“Thiếu chủ ơi không xong rồi!”
Vừa mới rời khỏi Cung Điện Thiếu Chủ, Lạc Nam đã thấy Tiểu Tiên sau lưng mọc ra đôi cánh bướm diễm lệ bay tới.
Nhìn thấy trán nàng ướt đẫm mồ hôi, Lạc Nam kéo óng tay áo lau lau, một mặt quan tâm hỏi:
“Có chuyện gì gấp rút như vậy?”
Tiểu Tiên bị động tác của hắn làm cho hơi mất tự nhiên rụt cái cổ lại.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, lúc này mới nhớ đây là thực tại, quan hệ giữa mình và Tiểu Tiên còn chưa thân thiết đến mức như vậy.
Hắn lặng yên thu hồi cánh tay, đưa mắt đợi nàng nói chuyện.
“Một tháng qua trên toàn bộ Côn Lôn và Tiên Ma Vực phát sinh những chuyện vô cùng kỳ dị!” Tiểu Tiên nghiêm túc nói:
“Nó tra tấn người của chúng ta chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, rất nhiều người đã chịu đựng không nổi mà bạo tẩu, lý trí như muốn phát cuồng, cục diện hỗn loạn đến cực điểm!”
“Lại có chuyện như vậy?” Lạc Nam nhướn mày, lập tức liền nghĩ đến đám người Bất Tử Thiếu Chủ ở sau lưng giở trò quỷ.
Bọn khốn kiếp này hành động thật nhanh, hắn vừa bế quan một tháng tăng cường thực lực liền xảy ra chuyện như vậy.
“Chúng ta vừa đi vừa nói!” Lạc Nam trầm giọng gật đầu.
Tiểu Tiên đi trước dẫn đường, Lạc Nam theo sát phía sau.
Vừa rời khỏi Hoàng Cung, chân mày Lạc Nam liền nhíu chặt.
Hắn nghe thấy vô số thanh âm rên rỉ thống khổ đến từ khắp mọi ngõ ngách tại Hi Vũ Thành, rộng hơn là khắp Côn Lôn Giới.
Bất kể là già, trẻ, lớn bé, dân thường hay quân đội đều đang phát ra những tiếng rên thảm thiết nghe đến não lòng.
Lạc Nam phóng người lên thiên không, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, thu lấy toàn bộ quang cảnh Đế Thiên Côn Lôn Giới.
Hắn chứng kiến vô số người toàn thân đầy vết bỏng, máu tươi, chịu đau đớn về thể xác, hai mắt đỏ ngầu, linh hồn thống khổ, lý trí không minh mẫn, tâm cảnh hỗn loạn, đau đớn cả về mặt tinh thần.
Ở trên người bọn hắn quấn quanh một luồng lực lượng cao cấp không thể xóa bỏ, chính luồng lực lượng này là thứ tạo nên nguồn cơn của tất cả.
“Lực lượng Nguyền Rủa?” Lạc Nam sắc mặt trầm xuống.
“Phu quân nói không sai!” Một tiếng hư nhược truyền đến, chỉ thấy Mộ Sắc Vy chậm rãi bước đến bên cạnh hắn.
“Nàng cũng bị nguyền rủa sao?” Lạc Nam kéo lấy tay nàng, nghe âm thanh mỏi mệt của Mộ Sắc Vy hắn liền lo lắng.
“Không chỉ thiếp mà Tiểu Tiên tỷ tỷ, tất cả tỷ muội và mọi người…chỉ cần thuộc về Côn Lôn đều bị dính nguyền rủa!” Mộ Sắc Vy ngưng trọng đáp lại:
“Chỉ là bọn thiếp tu vi cao nên cũng có thể cố gắng chống lại, đổi thành tu sĩ bình thường và quân đội chưa đột phá thành Đế thì một tháng vừa qua chẳng khác nào như địa ngục cả!”
