“Cốc cốc…”
Bên ngoài có tiếng gõ cửa kèm theo thanh âm mềm mại của thị nữ:
“Quý khách, Thương Lan Thương Hội mang đến Nguyên Thạch thắng cược của các vị.
”
Cửa phòng mở ra, Lạc Nam nhìn thấy thiếu nữ lễ tân lúc đầu đón mình lên thuyền.
Trong tay nàng đang cầm một túi trữ vật, vừa nhìn thấy hắn liền cung kính đưa sang, trong mắt không giấu nổi vẻ sùng bái nói:
“Không ngờ quý khách là chân nhân bất lộ tướng, hiện tại toàn bộ khách trên tàu đều biết đến chiến tích của ngài.
”
Lạc Nam nhún nhún vai: “May mắn Thổ Đang bất chợt lên cơn động kinh nên chớp thời cơ mà thôi, bằng không ta đã bị hắn điều động công kích cấp Thánh Đế nghiền nát.
”
“Ngài cứ thích đùa, Thổ Đang dù tử trận nhưng đường đường là Thánh Vương cấp cường giả, ở Linh Vũ Thành cũng mang tiếng thiên tài, sao có thể bất ngờ lên cơn động kinh được?” Thiếu nữ che miệng cười khẽ.
Lạc Nam cũng chẳng muốn nói nhiều, hắn biết Thương Lan Thương Hội đang cố gắng tìm hiểu thủ đoạn của mình, chỉ là hắn đâu ngu xuẩn đến mức để lộ Tai Ách Thư, ra vẻ thiếu kiên nhẫn:
“Còn gì nữa không?”
“Có một điều muốn nói với quý khách, hy vọng ngài cẩn thận.
” Thiếu nữ nhỏ giọng thì thầm:
“Đám người Băng Thuận đã rời khỏi du thuyền sau khi Thổ Đang tử trận, chúng ta suy đoán là bọn hắn sẽ trở về báo tin, tập hợp cường giả Thổ Gia và Băng Gia tìm cách báo thù!”
“Đa tạ rồi.
” Lạc Nam nhẹ gật đầu.
“Vậy tiểu nữ không tiếp tục làm phiền.
” Thiếu nữ trong mắt tràn đầy tiếc nuối xin được cáo lui.
Nàng rất tò mò về nam nhân thần bí này, đáng tiếc dường như nữ nhân có dung mạo như nàng không hợp khẩu vị của hắn.
“Mình có nên xăm kín mặt không nhỉ?” Trong lòng nàng xuất hiện một ý niệm.
…
Lạc Nam trở lại trong phòng, cùng Quân Tư Tình sóng vai đứng bên lan can trên cao, ngắm nhìn hải dương xanh thẳm vô tận, đường chân trời nhìn không thấy điểm cuối, du thuyền vẫn lướt đi băng băng trên mặt biển với tốc độ đáng kinh ngạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Lần này thu hoạch không tệ…” Lạc Nam thoải mái cười nói.
Thử nghiệm uy lực của Tai Ách Thư, làm thịt con hàng nhiều chuyện ưa thích ra vẻ như Thổ Đang, Nhẫn Trữ Vật của Thổ Đang, còn thu về gần trăm mỏ Nguyên Thạch thắng cược, có thể nói là tương đối phong phú.
Trong nhẫn trữ vật của Thổ Đang có công pháp Cửu Tinh Thánh Công sơ kỳ, Vũ Kỹ Bát Tinh và một số thủ đoạn của Thổ Gia, 28 mỏ Nguyên Thạch, hai kiện Pháp Bảo Lục Tinh, một công kích cấp Thánh Đế.
Về phần hành vi của đám người Băng Thuận thì hắn cũng chẳng cảm thấy kinh ngạc, tất cả đều nằm trong dự kiến.
Thổ Đang dù sao cũng là thiếu chủ của Thánh Đế cấp thế lực, địa vị cực kỳ quan trọng trong gia tộc, cái chết của hắn mang đến đả kích lớn cho cả hai gia tộc là Thổ Gia và Băng Gia, bọn chúng muốn tìm thời cơ báo thù, lấy lại mặt mũi cũng là chuyện bình thường.
Bất quá hắn cũng chẳng e ngại…
“Ngươi rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật?” Quân Tư Tình liếc mắt đẹp sang nhìn lấy hắn.
Nàng tận mắt chứng kiến Lạc Nam tiến hành nguyền rủa và trù ẻo Thổ Đang, lẽ ra không bất ngờ mới đúng.
Nhưng đáng nói ở chỗ là thủ đoạn mà Lạc Nam thi triển lời nguyền cũng khá đơn giản, chỉ dùng máu viết thông tin về Thổ Đang sau đó dùng lực lượng nguyền rủa và trù ẻo liên tục suốt một trăm tháng tính theo thời gian gia tốc mà thôi.
Theo như kiến thức của nàng thì các loại thuật nguyền rủa cao cấp thường được thi triển cực kỳ phức tạp, cần thu thập các loại nguyên liệu cần thiết, thành lập tế đàn…mới mang đến đại tác dụng.
Vì vậy Quân Tư Tình cho rằng thủ đoạn của hắn tối đa chỉ khiến Thổ Đang bị suy yếu một chút so với bình thường mà thôi, nào ngờ lại bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến mức bất lực chịu chết như vậy.
Điều này khiến nàng một lần nữa cảm giác mình không thể nhìn thấu nổi Lạc Nam.
“Thế nào? nàng muốn biết huyền cơ bên trong à?” Lạc Nam cười hỏi.
“Ừm.
” Quân Tư Tình nhẹ gật đầu, nàng thật sự muốn biết vì sao Lạc Nam chỉ dùng thủ đoạn nguyền rủa đơn giản đã khiến Thổ Đang gặp nạn, chẳng lẽ thuật nguyền rủa của hắn cao minh đến mức chẳng cần bố trí phức tạp hay sao?
“Đó là bí mật của ta, muốn biết thì phải trả giá…” Lạc Nam chỉ chỉ gò má của mình nhếch miệng nói:
“Hôn một cái!”
“Phi, không nói thì thôi.
” Quân Tư Tình không thèm bĩu môi, quay mặt sang nơi khác chẳng thèm để ý.
Lạc Nam cười hắc hắc xấu xa, chợt nghiêng đầu qua hôn chụt lên gò má trắng ngần như phấn của nàng.
“Ngươi làm gì?” Quân Tư Tình gắt giọng mắng, kéo tay áo lên lau vết hôn còn đọng nước bọt của hắn, sắc mặt ghét bỏ.
“Nàng không hôn thì ta hôn, xem như trao đổi để cho nàng biết bí mật.
” Lạc Nam liếm liếm bờ môi còn lưu lại hương thơm của nàng, lấy ra Tai Ách Thư giới thiệu nói:
“Mấu chốt nằm ở quyển thư tịch này, đừng thấy nó cũ nát mà xem thường, thực chất nó là thứ được tạo ra bởi những cường giả tinh thông Nguyền Rủa hàng đầu trước khi chết cực kỳ lợi hại…”
Hắn giải thích một thoáng công dụng của Tai Ách Thư cho nàng.
“Lợi hại vậy sao?” Quân Tư Tình hai mắt sáng ngời, môi đỏ hé mở nói:
“Mau giúp ta trù ẻo Càn Quân Thánh Đế!”
Lạc Nam bật cười: “Hắn dù sao cũng có công nuôi dưỡng nàng trưởng thành, sao lại muốn hại hắn?”
“Hừ, hắn nuôi nhốt ta như chim trong lồng chờ ngày giết thịt chứ tốt lành gì?” Quân Tư Tình giọng điệu không chút cảm tình:
“Nhiều lần ta muốn tự sát nhưng đều bị hắn ra tay ngăn cản.
”
“Nếu vậy thì ta phải cảm tạ hắn mới đúng.
” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
“Tại sao?” Quân Tư Tình gò má phơn phớt hồng.
“Bởi vì nhờ hắn ngăn cản nàng tự sát nên chúng ta mới có cơ hội gặp nhau.
” Lạc Nam miệng như nở hoa nói lời tán tỉnh.
“Chính vì gặp oan gia như ngươi nên ta càng hận hắn hơn đấy.
” Quân Tư Tình hừ một tiếng.
“Haha, thật ra nguyền rủa hắn cũng được, nhưng tu vi của ta và hắn chênh lệch quá xa, chẳng biết phải mất thời gian bao lâu mới có thể phát huy tác dụng, trong thời gian dài đằng đẳng đó ta dùng để gia tăng thực lực khả thi hơn nhiều…” Lạc Nam cười nói.
“Vậy nguyền rủa Càn Nguyên đi! nhớ đến ánh mắt như rắn rết của hắn làm ta thấy buồn nôn!” Quân Tư Tình tiếp tục đề nghị.
“Nguyền rủa ta cũng bị phản phệ nha…” Lạc Nam giả vờ nói.
“Phản phệ nặng không?” Trong mắt nàng hiện lên chút lo lắng.
“Cũng không nhẹ, dù sao thì ta chỉ là Tiểu Thánh mà thôi.
” Lạc Nam đáp.
“Vậy thì không cần!” Quân Tư Tình vội vàng lắc đầu: “Chúng ta dùng cách khác đối phó với hắn là được rồi, ngươi đừng tự làm hại mình.
”
“Nàng quan tâm ta sao?” Lạc Nam hài lòng nhìn nàng.
“Hừ.
” Quân Tư Tình ngạo kiều nói: “Nếu ngươi có mệnh hệ gì ai sẽ thay ta trả nợ cho Dạ Thanh Thu, kỳ hạn 15 năm ta chắc chắn không thể tìm ra hai kiện vật phẩm Chí Tôn được, ta chỉ lợi dụng ngươi mà thôi đừng có ảo tưởng.
”
Lạc Nam bật cười, nữ nhân này vẫn cứ ưa thích mạnh miệng như vậy.
Thật ra Càn Nguyên chỉ là một tên Thánh Tôn, muốn nguyền rủa không phải là không được.
Bất quá Càn Nguyên có Quốc Vận bảo vệ, nguyền rủa hắn cũng sẽ cực kỳ tiêu tốn thời gian, hơn nữa hiệu quả mang đến không quá lớn, Lạc Nam cảm thấy không đáng.
Hơn nữa hắn cảm thấy nếu mình gia tăng tu vi lên cao một chút rồi bắt đầu nguyền rủa cũng không muộn.
“Sắp tới cũng chẳng có gì để làm, nàng ăn mấy cái này vào rồi luyện hóa đi!” Lạc Nam lấy ra một Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan đưa cho Quân Tư Tình.
“Đây là Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan?” Quân Tư Tình tròn xoe đôi mắt đẹp: “Nghe nói ăn bàn đào quả có thể tăng trưởng ba ngàn năm đạo hạnh, kết hợp với thăng hoa đan hiệu quả sẽ nhân lên gấp ba lần? là Thiên Cơ Lâu Chủ cho ngươi sao?”
“Ồ, kiến thức của nàng không tệ nhỉ? ngay cả hai thứ này cũng biết?” Lạc Nam chậc chậc nói.
“Ta được truyền thừa một lượng lớn thông tin của mẫu thân và phụ thân, hồi ở Thánh Cung chẳng có chuyện gì làm, nhiều năm cũng chỉ đọc sách và tìm hiểu các loại kiến thức.
” Quân Tư Tình vuốt nhẹ mái tóc:
“Thứ này