Con Đường Bá Chủ

Chương 1846


trước sau



Bất Tử Thiếu Chủ vốn định mình sẽ là người sẽ đối phó với Tuế Nguyệt nhưng không ngờ chiến lực của Lạc Kỳ Nam bỗng nhiên tăng mạnh, sở hữu cả Binh Nhân Tộc lập tức khiến nàng trở thành nhân vật khó chơi.

Vì vậy hắn chỉ đành đích thân đối chiến Lạc Kỳ Nam.

Ở một bên khác, Bất Khương Thánh Tử nhìn thấy cảnh này mà sắc mặt âm trầm, hắn trông thấy “Lạc Nam” đang đứng phía sau chúng nữ, nhất thời hai mắt híp lại thành một cái khe, bờ môi nở nụ cười quỷ dị:
“À, thì ra là một nữ nhân thay thế Lạc Nam…”
Hiển nhiên Mặt Nạ Thiên Diện có thể qua mặt được cả Thiên Đế nhưng lại không thể che giấu trước mặt Nhập Thánh như Bất Khương được.

Việc Liễu Ngọc Thanh ngụy trang thành Lạc Nam chỉ để trấn an cục diện, lúc này khi nhận ra nàng không phải là hắn, Bất Khương Thánh Tử liền điên cuồng lao vọt đến.

Hắn muốn chính tay giết “Lạc Nam” trước mặt vô số người để hạ thấp sỉ khí của Nghịch Long Liên Quân xuống mức thấp nhất.

Với tốc độ như lưu tinh, Quy Kiếm Tổ Phù hoạt động hết công suất, mang theo bên mình hàng vạn Kiếm Khí xé tan trời đất lao thẳng về phía “Lạc Nam”.

“Muốn đấu với phu quân ta? ngươi còn chưa đủ tư cách!”
Nào ngờ lúc này một tiếng quát hờ hững đạm mạt nhưng lại lan khắp đất trời vang lên.

Chỉ thấy một bóng trắng di động, Tuế Nguyệt phiêu nhiên xuất trần hiện ra trước mặt Bất Khương Thánh Tử.

“Phu quân? Phốc!”
Mà nghe thấy lời nói của Tuế Nguyệt, Hi Vũ xém chút cắn phải đầu lưỡi, thân thể lảo đảo.

Chúng nữ Phượng Nghi, Diễm Hồng Liên, Tần Mộng Ảnh, Cửu Huân Dao, Lăng Ba, Thường Nga biểu hiện sự quái dị trên khuôn mặt.

Tuế Nguyệt từ bao giờ trở thành thê tử của hắn? vì sao các nàng không biết?
Tuế Nguyệt cũng mặc kệ biểu hiện của đám đông.

Một tay nàng điều động Phá Tắc Thời Gian tạo thành vòng xoáy thời gian hỗn loạn, một tay khác chấp chưởng Đa Hệ Chi Không với chín loại Thánh Lực.

Không sai, là chín loại Thánh Lực với chín thuộc tính khác biệt nhau.

Đa Hệ Chi Không ẩn chứa hàng loạt lực lượng thuộc tính bên trong đó, mà khi Tuế Nguyệt đột phá thành Thánh thì đương nhiên những thuộc tính đó đều đã vượt khỏi lằn ranh Thiên Đế Lực, trở thành Thánh Lực.

Thời Gian hỗn loạn và Đa Hệ Chi Không cùng lúc chưởng ra, sức mạnh nghiền nát hàng vạn Kiếm Khí phô thiên cái địa.

“Không xong, sao lại có thể mạnh như vậy?” Bất Khương trợn mắt há hốc mồm, hắn không thể lường được việc Tuế Nguyệt đột phá thành Thánh lại mang đến sự biến hóa kinh khủng đến như vậy.