Lạc Nam chân mày nhíu càng chặt, Mộ Sắc Vy là một vị nhân vật tinh thông Nguyền Rủa nhưng vẫn trúng thuật, chúng nữ Hi Vũ, Thương Lan đều có thực lực hàng đầu vũ trụ cũng không thoát khỏi.
Hơn nữa phạm vi nguyền rủa trải rộng khắp chốn, chứng tỏ người thi thuật cực kỳ cường đại, tu vi vượt qua cả Đế.
Ngoài đám Bất Tử Thiếu Chủ còn có thể là ai?
“Thủ đoạn của đám này thật nhiều!” Lạc Nam ánh mắt lóe lên một tia giận dữ.
Lúc này, truyền âm ngọc cũng rung động, Lạc Nam tiếp nhận, bên trong liền có âm thanh lo lắng của Liễu Ngọc Thanh truyền ra:
“Phu quân, một tháng qua đủ loại tra tấn bí ẩn giáng xuống Việt Long Đế Quốc và cả Tiên Ma Vực, vô số người chịu không nổi muốn tự sát, bọn thiếp phải cực kỳ vất vả ngăn cản và ổn định cục diện!”
“Nhưng Ải Nhân Đảo, Đa Bảo Các, Thiên Cơ Điện…tất cả đều phải tạm dừng hoạt động, bởi vì bị tra tấn kéo đến trong một tháng khiến ai cũng không còn khả năng làm việc!”
“Trong thời gian ngắn thì tạm thời chưa xảy ra trường hợp tử vong nhưng sợ rằng kéo dài như vậy sẽ hết sức không ổn!”
“Chưa có trường hợp tử vong sao?” Lạc Nam trong đầu xuất hiện một chút ánh sáng, hắn quan tâm hỏi:
“Vậy những đứa trẻ còn rất nhỏ chưa thể tu luyện thì sao? Chịu có nỗi thống khổ không?”
“Bọn thiếp đã xử lý bằng cách tập trung tất cả những đứa bé về cùng một chỗ, để Đan Gia và tất cả Luyện Đan Sư phối hợp trị liệu, sử dụng đại lượng Bất Tử Dịch Thủy và Tẩy Hồn Thủy cứu tính mạng của chúng!” Liễu Ngọc Thanh hồi đáp.
“Ở Côn Lôn cũng xử lý theo cách như vậy!” Mộ Sắc Vy nói:
“Đan Thần Tháp phối hợp đội ngũ Luyện Đan Sư ưu tiên cứu trị những đứa trẻ, xuyên suốt một tháng qua làm việc cật lực!”
Tiểu Tiên không nhịn được chen miệng vào:
“Đáng nói ở chỗ ngay cả những Luyện Đan Sư dưới trướng chúng ta cũng bị nguyền rủa ảnh hưởng, không thể đạt được trạng thái toàn thịnh, chất lượng và số lượng Đan Dược luyện ra để cứu trị suy giảm nghiêm trọng!”
Lạc Nam trong lòng phẫn nộ, đám khốn kiếp Bất Tử Tộc này ngay cả trẻ nhỏ cũng không tha, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình hình phát triển của thế lực trong tay hắn.
Nhất là khi giai đoạn hậu chiến tranh còn chưa thật sự qua đi.
“Trong vũ trụ này còn bao nhiêu cường giả tinh thông thuật Nguyền Rủa hàng đầu?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên hỏi.
“Không tính thiếp vẫn có tất cả bốn người!” Mộ Sắc Vy liền đáp:
“Hắc Long Tộc Trưởng – Long Tán đang làm việc dưới trướng của chàng, Tây Phương Giáo Chủ, Mộng Yểm Tộc Trưởng và Thiên Địa Trư!”
Lạc Nam hài lòng gật đầu, bất kể là Long Tán, Tây Phương Giáo Chủ hay Hắc Trư đều là người nhà, không cần điều động.
Chỉ có tên Mộng Yểm Tộc Trưởng là địch nhân đang bị giam cầm, cũng chính Mộng Yểm Tộc đã dùng một môn nguyền rủa Mộng Yểm Thuật rút đi tuổi thọ của 9 nữ nhân Sát Nhẫn Đoàn.
