“Đừng nha…”
Niếp Niếp nghe lời đề nghị của mẫu thân liền không muốn giang tay ôm chặt lấy nàng, tiểu cô nương cơ khổ trong thời gian dài như vậy mới có thể đoàn tụ với mẫu thân, làm sao nỡ xa cách để đi theo Lạc Nam?
Mặc dù Lạc Nam rất tốt bụng, cũng rất ôn nhu giúp đỡ nàng, nhưng dù sao Niếp Niếp mới gặp hắn lần đầu tiên mà thôi.
Lạc Nam cũng thấy không ổn, hắn lắc đầu nói:
“Ta thấy không tiện lắm đâu, kẻ thù của ta có rất nhiều, mỗi kẻ đều là nhân vật cường đại, thật sự không có thời gian để chiếu cố Niếp Niếp chu toàn.
”
Lời này của hắn là thật, hắn có rất nhiều đại sự cần phải làm, địch nhân còn có Vạn Linh Tộc, Bất Tử Tộc, cao hơn là cả Cấm Kỵ, để một tiểu cô nương đi theo hắn còn nguy hiểm hơn ở lại bên trong Thi Địa.
“Nhưng mà…” Nữ nhân mím môi nói: “Niếp Niếp đã sắp không chống đỡ nổi hoàn cảnh âm u bên trong này nữa rồi.
”
Lạc Nam suy nghĩ một phen, liền từ Cửa Hàng May Mắn tìm mua một kiện Không Gian Pháp Bảo có đầy đủ tiện nghi, môi trường bên trong cực kỳ tốt đẹp, có khả năng ngăn cách với tử khí của Thi Địa giao cho nữ nhân, nhẹ giọng cười nói:
“Để Niếp Niếp sống ở trong Pháp Bảo này là được rồi, ngoài thời gian tu luyện, mẫu nữ hai người còn có thể gặp mặt.
”
“Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối…” Niếp Niếp vui mừng hớn hở, sau khi nói xong hai câu cũng chịu không nổi phải ngất đi.
Lạc Nam thấy vậy lại lấy thêm một số tài nguyên có thể khôi phục, hóa giải tử khí đưa cho mẫu thân nàng.
“Cái này…” Nữ nhân có chút ái ngại: “Ân tình của đạo hữu, thật sự không biết phải làm sao mới có thể báo đáp.
”
“Haha, xem như ta và Niếp Niếp có duyên đi.
” Lạc Nam tùy ý cười, sợ nàng ngại ngùng nên trực tiếp nhét tất cả vào trong tay của nàng.
Hắn thật sự khâm phục sự hiếu thảo của Niếp Niếp, vì vậy cũng không ngần ngại mà giúp đỡ, dù sao thì tất cả những thứ này cũng chẳng đáng là bao nhiêu đối với hắn.
Nữ nhân cảm nhận được sự chân thành, giúp người không cần hồi báo của Lạc Nam, nàng hơi cắn cắn môi, nhỏ giọng thầm thì:
“Thiếp thân có thể nói chuyện riêng với đạo hữu được chứ?”
Lạc Nam hơi ngẩn người, bất quá vẫn là đồng ý, ra hiệu cho Lạc Hà cùng Nhàn Văn Đạo Sĩ tạm thời rời xa một chút.
Hai người hiểu ý quay người tránh đi, cũng không lo lắng cho Lạc Nam, với vô số thủ đoạn của hắn, dù là Thánh Đế cũng chưa chắc có thể gây nguy hiểm cho hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thiếp thân không có gì hồi báo đạo hữu, chỉ có thứ này…”
Đột ngột nữ nhân cởi xuống cung trang màu đen tuyền trên cơ thể.
Lạc Nam vội vàng quay mặt, nhíu mày nói: “Sao ta có thể làm chuyện đó? giúp Niếp Niếp chỉ là tùy tâm, tỷ tỷ không cần như vậy.
”
Nữ nhân phì cười, thanh âm trở nên hài hước: “Đạo hữu hiểu lầm rồi, thiếp thân tuy hiện tại đã là một Cương Thi, nhưng trinh liệt vẫn đặt lên hàng đầu, sao có thể dùng cách hiến thân để hồi báo? Làm như vậy không những tự hạ thấp bản thân, mà còn là hành vi xem nhẹ đạo hữu.
”
Lạc Nam nghe vậy có chút xấu hổ vuốt vuốt mũi, biết là mình hiểu lầm nàng, ai kêu nàng đột ngột cởi xuống y phục mà không giải thích trước?
Hắn quay người lại, nhất thời ánh mắt ngưng tụ.
Chỉ thấy nữ nhân cởi trần, đưa tấm lưng mượt mà, thướt tha về phía hắn.
Phía trên lưng nàng là lít nha lít nhít các hình xăm chằn chịt cực kỳ phức tạp, giống như một tấm bản đồ dẫn đến một nơi thần bí nào đó, rõ ràng vô cùng.
“Thiếp thân là truyền nhân duy nhất còn sót lại của một Thượng Cổ Tông Môn được xưng là Thi Thần Tông, bản đồ trên lưng chính là toàn cảnh di tích của Thi Thần Tông đã chôn vùi vào dòng sông lịch sử.
” Thanh âm chậm rãi của nữ nhân vang lên:
“Nếu như đạo hữu có duyên đụng phải di tích này, dựa vào bản đồ trên lưng thiếp thân là có thể dễ dàng thu lấy tất cả những thứ bên trong di tích.
”
“Thi Thần Tông à?” Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị, thế lực dám lấy chữ “Thần” đặt vào trong tên không phải chuyện đơn giản.
“Di tích Thi Thần Tông nằm ở nơi nào?” Hắn hứng thú hỏi.
“Thiếp thân không biết, nếu biết đã tự đi tìm…” Nữ nhân cười khổ lắc đầu:
“Biến cố trong quá khứ đã khiến tổng bộ Thi Thần Tông lạc vào không gian loạn lưu trôi đi mất, không ai biết nó đang ở nơi nào, hoặc chăng đã bị người khác khai thác sạch sẽ cũng có khả năng.
”
“Hiểu…” Lạc Nam có chút hiếu kỳ: “Không biết việc tỷ tỷ bị giết có liên quan đến bản đồ di tích này?”
“Không sai.
” Nữ nhân nghe vậy sắc mặt trở nên lạnh lẽo:
“Kẻ kia muốn từ chỗ ta chiếm được bản đồ, ngay cả sưu hồn cũng đã thực hiện, nhưng hắn không biết trước khi ta hóa thành Cương Thi, bản đồ sẽ không hiện lên, mà ta cũng hoàn toàn không có chút trí nhớ nào về nó.
”
“Thân phận truyền nhân Thi Thần Tông chỉ được kích hoạt khi ta thật sự hóa thành Cương Thi mà thôi.
”
Lạc Nam âm thầm giật mình, thủ đoạn lưu lại truyền thừa như thế này thật sự cao thâm, e rằng Thánh Đế Cấp Thế Lực cũng chưa chắc có thể làm được.
“Nhìn kỹ chưa?” Nữ nhân hỏi hắn.
Lạc Nam cẩn thận đem từng ngõ ngách của bản đồ lưu lại trong đầu mình, lúc này mới gật đầu, nghiêm nghị lên tiếng:
“Trong tương lai, nếu như ta vô tình thu được di tích của Thi Thần Tông, ta sẽ quay lại báo đáp tỷ tỷ và Niếp Niếp.
”
“Hy vọng là thế đi…” Nữ nhân khẽ cười, cũng không quá mức để tâm, một lần nữa kéo áo lên che đậy cơ thể.
Nàng biết khả năng để một người vô tình đụng phải di tích Thi Thần Tông ở Nguyên Giới bao la thật sự chẳng khác nào mò kim đáy biển, bởi vì không có thứ gì để hồi báo Lạc Nam nên nàng mới lấy nó ra mà thôi, cũng không hy vọng hắn sẽ gặp được.
“Tạm biệt…” Lạc Nam chủ động nói lời chia tay, hắn vẫn còn chính sự phải làm.
“Đa tạ.
” Nữ nhân thật sâu nhìn kỹ hắn, lúc này mới đem Niếp Niếp thu vào Không Gian Pháp Bảo.
Đôi chân dài dùng sức, thân ảnh của nàng đã bắn vọt, biến mất trong bóng đêm.
Bởi vì là một Cương Thi, nàng cũng không sợ những thi thể bên trong Thi Địa này tìm mình gây khó dễ.
“Chúng ta tiếp tục…”
Nhóm người Lạc Nam lại lên đường, từ đầu đến cuối Lạc Hà vẫn chưa từng ngừng động tác gõ mõ.
…
Bắc Châu, Thái Sơ Chi Địa.
Trụ Việt Tông.
Mệnh Cách Cấm Kỵ là một thứ mà chỉ có những Cấm Kỵ cường giả mới cảm nhận được.
Có thể hiểu rằng kẻ sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ chính là những tồn tại được linh tính Nguyên Giới lựa chọn để đột phá Cấm Kỵ, so với Khí Vận Chi Tử, Thiên Đạo Chi Tử càng khủng bố hơn.
Vậy nên dù ngươi có dùng biện pháp nào, dùng thủ đoạn dơ bẩn gì, thậm chí là thiết lập trăm phương ngàn kế để làm hại thì cũng không thể thay đổi thực tế đó, người mà ngươi nhắm vào không sớm thì muộn cũng sẽ đột phá Cấm Kỵ mà thôi.
Dù có thật sự dồn hắn vào chỗ chết, thì quy tắc Nguyên Giới cũng sẽ sắp đặt biến cố phát sinh, để hắn hóa nguy thành an, từ đó tiếp tục con đường Cấm Kỵ.
Muốn ngăn cản người có Mệnh Cách Cấm Kỵ trở thành Cấm Kỵ trừ khi đích thân cường giả Cấm Kỵ ra tay, nhưng dù thành công đắc thủ cũng phải trả giá nặng nề, gánh chịu phản phệ vô cùng to lớn.
Bất Tử Tộc không hiểu được điều này, vậy nên mới dám đắc tội Trụ Việt Tông, còn nhiều lần đối nghịch với nhân vật có Mệnh Cách Cấm Kỵ như Long Chí Tôn.
Nhận ra không thể thành công, đại họa sắp đến…bọn hắn mới cắn răng gia nhập vào thế lực Cấm Kỵ, cứ tưởng sẽ có Cấm Kỵ cường giả ra mặt giúp mình, giải quyết Trụ Việt Tông và Long Chí Tôn một cách triệt để.
Nào ngờ vị cường giả Cấm Kỵ kia cảm ứng được Long Chí Tôn là người sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ, vì vậy tuy rằng đồng ý thu phục Bất Tử Tộc vào dưới trướng, cung cấp sự che chở cho bọn chúng nhưng tuyệt nhiên không dám động vào Trụ Việt Tông được.
Đó cũng là lý do mà nhiều năm trở lại đây, Trụ Việt Tông tương đối yên bình, các trận chiến ít đi trông thấy, có thời gian để yên lặng phát triển.
Một mặt chờ đợi Long Chí Tôn đột phá thành công, một mặt khác kết hợp với Nhất Thế Vũ Trụ âm thầm bồi dưỡng hậu bối có tiềm lực, đúc nên căn cơ vững chắc một cách tuyệt đối cho thế lực của mình.
Có thể nói Trụ Việt Tông đang vào thời kỳ hưng thịnh, thuận bườm xuôi gió phát triển, không sớm thì muộn cũng bước vào hàng ngũ các thế lực hàng đầu Bắc Châu, thậm chí vang danh Nguyên Giới.
Lúc này trên hòn dã sơn nằm sau chân núi Trụ Việt Tông, một thiếu nữ trong tà váy lam nhạt, diện mục tinh mỹ đẹp hơn bách hoa nở rộ xung quanh, có chút ngẩn người nhìn bờ hồ phía trước.
“Công chúa, tụi con khỉ, con