“Sao lại là ngươi?”
Triệu Lăng Tà ngây ngẩn cả người.
Căn cứ theo vị máu còn sót lại trong không gian, hắn dẳm khẳng định Tần Lộng Ngọc sau một phen bỏ trốn đã chạy vào hang động này, vì sao khi tìm đến lại là Lạc Nam?
“Thì ra là Triệu Kiếm Tử, hạnh ngộ đã lâu nay mới có cơ hội diện kiến!” Lạc Nam một mặt sùng bái nói:
“Triệu công tử cho tại hạ xin chữ ký với!”
Triệu Lăng Tà hơi nhíu chân mày, không thèm để ý đến lời điên khùng của đối phương, quét thần thức vào trong hang động.
Các giọt máu và khí tức của Tần Lộng Ngọc vừa rồi đã bị Lạc Nam dùng Bất Diệt Viêm thiêu đốt sạch sẽ, không còn sót lại chút nào, chỉ sót lại vết cháy.
“Ngươi đốt lửa trong động làm gì?” Triệu Lăng Tà híp lại đôi mắt.
“Nướng thịt nha.
” Lạc Nam lấy ra một khối thịt rồng bỏ vào trong miệng nhai nhóp nhép.
Triệu Lăng Tà nở nụ cười lạnh lẽo: “Tần Lộng Ngọc đang ở đâu?”
Tần Lộng Ngọc chính là mục tiêu số một của hắn bên trong Kiếm Mộ này, hắn thà chậm trễ thời gian truy bắt Tần Lộng Ngọc cũng không chịu tìm kiếm truyền thừa, làm sao sẽ vì vài ba câu nói của Lạc Nam mà chấp nhận bỏ qua?
Hơn nữa hang động này rõ ràng cũng không phải nơi lưu truyền thừa của cường giả, một kẻ trốn vào trong động nướng thịt nghe qua đã cảm thấy có vấn đề.
“Tần Lộng Ngọc? ý công tử là vị Nam Thiên Hộ Pháp kia?” Lạc Nam kinh ngạc hỏi: “Tại hạ cũng rất muốn xin chữ ký của nàng, nàng đang ở đâu?”
“Hừ, nói nhảm với tiểu tử này làm gì, trực tiếp giải quyết hắn.
” Động Thiên Kiếm phẫn nộ lên tiếng:
“Để xem hắn còn dám bao che cho ả ta.
”
“Lão già kiếm khốn kiếp, ta và các ngươi không thù không oán.
” Lạc Nam căm tức hướng Động Thiên Kiếm quát lạnh:
“Đừng ỷ mình là Chí Bảo mà muốn nói cái gì thì nói.
”
“Đã sớm cảm thấy ngươi có ý tứ, không ngờ ngươi lại vượt ngoài ý muốn của ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
” Triệu Lăng Tà híp mắt lại, nở nụ cười gằn:
“Ở trước mặt Độc Tôn Kiếm Thể của ta nhưng ngươi có thể nói chuyện tự nhiên, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.
”
“Ây nha…” Lạc Nam đột nhiên sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, hai chân lắc lư như sắp ngã quỵ xuống, đầy sợ hãi nói:
“Độc Tôn Kiếm Thể, áp bức thật sự quá mạnh, tại hạ sắp không trụ nổi nữa rồi, xin công tử hãy thu hồi uy thế kinh khủng đi!”
Triệu Lăng Tà sắc mặt tối sầm, ngươi đóng kịch cho ai coi?
Đã xác định được Lạc Nam chắc chắn có vấn đề, Động Thiên Kiếm trên tay đã rung lắc dữ dội, một kiếm thô bạo và nặng nề bổ thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Tròng mắt Lạc Nam co rút lại, chỉ cảm thấy Kiếm Thế khủng khiếp của đối phương như thái sơn áp đỉnh phong tỏa bốn phía, dồn nén cả không gian, âm ba chấn động như sóng thần phẫn nộ, uy thế không gì cản nổi.
Mặc dù đã biết đối phương rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức độ này.
Có thể nói Triệu Lăng Tà là Thánh Hoàng mạnh nhất mà Lạc Nam từng tiếp xúc, chẳng trách có thể bức Tần Lộng Ngọc đến bước đường cùng như vậy.
Đó là may mắn Lạc Nam có Cấm Kỵ hộ thân, cái gọi là uy áp của Độc Tôn Kiếm Thể giống như cái rắm đối với hắn, đổi lại là người khác thì còn phải gánh chịu áp lực đến mức nào?
Cũng may đã sớm đề phòng mở ra Dò Thám Tương Lai, khi một kiếm của Triệu Lăng Tà đánh ra cũng là lúc Lạc Nam toàn diện bạo phát.
Hóa Vũ Bá Thần Thể kích hoạt, 80 cái hành tinh điên cuồng xoay tròn, lực lượng phô thiên cái địa.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay, diễm lệ và nguy hiểm.
Bá Vực, Kích Thế, Sát Thế cùng Chiến Thế bùng nổ dữ dội.
Oanh Thiên Tổ Phù gầm thét, tầng tầng lớp lớp sóng xung kích thịnh nộ.
Xích Tà Kích xuất hiện, khả năng thôn phệ mãnh liệt điều động, Bá Lực vờn quanh, đạt trạng thái hùng mạnh nhất.
“Diệt Thế Kích Pháp thức cuối cùng – Xích Tà Diệt Thế!”
Vô tận bá đạo, toàn thân Lạc Nam dồn lực vào cánh tay, tất cả sức mạnh tập hợp đâm ra một kích kinh khủng.
“Làm sao có thể?”
Chứng kiến uy thế mà một tên Đại Thánh có thể triển khai trong nháy mắt, Triệu Lăng Tà và cả Động Thiên Kiếm đều khó tin gầm lên.
Triệu Lăng Tà vừa rồi chỉ tùy tiện đánh ra một kiếm, còn Lạc Nam lại gần như dồn hết sức mạnh vào một kích.
KENG!
Động Thiên Kiếm cùng Xích Tà Kích hung hăng va đập.
OÀNH!
Hang động nổ tung, ngàn dặm xung quanh hóa thành bình địa…
Triệu Lăng Tà chỉ cảm thấy từ Động Thiên Kiếm truyền về một cổ sức mạnh mang tính hủy diệt khiến đôi tay của hắn gần như mất đi cảm giác, run lên lẩy bẩy xém chút buông cả kiếm, thân thể mãnh liệt lùi lại giữa không gian, khóe môi rