Mặc dù tò mò về thân phận của Lạc Nam và Quân Tư Tình nhưng cũng không có bất kỳ ai tiến đến tiếp cận hay thăm dò, dù sao thì những sự kiện như thế này thường rất là ngư long hỗn tạp, thỉnh thoảng có một số nhân vật không muốn công khai thân phận cũng là chuyện thường tình.
Người khác không muốn làm quen với mình, Lạc Nam đương nhiên cũng chẳng rảnh rỗi đi giao du với ai.
Hắn lặng lẽ nắm tay Quân Tư Tình, đặt chân lên Hải Long Cung liền gặp Quy Quản Sự giao ra thiệp mời.
“Không biết nhị vị đạo hữu là người phương nào, nhìn dáng vẻ của các ngươi rất lạ…” Quy Quản Sự vuốt râu cười hỏi.
Lạc Nam nhíu nhíu mày hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ Đấu Giá Hội có quy định khách nhân phải khai báo thông tin sao?”
“Đương nhiên là không cần.
” Quy Quản Sự mỉm cười, hai mắt lóe lên một tia ý vị nhìn hình xăm trên mặt Lạc Nam cười nói:
“Chỉ là hình xăm trên mặt đạo hữu khiến lão phu có chút hồi ức về một phương thế lực nơi Đông Châu xa xôi…”
Lạc Nam trong lòng giật thót, thầm mắng lão quái vật kiến thức rộng rãi.
Không hổ là người của Chí Tôn cấp thế lực, Lạc Nam vốn chủ quan cho rằng Bỉ Ngạn Hoa tượng trưng cho Đông Hoa Cung ở tận Đông Châu sẽ không có người nhận diện được ở nơi này, nào ngờ lão rùa già này vừa nhìn thấy đã lập tức liên tưởng đến.
Bất quá hắn cũng chẳng có gì phải e ngại, nghi ngờ là một chuyện, có khẳng định được hay không lại là chuyện khác.
Huống hồ dù thân phận hiện tại của hắn có liên quan đến Đông Hoa Cung thì cũng chẳng dính liếu gì đến Lạc Gia Thiếu Chủ Lạc Nam.
Ngoài mặt Lạc Nam vẫn bình thản đáp: “Thế lực ở Đông Châu sao? nếu có cơ hội hy vọng ta cũng được diện kiến bọn họ…”
“Haha, mời nhị vị đạo hữu tiến vào!” Quy Quản Sự cười xã giao làm động tác mời.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, cùng Quân Tư Tình tiến vào không gian bên trong.
…
Quả đúng như dự đoán của hắn, Hải Long Cung rõ ràng là một không gian pháp bảo vô cùng cao cấp, nhìn từ bên ngoài đã cực kỳ hùng vĩ, nhưng khi đặt chân vào trong mới thấy được tầm vóc của một Chí Tôn Cấp Thế Lực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không gian bên trong là một phiến thiên địa rộng đến cực hạn, nơi vô số khách mời đang sinh hoạt, giao lưu và trao đổi.
Từ xa Lạc Nam có thể thấy đoàn người của Giao Linh Công Chúa, bất quá hắn chỉ nhìn thoáng qua, cũng không có ý định chào hỏi.
Trực giác của nữ nhân thật đáng gờm, Lạc Nam chỉ mới nhìn thoáng một chút mà Giao Linh như có cảm ứng được, nàng đưa mắt nhìn về hướng của hắn và Quân Tư Tình, chứng kiến dáng vẻ kỳ dị của hai người, trong mắt nàng lóe lên một tia nghi hoặc.
Nhẹ nhàng lắc đầu, Giao Linh không tiếp tục để ý nữa, dù sao thì nàng đã quen với việc có vô số ánh mắt tập trung vào mình rồi.
“Càn Trọng tiểu súc sinh, có dám lên đây nhận cái chết?”
Đột ngột một thanh âm cuồng ngạo đến cực điểm vọng lên khiến vô số người giật mình.
Chỉ thấy ở giữa lôi đài rộng lớn, nơi Hải Long Cung dựng lên để thiên tài các thế lực tiến hành giao lưu cọ sát, Bạch Giao Thiên tay áo tung bay, sắc mặt ngạo nghễ hướng về Nhị Thánh Tử Càn Trọng tuyên chiến.
Càn Trọng sắc mặt âm trầm, không nghĩ đến mình ngay lập tức sẽ trở thành đối tượng bị Bạch Giao Thiên nhắm đến.
Bất quá cả hai đều là Thánh Vương, nếu như hắn từ chối chẳng lẽ mang tiếng e sợ đối phương, như vậy chẳng những làm mất mặt Càn Quân Đế Quốc, mà ngay cả danh dự của cá nhân hắn cũng sẽ bị hao tổn.
“Hừ, chẳng lẽ lại sợ ngươi?”
Nghĩ đến đây Càn Trọng cười lạnh một tiếng, ra vẻ ung dung tiêu sái thả người bay lên lôi đài.
“Haha, hai tiểu tử Thánh Vương chiến đấu, bổn Tôn ngay cả một chút hứng thú cũng không có…” Thanh âm chế nhạo vang lên, chỉ thấy Thiên Dận Thái Tử nở nụ cười khinh miệt, hắn là Thánh Tôn nên có quyền xem nhẹ hai tên Thánh Vương.
“Yên tâm đi, đợi bổn Thiếu Chủ dạy cho tiểu tử này một bài học rồi sẽ đến lượt ngươi.
” Bạch Giao Thiên sắc mặt lạnh lẽo:
“Chỉ là không biết ngươi có dám đồng cấp đối chiến hay không thôi.
”
“Đợi ngươi thắng đã rồi tính.
” Thiên Dận nhún nhún vai.
Đại diện của hai thế hệ thiên tài thuộc hai Thánh Đế Cấp Thế Lực giao đấu, toàn trường không ít người hứng thú bừng bừng đưa mắt quan sát.
Danh tiếng của Bạch Giao Thiên ở Hằng La Đại Hải không hề nhỏ, so với đó Càn Trọng hơi lép vế hơn, tuy nhiên thân phận Nhị Thánh Tử của Càn Quân Đế Quốc cũng không thể xem thường được.
“Xem bọn chúng chó cắn chó!” Quân Tư Tình hài hước nhìn Lạc Nam nói.
“Ta không có hứng lắm, nàng muốn xem hay cùng ta đi nghỉ ngơi?” Lạc Nam lại cười hỏi.
“Đã ngươi không xem thì ta xem làm gì?” Quân Tư Tình liếc xéo đôi mắt đẹp: “Chúng ta đi!”
Lạc Nam cười cười, hài lòng ôm lấy eo nàng tìm một gian phòng khách của Hải Long Cung tiến vào.
Không thể chờ đợi được nữa, hắn liền phóng lên giường lấy ra quyển sách cũ đạt được ở Rương Đặc Biệt vừa rồi.
“Sự mỹ lệ của những vụ nổ…”
Nhìn thấy dòng chữ bên trên, hắn hứng thú mãnh liệt bắt đầu lấy ra nghiên cứu.
Đập vào mắt hắn là những hàng văn tự cuồng ngạo đến cực điểm:
“Vạn vật đều bắt nguồn từ các vụ nổ, ngay cả vũ trụ mênh mông, hoàng vũ tinh thần, các phương thế giới đều do các vụ nổ xảy ra mà hình thành…”
“Nổ, bạo tạc là khởi nguồn cũng là tận cùng của thế gian vạn vật…”
“Quyển sách này sẽ dạy cho ngươi nghìn vạn thủ đoạn bạo tạc một cách đầy hoa mỹ…”
“Tận hưởng đi…”
Lạc Nam nhìn mà âm thầm líu lưỡi, cái tên viết ra quyển sách này khẩu khí thật lớn nha, dám xem vụ nổ do mình chế tạo so sánh với các vụ nổ hình thành cả vũ trụ tinh thần.
Bất quá càng là như vậy càng khiến hắn tò mò và hiếu kỳ hơn, vội vàng lật sang trang kế tiếp.
“Chiêu thứ nhất, Luyện Đan Sư thường nổ lò luyện đan khi luyện chế thất bại! ”
Lạc Nam xem đến đây hơi nhíu nhíu mày, vì sao lôi cả Luyện Đan Sư vào rồi hả?
Quyển sách viết tiếp như sau: “Đám Luyện Đan Sư đúng là ngu xuẩn, lò luyện đan rõ ràng sinh ra dùng để làm vật chứa của các vụ nổ, chúng lại dùng để luyện đan, thật là phí phạm, xấu xí! ”
Khoé môi Lạc Nam co quắp, vì sao cảm thấy tên viết sách đầu óc không được bình thường?
“Bổn toạ sau nhiều phen nghiên cứu, đã nắm giữ phương thức dồn nén các loại đan dược luyện chế dù thành công hay thất bại vào lò luyện, kích nổ ném chết địch nhân khi cần, hiệu quả cực kỳ ngoài ý muốn.
”
“Còn có thể chơi như vậy?” Lạc Nam hai mắt hơi sáng lên, nhìn như si như say, liên tục gật gù thán phục.
“Chiêu thứ hai, dồn nén hàng loạt công kích khủng bố vào lò luyện đan làm ác chủ bài, bạo tạc quy mô lớn!”
Lạc Nam trong lòng ngứa ngáy, rốt cuộc chịu không nổi mê hoặc muốn thử nghiệm, liền đưa cho Quân Tư Tình một chiếc Nhẫn Trữ Vật chứa vài chục mỏ Nguyên Thạch cười nói:
“Nàng ra ngoài tìm mua số lượng lớn lò luyện đan giúp ta, số lượng càng nhiều càng tốt, phẩm chất càng cao càng tốt!”
“Muốn luyện đan à?” Quân Tư Tình trong lòng nghi hoặc, nàng thấy hắn đang nghiên cứu sách gì đó, chẳng lẽ là sách dạy Luyện Đan?
Hắn muốn mua nhiều lò luyện là vì sợ luyện chế thất bại bị nổ lò hay sao? Vì sao kém tự tin như thế?
Bất quá nàng cảm thấy điều này cũng hợp lý, dù sao thì thiên phú chiến đấu của hắn đã vô cùng kinh khủng rồi, nếu thiên phú luyện đan cũng thuộc hàng đầu thì lại quá nghịch thiên, lo sợ luyện đan thất bại nhiều lần là chuyện bình thường.
Nghĩ đến đây nàng cũng không muốn quấy rối nam nhân tập trung, ngoan ngoãn tiến ra bên ngoài tìm mua lò luyện đan giúp hắn.
Nàng không hề phát hiện nam nhân kia đang đọc sách si mê, vừa đọc vừa cười vô cùng tà ác.
!
“Đi chết!”
Bên ngoài vẫn giao chiến vô cùng kịch liệt, chỉ thấy Bạch Giao Thiên tóc dài tung bay,