Con Đường Bá Chủ

Chương 1902


trước sau



“Vẫn chưa đủ đột phá Tiểu Thánh a…”
Rời khỏi nơi bế quan, Lạc Nam chép chép miệng, sau khi khai mở thêm hành tinh và Nguyên Văn, hắn lại tiêu hao hàng chục mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm để Bá Đỉnh hấp thụ nhầm gia tăng tu vi, bất quá muốn từ Thánh Giả Lực chuyển hóa đến Tiểu Thánh Lực cần lượng tài nguyên khủng bố hơn tưởng tượng.

Mười mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm vậy mà chỉ như nước vào biển rộng, hoàn toàn không thấm thía vào đâu dù trước đó có Dưỡng Mộc Thủy phụ giúp lực lượng.

Điều khiến Lạc Nam cảm thấy an ủi chính là tốc độ tu luyện kinh khủng vượt trên tất cả của hắn.

Tu sĩ đồng cấp muốn luyện hóa hết số lượng Nguyên Thạch to lớn kia cũng tiêu tốn ít nhất hàng chục năm, thậm chí là vài chục năm thời gian, một lần bế quan đã trôi qua nửa đời của người bình thường.

Nhưng nhờ có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, hắn chỉ mất có vài tháng.

Số lượng Nguyên Thạch còn lại được đưa vào Linh Giới Châu để các thê tử bên trong tu luyện.

Hiện tại còn không đến nửa năm là hắn phải lên đường đi theo Tam Thánh Tử của Càn Quân Đế Quốc “uốn nắn lại đạo đức làm người”, dù chưa biết lão già Càn Quân Thánh Đế có mục đích gì trong chuyện này, Lạc Nam vẫn muốn tranh thủ đem thực lực tăng lên ở mức Tiểu Thánh.

Về phần mục đích của Càn Quân Thánh Đế, chỉ cần Thiên Cơ Lâu tồn tại…Lạc Nam có thể tùy thời nhìn thấu, không đến mức phải lo ngại.

Chỉ có một điều khiến Lạc Nam cảm thấy tiếc nuối chính là hắn tạm thời không thể luyện chế nên Quy Kiếm Tổ Phù dù đã cố gắng tận dụng các nguyên liệu mà Cao Toại thu thập được theo đúng phương pháp luyện chế Hệ Thống cung cấp nhưng đều thất bại.

Cũng không phải vì Lạc Nam kém cõi, sau khi chấp nhận tiêu tốn một lượng Điểm Danh Vọng dùng Thiên Cơ Lâu tra xét, hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân.

Dựa theo quy tắc của Nguyên Giới, mỗi một loại Tổ Phù là tồn tại độc nhất vô nhị, dù ngươi nắm giữ phương pháp nhưng chỉ cần có người sở hữu Tổ Phù cùng loại trước ngươi thì ngươi cũng vĩnh viễn không thể luyện chế thành công kiện Tổ Phù thứ hai.

Mà tên Nhị Trưởng Lão của Bất Tử Chí Tông, phụ thân của Bất Khương Thánh Tử trong quá khứ lại đang là kẻ chấp chưởng Quy Kiếm Tổ Phù, đây cũng chính là lý do khiến Lạc Nam luyện chế thất bại.

Điều này đồng nghĩa nếu muốn có được Quy Kiếm Tổ Phù, hắn phải đánh nát được Quy Kiếm Tổ Phù của tên Nhị Trưởng Lão đó.

Chỉ tiếc Nhị Trưởng Lão của Bất Tử Chí Tông là nhân vật cấp Thánh Đế, Bất Tử Chí Tông lại còn đầu quân vào Cấm Kỵ Thế Lực, hiện nay Lạc Nam chưa đủ sức để dây vào.


Việc nắm giữ phương pháp luyện chế và thu đủ nguyên liệu nhưng không thể có được Quy Kiếm Tổ Phù khiến trong lòng hắn ngứa ngáy, giận đến nghiến răng, chỉ có thể chờ đợi thời cơ trong tương lai.

Lạc Nam cũng đành chịu, cất bước tìm đến quảng trường nơi Lạc Sương tỷ tỷ và các vị thê tử đang khổ luyện, đem nguyên liệu nâng cấp Không Gian Tổ Phù giao cho Bảo Kiều, nguyên liệu nâng cấp Hư Vô Tổ Phù giao cho Cự Mỹ Anh.

