“Ngươi lại là người phương nào?”
Nhìn thấy Lạc Nam xuất hiện cùng Tây Thi, ánh mắt hai vị Ngự Thú Sứ Giả cùng lúc híp lại.
“Phu thê Cốc Chủ trở về…”
“Đám các ngươi xong đời.
”
“Mang Ngự Thú Minh Chủ đến đây, Chiến Sủng của chúng ta đã đói khát khó nhịn.
”
“Ngự Thú Minh Chủ? Đồ vật gì? hắn dám đến sao?”
Một đám nữ đệ tử Hồ Điệp Cốc chứng kiến Lạc Nam và Tây Thi liền oanh oanh yến yến cười rộ lên, hoàn toàn không xem đại nhân vật hàng đầu vũ trụ ra gì, tự tin đến cực điểm.
“Đám nữ nhân điên này, thật sự là loạn hết rồi.
”
Nghe thấy lời nói của các nàng, hai vị Ngự Thú Sứ Giả mi mắt cuồng loạn, ngay cả Hợp Phá và Hợp Trinh đám người cũng không dám tin vào tai mình.
Tất cả đều không thể ngờ Hồ Điệp Cốc lại coi trời bằng vung, tự tin cao độ như vậy khi Lạc Nam và Tây Thi đến.
Không, trước đây khi có Tây Thi…Hồ Điệp Cốc cũng chưa từng phách lối đến thế.
Vậy sự tự tin của Hồ Điệp Cốc là đến từ tên nam nhân kia, kẻ hoàn toàn xa lạ và chưa có bất kỳ tiếng tăm nào ở Bách Thú Vũ Trụ.
“Kẻ này là thần thánh phương nào?” Càng suy nghĩ càng cảm thấy Lạc Nam khó lường, hai vị Ngự Thú Sứ Giả không dám xem thường, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc.
“Nhìn cái gì? các ngươi bị điếc sao?” Lạc Nam so với chúng nữ Hồ Điệp Cốc càng phách lối hơn, trực tiếp mở miệng quát lạnh:
“Cho các ngươi hai đường lựa chọn, một là chết…hai là quỳ xuống xin lỗi.
”
“Xong vẫn phải chết!” Hắn nói thêm.
“Cuồng vọng!” Hai vị Ngự Thú Sứ Giả rốt cuộc bị chọc giận, nhìn tuổi tác của tên nam nhân này cũng không lớn lắm, vậy mà dám kiêu ngạo như vậy, không biết tôn ti trật tự là gì.
Bọn hắn chính là Ngự Thú Sứ Giả, hai cánh tay đắc lực nhất của Ngự Thú Minh Chủ, chiến lực không thua gì những nhân vật đứng đầu Bát Đại Thế Lực.
Vậy mà bị một tên mao đầu tiểu tử tuyên bố đón nhận cái chết, đúng là thúc thúc có thể nhẫn nhưng thẩm thẩm thì không thể nhịn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hải Mạn Sa, làm thịt tất cả.
”
Lạc Nam trực tiếp hạ lệnh.
Sắc mặt hai vị Ngự Thú Sứ Giả lập tức mộng bức, rõ ràng chúng ta nên là người phẫn nộ phát động thế công trước mới đúng.
NGAO!
Thủy Long cường hoành bá đạo lần đầu hiện thân ở Hồ Điệp Cốc khiến tất cả nữ nhân chấn kinh.
Hải Mạn Sa kiệt ngạo bất tuần, vừa hiện thân đã uốn lượn trong mây, mang theo từng luồng sóng thần khổng lồ cuồn cuộn bao phủ cả một vùng trời bên trong biển nước.
“Là Long Tộc sao?”
Bốn vị Ngự Thú Sứ Giả híp mắt lại, đối với Ngự Thú Sư bình thường thì Thần Thú chính là tồn tại chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Tuy nhiên đối với các Ngự Thú Sư hàng đầu của vũ trụ này thì Thần Thú cũng không phải quá mức lạ lẫm.
