“Vì sao lại hẹn nhau ở kỷ viện?”
Thủy Triều Tịch bất mãn lầu bầu.
“Haha, Tu La Giáo vốn là thế lực tà dị, bọn hắn hẹn ở nơi bình thường mới là kỳ quái.
” Lạc Nam nhếch miệng cười.
Nói đến Liên Tâm Kỷ Viện chính là một trong các chốn phong trần danh tiếng nhất ở Kiếm Châu này, nổi danh có rất nhiều kỷ nữ nhan sắc tuyệt trần tu luyện song tu công pháp lợi hại, cùng các nàng ân ân ái ái chẳng những sung sướng như tiên, mà còn có lợi rất lớn cho việc tu luyện, gia tăng lĩnh ngộ đối với Kiếm Thuật, Kiếm Pháp các loại.
Đó cũng là lý do chính Liên Tâm Kỷ Viện rất được lòng quan khách ở Kiếm Châu, nghe nói nếu như chưa từng đặt chân vào Liên Tâm Kỷ Viện…ngươi không đủ tư cách tự xưng là nam nhân Kiếm Châu là vậy.
Vị trí Liên Tâm Kỷ Viện ở trung tâm của Kiếm Châu, Lạc Nam và Thủy Triều Tịch phải sử dụng Truyền Tống Trận băng qua ba thành trì lớn có chi nhánh Trân Bảo Lâu mới có thể đặt chân đến.
“Oa, cái này thật sự là kỷ viện sao?” Nhìn thấy kiến trúc trước mặt, Thủy Triều Tịch cũng phải hít sâu một hơi.
Lạc Nam cũng đưa mắt nhìn, âm thầm cảm thán người xây dựng Liên Tâm Kỷ Viện này thật sự sáng tạo.
Đúng với cái tên Liên Tâm, kỷ viện có hình dạng như một đài hoa sen khổng lồ nở rộ, có đến hàng nghìn cánh hoa từ thấp lên cao, trên mỗi cánh hoa lại được xây nên hàng loạt phòng tiếp khách nhìn mà hoa cả mắt.
Nếu như không biết trước đây là kỷ viện, chắc có lẽ người ta sẽ vô thức cho rằng đây là sơn môn của một thế lực cao quý nào đó.
Dáng vẻ của kiến trúc này thật sự siêu trần thoát tục, không giống nơi ô uế khí tức nam nữ hoan lạc một chút nào.
Nhìn từ bên ngoài, vô số kiếm tu vào ra tấp nập, có người cưỡi trên tọa kỵ, có người ngự kiếm, cũng có người trực tiếp thi triển thân pháp, một điểm chung tất cả bọn hắn đều là nam nhân.
“Chúng ta vào!” Lạc Nam nắm tay Thủy Triều Tịch hăng hái đến gần.
Bởi vì có áo choàng che phủ dung mạo, thân phận Nhân Ngư Nữ Hoàng của Thủy Triều Tịch cũng không lo bại lộ, cái đuôi cá của nàng sẽ không gây chú ý.
Bất quá rất nhanh Lạc Nam liền biết mình lầm lẫn.
Sau khi tiến vào bên trong kỷ viện, nơi đầu tiên mà hai người chứng kiến chính là đại sảnh khổng lồ cũng chính là trung tâm của đài hoa.
Ở tại đại sảnh này chia ra thành nhiều khu vực khác nhau, mỗi một khu vực lại có hàng loạt kỷ nữ đang sẳn sàng đón khách, chờ đợi khách nhân tuyển chọn.
Có khu vực của kỷ nữ nhân loại, có khu vực là kỷ nữ yêu tộc, có khu vực cao cấp hơn là kỷ nữ tu vi cao cường, thậm chí có một số kỷ nữ thuộc chủng tộc đặc biệt…
Trong đó có cả một khu vực là cái bể cá lớn bằng thủy tinh trong suốt, bên trong bể là hàng trăm mỹ nhân ngư đang bơi lội, ánh mắt câu hồn đoạt phách đảo qua các khách nhân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiển nhiên nếu lúc này Thủy Triều Tịch cũng lộ ra đuôi cá thì chẳng có ai sẽ để ý đến thân phận Nhân Ngư của nàng cả, có chăng chỉ là dung nhan của nàng vượt xa tất cả những kỷ nữ Nhân Ngư có mặt ở đây mà thôi.
Thủy Triều Tịch cũng bị tình cảnh trước mắt làm cho choáng váng, nói đến thì đây là lần đầu tiên nàng đến những chốn phong trần, ăn chơi như thế này.
Nữ nhân ở đây như một món hàng đang mời chào chính mình, liên tục sẽ có các nam nhân xem hàng, thấy ai vừa mắt, hợp giá là vẩy tay, cùng nhau kéo vào phòng trên các cánh hoa sen hành sự, nữ nhân ngư cũng chẳng ngoại lệ.
“Các nàng…” Thủy Triều Tịch há miệng muốn nói gì đó, cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài.
Có thể tu đến Thánh Hồn Đế Hậu Kỳ, nàng đương nhiên hiểu quy luật ở thế giới này.
