Đưa mắt nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một đám Hải Tặc hàng chục tên đang lao đến, cầm đầu là một gã thống lĩnh có tu vi Thánh Vương, đám còn lại tu vi thấp nhất cũng là Đại Thánh.
Hải Tặc hoạt động cũng rất chặt chẽ có quy luật rõ ràng chứ không hề lộn xộn cẩu thả, nhân số của chúng có đến mấy ngàn nhưng lại phân chia thành các tiểu tổ hành động, mỗi tổ do một Thánh Vương cầm đầu, trăm tổ gộp lại thì do một Thánh Tôn thống lĩnh.
Thiên phòng của Lạc Nam bị một tiểu tổ nhắm đến, hắn nhếch miệng cười hài lòng, hướng đến chúng nữ cười nói:
“Đá mài dao đến!”
ẦM!
Trận pháp xung quanh Thiên phòng bị tên Thánh Vương một đao nghiền nát, đại đa số vũ khí của Lôi Ám Hải Tặc đều là đao, mà theo Lạc Nam để ý, đám người này có những kẻ dùng đao nhưng không lĩnh ngộ được Đao Vực, trái lại tất cả đều nắm giữ Sát Vực.
Điều này chứng minh cho việc bọn hắn giết người quá nhiều, nắm giữ khả năng thao túng sát khí cực kỳ lão luyện.
Cửa phòng bị nghiền nát, đám Hải Tặc rốt cuộc nhìn thấy một nhóm người đang mặc áo choàng che đậy dung mạo đứng ở bên trong đưa mắt nhìn bọn chúng.
“Hừ, giả thần giả quỷ.
”
Một tên Hải Tặc cấp Đại Thánh Sơ Kỳ cười lạnh, chúng ta là Hải Tặc còn không thèm giấu dung mạo, các ngươi lại trùm áo choàng kín mít là có ý đồ gì? Ra vẻ bí hiểm sao? muốn dọa trẻ lên ba chắc?
Nghĩ đến đây hắn chẳng hề do dự, bản tính hung ác bạo phát, hai tay cầm chặt một thanh đao có lưỡi đao đầy răng nhọn như lưỡi cưa cực kỳ dữ tợn, Cửu Tầng Sát Vực gào thét mà ra, điên cuồng lao đến chém xuống.
Bỗng nhiên có một cái bóng lóe lên giữa hiện trường, Mộc Tử Âm quyết đoán xuất thủ.
Tròng mắt tên Hải Tặc trong khoảnh khắc trở nên mê muội dường như mất đi nhận thức, ngay cả đao trong tay hắn cũng nới lỏng.
PHỐC!
Đầu lâu tung bay, một cột máu bắn lên tận trời trong ánh mắt ngơ ngác của chúng hải tặc, Hải Tặc cấp Đại Thánh không chịu nổi một kích bất chấp có Sát Vực Cửu Tầng bao trùm xung quanh.
Ngay cả Quân Tư Tình là Thánh Vương cũng phải thốt lên một tiếng: “Thật nhanh!”
“Làm sao có thể? kẻ vừa ra tay tu vi còn chưa đạt đến Đại Thánh!” Thánh Vương Hải Tặc sắc mặt nghiêm nghị, không thể nào hiểu nổi nói:
“Một Tiểu Thánh làm sao có được tốc độ kinh khủng như vậy?”
Mộc Tử Âm không có ý định giải thích, cũng chẳng muốn dừng tay.
Nàng triển khai Dị Mộc – Phi Tiên Mộc biến trọng lượng cơ thể nhẹ như một chiếc lá cây, đẩy nhanh tốc độ thi triển thân pháp, Tử Mộc Kiếm cầm trong tay lóe lên, mục tiêu lần này là một tên hải tặc Đại Thánh Trung Kỳ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nằm mơ đi!” Hải tặc gầm lên giận dữ, cùng lúc triển khai một môn thân pháp biến cơ thể thành làn khói đen, tốc độ nhanh chóng chẳng kém gì Mộc Tử Âm, muốn ăn miếng trả miếng điên cuồng lao đến nàng.
