút lại mãnh liệt.
Chỉ thấy thứ mà Lạc Nam vừa ném là một kiện pháp bảo Thánh Cấp Ngũ Tinh hết sức bình thường.
Với thân phận của Bất Khương, Thánh Cấp Ngũ Tinh Pháp Bảo không có gì là đáng để kinh ngạc…
Đương nhiên đó chỉ là khi nó không đang dần dần phóng đại, sau đó ầm ầm nổ tung.
OÀNH!
Toàn bộ vũ trụ đều chấn động ngay một khoảnh khắc này.
Vô số tu sĩ cấp thấp thổ huyết tại chỗ dù cách xa ngàn vạn năm ánh sáng.
“Kẻ này điên rồi!”
Bất Khương trong lòng âm thầm chửi mẹ, điên cuồng thi triển thân pháp rút lui.
Mặc dù như vậy, vụ nổ xảy ra quá mức nhanh chóng và mạnh bạo, dư ba tàn phá tất cả với uy lực không cách nào để hình dung đã đuổi kịp Bất Khương, chấn động đến hắn toàn thân bạo liệt, nếu không phải sinh mệnh trâu bò của Bất Tử Tộc ít nhất cũng trọng thương sau khoảnh khắc này.
Hắn có nằm mộng cũng không lường được Lạc Nam lại làm ra hành vi điên cuồng như vậy.
Trực tiếp cho Pháp Bảo Thánh Cấp Ngũ Tinh tự bạo để đối kháng với Thánh Vương Kiếm Khí.
Thông thường tại Nguyên Giới chỉ có Thánh Vương Cấp Thế Lực mới đủ khả năng sở hữu Ngũ Tinh Thánh Bảo, vậy nên việc kích nổ một kiện Ngũ Tinh Thánh Bảo ngăn cản công kích toàn lực của Thánh Vương là hoàn toàn dư sài.
Khiến Bất Khương cảm thấy hoang đường chính là một tiểu tử ở tiểu vũ trụ vì sao liên tục sở hữu những thứ tốt đến như vậy?
Đầu tiên là Bí Tự Trận, sau đó lại đến Ngũ Tinh Thánh Bảo.
Càng bất hợp lý hơn chính là cái tên này quyết đoán hy sinh một kiện Ngũ Tinh Thánh Bảo mà không hề nhíu mày dù chỉ một chút.
“Phá gia chi tử a…dù là bổn Thiếu Chủ cũng không dám tự bạo Ngũ Tinh Thánh Bảo, tên khốn phá gia chi tử này!” Bất Tử Thiếu Chủ bị nổ tan xác chỉ còn cái đầu cũng không nhịn được cao giọng mắng to.
Nan Thu Thánh Đao là Pháp Bảo cao cấp nhất của hắn nhưng cũng chỉ là Ngũ Tinh Thánh Bảo mà thôi.
Việc Lạc Nam kiên quyết tự bạo một kiện đồ vật cao cấp như vậy khiến ngay cả những tên con ông cháu cha như bọn hắn cũng cảm thấy sốt ruột.
“Chưa biết ai mới là con ông cháu cha chân chính đâu!” Tuế Nguyệt đứng ngoài hiện trường ánh mắt lấp lóe tràn ngập ý cười.
Nàng liên tưởng đến sư phụ Kim Nhi của Lạc Nam.
Với sự thần thông quảng đại của sư phụ Kim Nhi, nói không chừng Bất Tử Chí Tông và Bất Tử Tộc cũng không đáng giá nhắc tới.
Chắc hẳn là sư phụ Kim Nhi muốn khổ luyện Lạc Nam nên mới để hắn một mình đối địch như vậy, chỉ là đồ tốt trang bị cho hắn chưa bao giờ thiếu.
Tuế Nguyệt không hề biết rằng mình ngày càng tin vào những lời do Lạc Nam thuận miệng bịa ra một cách nghe vô lý nhưng lại cực kỳ thuyết phục.