Một thời mang danh đệ nhất cường giả không phải là hư danh, ở trong cùng cấp chiến đấu…ngoại trừ phu quân của mình là Lạc Nam ra, Tuế Nguyệt chưa biết ngán ai bao giờ, kể cả đó có là Thánh Tử của Chí Tôn Cấp Thế Lực.

Nhưng mà, Bất Khương lại không đơn giản như vậy.

Bởi vì lúc này đây, hắn liền lấy ra một khối Ngọc Bội bóp nát, miệng nở nụ cười gằn:
“Thánh Vương Lực!”
Hiển nhiên Bất Khương vẫn còn không ít khối Ngọc Bội phong ấn Thánh Vương Lực của mình.

RĂNG RẮC…
Thiên địa run lẩy bẩy, Thánh Vương chi uy khiến tất cả sinh linh hoảng sợ cúi thấp đầu.

Sắc mặt Tuế Nguyệt trở nên ngưng trọng, nàng cảm nhận được Đa Hệ Chi Không và Phá Tắc Thời Gian của mình đang sinh ra cảm giác kiêng sợ với Thánh Vương Lực.

Cũng phải thôi, Nhập Thánh và Thánh Vương chênh lệch quá lớn, dù chúng nó có là Dị Thời Gian và Dị Không Gian hiếm hoi hùng mạnh cũng phải cam chịu quy luật chênh lệch về mặt đẳng cấp.

“Nhận lấy sức mạnh của Thánh Vương đi!” Bất Khương cười to, Bất Tử Ấn được ngưng tụ từ Thánh Vương Lực nện thẳng xuống đầu Tuế Nguyệt.

Đối mặt với thế công như vậy, Tuế Nguyệt hít sâu một hơi, đưa mắt nhìn xuống Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn Giới ở phía dưới.

Một đòn này nàng bắt buộc phải nghênh đón, nếu nàng sử dụng Thời Không Chi Lực né tránh, vậy thì đại nạn sẽ giáng xuống hai phương thế giới ở phía dưới, nhấn chìm vô số sinh mệnh.

Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn đều là căn cơ quan trọng của Lạc Nam, nàng bằng mọi giá cũng phải bảo vệ.

Tóc dài tung bay, hai tay bay múa thành vô số tàn ảnh, Tuế Nguyệt miệng niệm khẩu quyết:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Thời Không Song Song!”
Trong khoảnh khắc trước mặt của nàng tạo ra một tấm gương lớn trong suốt, nếu nhìn vào bên trong tấm gương sẽ phát hiện đó là một phương thế giới song song đang phản chiếu với thế giới thực.

Bất Tử Ấn của Bất Khương giáng xuống liền bị tấm gương nuốt vào, tiêu tán vô tung ở thế giới thực.

Thời Không Song Song là Tuyệt Thế Thần Thông của Tuế Nguyệt tự mình sáng tạo trong quá trình tự đúc Thời Không Thánh Thể, trải nghiệm vô số cột móc thời gian và không gian khác nhau, cho phép nàng di chuyển công kích của địch nhân vào một thế giới trong gương giả định, hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến thế giới thực.

Mặc dù như vậy, Thời Không Song Song vẫn là Tuyệt Thế Thần Thông, không thể liên tục sử dụng.

“Có thể ngăn cản một lần, ta xem ngươi ngăn cản được đến bao giờ?” Bất Khương Thánh Tử hừ lạnh quát.

Một lần nữa hắn bóp nát ngọc bội, Thánh Vương Lực nổ tung mà ra.

Công kích bá đạo hùng mạnh tiếp tục giáng xuống.

Tuế Nguyệt sắc mặt nặng nề, nàng vẫn chưa có thời gian luyện hóa huyết mạch thiên địa sủng nhi Thời Không Tộc, bằng không cũng chưa đến mức chật vật như vậy.

Đại Trí Tổ Phù có thể giúp nàng học được công kích của địch nhân nhưng không thể đem sức mạnh từ Nhập Thánh Lực nâng lên thành Thánh Vương Lực được.

