“Hừ, lần này các vị đừng làm bổn thiếu thất vọng như hai tên vô dụng kia.
”
Tại một phòng khách sạn xa hoa bậc nhất phụ cận phía bắc Kiếm Châu, một tên thanh niên diện mục tuấn lãng, thân khoác kim sắc hoàng bào, đầu đội kim quang chói lọi, khí chất cao quý sắc mặt lạnh lùng lên tiếng.
Ở phía đối diện hắn, ba tên nam tử có hình dạng giống y như đúc đang đứng chắp tay, khí thế nội liễm đến cực hạn nhìn không ra sâu cạn.
Tên thanh niên quyền quý hiển nhiên chính là thiếu chủ của Vạn Linh Tộc – Vạn Ứng Khang, kẻ thù không đội trời chung với Lạc Nam dù cả hai người chưa từng trực tiếp chạm mặt nhau lần nào.
Mà ba nam tử đứng ở phía đối diện với hắn chính là ba vị Trưởng Lão của Vạn Linh Tộc, phân biệt là Thập Trưởng Lão, Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão.
Ba người sở dĩ có diện mạo giống nhau y như đúc cũng không phải do là huynh đệ sinh ba, mà có nguyên nhân đặc biệt khác.
“Thiếu chủ an tâm đi, hai tên Hộ Pháp lần trước tuy cũng là Thánh Đế Viên Mãn nhưng thực lực của bọn chúng không thể sánh bằng ba người chúng ta được.
” Thập Trưởng Lão tên gọi Vạn Dương trầm giọng nói:
“Đích thân ba người lão phu xuất thủ, chỉ cần không đụng mặt Chí Tôn chính là vô địch!”
“Lão Thập nói rất đúng.
” Cửu Trưởng Lão là Vạn Vật cũng tự tin cười: “Cao tầng Vạn Linh Tộc cực kỳ ủng hộ việc thông gia với Thất Thập Tông, vậy nên lần này tộc trưởng mới cử ba lão già chúng ta xuất động, đây là lần hiếm hoi một hậu bối của Vạn Linh Tộc được cả ba vị trưởng lão hộ tống.
”
Bát Trưởng Lão Vạn Căn nói ít ý nhiều:
“Đại sự thành vậy.
”
Chứng kiến sự tự tin mãnh liệt của ba vị trưởng lão, Vạn Ứng Khang hài lòng gật gật đầu.
Có một điều mà ít ai biết ở Vạn Linh Tộc, đó là sự xếp hạng địa vị của từng người không hề dựa vào tu vi cao hay thấp, mà là dựa vào số lượng Linh Hồn đã tạo ra được, Linh Hồn càng nhiều đồng nghĩa với thực lực càng mạnh và đương nhiên thân phận sẽ càng cao cấp.
Hai lão già hộ đạo lần trước đi theo Vạn Ứng Khang bị Ninh Vô Song càn quét chỉ ngưng tụ được một trăm đạo Linh Hồn, vậy nên dù cả hai bọn chúng là Thánh Đế Viên Mãn thì cũng chỉ đảm nhiệm chức vụ Hộ Pháp bên trong Vạn Linh Tộc mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi tổn thất gần sạch sẽ Linh Hồn, ngay cả chức vụ Hộ Pháp của bọn hắn cũng đã có người thay thế, đang bế quan cố gắng khôi phục trạng thái toàn thịnh, cũng không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào.
Còn lần này, hộ tống Vạn Ứng Khang là ba vị Trưởng Lão, số lượng Linh Hồn nhiều gấp Hộ Pháp gấp mấy lần, dưới Chí Tôn hầu như chính là tồn tại khó có đối thủ.
Mà trong lúc đám người bàn chuyện đại sự, từ bên trong bóng tối có vài chục luồng Linh Hồn như u linh từ xa tiếp cận, chậm rãi hiện ra bên trong phòng, sau đó dung nhập trở về cơ thể của Vạn Dương.
“Lão thập, tin tức thế nào rồi?” Vạn Vật nhếch miệng hỏi.
Vạn Linh Tộc có nhiều Linh Hồn, đương nhiên bọn hắn cũng có thể xuất hồn rời khỏi thể xác để làm nhiều mục đích khác nhau.
Trước đó Vạn Dương đã xuất ra vài chục Linh Hồn đi dò thám một số tin tức liên quan đến người cướp đoạt Thiên Địa Kiếm Thủy từ tay Thất Thập Tông.
“Dựa vào thông tin tìm hiểu được, nhóm người đã đoạt mất Thiên Địa Kiếm Thủy ở Kiếm Đan Sơn Trang có một nam, ba nữ.
” Vạn Dương căn cứ vào thông tin mà đám linh hồn mang về, ngưng trọng nói:
“Trong đó ba nữ nhân phân biệt là bà chủ của Liên Tâm Kỹ Viện Tử Toàn Cơ, một người là Nhân Ngư Nữ Hoàng, một người là nữ nhân bí ẩn chưa rõ lai lịch.
”
“Điều đáng nói nhất, người nam nhân lại là kẻ mà Thiếu Chủ truy tìm đã lâu, Thiếu Chủ của Lạc Gia – Lạc Nam.
”
Vạn Ứng Khang tròng mắt co rụt lại, đáy mắt lóe lên thần sắc nguy hiểm: “Ngươi vừa nói cái gì?”
“Dựa vào bức họa mà chúng ta thu được từ Càn Quân Đế Quốc, tên nam nhân kia quả thật là Lạc Nam, hắn cũng không hề che giấu dung mạo.