Đồng thời nắm tay đem Cự Mỹ Anh lôi ra một góc, dùng sức hôn lên môi thơm quyến rũ của nàng một phen, lúc này mới hưng phấn hỏi:
“Nàng bồi dưỡng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng đến đâu rồi?”
Trước đó hắn có đề nghị Cự Mỹ Anh dùng Hư Vô Chi Lực bồi dưỡng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng, mục đích khiến Hồ Lô Quả đầu tiên phát triển thành Hư Vô Hồ Lô để hắn luyện hóa, từ đó sở hữu được lực lượng thần kỳ quỷ dị này.

Tiên Thiên Hồ Lô Đằng chính là Thiên Mệnh Nguyên Chủng cường đại, Lạc Nam đương nhiên không bỏ qua cơ hội tận dụng nó gia tăng chiến lực.

“Tốc độ sinh trưởng của Tiên Thiên Hồ Lô Đằng diễn ra rất chậm, thiếp còn chưa kịp bồi dưỡng thì chàng đã mang thiếp ra ngoài rồi!” Cự Mỹ Anh trừng mắt nhìn hắn, hô hấp có chút dồn dập lên, thân thể tựa sát vào lòng nam nhân.

Lạc Nam ngắm nhìn dung nhan nóng bỏng tràn đầy lực lượng của nàng, sau khi từ Phản Tỉnh Huyết Hồ đi ra, nàng từ Cự Thần Tộc biến dị thành Vu Tộc, Cự Mỹ Anh càng trở nên hấp dẫn.

Chủng tộc này có hình thể còn lớn hơn cả Cự Thần Tộc, nhưng lại có thể tùy chỉnh kích thước toàn thân một cách dễ dàng, lúc này Cự Mỹ Anh đã thu nhỏ lại như người bình thường, dù là vậy thì nàng cũng cao đến một mét tám, đôi chân dài thẳng tắp khiến Lạc Nam vô cùng ưa thích vuốt ve.

Có thể nói Cự Thần Tộc là một trong các hậu nhân đời sau của Vu Tộc, chủng tộc này hùng mạnh và vượt trội hơn Cự Thần Tộc ở chỗ ngay khi được sinh ra, bọn hắn đã là tồn tại vì Thể mà sống.

Vu Tộc không tu luyện Hồn, không tu luyện Nguyên…ngược lại có ưu thế chỉ cần trưởng thành, sức mạnh và đẳng cấp Thể Tu của bọn hắn sẽ tự động tăng trưởng, tự động tiến cấp.

Mà muốn trưởng thành Vu Tộc phải ăn nhiều, ăn cực nhiều các loại tài nguyên luyện thể.

Món ăn ưa thích của Cự Mỹ Anh dạo gần đây là thịt Thần Thú, Yêu Thú…lượng ăn của nàng còn gấp mấy lần người tham ăn như Đình Manh Manh.

Vu Tộc sống càng lâu, ăn càng nhiều sức mạnh Thể Tu càng vượt trội, nếu kết hợp với chăm chỉ khổ luyện thì tốc độ đột phá Thể Tu sẽ tăng theo cấp số nhân.

Chính vì thế Cự Mỹ Anh hiện tại đã là một vị Tiểu Thể Thánh, vượt qua cả Lạc Nam.

Chưa kể nàng còn sở hữu Hư Vô Tổ Phù, chiến lực cũng thuộc hàng nổi trội trong số chúng nữ.

Nàng không đẹp theo kiểu mềm mại uyển chuyển của nữ nhân bình thường, ngược lại tràn ngập một loại mỹ cảm cuồng dã và nóng bỏng, một chút nam nhân yếu mềm ở trước mặt nàng e rằng ngay cả dũng khí ngắm nhìn cũng không có, nhưng càng như vậy càng kích thích dục vọng chinh phục của Lạc Nam.

Cự Mỹ Anh thuộc loại hình mỹ nữ phóng khoáng như Võ Tam Nương, có cá tính cực kỳ mạnh mẽ.

Hắn siết chặt vòng eo săn chắc của nàng, hung hăng nhào nặn đôi núi non hùng vĩ tràn ngập co dãn, chỉ cảm thấy một tay của mình không thể ôm trọn.

Hô hấp của Cự Mỹ Anh nóng bừng như lửa, trở thành Vu Tộc cũng khiến dục vọng của nàng tăng cao, vừa cùng nam nhân vuốt ve một chút đã đỏ ửng cả da.

“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh bất chợt vang lên khiến hai người giật mình.

Chỉ thấy Lạc Sương khoanh tay nhìn lấy bọn hắn, sắc mặt phủ một tầng sương lạnh.

“Tiểu tử thúi, ngươi không tu luyện đàng hoàng thì cũng thôi, còn chạy đến phá đám các muội muội tu luyện, muốn ăn đòn sao?” Lạc Sương nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn.

“Tỷ tỷ ngươi làm gì hà khắc như vậy?” Lạc Nam bĩu môi nói:
“Ta đến thăm các nàng ấy một chút để tạo thêm động lực cho các nàng…”
“Không cần, các muội muội đều là nữ nhân kiệt xuất, tâm chí kiên định, không cần thêm động lực!” Lạc Sương thản nhiên phủ quyết, còn buông lời đả kích hắn:
“Thiên phú của các muội muội ngay cả ta cũng phải ngưỡng mộ, tỷ tỷ còn sợ ngày sau ngươi không xứng với các nàng ấy!”
Lạc Nam nghiêm túc nói: “Tỷ tỷ yên tâm, tương lai ta sẽ không để ngươi thua kém bất kỳ ai trong số các nàng!”
“Chỉ được cái miệng lừa gạt nữ nhân.

” Lạc Sương kéo Cự Mỹ Anh trở lại bên cạnh mình, chia cắt đôi uyên ương, nhếch miệng cười tà:
“Ngươi muốn ở lại đây thì cũng được, phải cùng với các nàng tu luyện, chiến đấu.


Lạc Sương chỉ tay ra xa xa, nơi có mấy nữ nhân đang chia cặp tỷ thí để rèn luyện chiến lực, vài vị Lạc Gia Trưởng Lão đứng ở bên cạnh chỉ điểm chỗ sai sót và những chỗ cần rút kinh nghiệm cho các nàng.


“Không cần, đệ đã là thiên tài tuyệt đỉnh, rèn luyện chỉ tổ mất thời gian!” Lạc Nam vừa mở miệng khoác loác vừa nhanh chân chuồn mất.

Hắn cũng rất muốn xem thử chiến lực của mình hiện tại đạt đến mức nào, bất quá tỷ thí với các nữ nhân không thể xuống tay một cách toàn lực được, chưa kể đang nhập vai phế vật, làm sao có thể bại lộ chiến lực?
ONG ONG ONG…
Một khối Truyền Âm Ngọc mang theo bên người bất chợt rung lên, Lạc Nam nhanh chóng tiếp nhận.

Chính là Vũ Lăng Phi đem những yêu cầu của các khách nhân tại Thiên Cơ Lâu truyền đến, sau khi xem xét một phen, Lạc Nam liền cách không điều động Thiên Cơ Lâu dò xét và cung cấp thông tin cho nàng, cũng hướng dẫn nàng đưa ra cái giá hợp lý cho từng loại tin tức, chủ yếu vẫn là cố gắng giao

dịch Hỗn Độn Khí, Thiên Địa Dị Vật, Vĩnh Hằng Thuộc Tính.

Trước khi rời đi hắn đã liệt kê một danh sách giao cho Vũ Lăng Phi, yêu cầu các loại tài nguyên cần thiết cho mình và các nữ nhân.

Cứ như vậy Lạc Nam không cần trực tiếp đến Thiên Cơ Lâu cũng có thể vận hành kinh doanh, khi đã tích trữ được một lượng thu nhập nhất định, hắn có thể tìm đến Vũ Lăng Phi để lấy, hoặc ra lệnh cho Thiên Cơ Lâu đem khối tài sản đó truyền tống trực tiếp vào Không Gian Hệ Thống.

Cũng có những thời điểm hắn bận rộn không thể trả lời truyền âm ngọc của Vũ Lăng Phi thì Thiên Cơ Lâu đành phải tạm dừng tiếp khách, bất quá cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều.

Danh tiếng Thiên Cơ Lâu ngày càng vang xa, số lượng khách nhân ngày càng đông đúc, thỉnh thoảng cho Vũ Lăng Phi nghỉ ngơi yên tĩnh cũng là nên.

“Xú tiểu tử mau đến chỗ của mẫu thân!”
Lúc này bên tai vang lên thanh âm của mẫu thân Ninh Vô Song, Lạc Nam liền vui vẻ chạy đến đại điện của nàng.

Đẩy cửa bước vào, bắt gặp mẫu thân đang đứng cùng một vị mỹ nhân thanh lệ đoan trang, hai người mười phân vẹn mười, không tìm ra chỗ chê.

Nàng chính là đại tẩu Ninh Huyền Tâm.

“Mẫu thân, đại tẩu…” Lạc Nam cười hì hì chào hỏi.

“Hai tháng trước đó ngươi chạy đi lêu lỏng ở nơi nào? vừa trở về liền tiến vào bế quan, có thu hoạch chút nào không?” Ninh Vô Song nghiêm khắc nhìn hắn.

Lạc Nam có chút chột dạ, hai tháng trước đó ở Thiên Cơ Lâu, đành phải bịa chuyện nói bậy, lẽ thẳng khí hùng:
“Trân Bảo Lâu mới có một nữ nhân rất đẹp, ta ở cùng với nàng trong Nhất Dạ Đế Vương, cảm thấy có lỗi với sự kỳ vọng của mẫu thân nên bất chấp nàng khóc lóc vang xin, ta cũng kiên quyết trở về lập tức bế quan tu luyện, nay đã đột phá Ất Tiên, có chút tiến triển.


Hắn vừa dứt lời, ánh mắt đại tẩu Ninh Huyền Tâm liền lạnh lẽo.

Ninh Vô Song cũng nắm lỗ tai hắn kéo đến hung hăng nói: “Ở nhà có các con dâu khuynh thành khuynh quốc, ngươi còn rảnh rỗi lăn lộn với những nữ nhân ở chốn hồng trần đó?”
“Sai lầm, sai lầm…lần sau hài nhi không dám!” Lạc Nam trưng ra vẻ mặt biết tội.

Ninh Vô Song lúc này mới buông tay, thản nhiên nói: “Suốt ngày ăn chơi lêu lỏng, nể tình ngươi đột phá Ất Tiên nên tha cho lần này, có chuyện để ngươi đi làm!”
Lạc Nam hứng thú nhìn lấy nàng.

“Mẫu thân bận rộn nhiều việc nên chểnh mảng ngươi, ta đã nhờ Huyền Tâm trợ giúp, nàng sẽ mang ngươi đi rèn luyện thực chiến!” Ninh Vô Song chỉ tay vào Ninh Huyền Tâm nói.

Nàng đã cân nhắc vấn đề này, tu vi Thể Tu của Lạc Nam gia tăng đều là nhờ tài nguyên Lạc Gia bồi dưỡng mà thành, sợ rằng hắn sẽ thiếu khuyết kinh nghiệm chiến đấu, căn cơ bất ổn, vì vậy mới nhờ đến Ninh Huyền Tâm hỗ trợ mang hắn đi rèn luyện.

“Chẳng phải đã nói vấn đề tu vi Thể Tu của ta là bí mật sao?” Lạc Nam bĩu môi.

“Yên tâm đi! Huyền Tâm là người một nhà, lại lạnh lùng ít nói, tạm thời chỉ có ta và nàng biết ngươi là Thể Tu.

” Ninh Vô Song giải thích: “Nhị tỷ ngươi nhanh mồm nhanh miệng, không thích hợp biết bí mật.


“Thế nào? Tiểu thúc không tin tưởng ta?” Ninh Huyền Tâm dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn hắn.

“Nào dám, ta là do một tay đại tẩu chăm sóc từ bé đến lớn nha…” Lạc Nam hướng nàng nháy mắt nói.

Ninh Huyền Tâm không thèm để ý đến hắn, lúc đầu sau khi biết tin hắn không phải là phế vật như biểu hiện bên ngoài nàng còn có chút vui vẻ, chỉ là sau đó liền nghe hắn lăn lộn với kỷ nữ Trân Bảo Lâu gần hai tháng, tất cả tâm trạng vừa mới cải thiện của nàng lập tức quét sạch.

Về phần hắn vừa đột phá Ất Tiên thật sự không đáng giá nhắc đến.


“Lần rèn luyện này nếu ngươi có tiến bộ trở về, chiến lực được Huyền Tâm công nhận thì mẫu thân sẽ đem truyền thừa của Lạc Gia truyền thụ cho ngươi!” Ninh Vô Song nghiêm túc lên tiếng:
“Đừng để ta phải thất vọng.


Khi Lạc Nam mới sinh ra cảm thấy hắn không có thiên phú nên nàng cũng chẳng đặt kỳ vọng quá nhiều, chỉ mong muốn hắn được bình an sống một cuộc đời vui vẻ dưới sự che chở của mình, vô lo vô nghĩ là được.

Nhưng hiện tại mâu thuẫn với Càn Quân Thánh Đế ngày càng gay gắt, lại nhận ra hắn có thiên phú về mặt Thể Tu, nàng đương nhiên không thể tiếp tục làm ngơ được.

Không cần hắn quá mức xuất sắc, chỉ cần tương lai hắn có một chút năng lực tự bảo vệ bản thân nếu chẳng may Lạc Gia bại trận, tiếp tục kế thừa truyền thừa của Lạc Gia không bị đoạn tuyệt là được.

Hiển nhiên Ninh Vô Song đã suy tính đến phương án và kết cục tệ nhất, nếu hoàn cảnh xấu nhất phát sinh, nàng sẽ bằng mọi giá đưa hắn rời khỏi Tây Châu, tránh khỏi nanh vuốt của Càn Quân Thánh Đế.

Lạc Nam không hiểu nội tâm của mẫu thân vào lúc này, hắn chỉ đang hứng thú với cái gọi là truyền thừa của Lạc Gia.

Môn Bí Pháp mà nhị tỷ Lạc Sương sử dụng trước đó bên trong Mê Linh Sâm Lâm mang tên Huyết Chiến Cuồng Quyết là đồ tốt.

Kết hợp với những Bí Thuật của hắn như Bát Môn Độn Giáp, Chư Thần Hoàng Hôn, Long Thần Biến không biết sẽ đạt đến mức độ nào.

“Được rồi, lập tức lên đường tránh những kẻ có ý đồ bất chính phát hiện.

” Ninh Vô Song phất tay.

Hai kiện pháp bảo như áo choàng đen che giấu dung mạo từ đầu đến chân được nàng lấy ra giao cho Lạc Nam và Ninh Huyền Tâm.

Lạc Nam vừa mặc vào áo choàng liền cảm giác mình bị xách cổ áo kéo lên.

VÙ VÙ VÙ…
Chưa kịp định thần, bên tai vang lên thanh âm xé gió, choáng váng cả đầu óc.

Vừa mới tỉnh táo lại, hắn phát hiện mình và đại tẩu đã rời khỏi phạm vi Quân Đô.

“Đại tẩu ngươi làm bằng cách nào?” Lạc Nam kinh ngạc đến ngây người.

Tốc độ này cũng chẳng thua kém thi triển Thời Không Môn, thậm chí còn nhanh hơn vì không cần triệu hoán Tiểu Tinh xuất hiện.

Ninh Vô Tâm nhẹ nhàng nâng áo choàng, vô số mảnh giấy vụn từ trong óng tay áo của nàng bay ra liền hóa thành hư ảo.

Một tấm giấy trắng khác được lấy ra xuất hiện trước mặt, đầu ngón tay của Ninh Vô Tâm bay múa, Nguyên Lực như mực rơi vào trên giấy vẽ thành một vòng xoáy.

Nàng lại xách cổ Lạc Nam, đặt chân bước vào vòng xoáy trong tranh kia.

Không gian lại biến chuyển, thân ảnh hai người xuất hiện bên ngoài bìa rừng Mê Linh Sâm Lâm.

Lạc Nam hít sâu một hơi:
“Đây chẳng lẽ là Họa Công sao?”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện