Xuyên suốt những tháng tiếp theo, Lạc Nam vẫn tập trung vào việc nghiên cứu 12 Trận Pháp lấy được từ nhẫn của Hải Mạn Sa một cách chăm chú, còn kích hoạt cả Gia Tốc Trận.
Nếu có thêm thời gian, có lẽ hắn cũng tranh thủ nâng cao đẳng cấp Luyện Đan và Luyện Khí của mình, dù sao thì vẫn còn một đống lớn tài nguyên và nguyên liệu thu được.
Một ngày này, Cửa Hàng May Mắn phóng thích một người ra ngoài.
Đó là một thiếu nữ tuổi đôi mươi xinh xắn như hoa, toàn thân mặc váy màu lam nhạt, da trắng nõn nà, môi đỏ chúm chím, mái tóc đen thắt thành hai cái búi tóc như bánh bao ở trên đầu, vô cùng khả ái đáng yêu.
Chính là Liễu Mộng Mộng vừa từ Phản Tỉnh Huyết Hồ đi ra.
“Ca ca…” Vừa nhìn thấy Lạc Nam, Liễu Mộng Mộng đã tung tăng như chim sẻ phóng lên người hắn, hai chân kẹp chặt hông hắn, tay vòng qua cổ hắn, cái đầu vùi vào lòng hắn nũng nịu.
Lạc Nam buồn cười vung tay đùa nghịch búi tóc trên đầu nàng mắng: “Tiểu nha đầu ra dáng thiếu nữ rồi còn làm nũng?”
“Mặc kệ nha, Mộng Mộng vẫn luôn là tiểu bảo bối của ngươi đấy…” Liễu Mộng Mộng chui môi nói.
“Thế tiểu bảo bối thu hoạch thế nào rồi?” Lạc Nam cười hỏi.
“Đương nhiên là biến dị thành công, người ta đâu để ca ca thất vọng…” Liễu Mộng Mộng ngòn ngọt cười, ý niệm vừa động.
NGAO!
Một hư ảnh Thần Thú ngạo nghễ hiện ra giữa không trung trên đỉnh đầu Liễu Mộng Mộng.
Chỉ thấy đó là một con rồng có mang cá trên người, vảy giáp bao phủ toàn thân cũng như vảy cá thủy tinh trong suốt, thân thể uyển chuyển uốn lượn trong mây, đầu mọc một đôi Long Giác sắt lẹm.
Chính là Thủy Long Tộc.
“Không đúng, không phải Thủy Long thuần túy…” Giao Linh đang quan sát cẩn thận cũng kinh hô một tiếng.
Bởi vì đôi mắt của Thủy Long bình thường có màu xanh thẳm như đại dương, nhưng trong đôi mắt hư ảnh Thủy Long từ Liễu Mộng Mộng lại là vô tận tia lôi đình đen kịch đang phẫn nộ thoáng ẩn thoáng hiện.
Cặp Long Giác trên đỉnh đầu như hai cái cột thu lôi, có lôi đình luân chuyển xẹt qua xẹt lại giữa hai cái sừng, mây đen cuồn cuộn kéo tới, lôi đình như bị cặp Long Giác đó hấp thu, gia tăng sức mạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Được rồi, động tĩnh quá lớn…” Lạc Nam ra hiệu Liễu Mộng Mộng thu hồi hư ảnh, tò mò hỏi:
“Muội biến dị thành loài nào thế?”
Dù kiến thức của hắn phong phú nhưng thú thật chủng loại Thần Thú biến dị ở Nguyên Giới quá nhiều, nhất là Phản Tỉnh Huyết Hồ còn có khả năng tạo ra những giống loài đã tuyệt tích trong quá khứ, có trời mới biết được chính xác.
Nhưng qua đó càng chứng minh giá trị không thể đo lường của Phản Tỉnh Huyết Hồ.
Ở buổi đấu giá, vốn Lạc Nam đã định dùng một bình Phản Tỉnh Huyết để trao đổi với Chấp Thiên Đạo Lôi, chỉ tiếc Hải Long Cung tham lam, cuối cùng mất cả chì lẫn chài.
Bằng không có một bình Phản Tỉnh Huyết, chiến lực của Hải Long Chí Tôn đám người gia tăng ít nhất cũng một bậc.
“Chủng tộc của muội hiện nay cũng là Thủy Long, nhưng là Thủy Long biến dị với danh xưng Cuồng Lôi Thủy Long, ngoại trừ Thủy Long Lực còn sở hữu thêm Lôi Long Lực và cả Băng Long Lực!” Liễu Mộng Mộng tự hào nhếch miệng:
“Muội cảm thấy mình hiện tại rất mạnh, có thể giúp ca ca đánh đông dẹp bắc.
”
Lạc Nam dở khóc dở cười: “Chủng tộc mạnh, thiên phú cao nhưng tu vi quá thấp, còn khuya mới giúp được ta, ngoan ngoãn tu luyện đi!”
“Sao có thể chứ? Muội hiện tại là Tiểu Thánh Sơ Kỳ rồi đó.
” Liễu Mộng Mộng không phục chống nạnh.
Lạc Nam lắc đầu, nha đầu này vẫn luôn bế quan nên không biết kẻ thù của hắn hiện tại đều là nhân vật kinh khủng.
“Mộng Mộng muội muội…” Giao Linh lúc này mới tìm cơ hội thân thiết kéo tay Liễu Mộng Mộng.
“Tỷ là ai nha? Chẳng lẽ là tẩu tẩu mới của ca ca ta?” Liễu Mộng Mộng nghi hoặc đánh giá Giao Linh, bị nhan sắc xinh đẹp của Giao Linh làm cho bĩu môi.
“Tỷ là thị nữ của Lạc Nam huynh!” Giao Linh khiêm tốn nói.
“Vậy tỷ phải rất lợi hại?” Liễu Mộng Mộng kinh ngạc, nàng nhớ những lần Lạc Nam thu thị nữ đều có chiến lực vượt xa mình.
“Tỷ là Thánh Vương Viên Mãn!” Giao Linh gật đầu.
“Thánh Vương Viên Mãn?” Liễu Mộng Mộng choáng váng, lắp ba lắp bắp.
“Không sai!” Giao Linh ra vẻ xấu hổ nói: “Nhưng dù là Thánh Vương Viên Mãn thì tỷ cũng không thể giúp ích cho Lạc Nam, bởi vì kẻ thù của huynh ấy đều quá mạnh!”
Liễu Mộng Mộng nghe mà choáng váng, ngay cả Thánh Vương Viên Mãn cũng không giúp được?
Nàng nâng mấy ngón tay lên đếm: “Tiểu Thánh này, Đại Thánh này, Thánh Tướng này, Thánh Vương này…mỗi đại cảnh giới đều phải trải qua sơ, trung, hậu kỳ và viên mãn này…”
Càng nói Liễu Mộng Mộng càng gặp đả kích, cuối cùng kiên quyết hướng Lạc Nam đề nghị:
“Cho muội về Linh Giới Châu, muội muốn tiếp tục tu luyện!”
“Không cần bế quan tu luyện thời gian dài, sợ rằng muội có bế quan hàng ngàn năm nữa cũng chưa thể có tu vi bằng ta!” Giao Linh ôn nhu nói:
“Hiện tại tỷ có cách giúp muội đề thăng tu vi nhanh chóng, ta thậm chí có thể chia sẽ tu vi với muội!”
“Thật sự?” Liễu Mộng Mộng hai mắt tỏa sáng.
“Đi theo tỷ, tỷ nói cho nghe…” Giao Linh nhoẻn miệng cười như thành công dụ dỗ tiểu cô nương, bèn kéo Liễu Mộng Mộng sang một bên thì thầm to nhỏ.
Mà Liễu Mộng Mộng cũng thật tâm muốn trợ giúp Lạc Nam nên cũng kiên nhẫn nghe Giao Linh thuyết phục.
Lạc Nam nhìn tình cảnh này vuốt cằm gật gù, quả nhiên công phu miệng lưỡi của Giao Linh rất khá, ngay cả hắn cũng từng thua thiệt trước mặt nàng, huống hồ gì nha đầu Liễu Mộng Mộng vẫn luôn bế quan, xem như tiểu thiên tài chưa nếm trải mùi đời.
Tin rằng không được bao lâu, hai cô nàng này sẽ tuyên thệ khế ước, cùng nhau tu luyện Nhân Long Tuyên Thệ Công.
Tạm thời hài lòng, hắn đang muốn tiếp tục điều động Bí Tự Trận nghiên cứu Trận Pháp, chợt nhận được truyền âm từ Vũ Lăng Phi:
“Lâu Chủ, Quốc Sư của Càn Quân Đế Quốc đến điều tra nguyên nhân cái chết của Càn Trọng!”
“Quy thừa tướng của Hải Long Cung đến điều tra tung tích Hải Mạn Sa Đại Công Chúa và Chấp Thiên Đạo Lôi!”
Lạc Nam cười cười, chuyện này không ngoài dự đoán của hắn, thản nhiên nói: “Cứ đưa ra cái giá trên trời cho bọn hắn, hai tin tức này ta không nhận.
”
“Chẳng lẽ bọn hắn mất tích có liên quan đến Lâu Chủ sao?” Vũ Lăng Phi có chút hứng thú và tò mò.
Nàng hiểu những lần mà Lạc Nam muốn dùng giá cả làm khó người hỏi thăm tin tức, vậy thì những tin tức đó hầu như đều có can dự đến hắn.
“Ừm.
” Lạc Nam không phủ nhận gật gật đầu, hắn biết nàng một mình ở Thiên Cơ Lâu thời gian dài cảm thấy nhàm chán nên thường tìm cơ hội nói chuyện với mình lâu hơn một chút.
Vũ Lăng Phi cũng được hắn tiết lộ thân phận thật, cho nên nàng cũng không thắc mắc gì về việc hắn thường xuyên gửi tài nguyên đến Lạc Gia.
“Có chuyện này bẩm báo với Lâu Chủ, không biết có làm phiền ngươi hay không…” Vũ Lăng Phi cắn cắn bờ môi.
“Nàng nói đi!” Lạc Nam ung dung gật đầu.
“Gần đây có cường giả Thiên Phong Đế Quốc nhiều lần đến dụ dỗ ta, nói rằng hiện tại Thiên Phong Thánh Đế sắp đột phá Chí Tôn, quyền thế ngập trời, sẽ có thể toàn quyền quyết định thế cục Thiên Phong Đế Quốc, chỉ cần ta đồng ý về với Thiên Phong Thánh Đế…ta sẽ có thể mẫu nghi thiên hạ.
” Vũ Lăng Phi nhỏ giọng thầm thì.
Lạc Nam nhướn mày, lão cẩu Thiên Phong Thánh Đế này vẫn một mối si tình với Vũ Lăng Phi à? Sắp thành Chí Tôn cũng không quên được nàng?
“Nàng cảm thấy thế nào?” Lạc Nam không nhanh không chậm hỏi.
“Thiếp thân muốn nghe ý kiến của Lâu Chủ…” Vũ Lăng Phi giọng điệu có chút run rẩy, hắn thậm chí nghe được nhịp tim đập mạnh vì hồi hộp của nàng.
“Không đi đâu cả, ở lại bên cạnh ta!” Lạc Nam bá đạo nói.
“Vâng!” Vũ Lăng Phi thở phào một hơi nhẹ nhõm, nở nụ cười rạng rỡ