“Lạc Sương bị địch nhân tập kích khi đang làm nhiệm vụ tại Mê Linh Sâm Lâm, cần cấp tốc cứu viện kịp thời!”
Xem xong nhiệm vụ chú thích, Lạc Nam vội vàng tìm một gốc hoang vắng, động lấy ý niệm.
Một chiếc mặt nạ màu bạc nhanh chóng che phủ khuôn mặt hắn, đồng thời áo choàng bạc rộng thùng thình cũng phủ kín toàn bộ cơ thể.
Mặt nạ màu bạc đương nhiên là Tam Nhãn Mặt Nạ có thể ngăn cản cả Chí Tôn dò xét, còn áo choàng bạc cũng là một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo có tên là Ngân Ảnh được hắn mua từ Cửa Hàng May Mắn để tổ hợp cùng Tam Nhãn Mặt Nạ.
Áo Choàng Ngân Ảnh tung bay, Lạc Nam chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, tốc biến sử dụng một cách liên tục, cơ thể như đang dịch chuyển trong không gian thoát ẩn thoát hiện, tốc độ đẩy nhanh chưa từng có.
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ được hắn thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công nâng cấp, lúc này nó đã là một môn Thánh Cấp Thân Pháp cao cấp, nhờ vậy tốc biến có thể sử dụng nhiều lần trong cùng thời điểm, phối hợp áo choàng bạc che đậy bên ngoài khiến Lạc Nam như một bóng ma hành tẩu trong Quân Đô, ngay cả Thánh Vương cũng khó thể nắm bắt hành tung của hắn.
Tầng tầng lớp lớp tàn ảnh lướt ngang tu sĩ ven đường, rất nhiều người như cảm ứng được vội vàng quay mặt nhìn theo, chỉ mơ hồ chứng kiến một bóng dáng màu bạc mơ mơ hồ hồ khuất xa trong tầm mắt, mỗi lần áo choàng phất lên là cơ thể biến mất tại chỗ.
“Người này là ai? Thân pháp thật lợi hại, tốc độ nhanh đến khủng bố…”
Một số tu sĩ có kiến thức hít sâu một hơi, chưa từng nghe nói Quân Đô xuất hiện Thân Pháp huyền ảo đến như vậy.
Lạc Nam không có tâm tình để ý đến biểu hiện của những người tình cờ chứng kiến bóng dáng của mình, lúc này trong lòng hắn thật sự lo lắng.
Tỷ tỷ Lạc Sương của hắn đa số thời gian ở tại quân đội, đây là môi trường khắc nghiệt nên những trận chiến và các mối nguy hiểm là thứ không thể tránh khỏi.
Bất quá những lần trước tuy có gặp nguy hiểm, Lạc Sương cũng bằng vào bản lĩnh của mình hoặc thủ đoạn mà mẫu thân Ninh Vô Song cho phòng thân để biến nguy thành an, sau đó còn trở về gia tộc khoe khoang chiến tích trước mặt hắn.
Vậy mà lần này an nguy của nàng đã khiến Hệ Thống phải đưa ra nhiệm vụ, chứng tỏ thật sự là tình cảnh hung hiểm vượt qua tất cả từ trước đến nay.
Phải biết rằng Lạc Sương chính là Thánh Vương cấp cường giả, vậy địch nhân tập kích nàng khả năng cũng đều là những nhân vật hùng mạnh từ Thánh Vương trở lên.
“Mê Linh Sâm Lâm…”
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, trong đầu sắp xếp những tin tức liên quan về vị trí của tỷ tỷ.
Càn Quân Đế Quốc là một trong hàng vạn thế lực thuộc Tây Châu của Nguyên Giới, tuy có diện tích mênh mông rộng lớn nhưng so với toàn thể Tây Châu thì thật sự không đáng để chú ý.