Đột nhiên ánh mắt Mộc Tử Âm hóa thành màu tím yêu dị khóa chặt lấy mục tiêu.
Trong khoảnh khắc này cảnh tượng trước mặt của tên hải tặc đột ngột thay đổi, hắn nhìn thấy có người đã cầm kiếm đâm xuyên lồng ngực mình, cảm giác tử vong bao trùm toàn thân, ngay cả đao trong tay cũng vô thức thả lỏng.
Biểu hiện bất thường chẳng khác nào tên Hải Tặc bị giết lúc đầu.
Mà Mộc Tử Âm đã nhân cơ hội đó thành công tiếp cận, Tử Mộc Kiếm sắp trảm thẳng xuống đầu hắn.
“Yêu nhân dám sử dụng huyễn cảnh mê hoặc?”
Một tên Thánh Tướng Hải Tặc trong đám đã sớm chú ý đến tình huống này, hắn gầm lên một tiếng như lôi đình nổ vang, cơ thể hóa thành một luồng sét xuất hiện trước mặt đồng bọn, hai tay ngưng tụ Lôi Trảo chưởng thẳng đến Mộc Tử Âm.
“Nguy hiểm!” Quân Tư Tình cao giọng nhắc nhở, nàng cũng bị tốc độ và khả năng tạo huyễn cảnh của Mộc Tử Âm làm cho kinh ngạc, nhưng lúc này Thánh Tướng ra tay, Mộc Tử Âm còn chưa đột phá Đại Thánh sợ rằng không phải đối thủ.
Đúng lúc này cảnh tượng diễm lệ ma mị đến cực hạn diễn ra, sau lưng Mộc Tử Âm mọc ra một đôi cánh bướm khổng lồ đen tuyền che phủ không gian, trên đôi cánh là hai con mắt yêu dị mở ra nhìn chằm chằm vào tên Thánh Tướng Hải Tặc.
Trước mặt hắn liền xuất hiện cảnh tượng một vị Thánh Tôn đang phẫn nộ công kích lấy mình, nhất thời sợ vãi cả ra quần.
Nhân cơ hội đó, Kiếm của Mộc Tử Âm vẫn tiếp tục trảm lên mục tiêu ban đầu.
PHỐC!
Lại một cột máu phun lên, lại một Đại Thánh Hải Tặc ngã xuống trước cánh bướm Huyễn Dạ Mộc Điệp lộng lẫy nhưng chứa đầy sát cơ.
\
Đây chính là sự lợi hại của Huyễn Dạ Mộc Điệp so với Thái Cổ Tử Mộc Điệp, bởi vì ngoại trừ tốc độ…Huyễn Dạ Mộc Điệp còn có thể tạo ảo giác, huyễn thuật mê hoặc địch nhân.
“Làm sao khó nắm bắt như vậy? làm sao nguy hiểm như vậy?” Thánh Vương Hải Tặc sắc mặt vặn vẹo, hắn cứ tưởng có Thánh Tướng ra tay thì mọi chuyện sẽ ổn, không ngờ vẫn bị tổn thất thuộc hạ.
“Thật mạnh!” Quân Tư Tình kiêng dè nhìn lấy Mộc Tử Âm, không ngờ vị mỹ phụ ngực lớn này lại có thủ đoạn ám sát đoạt mạng lô hỏa thuần thanh đến như vậy.
Đầu tiên là bằng tốc độ áp đảo kết hợp huyễn thuật giết chết một Đại Thánh Sơ Kỳ, sau đó bất chấp Thánh Tướng ngăn cản, tiếp tục dùng đến Huyễn Thuật cường đại giết chết Đại Thánh Trung Kỳ trước mặt hắn.
Trong khi đó tu vi của nàng chỉ mới đột phá Tiểu Thánh Viên Mãn mà thôi.
“Khốn nạn!”
Tên Thánh Tướng cũng vừa thành công bằng vào ý chí thoát khỏi huyễn cảnh, cảm nhận được đũn quần ướt nhẹp và đồng bọn chết ngay bên cạnh mình, hắn phẫn nộ như muốn nổ tung.