Nhưng trong hoàn cảnh này, Lạc Nam không thể không tạm gác hận thù sang một bên, hắn nói:
“Truyền lệnh xuống, Mộ Sắc Vy và bốn người bọn hắn lập tức tập hợp nghiên cứu cách phá giải, hoặc ít nhất là ngăn chặn tạm thời Nguyền Rủa tác động lên người thế hệ trẻ con!”
“Nói với Mộng Yểm Tộc Trưởng, chỉ cần hắn làm tốt nhiệm vụ này, ta sẽ tha mạng cho toàn bộ Mộng Yểm Tộc, đồng thời bỏ qua hiềm khích thu nhận bọn hắn về dưới trướng!”
Âm thanh của hắn vang vọng khắp mọi ngõ ngách, nhóm người Long Tán, Hắc Trư, Tây Phương Giáo Chủ nghe lệnh lập tức tập hợp.
Ngay cả Mộng Yểm Tộc Trưởng đang bị giam cầm trong ngục cũng vội vàng quỳ xuống, cung kính dập đầu:
“Thuộc hạ tuân mệnh, nguyện sống chết không từ!”
Bởi vì hãm hại chín nữ nhân của Sát Nhẫn Đoàn cạn kiệt tuổi thọ, Mộng Yểm Tộc Trưởng cho rằng mình khó thoát khỏi cái chết.
Hiện tại được Lạc Nam mở ra con đường sống, chẳng những cho mình mà còn có hy vọng cứu vớt toàn bộ Mộng Yểm Tộc, hắn sao có thể bỏ qua?
Rất nhanh, năm vị nhân vật tinh thông Nguyền Rủa hàng đầu vũ trụ đã bắt tay vào việc.
Lạc Nam tâm trạng nặng nề, hắn thừa hiểu thủ đoạn Nguyền Rủa của đám người Bất Tử Thiếu Chủ thi triển chắc chắc cực kỳ cao thâm, nhóm người Hắc Trư tuy lợi hại nhưng khó lòng phá giải.
Hắn chỉ cần bọn họ nghĩ ra cách tạm thời áp chế Nguyền Rủa cho thế hệ trẻ em là được rồi.
Vừa mới thử sử dụng Thiên Cơ Bảng nhưng không thể thành công tìm ra tin tức liên quan đến thuật Nguyền Rủa mà địch nhân sử dụng, có lẽ chỉ khi nào đặt chân đến Nguyên Giới thì Thiên Cơ Bảng mới có thể tiếp tục dò thám tin tức cao cấp hơn.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam liền tìm đến Hi Vũ, chứng kiến nàng đang bận rộn chỉ huy Song Tu Lâu, Nữ Cấm Vệ, bá quan văn võ của Côn Lôn cố gắng ổn định cục diện, không để hỗn loạn cũng như biến cố phát sinh trong thời gian này mà cảm thấy đau lòng.
Quá nhiều việc ập đến cùng một lúc, Hi Vũ thân là Thiên Đế nhưng tinh thần vẫn suy nhược, chân mày u sầu, hai mắt mịt mờ không ánh sáng.
Mãi đến khi nhìn thấy Lạc Nam đến gần nàng mới phất tay ra hiệu các thuộc hạ lui ra.
Lạc Nam thản nhiên ngồi lên Đế Tọa, kéo lấy Hi Vũ tiến vào trong lòng mình, đặt nàng ngồi lên bắp đùi, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, vùi đầu vào mái tóc hoàng kim thơm ngát hít một hơi.
Cảm nhận được khí tức nam tính của hắn, Hi Vũ hiếm khi không kháng cự lại, ngược lại lười biếng tựa người vào lòng hắn, hai mắt khẽ nhắm lại.
Lạc Nam cảm thấy đau lòng, trong một tháng qua có thể thấy nàng đã mệt đến mức nào.
“Tin tưởng ta…lần này là đại