Trong lúc Tuế Nguyệt vẫn chưa nghĩ ra phương pháp nào để ứng đối, một bóng dáng khổng lồ đã đạp chân bước ra, sừng sững ngăn trở trước mặt của nàng.

Chính là Cự Mỹ Anh.

Ánh mắt của nàng lắp đầy chiến ý, dùng toàn bộ cơ thể của mình nghênh đỡ Thánh Vương Lực.

“Ngu xuẩn!” Bất Khương khinh thường, dù ngươi có là Cự Thần Tộc thì cũng chẳng thể lấy tu vi Thiên Thể Đế ngăn Thánh Vương Lực, chắc chắn sẽ bị nện nát.

“Hư Vô Tổ Phù!”
Đúng lúc này, Cự Mỹ Anh lại nghiêm nghị quát lớn.

Tiếng quát vừa dứt, toàn bộ cơ thể của Cự Mỹ Anh liền từ da thịt biến thành cuồn cuộn hư vô chi lực như một cái đầm lầy khổng lồ trong suốt.

Thánh Vương Lực đánh vào cơ thể của nàng như đánh vào hư vô, bị đầm lầy nhấn chìm với ý đồ ăn mòn, phân giải.

“Hừ, lại là Hư Vô Tổ Phù, Trụ Việt Tông cho các ngươi không ít đồ tốt nhỉ?” Bất Khương Thánh Tử lạnh lẽo hừ một tiếng.

Bất quá hắn không chút hoang mang, ngược lại tàn nhẫn quát: “Bạo cho ta!”
ĐÙNG!
Thánh Vương Lực nổ tung trong cơ thể hư vô của Cự Mỹ Anh.

Phốc!
Hư vô bị nghiền nát, nàng đau đớn phun ra một ngụm máu, cơ thể khổng lồ bị đánh bay ra xa, không ngừng thu nhỏ lại.

Bất Khương có nhiều kinh nghiệm để đối phó với Hư Vô Lực ở Nguyên Giới, chỉ cần tự bạo lực lượng cao cấp hơn bên trong Hư Vô, thì dù là Hư Vô có lợi hại đến đâu cũng không thể gánh vác nổi.

Hư Vô có thể vô địch trong cùng cấp nhưng khó mà vượt cấp chiến đấu quá nhiều.

“Khốn nạn, ngươi dám đả thương tỷ tỷ của ta?” Cự A Man thấy Cự Mỹ Anh trọng thương mà hai mắt đỏ ngầu, hắn muốn lao lên chiến đấu với Bất Khương để giải nổi uất hận.


Nào ngờ Võ Tam Nương đưa tay chụp lấy đầu hắn lôi lại mắng chửi: “Ngu xuẩn, đừng có nóng đầu gây thêm phiền toái!”
“Nhưng mà…” Cự A Man chứng kiến Bất Khương lại đang điều động Thánh Vương Lực, bàn tay siết chặt đến rỉ máu.

“Xem ra phải dùng cách dịch chuyển bọn hắn đi nơi khác…” Tuế Nguyệt trong lòng thầm suy nghĩ.

Chiến đấu ở nơi này quá mức bất lợi, bởi vì dư ba cuộc chiến sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến Tiên Ma Đế Thiên cũng như Côn Lôn Giới.

Các nàng vừa phải chiến đấu, vừa phải cố gắng dùng mọi biện pháp không để dư ba xung đột lan tràn.

Mặc dù như vậy, sau vài lần va chạm thì diện tích của hai phương thế giới cũng đã tổn thất nặng nề.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn đều sẽ bị đánh nát.

Kẻ thù cũng hiểu được điều này nên mới lựa chọn trực tiếp đánh vào tổng bộ để chiếm lợi thế lớn.

