Cảm giác hiện tại của Tây Thi rất khó tả…
Nàng từng trải qua những lần trọng thương trong các cuộc chiến cũng rất kiên cường chưa từng nhíu mày dù chỉ một chút, nhưng chẳng biết vì sao hiện tại chỉ vì lớp màn mỏng manh không còn, chút máu đào chảy ra nàng liền hai mắt ngấn lệ, thân thể khẽ run rẩy…
Đặc biệt nhất là khi cái thứ to lớn, ấm nóng và tràn đầy sức mạnh ấy chen vào u cốc nhỏ hẹp của mình, đau đớn và tê dại lan tràn khắp toàn thân khiến nàng ôm chặt lấy thân hắn.
Có lẽ khi nằm ở trong lòng người nam nhân của mình, bất kỳ nữ nhân nào cũng triển lộ ra một mặt mềm yếu, dù cơn đau ấy chẳng là gì so với những lần đau đớn do địch nhân gây ra nhưng nó lại là thời cơ thích hợp để làm nũng.
Quả nhiên Lạc Nam không để nàng thất vọng, hắn dừng lại động tác nơi hạ thân, để côn thịt đang sắp bùng nổ nằm im trong nhục động mềm mại bó sát của nàng không dám động đậy.
Cúi đầu ôn nhu hôn lên từng giọt lệ trên đôi mắt nàng, hôn khắp khuôn mặt nàng một cách yêu chiều, vòng tay ôm lấy nàng vỗ về nói:
“Có khó chịu lắm không?”
“Tỷ không…” Tây Thi lắc đầu nghẹn ngào nói.
“Thi tỷ tỷ vậy mà trở thành nữ nhân của đệ.
” Lạc Nam mỉm cười:
“Có lẽ đây là diễm phúc, cơ duyên và thành tựu lớn nhất mà đệ thu được ở Bách Thú Vũ Trụ này, so với có được mỹ nhân…ngôi vị Ngự Thú Minh Chủ chẳng đáng là gì cả.
”
Tây Thi nín khóc mỉm cười, nụ cười lúc này càng kiều diễm không thể tả hết, vòng tay ôm chặt lấy hắn, hai người lại trao nhau nụ hôn ngọt ngào.
Bạch Long ở bên cạnh âm thầm bĩu môi: “Tên này miệng bôi mật sao? chẳng trách nhiều nữ nhân bị hắn dụ đến thần hồn điên đảo.
”
Một hồi lâu sau, Tây Thi rốt cuộc thả lỏng hai chân, hạ thể hơi vặn vẹo.
Lạc Nam hiểu ý, liền bắt đầu nhấp nhè nhẹ côn thịt bên dưới, chuyển động ra ra vào vào nhịp nhàng.
Cô bé của nàng chật khít nên dù ướt đẫm nước vẫn rất khó di chuyển trơn tru, thành vách âm động và đường hành lang với tầng tầng thịt mềm bó chặt làm Lạc Nam sung sướng vô cùng, có cảm giác như được Tây Thi ôm trọn toàn bộ cơ thể vậy.
Mà nàng cũng có cảm giác tương tự như hắn, khúc côn cứng cáp với những đường gân guốt đang ma sát lấy vô số sợi dây thần kinh khoái cảm của nàng, dù động tác của hắn nhẹ nhàng nhưng mỗi một lần di chuyển lại như thủy triều dâng cao, đưa linh hồn nàng phiêu phiêu trên mây bồng bềnh.
Hai người không nói lời nào, chỉ quấn quít lấy nhau, bốn mắt nhìn nhau, lắng nghe hơi thở của nhau và tận hưởng từng cơn khoái cảm.
Lạc Nam cảm nhận được thân thể ngày càng mềm ra của Tây Thi trong lòng mình, cứ mỗi lần hắn chuyển động là nàng lại run lên một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn buồn cười hỏi: “Tỷ làm sao thế?”
Tây Thi cắn chặt cánh môi, muốn mở miệng đáp nhưng lại vội vàng ngậm miệng, chân mày nhăn lại.
Lạc Nam bật cười, hắn rốt cuộc hiểu nguyên nhân.
Có lẽ vì khoái cảm quá lớn mà nàng lại ngượng ngùng không muốn rên rỉ trước mặt hắn, cố gắng nín nhịn lại cho nên thân thể run rẩy không ngừng, mím chặt môi, nhíu chân mày.
Biết da mặt của nàng mỏng, Lạc Nam đành chủ động làm vơi bớt thẹn thùng của nàng.
Hắn hơi đẩy nhanh động tác, côn thịt bắt đầu dùng nhiều lực hơn để xâm nhập, đồng thời thở dốc nặng nề từng đợt:
“Hừ…đệ sướng quá, bên trong tỷ thật tuyệt vời…”
“Tỷ siết chặt lấy đệ từng tấc da thịt, chúng ta đang chính thức hòa hợp…”
Bị hắn tăng tốc khiến khoái cảm dâng cao, lại thêm nghe được lời nói lớn mật của hắn, Tây Thi sắp nhịn không nổi, toàn thân co giật, chợt há miệng cắn mạnh vào ngực hắn, lồng ngực to tròn của nàng phập phồng vì thở dốc.
“Tỷ có thích không? thích đệ yêu tỷ như thế này không?” Lạc Nam tiếp tục gợi chuyện, nắm chân nàng gác lên cao cao, côn thịt càng lúc càng hoạt động mãnh liệt.
Bạch bạch bạch bạch bạch.
Thanh âm da thịt va chạm dâm mị vọng khắp không gian, toàn thân Tây Thi ướt đẫm mồ hôi, linh hồn xuất khiếu, thân thể lắc lư lên xuống liên tục, môi đỏ rốt cuộc không thể tiếp tục cắn hắn để nín nhịn, yêu kiều rên rỉ lên:
“Đừng…mạnh…nhanh quá…tỷ chịu không…”
“Muốn đệ chậm lại sao?” Lạc Nam mặc dù hỏi thế nhưng động tác không những không chậm mà còn nhanh hơn.
Hắn dùng lực đẩy côn thịt vào thật mạnh, mỗi lần đều lúc cán tìm đến tận hoa tâm sâu thẳm của nàng, hôn vào nhụy hoa đang co rúm.
“Trời…ưm…ơi…sướng…đệ làm tỷ…sướng, thoải mái chết mất…ư…”
Tây Thi bị nhục dục nhấn chìm, tất cả rụt rè ngượng ngùng chẳng biết ném đi đâu, chỉ vong tình hé mở môi thơm rên la trong khoái cảm.
“Đúng rồi, rên đi Thi, cho đệ thấy tỷ sướng đến mức nào.
” Lạc Nam động viên khen ngợi, bàn tay tìm đến bầu sữa của nàng xoa nắn vuốt ve, côn thịt dập dữ dội không ngừng nghĩ.
Mông nàng hẩy lên từng đợt trước động tác của hắn, hai bầu sữa lắc lư liên hồi trong lòng bàn tay hắn, hoa nguyệt xoắn chặt liên hồi, lưỡi thơm duỗi ra nước bọt rủ xuống trong cơn mê tình.
“Ôi…trời…sao lại sướng…đến mức…này…Nam ơi…”
Nghe thanh âm đứt quãng của nàng, Lạc Nam hưng phấn và tự hào, hắn đem hai chân nàng uốn thành chữ M, đứng ở dưới giường dùng sức đâm thật sâu, còn sàng hạ thể qua lại liên tục.
Tây Thi chỉ biết uyển chuyển lắc lư bờ mông đón nhận, hai tay nàng bấu chặt xuống giường, mặt ngửa lên trời thất thanh rên rỉ.
Bạch bạch bạch bạch…
Tiếng rên rỉ của nữ nhân, hơi thở dốc của nam nhân và thanh âm da thịt va chạm, nước nôi nhầy nhụa tạo thành mùi vị đặc trưng gợi tình khó cưỡng.
Bạch Long chẳng biết từ bao giờ cũng đã thở gấp liên tục, cả người quằn quại uốn éo trên giường, chiến giáp màu trắng biến mất để lộ bộ đồ lót ướt đẫm nước bên trong thân thể săn chắc.
Lạc Nam nhìn mà hứng thú, hắn đưa tay xoa nắn mông nàng đét vào liên tục.
Bạch Long vô thức vểnh mông cao hơn để nam nhân đánh xuống.
BỐP…BỐP…BỐP.
Mỗi một lần nàng đều đau rát cả mông, tê tê dại dại, u cốc co rúm liên tục và thở hổn hển nhưng không nói gì, hai mắt dần mị đi.
Mà ở bên cạnh, theo động tác chạy nước rút của nam nhân, cơ thể nàng run rẩy dữ dội, hành lang bên trong âm động co thắt mạnh mẽ, nơi hoa tâm như có lực hút muốn đem cả tiểu huynh đệ của Lạc Nam cuốn vào trong.
“A…ưm…chết…phu quân…thiếp sắp…” Tây Thi chỉ kịp nỉ non vài tiếng trước khi thả lỏng toàn thân, lý trí triệt để bị nhấn chìm, ngay cả cách xưng hô với hắn cũng thay đổi.
“Ra đi nàng! Nàng tuyệt vời lắm…chúng ta ra cùng nhau!” Lạc Nam gầm lên một tiếng, hung hăng cắm thật mạnh những cú cuối cùng trước khi vô số sinh mệnh được giải phóng.
Cùng lúc đó, dung dịch nóng hổi từ sâu trong ngọc thể của Tây Thi cũng ồ ạt tiến ra, hòa quyện cùng sinh mệnh lực mà Lạc Nam vừa bắn sâu vào trong nàng.
Hai người rùng mình từng đợt.
“Hừ…hờ…hờ…” Tây Thi chỉ còn biết thở, hai mắt mơ màng ngập nước, da thịt không có chỗ nào khồng hồng hào.
Lạc Nam ngã lăn xuống nệm, vòng tay ôm lấy Tây Thi để nàng nằm trên cơ thể lực lưỡng của mình, nhanh chóng vuốt ve âu yếm.
Tây Thi mặc dù đang lơ lửng trên đỉnh nhưng cũng nhận ra sự yêu chiều của nam nhân, nàng tựa đầu vào ngực hắn, duỗi ra đầu lưỡi liếm láp đầu ti của hắn như mèo cưng quấn chủ.
Lạc Nam vuốt mái tóc dài đen mượt của nàng, cúi đầu hôn lên trán nàng.
Với bản lĩnh của hắn, chỉ một mình Tây Thi đương nhiên không đủ làm hắn bại trận.
Bất quá Lạc Nam vẫn ôm lấy thê tử không buông, trong lòng nhu tình nhiều hơn ham muốn tình dục.
Hắn giải trừ trạng thái Long Thần Biến và Yêu Đạo, đưa mắt nhìn sang chẳng biết Bạch Long đã biến mất từ bao giờ.
Đã trở về trong Thú Giới của Tây Thi rồi.
Tuy nhiên trên ga giường nơi nàng vừa nằm sót lại một vũng nước lớn, Lạc Nam nhìn mà âm thầm mỉm cười:
“Bà nương này có khuynh hướng thích ngược đãi à…”
Mặc dù vừa rồi Bạch Long không rên tiếng nào, nhưng rõ ràng nàng ấy đã lên đỉnh khi nhìn Tây Thi được sủng ái còn mình thì bị đánh mông liên tục.
Biết ở lại sẽ xấu hổ không biết nên giấu mặt vào đâu, trực tiếp trốn vào trong Thú Giới của Tây Thi mất dạng.
“Lần này đệ làm như vậy e rằng Bạch Long tỷ sẽ hận chết đệ.
” Tây Thi mỉm cười yếu ớt nhìn hắn.
Lạc Nam cười xấu xa