Kẻ yếu nếu không đủ bản lĩnh để leo lên tầng lớp cao hơn, chấp nhận làm đồ chơi cho kẻ mạnh đổi lấy một cuộc sống không tranh sinh tử cũng là kết cục không tệ…
Lạc Nam cũng là âm thầm cảm khái, hắn đâu phải bậc hiền nhân để có thể thương xót cho những kỷ nữ ở nơi này, cứ mỗi ngày trôi qua…ngoài kia liền có vô số sinh linh bước trên con đường tu luyện vì tranh đoạt từng khối Nguyên Thạch mà ngã xuống, so với rất nhiều kết cục thê thảm, làm kỷ nữ đổi lấy tài nguyên tu luyện an toàn hơn rất nhiều, mỗi sinh mệnh đều có quyền quyết định cách sống của mình.
Không thể không thừa nhận Liên Tâm Kỷ Viện này kinh doanh trên thân thể nữ nhân thật sự chuyên nghiệp, ngay cả Trân Bảo Lâu mà hắn thường lui tới trước đây cũng không thể sánh bằng.
Hai người tiến đến quầy tiếp tân, hướng nữ lễ tân xinh đẹp mở miệng nói:
“Chúng tôi muốn thuê một phòng.
”
“Xin chào các quý khách, cho hỏi hai vị đã thuê được cô nương vừa ý chưa?” Nữ lễ tân lễ phép hỏi.
Bởi vì có khá nhiều người muốn đến kỷ viện vui chơi nhưng ngại bại lộ thân phận, nên việc ẩn giấu mặt mũi là chuyện bình thường, đối với việc hai vị khách trước mặt khoác áo choàng, nữ lễ tân cảm thấy đương nhiên.
“Không có, chúng tôi chỉ muốn thuê phòng mà thôi.
” Lạc Nam hồi đáp, Tu La Lệnh chỉ yêu cầu hắn thuê phòng, không yêu cầu hắn tìm kỷ nữ nha.
Nữ lễ tân sửng sốt đáp: “Nơi này là kỷ viện, không phải khách sạn, nếu hai vị chỉ muốn thuê phòng mà không gọi kỷ nữ thì mời đi tìm khách sạn.
”
“Cái này…” Lạc Nam có chút lúng túng.
Thủy Triều Tịch có chút vuốt cằm, từ trong óng tay áo lấy ra Tu La Lệnh lướt thoáng qua trước mặt nữ lễ tân.
Quả nhiên nữ lễ tân sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt nhìn về phía hai người cũng vô cùng kính cẩn, cẩn thận truyền âm:
“Thì ra là hai vị Sứ Giả giáng lâm, nô tỳ thất lễ.
”
Nói xong lập tức lấy ra một khối lệnh bài truyền tin.
Rất nhanh không gian rung động, một thân ảnh ông lão hiện thân, nhìn nữ lễ tân hừ lạnh:
“Ngươi đúng là có mắt như mù, ngay cả áo choàng của hai vị sứ giả cũng không nhận ra?”
“Nô tỳ xin lỗi, nô tỳ chưa từng tiếp đón sứ giả lần nào.
” Nữ lễ tân sắc mặt trắng bệch.
“Bỏ qua cho nàng đi, việc nhỏ mà thôi.
” Lạc Nam nhàn nhạt nói trong ánh mắt cảm kích của nữ lễ tân.
Ông lão kính cẩn chắp tay nói: “Mời hai vị sứ giả theo lão phu, đã chuẩn bị xong phòng khách quý.
”
“Tốt.
” Lạc Nam vuốt cằm, cùng Thủy Triều Tịch theo chân ông lão đến một Truyền Tống Trận.
“Lão phu tên Nham Cương, là quản sự ở Liên Tâm Kỷ Viện.
” Ông lão vừa đi vừa truyền âm giới thiệu:
“Kỷ viện này là sản nghiệp của giáo chúng ta, có nhiệm vụ cung cấp lượng thông tin khổng lồ về trong giáo.
”
Lạc Nam cùng Thủy Triều Tịch hai mặt nhìn nhau, chẳng trách Tu La Giáo có bản sự thông thiên như vậy, ở tại Kiếm Châu dựng lên một trong những kỷ viện lớn nhất để khai thác các loại thông tin tình báo.
Truyền Tống Trận hoàn tất, Lạc Nam cùng Thủy Triều Tịch được đưa đến một cung điện nằm ở đỉnh hoa cao nhất của kỷ viện, nơi không có bất kỳ căn phòng tiếp khách nào khác.
“Nơi này hoàn cảnh tuyệt đối yên tĩnh, sẽ không để bầu không khí dâm uế bên dưới làm ảnh hưởng hai vị sứ giả nghỉ ngơi.
” Nham Cương cung kính đáp.
“Nham Cương quản sự, ông cũng là Tu La Sứ Giả sao?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Nào dám, lão phu chỉ là nô bộc của Tu La Giáo.
” Nham Cương cung kính cúi đầu.
Lạc Nam cùng Thủy Triều Tịch hít sâu một hơi, rõ ràng lão già trước mặt có tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ, kết quả cũng chỉ dám xưng là nô bộc.
Điều này khiến Lạc Nam nhớ đến đám Thạch Khôi Tộc bên bờ biển, rõ ràng cũng là một đám Thánh Thể Đế chủng tộc nhưng cũng là nô bộc của Tu La Giáo.
Nội tình của Tu La Giáo rốt cuộc sâu đến mức nào?
Vô số năm trước, Cửu Yêu Chí Tôn cường thế bá đạo không gì cản nổi vẫn không thể xâm phạm Tu La Giáo, bị Tu La Giáo Chủ cùng các Thần Thú Cường Giả tiêu diệt.
Hiện tại đã trải qua vô số năm, gốc cây non được Cửu Yêu Chí Tôn bồi dưỡng là Bồ Ma Thụ cũng đã