Ngược lại những Ngự Thú Sư như nhân vật đứng đầu của Bát Đại Thế Lực hay Ngự Thú Minh Chủ đều có cơ duyên được Thần Thú tình nguyện đi theo, bởi vì cũng chỉ có đạt được Thần Thú mới khiến bọn hắn trèo lên ngôi vị triệu người có một như vậy.
Vì vậy chứng kiến Thủy Long, hai vị Ngự Thú Sứ Giả cũng không quá mức sợ hãi, nhàn nhạt phất tay hạ lệnh cho Chiến Thú của mình:
“Tinh Không Liệt Ưng sử dụng Thất Tinh Thánh Kỹ - Liệt Không Vũ!”
“Thiên Cẩu, thi triển Thất Tinh Thánh Kỹ – Khuyết Nguyệt Trảm!”
“Tam Vĩ Xà sử dụng Đại Thần Thông – Tam Đại Chân Thân, công kích ở ba hướng khác biệt!”
“Hổ Giao thi triển Thất Tinh Thánh Kỹ - Liệt Sơn Ba Động!”
Bởi vì Long Tộc thường là Thần Thú rất mạnh, Ngự Thú Sứ Giả muốn một lần tấn công toàn diện để trấn áp Thủy Long, lấy lại uy thế, hạ thấp tinh thần của Hồ Điệp Cốc.
Nhưng mà đối mặt với thế công cường đại từ bốn tôn Thần Thú, trong mắt Hải Mạn Sa chỉ lóe lên một tia khinh miệt.
Một đám Thất Tinh Thánh Kỹ cấp thấp, bình thường vũ kỹ cấp bậc này nàng còn lười tu luyện.
Đại Công Chúa Hải Long Cung có sự kiêu ngạo của riêng mình, để nàng đối đầu với đám Thần Thú sơ đẳng này thật sự là mất mặt, phải đánh nhanh diệt gọn.
“Cửu Tinh Thánh Kỹ - Cuồng Long Loạn Hải!”
Tiếng quát thánh thót vừa dứt, tất cả Thủy Hệ Nguyên Khí vạn dặm xung quanh điên cuồng bị hút về, sóng lớn ngàn trượng xua tan mây xanh, Hải Mạn Sa ẩn mình bên trong sóng thần chỉ lộ ra một đôi mắt đỏ thẳm, cơ thể liên tục bơi loạn tạo thành những đợt sóng khủng bố có thể nhấn chìm tất cả.
Hòa cùng biển cả chính là Sát Thế và Chiến Thế của nàng.
Ánh mắt bốn con Chiến Thú của hai vị Sứ Giả cùng lúc co rút lại, đứng trước sóng thần cuộn cuộn che trời, công kích của bọn chúng trở nên quá mức nhỏ bé.
Đây là sự chênh lệch về đẳng cấp vũ kỹ.
ẦM!
Cuồng Long Loạn Hải trấn xuống, toàn bộ Hồ Điệp Sơn Cóc đều lắc lư, đại hải nhấn nhìm tất cả công kích của bốn con Chiến Thú, sau đó trấn áp bọn chúng vào trong lòng biển.
PHỐC…PHỐC…PHỐC…
Đồng loạt thổ huyết trọng thương, hai tên Ngự Thú Sứ Giả toàn thân như diều đứt dây bay ngược, cũng may trên thân bọn hắn có Pháp Bảo bao trùm nên giữ được một mạng.
Bốn con Chiến Thú đồng loạt mất khả năng chiến đấu, ánh mắt kính sợ nhìn lấy Hải Mạn Sa như Hải Thần ngự trị giữa đại dương trên đỉnh đầu.
Hải Mạn Sa có chút kiêu ngạo nhìn Lạc Nam, lại thấy hắn bĩu môi nói:
“Yếu quá đấy, sao không một kích giết luôn? Chúng còn hấp hối kìa.
”
Hải Mạn Sa cái đầu bóc khói, nam nhân này luôn tìm cớ đả kích nàng.
Trong cơn tức giận, nàng đem phẫn hận dồn lên đầu đám địch nhân.
Đôi Thánh Bảo trong tay lóe sáng, vuốt rồng dài ra như mười thanh lưỡi hái tử thần, vồ nát hư không, trấn áp xuống đầu đám Chiến Thú.
“Không thể!”
Trong khoảnh khắc mấu chốt, hai vị Ngự Thú Sứ Giả vội vàng thu tất cả Chiến Thú vào trong Thú Giới của mình để tránh chúng bị thương.
Đồng thời trong tay bọn hắn cùng nhau bóp nát Dịch Không Phù, muốn tiến hành bỏ trốn.
Đáng tiếc Tây Thi lúc này lại nhàn nhạt lên tiếng:
“Mộng Kha tỷ, Khóa Không Thức!”
Một đôi cánh bướm đen tuyền khổng lồ bao phủ cả không gian bên ngoài Hồ Điệp Cốc, cuồn cuộn Hắc Ám dung hợp cùng Không Gian Chi Lực kết tụ thành tầng tầng lớp lớp xiềng xích khóa chặt cả một phiến thiên địa, ngăn cách triệt để với thế giới bên ngoài.
Khóa Không Thức chính là Thần Thông của Hồ Điệp Hoàng, một khi đã khóa cả không gian thì Dịch Không Phù đã trở nên vô dụng.
“Mạn Sa, lần sau đối chiến thì cứ nhắm thẳng vào đám Ngự Thú Sư mà vả, đừng đánh chiến thú rất mất thời gian.
” Lạc Nam tùy ý nói.
Hải Mạn Sa nghiến răng nghiến lợi, vuốt rồng hung hăng chụp lấy cổ hai tên Ngự Thú Sứ Giả nhấc lên ném văng xuống trước mũi giày của Lạc Nam.
“Làm sao có thể?”
Chứng kiến hai vị Ngự Thú Sứ Giả dễ dàng bại trận, một đám cường giả Hợp Hoan Gia rùng mình liên tục, tuyệt vọng trào dâng.
Hải Mạn Sa đã rút kinh nghiệm, không tiếp tục đánh đám Thần Thú, ngược lại toàn lực trấn áp Hợp Phá và Hợp Trinh đám người.
Không bao lâu sau, cục diện đã được giải quyết, toàn bộ cường giả Hợp Hoan Gia có đi không có về.
Nhìn thấy biểu hiện của Hải Mạn Sa, Lạc Nam âm thầm hài lòng.
Ngoài miệng tuy hắn đả kích nàng để làm giảm bớt sự kiêu ngạo nhưng trong lòng không thể không tán thưởng Hải Mạn Sa cường đại.
Thân phận Đại Công Chúa của Chí Tôn Cấp Thế Lực không phải nói chơi, sự đàn áp tuyệt đối về chất lượng Công Pháp, Vũ Kỹ, kinh nghiệm chiến đấu là thứ mà một vài tiểu cảnh giới không thể bù đắp nổi.
Đừng quên Hải Mạn Sa từ nhỏ đã đi theo Hải Long Chí Tôn, được đích thân nhân vật cấp Chí Tôn bồi dưỡng thử hỏi có thể tầm thường sao?
Đó là điều mà các Thần Thú ở Bách Thú Vũ Trụ không thể nào sánh bằng, gọi là sự ưu việt cũng không quá đáng.
Nếu không nhờ vào Long Thần Biến, Lạc Nam không dám chắc mình có thể chiến thắng được Hải Mạn Sa.
Thậm chí Thủy Triều Tịch ở trong cùng cấp, dưới trường hợp không thi triển Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục cũng khó thể là đối thủ.
“Chiến