“Dừng tay!”
Mắt thấy Độc Giác Bạch Mã sắp xuyên thủng thân thể nam tử trung niên, từ trong pháo đài của Hắc Kiếm Đạo Tặc vang lên thanh âm thầm thét:
“Tinh Không Cá Kiếm, mau bảo vệ lão nhị!”
RỐNG.
Mệnh lệnh vừa ra, con Tinh Không Cá Kiếm khổng lồ như chiến hạm chở theo toàn bộ Hắc Kiếm Đạo Tặc ngửa đầu gầm thét.
Thân thể của nó xuyên thủng không gian, lưỡi kiếm trước mũi vậy mà bạo phát ra Cửu Tầng Kiếm Vực, hung hăng chém đến Độc Giác Bạch Mã.
KENG!
Sừng của Độc Giác Bạch Mã và kiếm của Tinh Không Cá Kiếm va chạm như hai thanh kim loại nện thẳng vào nhau, ma sát dữ dội, lửa văng tung tóe.
“Hừ, giãy dụa vô ít!” Bạch Thống cất tiếng cười dài, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một kiện Pháp Bảo ném lên không trung.
Pháp Bảo vừa xuất hiện có hình thù như một đôi cánh khổng lồ, nó nhanh chóng gia cố vào cơ thể vạm vỡ kiên cố như thiết giáp của Bạch Ngọc Tê, tạo thành một cặp cánh trên lưng tê giác.
RỐNG!
Tốc độ của Bạch Ngọc Tê gia tăng điên cuồng, hai cánh vũ động, hung hăng húc thẳng vào thân thể Nham Diễm Hầu.
ẦM!
Lớp dung nham nóng chảy trên cơ thể Nham Diễm Hầu nổ tung, nó như diều đứt dây bay ngược, miệng phun máu tươi.
Bình thường nó đã không phải đối thủ của Bạch Ngọc Tê, lúc này đối phương còn được trang bị Pháp Bảo cao cấp, nó thật sự bất lực vô cùng, chỉ có thể đưa ánh mắt không cam lòng nhìn chủ nhân của mình, nó đã cố gắng hết sức.
“Thừa thắng xông lên, làm thịt nó!” Bạch Thống cười gằn, sát cơ bạo phát:
“Thi triển Ngọc Đao Giác!”
Bạch Ngọc Tê chỉ chờ có thể, cái sừng trên đầu nó càng dài ra như một lưỡi đao sẳn sàng tước đoạt sinh mệnh của bất kỳ chướng ngại vật nào, nhắm thẳng lồng ngực Nham Diễm Hầu lao đến.
“Đừng có mơ!” Nam tử trung niên sắc mặt vặn vẹo rống lên, hai tay điên cuồng kết ấn.
Bên cạnh hắn liền xuất hiện thêm một con Nham Diễm Hầu khác hình thể nhỏ hơn, hư ảnh núi lửa phun trào hiện ra sau lưng, vung quyền đấm thẳng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiển nhiên nam tử trung niên có đến hai con Nham Diễm Hầu.
“Kiến nhiều cũng không thể cắn chết voi!” Bạch Thống cười lạnh xem thường.
Quả nhiên đúng như dự đoán, Bạch Ngọc Tê một đường tiến mạnh, tốc độ kinh hồn, như thiết giáp nghiền nát tất cả.
PHỐC!
Con Nham Diễm Hầu xấu số lập tức bị nghiền thành cặn bả, nam tử trung niên tiếp nhận phản phệ thổ huyết không ngừng, hai mắt đỏ ngầu dữ tợn.
“Bạch Thống đáng chết…”
Từ trên lưng Tinh Không Cá Kiếm, vài chục tên Hắc Kiếm Đạo Tặc khác phẫn nộ nhảy ra.
Bọn hắn lần lượt triệu hồi Yêu Thú, tất cả đều là Nham Diễm Hầu, tuy nhiên thực lực lại không quá cao, hầu hết chỉ là Tiểu Yêu Thánh trở xuống.
Bạch Ngọc Tê hai mắt tràn đầy sát khí, nó như hổ vào bầy dê, đôi cánh trên lưng quét ngang bốn phía, dùng cơ thể nặng nề và mạnh mẽ thô bạo nghiền ép bầy khỉ.
Số lượng Nham Diễm Hầu và chủ nhân của chúng nó đông đảo lúc này chẳng thể giúp được gì, ngược lại trở thành bia thịt cho Bạch Ngọc Tê tàn sát.
Nhân cơ hội đó, nam tử trung niên đã thu hồi lại Nham Diễm Hầu của mình, nhảy lên lưng Tinh Không Cá Kiếm muốn đào tẩu.
Bạch Thống không có ý định buông tha, hạ lệnh: “Trọng Trường Lĩnh Vực!”
Bạch Ngọc Tê lại ngửa đầu gầm thét, Lĩnh Vực điều khiển Trọng Lực khuếch tán, bao trùm toàn bộ Tinh Không Cá Kiếm vào bên trong, làm yếu đi tốc độ của nó.
“Độc Giác Bạch Mã, Bạch Ngọc Tê…thi triển vũ kỹ mạnh nhất của các ngươi!” Bạch Thống sắc mặt hưng phấn quát.
RỐNG! HÍ!
Sừng của Độc Giác Bạch Mã và Bạch Ngọc Tê cùng lúc chói sáng mãnh liệt, chúng nó điên cuồng hấp thụ Nguyên Khí khắp xung quanh, cùng lúc bắn ra hai tia hủy thiên diệt địa.
XOẸT!
Lớp da dày của Tinh Không Cá Kiếm bị xuyên thủng, nó đau đớn gầm lên, máu tươi như biển cuồn cuộn chảy ra không dứt.
“Bạch Thống, chúng ta liều mạng với ngươi!” Toàn bộ Hắc Kiếm Đạo Tặc như phát rồ, mang theo tất cả yêu thú của mình lao đến Bạch Thống ầm ầm tự bạo.
“Bạch Ngọc Tê trở về!” Bạch Thống bình tĩnh nói.
Bạch Ngọc Tê dung nhập vào cơ thể hắn, hình xăm hiện lên, lớp vảy giáp kiên cố tầng tầng lớp lớp bao trùm.
Đồng thời Bạch Thống cũng thu hồi Độc Giác Bạch Mã, mặc cho vô số vụ nổ tung cũng không thể xuyên thủng lớp giáp từ Bạch Ngọc Tê của hắn.
Như mèo vờn chuột, với khả năng công thủ toàn diện, Bạch Thống lấy sức một mình diệt đi toàn bộ Hắc Kiếm Đạo Tặc, trong đó có hai cường giả ngang cấp với hắn, một người là nam tử trung niên chủ nhân của Nham Diễm Hầu, một người là chủ nhân của Tinh Không Cá Kiếm.
Đáng tiếc bất kể là Nham Diễm Hầu hay Tinh Không Cá Kiếm đều không thể xuyên phá được lớp phòng ngự của Bạch Ngọc Tê, bị Bạch Thống lão luyện thành thục tiêu diệt.
Bạch Thống ung dung bình thản, không thèm nhặt xác của Tinh Không Cá Kiếm, ngược lại còn điêu khắc lên cơ thể của nó mấy chữ:
“Bạch Thống tiêu diệt!”
Ngôi vị người thừa kế Bạch Gia đang cạnh tranh ngày càng kịch liệt, Bạch Thống cần phô trương danh tiếng của mình để thiên hạ tán thưởng bằng cách diệt đi những Tinh Không Đạo Tặc, từ đó gia tăng danh tiếng, có thêm ưu thế tranh đoạt vị trí người thừa kế.
Bạch Gia không phải chỉ có một mình hắn là thiên tài, ngược lại còn có vài nhân vật chẳng thua kém gì hắn.
Xác của Hỏa Diễm Hầu thì Bạch Thống phân cho Bạch Ngọc Tê và Độc Giác Bạch Mã lần lượt ăn thịt, việc thôn phệ huyết nhục của yêu thú cùng cấp rất có lợi cho việc tăng trưởng sức mạnh.
Làm xong tất cả, Bạch Thống cưỡi trên lưng Độc Giác Bạch Mã quay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng đối phương biến mất, Lạc Nam chậm rãi cùng Tiểu Tinh hiện ra.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nhìn thấy vài luồng Linh Hồn còn chưa tiêu tán trôi nổi ngoài hư không, chính là Linh Hồn của vài nhân vật đứng đầu Hắc Kiếm Đạo Tặc sau khi Bạch Thống tiêu diệt.
Lạc Nam thi triển Đoạt Hồn, đoạt sạch ký ức của bọn chúng, hắn cần nắm thêm manh mối về phiến vũ trụ này.
Rất nhanh những luồng thông tin quan trọng đã được truyền tải vào đầu.
Thứ nhất, tu sĩ tại Bách Thú Vũ Trụ được gọi chung là Ngự Thú Sư hay còn gọi tắt là Ngự Sư.
Ngự Thú Sư cấp Tiểu Thánh thì được xưng là Tiểu Ngự Sư, Đại Thánh thì được xưng là Đại Ngự Sư, Thánh Tướng được xưng là Ngự Tướng, Thánh Vương được xưng là Ngự Vương, Thánh Tôn tương tự được gọi là Ngự Tôn.
Ngự Tôn Viên Mãn là cấp bậc cao nhất ở Bách Thú Vũ Trụ này rồi.
Thứ hai, Yêu Thú hoang dã thì gọi là Yêu Thú, nhưng một khi đã bị Ngự Thú Sư thu phục và ký khế ước thì sẽ được gọi là Chiến Thú hoặc Sủng Thú.
Để có được Chiến Thú cho riêng mình, Ngự Thú Sư phải chiến đấu và đánh bại Yêu Thú khiến nó tâm phục khẩu phục đồng ý ký khế ước hoặc mua con non còn nhỏ hay thậm chí là quả trứng chưa nở về bồi dưỡng để dễ dàng thu phục hơn.
Yêu thú đương nhiên cũng phân biệt mạnh yếu, thiên phú chênh lệch…nên những yêu thú có tư chất cao thường được bán với giá trên trời, hoặc đôi khi chỉ vì tranh đoạt một quả trứng yêu thú tốt liền khiến các thế lực Ngự Thú liều mạng, máu chảy thành sông.
Trong Bách Thú Vũ Trụ có những thế lực và tổ chức chuyên môn kiểm định Yêu Thú, phân biệt rạch ròi tìm lực hẳn hoi.
Thứ ba, Công Pháp, Vũ Kỹ, Bí Thuật thậm chí Thần Thông của Ngự Thú Sư cũng cực kỳ đa dạng, đủ mọi loại hình, phong phú vô cùng, hầu hết đều liên quan đến Chiến Thú.
Ví dụ như Ngự Thú Sư sở hữu Hỏa Linh Căn chỉ có thể tu luyện Công Pháp Hỏa Hệ, từ đó cũng sẽ thu phục những yêu thú hệ lửa làm Chiến Thú của mình, phong cách chiến đấu của hắn cũng sẽ nghiêng về hỏa diễm.
Những Ngự Thú Sư có đa dạng Linh Căn, thu được nhiều chủng loại Yêu Thú thường được xưng là thiên tài.
Và đương nhiên Ngự Thú Sư cũng sẳn sàng chém giết nhau để cướp