Nhưng điều đáng nói là tốc độ của bọn khốn kiếp này rất nhanh, dù nàng có dùng Không Gian dịch chuyển bọn chúng đến nơi khác, bọn chúng cũng sẽ nhanh chóng lao trở về nơi này để tiếp tục chiến đấu mà thôi.

Trong lúc Tuế Nguyệt suy tư, Bất Khương Thánh Tử lại phát động công kích rồi.

Bất Tử Ấn được ngưng tụ từ Thánh Vương Lực bá đạo sát phạt, lăng lệ nện lên đầu nàng.

Tuế Nguyệt cắn răng, đang định liều mạng cũng phải nghênh đón một đòn này thì đã thấy một bóng dáng phong hoa tuyệt đại lướt ngang mặt mình.

Âu Dương Thương Lan trong mắt nổi lên Bí Tự Lâm, tiến vào trạng thái phòng ngự bất khả xâm phạm, Song Thương trong tay toàn diện nghênh đón Bất Tử Ấn.

ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm với sao băng, song thương của Âu Dương Thương Lan bị Bất Tử Ấn nghiền nát thành tro bụi, nhưng nhờ Bí Tự Lâm bảo vệ mà nàng chỉ liên tục lùi bước giữa không trung, hoàn toàn không có một chút thương tổn nào cả.

Mặc dù là như thế, Bí Tự Lâm đã ảm đạm đến tận mấy phần, rõ ràng nàng không đón đỡ được thêm bao lâu nữa.

Bất Khương thấy cảnh này càng thêm phẫn nộ, hướng về mấy tên Hồn Thánh bên phía mình quát

lớn:
“Các ngươi bị ngu sao? cứ để đám tiện nhân này thoải mái chi viện cho nhau vậy hả? mau tạo áp lực đi!”
Hiển nhiên đầu tiên là bị Cự Mỹ Anh dùng Hư Vô Tổ Phù ngăn cản, sau đó là bị Âu Dương Thương Lan thi triển Bí Tự Lâm tiếp đón đã khiến hắn phẫn nộ.

Điều động đến Thánh Vương Lực vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ cục diện khiến mặt mũi của hắn chẳng biết nên để ở đâu.

Nhận được lệnh của hắn, năm vị Hồn Thánh liền hướng về phía “Lạc Nam” lao vọt đến.

GÁY!
Nhưng ở khoảnh khắc này, một tiếng gáy vang kiệt ngạo bất tuần xé rách trường không.

Từ giữa thiên không mênh mông, Thánh Kiếp Hoàng Kim phủ xuống hòa cùng biển lửa Kim Ô Thánh Hỏa ngập trời hàng thế.

Diễm Nguyệt Kỳ triển lộ bản thể Thần Thú Biến Dị, ánh mắt sắc sảo điều động Thánh Kiếp Kim Lôi kết hợp Kim Ô Thánh Hỏa bao phủ thiên địa, giáng thẳng xuống đầu năm tên Hồn Thánh.

“Là Thánh Kiếp Kim Ô?” Một vị Hồn Thánh kinh hô thành tiếng:
“Làm sao tiểu vũ trụ này lại xuất hiện Thần Thú Biến Dị phản tổ cao cấp như vậy?”
“Hừ, ngay cả các Tổ Phù và Bí Tự mà bọn chúng còn sở hữu thì đừng nên lấy làm lạ với bất cứ thứ gì nữa!” Một Hồn Thánh khác mặt mũi âm trầm nói.

“Mặc kệ nó là Thánh Kiếp Kim Ô hay thứ gì, tu vi vẫn chỉ là Thiên Đế mà thôi, một người trong số chúng ta đã đủ để ứng phó rồi!” Lại thêm tên Hồn Thánh khác lên tiếng.

“Để cho ta đàn áp con ả này đi!” Vị Hồn Thánh cuối cùng cuồng ngạo cười, đạp không bay vọt lên gầm thét:
“Thánh Hồn Kỹ - Lôi Hồn Thuật!”
Chứng kiến công kích của Diễm Nguyệt Kỳ đang giáng xuống, hắn liền điều động Hồn Thánh Chi Lực ngưng kết thành vô số tia Lôi Hồn, hung hăng từ dưới đánh lên, đối kháng trực diện.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Như thiên băng địa liệt, Diễm Nguyệt Kỳ lạnh lùng nhìn lấy Thánh Kiếp Kim Lôi và Kim Ô Thánh Hỏa của mình đồng quy vu tận cùng vô số tia Lôi Hồn Thuật.

Nếu ở trong cùng cấp độ, Thánh Kiếp Kim Lôi có thể nghiền nát và đánh tan Hồn Thánh Lực cực kỳ dễ dàng, chỉ tiếc là nàng vẫn chỉ là Thiên Đế.

Mặc dù như vậy, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn còn một thủ đoạn kinh khủng khác.

“Càn Khôn Đại Na Di!”
Môi đỏ hé mở, Diễm Nguyệt Kỳ kiêu ngạo thốt lên năm chữ.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tiên Khí cùng Ma Khí trên khắp đất trời bỗng nhiên hội tụ lại xung quanh cơ thể Diễm Nguyệt Kỳ, xoay tròn dữ dội tạo thành một vùng Càn Khôn.

Ở trong vùng Càn Khôn này, Diễm Nguyệt Kỳ làm chủ tất cả, nàng tước đoạt đi sự liên kết của kẻ thù với Tiên Khí và Ma Khí trong thiên địa, một mình nàng nắm giữ chúng nó.

Chưa dừng lại ở đó, khi Lôi Hồn Thuật của vị Hồn Thánh xâm nhập vào vùng Càn Khôn, Diễm Nguyệt Kỳ liền có thể thông qua ý niệm khiến chúng nó suy yếu, cuối cùng là triệt để tiêu tán.


“Làm sao có thể? công pháp này tuyệt đối vượt xa phạm trù của Tiểu Vũ Trụ!”
Chứng kiến biểu hiện của Diễm Nguyệt Kỳ, vị Hồn Thánh ghen ghét đố kỵ thốt lên thành tiếng, ngay cả hắn cũng chưa được sở hữu công pháp cấp độ cao như vậy.

Diễm Nguyệt Kỳ mặc kệ kẻ địch nghĩ gì, nàng giang rộng đôi cánh Thánh Kiếp Kim Ô, mang theo lĩnh vực Càn Khôn do Càn Khôn Đại Na Di ngưng tụ vây nhốt Hồn Thánh vào trong đó.

Ở trong vùng Càn Khôn này, nàng luôn chiếm ưu thế cực lớn, đối thủ sẽ luôn bị suy yếu khi phát động thế công.

Hồn Thánh cũng đã nhận ra sự bất lợi, hắn cũng muốn thoát khỏi vùng Càn Khôn.

Nhưng hắn là Hồn Tu, phương diện tốc độ không thể sánh bằng Thánh Kiếp Kim Ô như Diễm Nguyệt Kỳ, vì vậy dù hắn chạy đến đâu thì nàng vẫn có thể truy đuổi, ép hắn phải chiến đấu bên trong vùng Càn Khôn của mình.

Việc có thể chủ động truy kích một vị Hồn Thánh khiến Diễm Nguyệt Kỳ hưng phấn vô cùng.

Phải biết rằng nàng mới tu luyện Càn Khôn Đại Na Di đến tầng thứ hai mà thôi, vẫn còn tận bảy tầng mạnh mẽ đang chờ nàng ở phía trước.

Thấy đồng bọn của mình bị Diễm Nguyệt Kỳ ép cho chật vật, bốn vị Hồn Thánh khác không dám tin vào mắt mình.

Nhưng bọn hắn vẫn mặc kệ, ngược lại càng thêm hung hăng lao về phía “Lạc Nam”.

Tình cảnh quá mức cấp bách, Cự Mỹ Anh đành phải nuốt vào Bất Tử Dịch Thủy khôi phục tổn thương, dùng Hư Vô Chi Lực ngăn cản một tên Hồn Thánh.

Âu Dương Thương Lan cũng phải tạm thời dừng giúp đỡ Tuế Nguyệt, dùng Bí Tự Lâm mà miễn cưỡng phòng ngự trước một Hồn Thánh khác.

Thành Bích, Tử Yên, Tiểu Đậu Bỉ phối hợp điều động hàng vạn Khôi Lỗi, Khô Lâu và Cương Thi bao vây một tên Hồn Thánh, không để hắn thoát thân.

Họa Mộng, Hoa Ngọc Phượng, Thiên Lý Mã và Bảo Kiều liên thủ, liên tục kết Phù Văn, Trận Pháp phong tỏa một tên Hồn Thánh.

Trách nhiệm bảo hộ Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn tạm thời giao lại cho Luân Hồi Thụ, vô số nhánh cây quét ngang chiến trường, dùng khả năng dịch chuyển không gian của mình đem phần lớn dư ba công kích dịch chuyển ra ngoài tinh không nhằm bảo vệ hai phương thế giới.

Chúng nữ Liễu Thi Cầm, Tô Nhan, Linh Lung, U Quỳnh, Địa Ngọc Huyền đầu đầy mồ hôi, không ngừng thi triển Vũ Kỹ bảo vệ, hỗ trợ cho các tỷ muội từ phía sau.

Chỉ tiếc Diễm Điệp Tình và Lý Trúc Loan đã đi vào Phản Tỉnh Huyết Hồ, các nàng mất đi hai trợ thủ đắc lực.

Mặc dù đã rất cố gắng, các nàng mới chỉ ngăn được bốn tên Hồn Thánh.

Kẻ cuối cùng đã thành công thoát khỏi vòng vây, lao thẳng đến vị trí của “Lạc Nam”, hay nói đúng hơn là Liễu Ngọc Thanh đang giả dạng.

“Không xong!” Chúng nữ biến sắc, nếu lúc này việc Lạc Nam đang mất tích bại lộ, chắc chắn đám đông sẽ rất hoang mang, cục diện lại càng khó khống chế.

Chúng nữ có nằm mơ cũng không dám tin rằng chỉ 13 tên địch nhân lại khiến lực lượng hùng hậu của các nàng với hàng loạt chiến tướng, vô số thủ đoạn phải chật vật, khó khăn đến như vậy.

Đó là sự chênh lệch giữa tiểu vũ trụ và Nguyên Giới sao?
HÚ….

Có tiếng sói tru thét dài, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển toàn thân thiêu đốt ngọn lửa địa ngục đen đỏ đan xen lao vọt đến, dùng ngọn lửa khắc chế linh hồn tạo thành một lớp màn chắn bao phủ bên ngoài.

Liễu Ngọc Thanh thuận thế nhảy lên lưng nó, cố gắng giữ khoảnh cách với tên Hồn Thánh.

“Địa Ngục Diễm? ngọn lửa khiến Hồn Tu như ta cực kỳ chán ghét!” Hồn Thánh bất mãn nhìn Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.

Nếu trong cùng cấp độ, hắn chắc chắn sẽ bỏ chạy khi đụng độ ngọn lửa này.

Chỉ là hiện tại tu vi chênh lệch quá lớn, Hồn Thánh Lực hoàn toàn không cần phải sợ Địa Ngục Diễm chỉ là Thiên Đế Lực.

Sát cơ đại thịnh, Hồn Thánh điên cuồng lao đến Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, Hồn Thánh Lực ngưng tụ thành một đôi bàn tay to lớn hung hăng chụp xuống cơ thể nó, chưởng thẳng vào người Liễu Ngọc Thanh.

Tình huống cực kỳ nguy hiểm…

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện