Một đường trở về Thiên phòng, Lạc Nam nhìn trên thẻ phòng của mình có đánh số 100, quả thật là phòng cao cấp cuối cùng còn sót lại.
“Cũng không tệ lắm…”
Đánh giá một vòng, Lạc Nam hài lòng gật đầu.
Nhìn sang bên cạnh Quân Tư Tình đã tung tăng chạy vào bên trong, cực kỳ thỏa thích ngân nga như hòa mình vào thiên nhiên tươi mát.
Nói là phòng nhưng thực chất không gian bên trong lớn hơn nhìn từ bên ngoài gấp hàng trăm lần, có thể xem là một đào nguyên xanh ngát, dưới sàn là thảm cỏ xanh, vườn hoa thay nhau khoe sắc, bể bơi và suối nước nóng tọa lạc bên trong, giữa không gian tô điểm một chiếc giường lớn.
Toàn bộ diện tích nằm trên một Tụ Nguyên Trận khiến nồng độ Nguyên Khí nồng đậm gấp nghìn lần so với bình thường, lại có Gia Tốc Trận để tùy ý điều chỉnh thời gian ở bên trong, tối đa là gấp 100 lần so với thời gian thực.
Điểm đặc biệt là bốn phía xung quanh như được bao bọc bởi Trận Văn trong suốt như thủy tinh, người ở bên ngoài không thể nhìn cảnh tượng trong phòng, nhưng ở bên trong có thể dễ dàng nhìn ngắm Hằng La Đại Hải mênh mông, trên không là mây trắng lượn lờ, hải âu tung cánh, ánh nắng ấm áp của mặt trời chiếu rọi.
Khung cảnh cực kỳ thơ mộng, hữu tình không kém gì so với ở Tửu Sơn.
“Đúng là đắt xắt ra miếng, chẳng trách con hàng kia sống chết cũng muốn chọn Thiên phòng…”
Lạc Nam nhìn Quân Tư Tình ngồi bên bờ hồ, đôi chân dài trắng nõn không chút tỳ vết ngâm vào trong nước thư giãn mà âm thầm cảm khái.
Hắn phất tay một cái, tất cả Kinh Văn Bất Hủ khảm trên khuôn mặt của nàng toàn bộ đều biến mất, dung nhan quyến rũ yêu mị pha lẫn thánh khiết tinh thuần lại hiện ra.
Mắt ngọc mày ngài, chim sa cá lặn dường như không đủ để mô tả.
Mỗi lần nhìn ngắm hắn đều thất thần trong thoáng chốc.
“Thất thần gì vậy?” Quân Tư Tình thấy hắn ngây ngẩn mà nhếch miệng ngạo kiều, nàng ngắm nhìn dung nhan của mình phản chiếu dưới mặt hồ, bàn tay nhẹ vuốt ve khuôn mặt.
Quân Tư Tình từ nhỏ đã chẳng biết mặt mũi phụ mẫu mình là ai, nhưng thứ quý giá nhất mà phụ mẫu để lại cho nàng chắc có lẽ chính là dung nhan khiến nàng kiêu ngạo này.
“Mỗi lần ở nơi riêng tư, ta cũng muốn được nhìn ngắm nàng.
” Lạc Nam cười cười.
Cởi xuống áo choàng, hắn chỉ mặc một cái nội khố cho thoải mái, lao xuống hồ ngâm mình, dòng nước mát lạnh thấm vào từng lỗ chân lông khiến hắn thở dài sảng khoái.
Quân Tư Tình vẫn ngồi bên hồ, nàng đưa tay hái một đóa hoa nâng niu trong tay một hồi, sau đó ném nó về phía hắn cười nói:
“Đừng cố nói lời đường mật, nữ nhân cũng giống như đóa hoa này vậy, khi chưa hái được thì thấy nó rất đẹp, khi hái được rồi cũng vui vẻ tận hưởng một thời gian, đến khi chán rồi liền bắt đầu ghét bỏ nó.
”
Lạc Nam lắc đầu: “Ta không biết những nam nhân khác thế nào, nhưng những thê tử, hồng nhan tri kỷ đi cùng với ta từ những ngày đầu cho đến hiện tại vẫn luôn gắn bó mật thiết, chỉ hận không thể ở bên các nàng nhiều hơn, làm sao chán đây?”
Hắn lấy ra một bình rượu ngửa đầu uống sạch, hướng Quân Tư Tình ứng tiếng:
“Đối với ta thì tình cảm nam nữ cũng như rượu vậy, tình lâu dài như rượu được ngâm ủ nhiều năm, ngày càng nồng nàn hơn, đậm vị hơn, ngon hơn, đáng để thưởng thức hơn…”
“Khanh khách!” Quân Tư Tình cười đến run rẩy toàn thân, mắt đẹp lườm hắn:
“Ngươi chỉ giỏi ba hoa, tuổi của ngươi vừa trên 18 một chút mà ra vẻ trải đời, nói không chừng mười năm sau, trăm năm sau…hay nghìn năm sau ngươi lại thấy chán những nữ nhân của mình.
”
Lạc Nam buồn bực, hắn cũng không thể giải thích cho nàng thật ra mình là một lão quái vật đúng nghĩa được, cuối cùng chỉ đành nhún nhún vai:
“Thời gian sẽ thay ta chứng minh tất cả.
”
Quân Tư Tình cũng không muốn tiếp tục tranh luận với hắn, nàng thay đổi chủ đề, cảm thấy tò mò:
“Những nữ nhân của ngươi, các nàng ấy có đẹp không?”
“Đẹp!” Lạc Nam chẳng hề do dự khẳng định:
“Các nàng ấy đều là những mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ này, có được một người trong số các nàng đã là phúc phận tám đời nhưng ta lại có tất cả, ông trời đối xử với ta rất tốt.
”
“So với ta thì sao?” Quân Tư Tình hứng thú bừng bừng.
Lạc Nam buồn cười, nữ nhân vì sao thường hay nghĩ đến phương diện này? Vì sao các nàng không so đo thiên phú, thực lực với nhau…ngược lại thường để ý đến nhan sắc của người cùng giới.
“Đối với ta mà nói, các nàng mỗi người đều có một nét đẹp riêng và mỗi người đều đã đạt đến cực hạn của nét đẹp đó…” Lạc Nam nhìn ngắm Quân Tư Tình thành thật nói:
“Cũng giống như nàng vậy, nàng kế thừa ưu điểm và nét đẹp của Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc, muốn nàng đẹp theo kiểu của nữ nhân loại đương nhiên là không thể, muốn nàng đẹp theo kiểu Phượng Hoàng, Thiên Hồ hay Xà Nữ cũng đều không thể…”
“Ngược lại các nàng ấy cũng giống như vậy, các nàng ấy làm sao có thể đẹp như nữ quỷ và nữ thần giống như nàng đây?”
“Mỗi người, mỗi chủng tộc đều có tiêu chuẩn về cái đẹp khác nhau, may mắn thay khẩu vị của ta tương đối đại chúng…” Lạc Nam cười haha:
“Nhờ vậy mà hậu cung của ta khá đa dạng.
”
“Hừ!” Quân Tư Tình yêu kiều hừ một tiếng: “Ngươi không biết rằng khi ở bên cạnh một nữ nhân thì tốt nhất là đừng đề cập đến những nữ nhân khác à? Đặc biệt là sự phong lưu đa tình của ngươi.
”
“Là nàng chủ động hỏi trước mà?” Lạc Nam thản nhiên trả lời: “Huống hồ ta chưa từng che giấu việc mình có nhiều nữ nhân với bất kỳ ai, bởi vì các nàng chính là niềm tự hào của ta…kể cả nàng cũng là như vậy.
”
“Ai mà thèm?” Quân Tư Tình bĩu môi, gò má hơi đỏ lên.
Lạc Nam cười cười từ dưới hồ đứng lên, Hỏa thuộc tính thiêu đốt nước đọng trên cơ thể, Bá Y lại che phủ toàn thân.
“Đến lượt nàng, yên tâm đi ta sẽ không nhìn lén!” Hắn thả người lên giường nằm xuống nhắm mắt.
“Nhìn lén là cẩu!” Quân Tư Tình cắn nhẹ cánh môi.
Nàng cũng muốn tắm rửa…ban đầu có chút ngượng ngùng, nhưng nghĩ đến khi bị Dạ Thanh Thu bắt cóc hắn cũng nhìn sạch sẽ rồi, chẳng có gì để mất nữa.
Nàng thoải mái cởi bỏ y phục lộ ra ngọc thể hoàn hảo khiến vạn vật đều phải ghen tị, thả mình vào làn nước trong tươi mát.
Mấy hôm nay liên tục trải qua quá nhiều chuyện, dòng nước mát dễ chịu này sẽ xoa dịu tâm hồn nàng.
Lạc Nam thật sự không có ý định nhìn lén.
Nếu hắn muốn nhìn thì phải nhìn một cách công khai, đường đường chính chính, cũng sẳn sàng cho nàng nhìn lại nếu nàng có nhu cầu.
Còn hiện tại hắn thật sự muốn đến với Quân Tư Tình bằng tình cảm chân thành, không dồn dập, không vì dục vọng, không vì tham lam, cũng chẳng phải chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống, mà còn vì số phận đã khiến hắn và nàng gặp nhau và hắn quyết tâm cướp nàng khỏi tay Càn Nguyên Thánh Đế.
Nếu hắn đã bước vào cuộc đời nàng theo cách như vậy, hắn phải có trách nhiệm…
“Vòng Quay Danh Vọng mở ra đi!” Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh.
“KENG, thành công mở ra Vòng Quay Danh Vọng, điểm danh vọng còn lại 180 nghìn.
”
Lạc Nam lập tức nhíu mày, vì sao Điểm Danh Vọng giảm rồi?
Hắn cứ nghĩ có Thiên Cơ Lâu hoạt động, dù rằng gần đây sài hơi nhiều thật nhưng Điểm Danh Vọng của mình tuy không tăng nhưng ít ra sẽ không giảm mới đúng.
“Danh vọng đến mức độ nào đó cũng đạt đến giới hạn…” Kim Nhi giải thích nghi hoặc:
“Thiên Cơ Lâu có thanh danh vang vọng khắp Hằng La Đại Hải trong thời gian dài, hầu hết mọi người ở xung quanh đây đều đã biết đến danh tiếng của nó, ngày đầu còn thán phục và bất ngờ…lâu dần đã thành thói quen, từ đó Điểm Danh Vọng không còn tăng nhanh là điều dễ hiểu.
”
“Thật ra từ lúc Thiên Cơ Lâu xuất