“Mặc kệ thế nào, để xem lần này ngươi lấy gì chống lại bổn Thánh Tử!”
Sau khi cơ thể hoàn toàn phục hồi, Bất Khương lại chưa từ bỏ ý đồ.
Hắn tiếp tục lấy ra một Ngọc Bội bóp nát.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Lại là vô cùng vô tận Thánh Vương Lực ngưng tụ, uy áp với sức mạnh tuyệt đối khiến toàn bộ vũ trụ đều run rẩy.
Dù đã cảm nhận qua một lần nhưng khi Thánh Vương Lực xuất hiện thêm một lần nữa, toàn trường vẫn khó tránh khỏi bản năng cảm thấy kinh sợ.
Hiển nhiên Bất Khương không chỉ chuẩn bị một con bài cho mình.
Lúc này đây thay vì Kiếm Khí, Thánh Vương Lực lại hiển hóa thành một cái chân như cột chống trời, ẩn chứa sức mạnh có thể nghiền nát thương khung, đạp thẳng xuống đầu Lạc Nam.
“Thánh Vương Cước!” Bất Khương phụ họa quát lên một tiếng, khóe miệng treo lấy nụ cười gằn.
“Hahaha, đường huynh không hổ là đường huynh, thủ đoạn thật nhiều!” Bất Tử Thiếu Chủ cao hứng khoái trá cười lớn.
Chỉ là rất nhanh, nụ cười trên mặt hai người bọn hắn lại cứng ngắt…
Bởi vì chỉ thấy Lạc Nam tiếp tục ném ra một kiện đồ vật, khẩu hiệu quen thuộc lại được hắn hô vang:
“Lấy tài sản nổ chết các ngươi!”
Vẫn là một kiện Ngũ Tinh Thánh Bảo, vừa xuất hiện liền trở thành vật hy sinh, ầm ầm tự bạo.
OÀNH!
Lực phản chấn cực đại khiến Vạn Cổ Bất Hủ Thân của Lạc Nam băng liệt, Bất Khương cùng Bất Tử Thiếu Chủ lại một lần nữa bị chia năm xẻ bảy trong những tiếng gào rú không cam lòng.
Đã sớm lường trước được Lạc Nam vẫn còn tài sản để chơi lớn, Tuế Nguyệt tương đối bình tĩnh.
Nàng nhân lúc toàn trường vẫn còn chấn động vì vụ nổ, lặng lẽ tiếp cận Thủy Hoàng.
“Không được!”
Đến khi Thủy Hoàng phát hiện thì cũng đã muộn, chỉ kịp thời kinh hô lên một tiếng đầy hoảng sợ.
“Hắn muốn ngươi chết…ngươi không sống được!” Tuế Nguyệt điềm tĩnh nói một câu.
Tuế Nguyệt Cung xoay tròn trong tay, vây quanh cung điện là Phá Tắc Thời Gian và Đa Hệ Chi Không đang dung nhập.
Trấn thẳng xuống đầu Thủy Hoàng một cách táo bạo.
PHỐC!
Máu thịt đầy trời, cơ thể Thủy Hoàng tan thành bột mịn.
“Ngươi không thể giết ta…Bất Tử Chí Tông sẽ không tha cho ngươi!” Thủy Hoàng phóng thích Linh Hồn hoảng loạn lớn tiếng gào thét nhằm uy hiếp nàng.
Đáng tiếc Tuế Nguyệt chẳng thèm để tâm, Phá Tắc Thời Gian vây nhốt linh hồn Thủy Hoàng, vô số dòng chảy thời gian tán loạn đan xen đem hắn xóa bỏ.
Lại một vị cường giả hàng đầu vũ trụ chết đến không thể chết hơn được nữa.
Ở phía bên kia, Quỷ Đỏ và Lâm Tích cũng đã càn quét chúng Nguyên Lão Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện cùng với tàn dư của Thủy Tổ Ma Tộc.