Lấy ra một thanh Ngân Đao, Lôi Đình giáng xuống, 12 tầng Đao Vực và Sát Vực triển khai bổ thẳng xuống đầu Mộc Tử Âm.
Mà dường như sau khi ám sát hai con mồi, Mộc Tử Âm cũng tiêu hao không ít lực lượng, vội vàng vỗ cánh bướm để rút lui.
“Chạy? ngươi chạy được sao?” Tên Thánh Tướng đã thật sự nổi nóng, hắn dốc hết sức bình sinh vận chuyển thân pháp hóa thành một tia Lôi Đình muốn truy đuổi Mộc Tử Âm.
“Không Gian Đầm Lầy…”
Chỉ nghe Tuế Nguyệt nhẹ giọng nói một câu.
Sắc mặt tên Thánh Tướng nhanh chóng kịch biến, hắn cảm giác được bốn phía xung quanh của mình hóa thành đầm lầy sền sệt, mặc kệ hắn cố gắng chạy nhanh đến mức nào thì càng bị không gian hút vào, càng lún càng sâu, càng vùng vẫy lại càng lún sâu.
“Không Gian Chi Lực?” Quân Tư Tình khiếp sợ nhìn Tuế Nguyệt:
“Nhưng là sao Tiểu Thánh có thể dùng Không Gian khống chế được Thánh Tướng?”
Chênh lệch cảnh giới là thứ rất khó bù đắp, dù ngươi có tinh thông Không Gian nhưng tu vi không sánh bằng cũng khó thể giữ chân được đối phương.
Bất quá Quân Tư Tình không biết rằng Tuế Nguyệt có cả Huyết Mạch Thời Không Tộc và Thời Không Thánh Thể, ngay cả Thánh Vương cũng sẽ bị Không Gian Chi Lực của nàng tác động, huống hồ gì là Thánh Tướng?
Không bỏ qua cơ hội Tuế Nguyệt tạo ra, Mộc Tử Âm đang bỏ chạy cũng kiên quyết quay đầu, Tử Mộc Kiếm chém xuống gã Thánh Tướng đang bị đầm lầy nhấn chìm.
“Nằm mơ đi!” Thánh Tướng tức muốn nổ phổi, lập tức điều động Lôi Thánh Pháp Tướng của mình hàng lâm ngăn cản trước mặt, tung đao chém đến Mộc Tử Âm.
KENG!
Thế công va chạm, Mộc Tử Âm bị đánh bật trở về, cánh tay cầm kiếm run rẩy, đối kháng trực diện nàng vẫn không thể mạnh bằng một Thánh Tướng.
Lôi Thánh Pháp Tướng kéo chủ nhân của mình ra khỏi Đầm Lầy Không Gian.
Bất quá lúc này hắn đã không ngu xuẩn và liều lĩnh xông lên nữa, ngược lại trở về bên cạnh các đồng bọn, cực kỳ đề phòng nhìn chằm chằm Lạc Nam và chúng nữ.
Hiển nhiên sau khi liên tục ăn thua thiệt, hắn đã rút kinh nghiệm, hướng về tên cầm đầu đề nghị:
“Tổ trưởng, tất cả chúng ta cùng nhau xông lên!”
“Không được, rút thôi!” Tên Thánh Vương Hải Tặc quyết đoán nói.
“Tại sao?” Đám thuộc hạ giật mình, chẳng hiểu vì sao chưa đánh toàn diện đã vội quyết định rút lui, hải tặc bọn hắn vốn là không biết sợ chết.
“Chết không sợ nhưng chết uổng phí thì thật vô nghĩa.
” Thánh Vương Hải Tặc sắc mặt ngưng trọng nói:
“Đám người này tu vi không cao nhưng thủ đoạn chiến đấu lại quỷ dị và khủng khiếp vô cùng, nói không chừng đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh của các Đại Thế Lực, chúng ta tốt nhất nên trình báo với thủ lĩnh