”
“Hừ, quả nhiên kẻ đó còn sống, không dễ dàng mất tích như vậy.
” Vạn Ứng Khang nở nụ cười khát máu.
Vạn Dương tiếp tục mở miệng: “Thời điểm Thất Lung Thánh Đế và nhóm người Lạc Nam xung đột tại Kiếm Đan Sơn Trang có không ít tu sĩ vô tình chứng kiến, theo như lời của bọn hắn, Kiếm Đan Sơn Trang đã có giao kèo với Lạc Nam từ trước về Thiên Địa Kiếm Thủy, vì vậy mới kiên quyết từ chối Thất Thập Tông để đem Vĩnh Hằng Thủy này giao cho hắn.
”
Đám người nghe vậy ánh mắt híp lại, Vạn Ứng Khang sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo:
“Xem ra Văn Lang chính là Lạc Nam, trước đó đại trưởng lão của Kiếm Đan Sơn Trang là Nhàn Văn Đạo Sĩ từng vì Văn Lang ra mặt mà chặn đánh Càn Quân Thánh Đế, rõ ràng bọn hắn đã sớm cấu kết với nhau, thân phận con rể Lạc Gia Văn Lang chỉ là giả, kẻ này vẫn luôn nhảy nhót lâu như vậy.
”
Ba vị trưởng lão nghi hoặc nhìn nhau hỏi: “Nếu đúng thật như vậy, tại sao Lạc Nam lại muốn cướp Vĩnh Hằng Thuộc Tính khỏi tay Thập Thất Tông, rõ ràng hắn và Lôi Giai Nghi có hôn ước mà? Sao lại đứng ở phía đối nghịch với nàng như vậy?”
“Haha…” Vạn Ứng Khang nở nụ cười hài hước:
“Các vị quên rằng hôn ước giữa Lạc Nam và nàng đã sớm bị giải trừ rồi sao? hơn nữa còn là do Lôi Gia đích thân đến nhà từ hôn.
”
“Đối với một nam nhân mà nói, bị từ hôn chính là chuyện sỉ nhục nhất thế gian này, nếu đổi lại là ta cũng sẽ tràn ngập hận ý, mong muốn làm mọi giá để kẻ dám từ hôn với ta cảm thấy hối hận.
”
“Thất Thập Tông ép buộc Lôi Gia từ hôn, Lạc Nam có thể vì vậy đã trở nên căm hận Thất Thập Tông, thậm chí là hận luôn Lôi Giai Nghi, muốn tranh cướp Vĩnh Hằng Thuộc Tính để trả thù.
”
“Thiếu chủ nói rất có lý.
” Ba vị trưởng lão cảm thấy không sai, nếu bọn hắn bị từ hôn chắc chắn cũng sẽ cực kỳ phẫn nộ.
“Nhưng mặc kệ quan hệ của Lạc Nam và Lôi Giai Nghi hiện tại có như thế nào, ta chắc chắn cũng sẽ loại bỏ hắn.
” Sắc mặt Vạn Ứng Khang tràn ngập ham muốn chiếm hữu, sát cơ đằng đằng nói:
“Ta không cho phép một nam nhân từng là vị hôn phu của nàng tồn tại trên cõi đời này.
”
“Huống hồ nếu như làm thịt được Lạc Nam, cướp lại Thiên Địa Kiếm Thủy…tin rằng Thất Thập Tông sẽ càng tán thưởng bổn thiếu chủ.
”
Bát Trưởng Lão Vạn Căn cũng là tán thành gật đầu, điềm nhiên hỏi:
“Nếu biết Lạc Nam và bà chủ của Liên Tâm Kỹ Viện có đi lại, sao chúng ta không trực tiếp diệt cái kỹ viện này?”
“Việc này tạm thời không vội, đừng nên xem thường một tên từ nhỏ đã mang danh phế vật nhưng lại ẩn giấu thiên phú kinh người như Lạc Nam.
” Vạn Ứng Khang ánh mắt lấp lóe:
“Chờ chúng ta cùng đám người Thất Lung Thánh Đế liên thủ, giết vào Liên Tâm Kỹ Viện chẳng phải phần thắng sẽ cao hơn sao?”
“Trước hết cần điều tra rõ ràng về chiến lực của ba nữ nhân đi cùng với hắn, ta nghĩ lai lịch các nàng không đơn giản.
”
Mặc dù Vạn Ứng Khang đã từng xung đột với Dạ Thanh Thu ở Vĩnh Dạ Thung Lũng, nhưng khi đó Dạ Thanh Thu vẫn luôn trang bị mặt nạ và áo choàng, vậy nên hiện tại khi nàng lộ dung mạo thật đi cùng với Lạc Nam, Vạn Ứng Khang lại không hề nhận ra được nàng là Thánh Nữ của Tu La Giáo từng khiến hắn phải kiêng kỵ rút lui.
Thậm chí sau khi đã điều tra về nội tình của Ninh Vô Song, biết được mẫu thân của Lạc Nam chỉ là một tội đồ bị bắt về giam cầm ở Tu La Giáo, Vạn Ứng Khang liền chẳng hề kiêng kỵ chút nào.
Mẫu thân bị trừng phạt, phụ thân đã chết, Lạc Nam hiện tại chỉ là thằng con hoang bị Tu La Giáo ruồng bỏ mà thôi, thân phận làm sao sánh bằng Vạn Linh Tộc Thiếu Chủ cao cao tại thượng như hắn?
Chờ liên hợp với Thất Thập Tông, giết Lạc Nam chẳng phải dễ dàng như giết một con kiến?
“Xuất phát