Khi Bất Tử Thiếu Chủ và Bất Khương không gia nhập chiến trường, địch nhân đối với mấy người Tuế Nguyệt chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Thế trận một chiều đã dập tắt hoàn toàn hy vọng của đám người bọn hắn.
Trong tình cảnh loạn lạc, vô số Chấp Pháp Săn Ma, Chấp Pháp Tru Tiên và tộc nhân của Thủy Tổ Ma Tộc muốn đào tẩu.
“Long Tộc nghe lệnh, Đế Long Triệu Tập Lệnh trong tay ta!”
Long Khuynh Thành vừa mới trở về, nâng lên tấm Lệnh Bài cao quý nhất của Long Tộc, chân mày như kiếm, Long Uy kinh thiên:
“Vây giết tất cả dư nghiệt Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện và Thủy Tổ Ma Tộc!”
Nhìn thấy Đế Long Triệu Tập Lệnh nằm trong tay nàng, lại thêm thân phận danh chính ngôn thuận của Long Khuynh Thành, không người dám không phục.
Long Tán, Long Chiến đám người chắp tay nghiêm nghị quát:
“Tuân mệnh Tộc Trưởng!”
Trên tay Long Chiến cầm lấy cái đầu rồng của Long Ngạo Hải, trên tay Long Tán cũng xách theo một mớ Long Châu của đám Trưởng Lão trung thành với Long Ngạo Thiên.
Tất cả Long Tộc phản loạn đều đã bị diệt trừ.
“Xin nghe theo Tộc Trưởng phân phó!” Vạn Long Quân đồng thanh rống to như sấm.
Sau một phen nhục nhã mà Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Hải đám người gây ra, Long Tộc cần nhanh chóng chứng minh chính mình để rửa sạch nhục nhã.
“Toàn quân theo ta, giết sạch!” Với phong phạm của một nữ tướng tung hoành chiến trường nhiều năm, Long Liên dễ dàng dẫn dắt Vạn Long Quân hành động.
Toàn quân chiến ý và sát cơ đằng đằng, bắt đầu công cuộc vây giết, thanh trừng dư nghiệt.
Mà ở phía bên kia, Bất Khương đã sớm phẫn nộ đến hai mắt đỏ ngầu, toàn thân run lẩy bẩy, nào còn chút dáng vẻ bình ổn như ban đầu.
Ngón tay trỏ của hắn run run chỉ về phía Lạc Nam, nghiến răng nghiến lợi:
“Để ta xem ngươi còn sót lại bao nhiêu Thánh Bảo!”
Nói xong, một hơi ném ra ba khối Ngọc Bội ngưng tụ Thánh Vương Kỹ.
Lấy thế tam hoa tụ đỉnh, oanh tạc đến Lạc Nam và phạm vi vạn dặm xung quanh hắn.
Lạc Nam vẫn mặt không biểu tình nhưng trong lòng thì đang rỉ máu.
Nhờ cuộc đại chiến quy mô toàn vũ trụ lần này mà Điểm Danh Vọng thu về kha khá, còn chưa kịp kiểm kê đã phải điên cuồng mua sắm trên Cửa Hàng May Mắn đổi lấy Thánh Bảo chống lại thế công tưởng chừng là hủy diệt của Bất Khương.
Trung bình mỗi kiện Ngũ Tinh Thánh Bảo cộng thêm chi phí làm mới Cửa Hàng cũng có giá gần nghìn Điểm Danh Vọng, vài kiện Thánh Bảo Ngũ Tinh là đủ đổi Huyết Mạch cấp cao rồi.
Chiến đấu kiểu này chẳng khác nào đang đốt tài sản của mình, Lạc Nam không mong muốn chút nào.
Nhưng ít nhất bề ngoài hắn phải ra vẻ để dọa sợ Bất Khương.
Thế là Lạc Nam vẫn kiêu căng đến cực điểm, mạnh mồm tuyên bố: “Thứ ta không thiếu nhất chính là tài sản!”
Lần này để Bất Khương triệt để khiếp đảm, Lạc Nam trực tiếp mua năm