Con Đường Bá Chủ

Chương 1852


trước sau



NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!!
Bá Vũ Điện khải hoàn trở về, âm thanh gầm rống vang trời của Cửu Đại Kim Cương Thiên Long xé rách thiên địa liền thu hút sự chú ý của vô số sinh linh.

Chỉ thấy Lạc Nam phất tay.

BỊCH BỊCH BỊCH BỊCH…
Như bịch múi rơi rụng, 7 cái đầu của đám người Bất Tử Thiếu Chủ đang bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt tung bay trên không trung.

Cảnh tượng kích thích vô số người hít thở dồn dập.

Theo sau đó…
“VẠN TUẾ…VẠN VẠN TUẾ…”
“CHỦ CÔNG VĨ ĐẠI…VẠN TUẾ…”
“ĐỊCH NHÂN ĐÃ DIỆT…”
Như trống trận vang trời, từng người kích động hưng phấn ngửa đầu gào rống, vô số người nước mắt lưng tròng, tất cả lo lắng, bất an trước đó quét sạch sành sanh.

Không biết bao nhiêu người muốn quỳ xuống dập đầu nghênh đón Lạc Nam nhưng đều bị hắn phất tay cản lại.

Quân đội nhiệt huyết sôi trào, các chiến tướng sống lưng thẳng tắp, ánh mắt nhìn về Lạc Nam chỉ có cuồng nhiệt và sùng bái.

Nhìn thấy chưa, đây chính là Chủ Công do bọn hắn lựa chọn, đời này có thể đi theo một nhân vật như vậy đã không uổng kiếp nhân sinh rồi.

Điều đáng tiếc duy nhất là bọn hắn tự trách bản thân mình quá yếu nên phải cần đến Chủ Công ra tay mới có thể bình định địch nhân.

Đổi lại nếu có được bản lĩnh, bọn hắn tuyệt đối không để Lạc Nam hạ mình như vậy.

Lúc này Luân Hồi Thụ cũng mang theo chúng nữ kịp thời trở về.

Chiến trận kết thúc để lại một đống hỗn loạn và vô số vấn đề cần giải quyết.


Lạc Nam không có quá nhiều thời gian rảnh nên chỉ dùng ánh mắt yêu thương nhìn lấy từng người chúng nữ, cho mỗi người các nàng một cái ôm rồi bắt tay vào việc.

Đầu tiên là hiện trạng sụp đổ của Tiên Ma Đế Thiên Giới và Côn Lôn Đế Thiên Giới.

Mặc dù có chúng nữ hết lòng bảo hộ thì quá trình chiến đấu trước đó khi sử dụng Thánh Uy, Thánh Lực liên tục cũng khiến hai đại thế giới gần như sụp đổ.

Cũng may kích thước của Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn lớn hơn những Đế Thiên Giới bình thường rất nhiều.

Lạc Nam và Hi Vũ đưa mắt nhìn nhau, đạt thành ăn ý liền sử dụng quyền hạn chủ nhân thế giới triệu hồi ra giới linh của Tiên Ma Đế Thiên và Côn Lôn.

Hai tôn Giới Linh xuất hiện quả nhiên là trọng thương nặng nề, ngay cả lên tiếng chào đón chủ nhân cũng không làm nổi.

Lạc Nam một lần nữa hy sinh hai nhánh cây Bất Tử Thụ, lượng lớn Bất Tử Dịch Thủy để phục hồi cho chúng nó.

Mà khi hai Giới Linh dần khôi phục, tốc độ chữa trị của thế giới liền cấp tốc vô cùng.

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam còn lấy ra số lượng lá cây còn lại của Cửu Nguyên Thảo đút vào trong miệng chúng nó.

Có tài nguyên Thánh Cấp hỗ trợ, thoáng chốc Tiên Khí và Ma Khí của hai phương thế giới hùng hậu vô cùng, vượt xa cả trạng thái trước đây.

Nhận ra thế giới chẳng những được khôi phục mà cón phát triển vượt bật, toàn bộ liên quân một lần nữa kính ngưỡng Lạc Nam như thần minh.

Lúc này ở trong mắt của bọn hắn, Lạc Nam là tồn tại không gì làm không được.

Vấn đề kế tiếp, Lạc Nam cần phải tìm cách phục hồi cho Bồ Đề Thụ đã trụi lá, phải tìm cách chữa lành tổn thương cho Luân Hồi Thụ vì phải gánh chịu dư ba chiến đấu trong trận chiến…và quan trọng nhất là phục hồi tuổi thọ cho chúng nữ và những người có công.

Mộ Sắc Vy, Duyên Duyên, Hắc Trư, Tây Phương Giáo Chủ…ngay cả Hi Vũ cũng đều đã như đèn sắp cạn dầu, nhìn mà Lạc Nam trong lòng đau xót.