Vị trí địa lý của Càn Quân Đế Quốc tương đối đặc thù, biên giới bốn phía đông tây nam bắc lần lượt giáp ranh với bốn loại địa hình khác nhau, một thung lũng, một rừng rậm, một đế quốc và một đại hải.
Trong đó phía đông của Càn Quân Đế Quốc tiếp giáp với Vĩnh Dạ Thung Lũng, phía nam giáp với Thiên Phong Đế Quốc, phía bắc giáp với Hằng La Đại Hải và cuối cùng là phía tây giáp với Mê Linh Sâm Lâm.
Tỷ tỷ Lạc Sương của Lạc Nam đang gặp nguy hiểm ở Mê Linh Sâm Lâm.
Dựa theo những kiến thức mà hắn từng tìm hiểu, Mê Linh Sâm Lâm là một khu rừng cổ lão lâu đời hình thành trước cả Càn Quân Đế Quốc.
Bên trong ẩn chứa lượng tài nguyên phong phú và đa dạng, vào càng sâu trong rừng sẽ càng có nhiều loại trân phẩm tự nhiên quý giá mà bên ngoài khó lòng phát hiện.
Tuy nhiên cơ duyên luôn đi kèm với nguy hiểm, Mê Linh Sâm Lâm có thể xem là một hiểm địa đối với Càn Quân Đế Quốc, các đời Tướng Quân của Lạc Gia cũng từng muốn mở rộng lãnh thổ, khai hoang lấn vào phạm vi của Mê Linh Sâm Lâm nhưng đều thất bại tan tác quay về.
Nghe đồn sâu trong rừng có nhiều Yêu Tộc cường giả lợi hại tồn tại, bọn hắn tuy không thèm để tâm đến lãnh địa loài người nhưng có ý thức bảo vệ lãnh thổ rất mạnh.
Đã có không ít cường giả của Càn Quân Đế Quốc mạo hiểm từng vào Mê Linh Sâm Lâm tầm bảo nhưng cuối cùng xác của bọn hắn được ném ra khỏi bìa rừng như một lời cảnh cáo.
Dù là như vậy thì sức hấp dẫn của một khối phong thủy bảo địa như Mê Linh Sâm Lâm vẫn khiến vô số người sẳn sàng cầu phú quý trong nguy hiểm.
“Khốn kiếp, tốc độ vẫn còn quá chậm…”
Vừa rời khỏi phạm vi của Quân Đô, Lạc Nam thầm mắng một tiếng, không hài lòng với tốc độ hiện tại của mình.
Càn Quân Đế Quốc vẫn quá rộng lớn so với một Thánh Giả như hắn dù tốc độ của hắn có thể so sánh với Thánh Tướng hay cả Thánh Vương thì cũng không có nhiều ý nghĩa.
Quân Đô chỉ là thủ đô tọa lạc ở trung tâm Đế Quốc, xung quanh vẫn còn rất nhiều thành trì, tiểu trấn và địa hình cần phải băng qua.
Lạc Nam ước tính dựa vào tốc độ hiện tại của mình phải thi triển thân pháp liên tục không ngừng xuyên suốt một tháng thì mới mong tiếp cận Mê Linh Sâm Lâm.
Nhưng đến lúc đó e rằng đã muộn.
Nghĩ đến đây hắn liền làm ra quyết định, Linh Giới Châu trong đan điền lóe lên.
NGAO!
Âm thanh kiệt ngạo bất tuần phóng lên tận trời, một sinh vật khổng lồ xuất hiện giữa thiên không, ánh mắt sắc bén sau khi phát hiện Lạc Nam liền trở nên ngoan ngoãn.
Như một tôn Chiến Mã đạp tứ chi giữa thiên không, đầu rồng thân ngựa, toàn thân phủ đầy vảy rồng như bọc giáp, trong suốt như pha lê, lộng lẫy cao quý đến cực hạn.
Không phải ai khác, đây chính là Tinh Không Long Mã Tiểu Tinh.
Nó cũng được Lạc Nam đặc cách cho ngâm mình trong Phản Tỉnh Huyết Hồ, bởi vì vốn là Tinh Không Thú biến dị nên cũng không biến dị thêm một lần nữa, tuy nhiên đã giác tỉnh huyết mạch thành công.
Lúc này Tiểu Tinh có uy thế bất phàm, tu vi đã là Tiểu Yêu Thánh.
Chẳng cần phải nhiều lời, Lạc Nam xoay người lên lưng nó.
Chủ và sủng tâm hữu linh tê, Tiểu Tinh liền biết Lạc Nam muốn mình làm gì.
NGAO!
Nó ngửa đầu rống lớn một tiếng, Không Gian Chi Lực tinh khiết đến cực hạn cố gắng tác động vào không gian.
Muốn triển khai thần thông Thời Không Môn.
RĂNG RẮC…
Từng vết nứt như mạn nhện chậm rãi lan tràn trước mặt, bất quá tốc độ khai mở thông đạo không gian vẫn không quá nhanh.
Sắc mặt Tiểu Tinh trở nên tức giận, điều động càng nhiều lực lượng hơn.
“Đừng quá cố gắng, Không Gian Nguyên Giới cực kỳ kiên cố, ngay cả ta cũng không thể một mình mở ra thông đạo ở tu vi này!” Lạc Nam vỗ vỗ đầu nó an ủi.
Hắn liền điều động Không Gian Đỉnh của mình cung cấp Không Gian Chi Lực hỗ trợ Tiểu Tinh.
Chủ nhân và tọa kỵ kết hợp mạnh mẽ, Không Gian Nguyên Giới loáng thoáng run rẩy, sau đó bị cường thế tách ra tạo thành một đại môn liên thông đến Mê Linh Sâm Lâm.
Không hề do dự, Tiểu Tinh chở theo Lạc Nam điên cuồng lao vào.
Thời Không Môn vốn dĩ có hạn chế, chỉ chứa đựng được một mình Tiểu Tinh băng qua, nhưng sau khi Lạc Nam cũng nắm giữ Không Gian Lực, hắn đã cùng Tiểu Tinh nghĩ cách phối hợp, gia cố Thời Không Môn để nó có thể mang theo hắn đi vào mà không bị phản phệ.
Đây không phải là lần đầu tiên Lạc Nam và Tiểu Tinh sử dụng Thời Không Môn theo cách này.
Mà khi thân ảnh Lạc Nam và Tiểu Tinh khuất dạng, Thời Không Môn cũng lập tức tan biến.
!
Mê Linh Sâm Lâm…
Sở dĩ có tên gọi Mê Linh là bởi vì sâm lâm này quanh năm có một tầng sương mù dày đặc che phủ từ cao xuống thấp.
Lớp sương mù này quái dị ở chỗ có thể ngăn cản tu sĩ sử dụng Thần Thức dò đường và ăn mòn Hồn Lực, người không có thủ đoạn đặc biệt hay bản lĩnh một khi tiến vào rất dễ bị những sương mù này gây ra mê chướng, lạc mất phương hướng đi vào những vùng nguy hiểm trí mạng, từ đó không còn tung tích.
Có thể nói Mê Linh Sâm Lâm là hiểm địa khó dây vào của các Hồn Tu, bởi vì có lớp sương mù quái dị kia ăn mòn nên bọn hắn vô pháp thi triển Hồn Lực ở trạng thái toàn thịnh.
Từng gốc đại thụ cao lớn đâm thẳng trong mây, cành lá rậm rạp che phủ thiên địa tạo thành bóng râm to lớn bao phủ một vùng đại địa.
Đứng từ bên ngoài nhìn vào, Mê Linh Sâm Lâm không có một tia ánh sáng mặt trời nào chiếu xuống, lại thêm lớp sương mù dày đặc quỷ