Chương 2017: MÊ LINH BÍ MẬT
Trong bóng đêm vắng lặng, Lạc Nam một thân một mình rời khỏi Vĩnh Dạ Thung Lũng, tâm trạng đã sớm khôi phục sự bình tĩnh như một mặt giếng cổ, hoàn toàn không tiết ra một tia cảm xúc nào.
Đây là tâm cảnh vững như bàn thạch mà hắn luyện ra sau bao nhiêu năm, có tức giận, phẫn nộ thì cũng chỉ biểu hiện ra ngoài trong lúc nhất thời, sau đó tất cả thù hằn sẽ dồn nén chờ ngày bùng nổ.
Cả Càn Quân Thánh Đế và Thiên Phong Thánh Đế đều đáng chết, bất quá không phải vào lúc này…
Ánh mắt lấp lóe, Lạc Nam như u linh xâm nhập Mê Linh Sâm Lâm…
…
Ánh trăng treo cao, khuất sau lớp sương mù dày đặc, dưới thác nước hùng vĩ, một thân ảnh nam tử trung niên cởi trần khoanh chân ngồi xếp bằng, mặc cho dòng thác cao ngàn trượng đổ xuống ầm ầm như trấn áp lên cơ thể đầy rẫy các vết sẹo đáng sợ hắn.
Kèm theo dòng nước, vô tận Nguyên Khí cuồn cuộn kéo về, khí tức Thánh Hoàng Viên Mãn của nam tử trung niên đã đạt đến cực hạn, tùy thời có thể bùng nổ.
“Kẻ nào?”
Bất chợt nam tử trung niên mở ra một bên mắt còn lại, trong bóng đêm như lệ quỷ phát hiện con mồi nhìn chằm chằm vào không trung.
Ở trên đỉnh thác nước, một bóng trắng màu bạc thản nhiên treo lơ lửng, ba con mắt quỷ dị âm trầm khóa chặt lấy nam tử trung niên.
“Ngươi là kẻ nào?” Nam tử trung niên sắc mặt ngưng lại quát.
“Chủ nhân của ngươi!” Bóng dáng trắng bạc thản nhiên nói, áo choàng nhẹ bay, hắn hạ người rơi xuống đối diện với nam tử trung niên diện mạo hung tợn.
“Chủ nhân của ta?” Nam tử trung niên cười dài: “Chủ nhân của ta chỉ có một người!”
Bóng dáng trắng bạch nhếch mép, trong lòng bàn tay xuất hiện một khối Truyền Âm Ngọc.
Mà khi chứng kiến khối Truyền Âm Ngọc này, nam tử trung niên sững sờ, sau đó cung kính quỳ gối:
“Hận tham kiến Thiên Cơ Lâu Chủ!”
Không sai, nam tử trung niên này chính là Hận.
Sau khi từ Thiên Cơ Lâu biết được kẻ thù không đợi trời chung của mình là Càn Nguyên Thái Tử và được chỉ điểm vào Mê Linh Sâm Nhập, Hận không để Lạc Nam phải thất vọng.
Từng ấy năm điên cuồng chém giết, truy cầu cơ duyên bên trong Mê Linh Sâm Lâm, Hận tiến bộ vượt bật, tu vi đã luyện đến Thánh Hoàng tối đỉnh, đang trong giai đoạn chuyển hóa Thánh Hoàng Lực thành Thánh Đế Lực.
Nhưng vì nội tình nông cạn, lại thêm nóng lòng gấp rút đột phá, hiện tại cơ thể của Hận đã đầy rẫy các loại di chứng, e rằng dù có thành công chuyển hóa tất cả Thánh Hoàng Lực thành Thánh Đế Lực cũng không thể trải qua Đế Kiếp, vẫn lạc trước khi chính thức quân lâm Thánh Đế cảnh giới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ta không phải Thiên Cơ Lâu Chủ, ta là đồ đệ của ngài ấy.
” Lạc Nam chậm rãi nói:
“Sư phụ nhận ra tình huống bất ổn của ngươi nên đã cử ta tiến vào hỗ trợ, ngày sau ngươi sẽ là tùy tùng của ta!”
“Thì ra là như thế.
” Hận bừng tỉnh, cười khổ nói:
“Xem ra Lâu Chủ chướng mắt một kẻ như ta làm thuộc hạ.
”
“Không phải chướng mắt ngươi, mà thực lực của ngươi hiện tại còn không giúp được ông ấy bất cứ vấn đề gì, trước tiên để ngươi theo ta lăn lộn, khi nào thành Chí Tôn rồi tính.
” Lạc Nam thuận miệng nói.
Nào ngờ lời của hắn càng khiến Hận toàn thân chấn động, không ngờ nhân vật cấp Chí Tôn mới đủ tư cách đi theo Lâu Chủ, càng nghĩ càng kích động, hắn hướng Lạc Nam dập đầu:
“Hận vui lòng phò tá Thiếu Chủ, hy vọng chỉ giáo nhiều hơn.
”
“Tốt lắm, giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên chứng tỏ thành ý đi!” Lạc Nam nói.
Hận không chút do dự, liền giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên.
Lạc Nam lúc này mới hài lòng, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra mấy loại đồ vật giao cho Hận.
“Một quả Bàn Đào, một viên Thăng Hoa Đan có thể đẩy nhanh tốc độ đột phá của ngươi!”
“Một bình Bất Tử Dịch Thủy, một viên Hồn Thạch Nhũ có thể loại bỏ di chứng nguy hại của ngươi.
”
“Một môn Cửu Tinh Công Pháp Thượng Phẩm, có thể giúp ngươi gia tăng tỷ lệ đột phá.
”
“Cuối cùng là một kiện Cửu Tinh Thánh Khí, giúp ngươi gia tăng cơ hội vượt qua Đế Kiếp!”
“Hít…”
Hận hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn hàng loạt đồ vật giá trị liên thành trước mắt mà có cảm giác như mình đang nằm mơ.
Trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người.
“Hừ!” Lạc Nam bất mãn hừ một tiếng:
“Thuộc hạ của ta tầm mắt không thể quá kém, chỉ từng ấy đồ vật đã khiến ngươi kinh sợ rồi? chưa thấy qua việc đời sao?”
“Cái này…” Hận lắc đầu cười khổ, quả thật bất kỳ vật phẩm nào trong đống này cũng là thứ có thể dọa hắn, không ngờ lại được ban cho mình sử dụng.
Cơ hội trả thù cho thê tử và các huynh đệ như hiện ra trước mắt, Hận hít sâu một hơi, cung kính chấp tay:
“Hận tuyệt không phụ sự kỳ vọng của Thiếu Chủ và Lâu Chủ, đời đời kiếp kiếp nguyện vì hai người bán mạng!”
“Tốt lắm, khi nào đột phá Thánh Đế thành công thì thông qua Truyền Âm Ngọc liên hệ ta!” Lạc Nam phất tay:
“Khi đó sẽ có việc cho ngươi đi làm!”
Mãi đến khi tà áo choàng bạc biến mất trong làn sương mù, Hận mới thu hồi tầm mắt, lặng lẽ nhận hết tất cả vật phẩm, ngửa mặt lên nhìn trời:
“Hiền thê, ngày ta có thể tự tay rửa hận không còn xa nữa…”
…
“Thiên Cơ Lâu, ta muốn biết toàn bộ bí mật của Mê Linh Sâm Lâm này, từ lịch sử hình thành, bối cảnh hiện tại cho đến tất cả cường giả và tài nguyên đang tồn tại bên trong.
”
Lạc Nam vừa hòa mình trong màn đêm, vừa hướng Thiên Cơ Lâu đưa ra mệnh lệnh.
Hằng La Đại Hải đã có Hải Long Cung chiếm đóng, Vĩnh Dạ Thung Lũng thuộc về Dạ Linh Tộc, bờ bên kia chính là địa bàn của Tu La Giáo…
Chỉ có Mê Linh Sâm Lâm vẫn quỷ bí khó lường, chưa ai biết được tường tận sâu xa về nó.
Mà Lạc Nam hiện tại lại đang thiếu thế lực cường đại để dựa vào, thiếu nơi có thể thoải mái khai thác tài nguyên, muốn dựa vào tốc độ phát triển hiện tại của Lạc Gia để chống lại Thiên Phong Thánh Đế sắp thành Chí Tôn hay Hải Long Cung đang dã tâm bừng bừng là điều rất khó.
Dù có lập tức cung cấp cho mẫu thân Ninh Vô Song lượng lớn tài nguyên thì nàng cũng không thể ngay tức khắc trở thành Chí Tôn được.
Phải biết rằng xuyên suốt thời gian qua được Thiên Cơ Lâu gửi về nhiều loại tài nguyên thích hợp, Ninh Vô Song cũng chỉ mới đột phá Thánh Đế Hậu Kỳ mà thôi.
Vì vậy Lạc Nam đã nhắm vào Mê Linh Sâm Lâm, hy vọng từ phiến lãnh thổ này tìm ra giá trị lợi dụng.
Sau nhiều phen suy nghĩ, hắn cảm thấy Mê Linh Sâm Lâm có phần bất thường.
Mỗi một Yêu Thú và cường giả Yêu Tộc trong Mê Linh Sâm Lâm thật sự quá mức “ngoan ngoãn”.
Không sai, có thể nói là ngoan ngoãn.
Bởi vì từ khi Càn Quân Đế Quốc thành lập cho đến nay, chưa từng có bất kỳ ghi chép nào chứng minh Yêu Thú và Yêu Tộc bên trong Mê Linh Sâm Lâm chủ động rời khỏi địa bàn và tấn công nhân loại.
Bọn chúng chỉ tấn công khi có kẻ xâm nhập địa bàn của chúng, rời khỏi địa bàn là thôi, không hề truy sát.
Thậm chí lúc này Lạc Nam đang hành tẩu như đi bộ trong Mê Linh Sâm Lâm, chỉ cần biết cách không đi vào địa bàn…liền không bị yêu thú công kích.
Ngay cả Hận lăn lộn trong Mê Linh Sâm Lâm hơn mười năm, vẫn là bình yên vô sự.
Điều này cực kỳ khó hiểu, phải biết Yêu Tộc đa phần có bản tính hung lệ cực đoan, thù hận cực dai.
Càn Quân Đế Quốc và Thiên Phong Đế Quốc nhiều lần chủ động đánh vào với ý đồ mở rộng lãnh thổ, nhưng chúng yêu thú trong Mê Linh Sâm Lâm lại chưa từng rời khỏi nơi này để công kích ra ngoài.
Chẳng lẽ trong Mê Linh Sâm Lâm có nguồn tài nguyên vô tận để khai thác vĩnh viễn không hết sao?
Hay vì một nguyên nhân đặc biệt nào đó, những yêu tộc trong Mê Linh Sâm Lâm không thể đi ra?
Đó là điều mà Lạc Nam muốn khám phá.
“KENG, ký chủ có chấp nhận tiêu tốn 20 vạn Điểm Danh Vọng để khám phá Mê Linh Sâm Lâm?” Hệ Thống vang lên thanh âm xác nhận.
Lạc Nam khóe miệng giật giật, gân xanh nổi cộm lên.
Từ lần trước ở Bách Thú Vũ Trụ trở về, Điểm Danh Vọng đến nay đã tăng lên đến con số 35 vạn.
Tin tức Mê Linh Sâm Lâm vậy mà ngốn tận 20 vạn, hơn một nửa số Điểm Danh Vọng mà hắn hiện có.
Đây là con số trên trời, đủ để Lạc Nam bồi dưỡng một đại quân.
Nhưng hắn là nhân vật quyết đoán, đã dám