“Hệ Thống, tiến hành ba lần triệu hoán đi!”
Không do dự nữa, hắn quyết định sử dụng phần thưởng là ba lần triệu hoán ngẫu nhiên sau khi thành công cứu viện Vân Duyên Công Chúa.

Nếu như ba lần triệu hoán này không ra được vật phẩm cần thiết, hắn sẽ tìm đến trợ giúp từ Cửa Hàng May Mắn.

“KENG, Triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được Hắc Ám Bản Nguyên!”
“KENG, Triệu hoán thành công, chừng mừng ký chủ nhận được Dục Tài Thánh Thủy!”
“KENG, Triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được phương pháp lập nên Hóa Thánh Trận!”
Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, hắn vừa phát hiện hai kiện đồ tốt.

Hắc Ám Bản Nguyên, chẳng phải đây là thứ hắn đang cần để chuyển hóa Hắc Ám Đỉnh thành Thiên Đế Lực hay sao?
Từ Đông Hoa Sơn Trang thu được Thời Gian Bản Nguyên của Vân Duyên hắn còn chưa sử dụng.

Có được Hắc Ám Bản Nguyên và Thời Gian Bản Nguyên, tất cả lực lượng của hắn đều sẽ trở thành Thiên Đế Lực, đủ điều kiện mở ra tầng kế tiếp của Cấm Kỵ rồi.

Dục Tài Thánh Thủy càng không cần phải nói, thứ này chính là vật đại bổ cho Bồ Đề Thụ và Luân Hồi Thụ phục hồi, xem như đền đáp những cống hiến của hai vị thụ tiền bối một cách xứng đáng.

Cuối cùng là Hóa Thánh Trận.

Lạc Nam xem xét thông tin, xém chút nhảy dựng lên vì kích động.

Công dụng của Hóa Thánh Trận không khác nào Hóa Tiên Đài khi còn ở hạ giới.

Nếu Hóa Tiên Đài giúp người tiến vào chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực thì Hóa Thánh Trận cũng giúp người tiến vào chuyển hóa Thiên Đế Lực thành Nhập Thánh Lực trong thời gian nhanh chóng.

Điểm đáng tiếc ở chỗ Hóa Tiên Đài là vật phẩm có sẳn, còn Hóa Thánh Trận chỉ có được phương pháp mà thôi, cần một vị Nhập Thánh Chiến Trận Sư tự tay bố trí.

Hóa Thánh Trận sẽ điên cuồng thu nạp Tiên Khí và Ma Khí vào trong đó rồi nâng cấp chúng nó thành Nguyên Khí, hỗ trợ cho tu sĩ đột phá Nhập Thánh.

Bất quá hiện tại chưa phải lúc cân nhắc điều này.


Hắn liền đem tâm tư đặt lên người Bồ Đề Thụ và Luân Hồi Thụ.

Lấy ra Dục Tài Thánh Thủy chia làm đôi, phân biệt cho mỗi vị thụ tiền bối nửa giọt.

Lạc Nam cắn răng hy sinh lợi ích của cả Bất Tử Thụ, bởi vì thương thế của Bồ Đề Thụ và Luân Hồi Thụ thật sự rất nặng, nếu chia Dục Tài Thánh Thủy ra làm ba sợ rằng không đủ dùng.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Có Dục Tài Thánh Thủy hỗ trợ, lực lượng như một dòng lũ điên cuồng kéo về hai gốc đại thụ.

Cảnh tượng thần kỳ diễn ra.

Vô số lá cây hoàng kim sáng chói của Bồ Đề Thụ sinh sôi, các vết thương trên thân của Luân Hồi Thụ cũng lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng khép lại.

Cảm giác được sự sung sướng chảy khắp toàn thân, Bồ Đề Thụ và Luân Hồi Thụ cảm kích hướng Lạc Nam nghiêng mình:
“Bảo vệ nhiệm vụ này là việc của chung nhưng ngươi lại gánh trách nhiệm giúp chúng ta hồi phục, thật sự không biết phải nói thế nào để cảm tạ!”
“Haha, hai vị tiền bối đừng khách khí, chỉ riêng việc hai vị chiếu cố Thiên Ý và Kỳ Nam đã khiến ta rất cảm kích, huống hồ lần này đại thắng còn nhờ công của hai vị rất lớn!” Lạc Nam vội vàng chắp tay.

Thấy Lạc Nam quả nhiên nghĩa bạc vân thiên, Bồ Đề Thụ sau một giây suy nghĩ liền đưa ra quyết định trọng đại nhất cuộc đời.

Chỉ thấy toàn bộ thân cây Bồ Đề từ gốc tới ngọn bất chợt sáng rực lên như mặt trời hoàng kim chói lọi, vô số lực lượng dồn nén vào cành cây cao nhất.

NAM MÔ…A DI…ĐÀ…
Có tiếng Phật Âm cung kính trang nghiêm vang vọng đất trời, cảnh tượng thần dị diễn ra.

Trên cành cây cao nhất, một đóa hoa Bồ Đề nở rộ, sau đó như trải qua lắng đọng và tang thương bất đầu kết quả.

“Đây là…” Tây Phương Giáo Chủ, Tây Phương Phật Tử và tất cả cao tăng thân thể rung mạnh, kích động và ngưỡng mộ nhìn lấy hiện tượng đang diễn ra.

Một quả trái cây như chuông chùa treo lơ lửng bên trên nhánh cây cao nhất của Bồ Đề Thụ, bên trên bề mặt trái cây có hư ảnh Đức Phật đang ngồi, xung quanh là vô số Phật Văn bay múa nhảy nhót.

“Không giống như Bàn Đào Quả chuyên cung cấp trái cây với số lượng lớn, Bồ Đề Thụ mỗi một cây chỉ sinh ra được một Quả Bồ Đề duy nhất!” Âm thanh trầm thấp hiền từ của Bồ Đề Thụ vang lên:
“Quả Bồ Đề giúp người ăn vào khai sinh ra Phật Văn, Phật Nhãn,

Phật Cốt, đây là phần quà mà ta quyết định giành tặng cho người được chọn!”
Nói xong, Bồ Đề Quả từ trên cành cây bay chầm chậm đến trước mặt Lạc Nam.

Lạc Nam nhìn Bồ Đề Quả độc nhất vô nhị mà hai mắt nóng rực như lửa.

Hắn cung kính nâng hai tay lên tiếp nhận, hướng về Bồ Đề Thụ cảm kích nói:
“Tiểu tử không khách khí, cung kính không bằng tuân mệnh!”
Vừa đạt được Thiên Văn Quy Hoa Quyết của Đông Hoa Chí Tôn, Lạc Nam còn đang muốn tìm kiếm cơ duyên để khai sinh Phật Văn nhằm kết hợp với các loại đường văn khác cho chiến lực thêm hùng mạnh.

Bồ Đề Quả đưa đến vào lúc này chẳng khác nào đưa than sửi ấm trong ngày tuyết rơi, Lạc Nam làm sao sẽ già mồm từ chối?
Huống hồ ngoài trừ Phật Văn, Bồ Đề Quả còn giúp hắn có được cả Phật Nhãn và Phật Cốt.

Tuy chưa biết Phật Nhãn và Phật Cốt có tác dụng cụ thể như thế nào, nhưng nhìn ánh mắt ngưỡng mộ đến cực điểm của Tây Phương Giáo Chủ cũng đủ hiểu chắc chắn cực kỳ khủng bố.

“Haha, hài lòng là tốt rồi…” Bồ Đề Thụ cất tiếng cười to.

Thật ra trong lòng nó cũng đã rất muốn Lạc Nam có một chút gì đó thuộc về Phật Tu.

Bởi vì Lạc Nam quá mức yêu nghiệt, quá mức nghịch thiên, bất kỳ đạo nào lọt vào tay hắn tin chắc tương lai cũng sẽ vang danh thiên hạ, lưu truyền bách thế.

Vậy nên ngoài việc trả ơn cho hắn, Bồ Đề Thụ còn có chút tâm tư riêng, muốn Lạc Nam trở thành một nửa đệ tử nhà Phật dù là trên danh nghĩa cũng được, đôi bên cùng có lợi.

“E hèm…” Luân Hồi Thụ ho khan một tiếng nói với Bồ Đề Thụ:
“Lão già ngươi đã hậu hĩnh như vậy thì ta cũng không thể keo kiệt rồi!”
Nói xong hướng Lạc Nam mở miệng:
“Thật ra thứ quý giá nhất mà ta có thể cho ngươi chính là vạn kiếp Luân Hồi đã bị ngươi dùng chính bản lĩnh thật thụ của mình lấy được, vậy nên lúc này ta sẽ giúp ngươi một chuyện khác nằm trong phạm vi khả năng cho phép, không biết ngươi có muốn nhờ vả gì không?”
Nghe thấy Luân Hồi Thụ nói như vậy, Lạc Nam hầu như chẳng cần suy nghĩ, lập tức mở miệng đầy dứt khoát:

“Tiểu tử nhờ Luân Hồi Thụ tiền bối mang ta trở về quá khứ, giải cứu Long Lệ và Long Khinh!”
Nghe được lời nói của Lạc Nam, mấy nữ Tiểu Tiên, Long Liên, Long Khuynh Thành liền che kín miệng, mở to những đôi mắt đẹp, nước mắt lưng tròng.

Một cảm giác cảm động không thể nói nên lời lắp đầy trong tâm trí của các nàng.

Nam nhân này…các nàng đã không biết phải dùng từ ngữ gì để có thể mô tả về hắn nữa rồi.

Rõ ràng ở kiếp này Long Lệ và Long Khinh chẳng là gì đối với hắn, nhưng chỉ vì tình nghĩa phu thê của một kiếp mộng, hắn liền quyết tâm phải cứu được các nàng, không tiếc vận dụng ân tình quý giá của Luân Hồi Thụ.

Chúng nữ ở một bên tự hào ngẩng đầu ưởn ngực như muốn nói rằng nhìn thấy chưa, đây là phu quân mà chúng ta chọn đấy.

Tiểu Tiên và Long Liên có cảm giác được tim của mình đập như trống, ở trước sự khoan dung độ lượng và tình cảm chân thành của Lạc Nam, bóng dáng Nghịch Long Đế trở nên quá mức mờ nhạt trong tâm trí của các nàng rồi…
Các nàng muốn ngăn cản cảm xúc của mình nhưng lại phát hiện bản thân đang ngày một bị luân hãm, như đầm lầy không thoát ra được.

Ngay cả lạnh lùng như Lăng Ba và Thường Nga trong đầu cũng vô thức xuất hiện suy nghĩ:
“Có được một nam nhân như vậy để tâm đến mình sẽ là chuyện hạnh phúc đến mức nào?”
Dường như các nàng đã bắt đầu lý giải được vì sao quá nhiều nữ nhân xuất chúng trong thiên hạ chấp nhận kiếp chồng chung.

Bỗng có một bóng dáng kích động từ trong quân đội chạy vọt ra bất chấp sự ngăn cản của Long Chiến và Long Tán.

Đó là một tên thanh niên, hắn điên cuồng chạy đến trước mặt Lạc Nam, quỳ gối và dập đầu, hai mắt đỏ bừng, giọng điệu tha thiết:
“Cầu xin Chủ Công cứu lấy mẫu thân và chăm sóc nàng, ta nguyện ý cả một đời làm trâu ngựa!”
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện tên thanh niên này chính là Long Ngạo Thế.

Hắn nhếch môi cười đem Long Ngạo Thế nâng lên cười nói:
“Haha, ta và ngươi vốn từng có xung đột, ngươi còn muốn mẫu thân mình rơi vào tay ta?”
“Chỉ có nam nhân như chủ công mới xứng với mẫu thân, mới đảm bảo cho nàng được một đời hạnh phúc!” Long Ngạo Thế nghiêm mặt đáp:
“Nàng đã hy sinh, đã thống khổ quá nhiều rồi…về phần xung đột trước đây, Ngạo Thế thua tâm phục khẩu phục, hoàn toàn không có chút oán giận!”
Cảm nhận được tâm tình của đối phương, Lạc Nam vỗ vỗ vai hắn:
“Yên tâm đi! dù ngươi không cầu xin thì ta vẫn sẽ cứu nàng, ta không muốn các nàng phải gánh chịu kết cục như vậy!”
Long Khuynh Thành tiến lên kéo lỗ tai Long Ngạo Thế lôi trở về: “Tiểu tử thúi, tỷ phu ngươi đã nói thì sẽ làm được, ngươi đừng có khóc lóc như trẻ em nữa…”
“Tỷ cũng khóc còn nói ta?” Long Ngạo Thế bĩu môi, viền mắt Long Khuynh Thành ửng đỏ không giấu được hắn.

Hiển nhiên việc Lạc Nam muốn cứu Long Lệ và Long Khinh chính là kết cục mà trong mơ bọn họ cũng hy vọng được chứng kiến.

Lúc này Luân Hồi Thụ lên tiếng: “Tiểu tử, cứu hai nàng thì được rồi đấy…nhưng ngươi phải đảm bảo mình có kế hoạch để không ảnh hưởng đến luân hồi, không thay đổi lịch sử và cả tương lai!”
“Tiểu tử đương nhiên hiểu!” Lạc Nam cười cười, hướng về phía Thành Bích truyền âm:
“Nàng giúp ta luyện chế hai Khôi Lỗi giống Long Lệ và Long Khinh…”
“Thiếp hiểu rồi!” Thành Bích ngoan ngoãn mỉm cười quay người đi làm nhiệm vụ được giao.

Tiểu Tiên và Long Liên hiểu ý đi cùng với Thành Bích, các nàng hiểu rõ Long Lệ và Long Khinh, sẽ giúp Thành Bích được không ít trong quá trình luyện chế.

Lạc Nam tâm tình nhẹ nhõm chưa từng có.

Trong lúc chờ đợi Thành Bích hoàn thành Khôi Lỗi, việc cần làm tiếp theo là nghĩ cách khôi phục tuổi thọ cho mọi người, trị thương Linh Hồn…
“Hệ Thống, mở ra Cửa Hàng May Mắn đi!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện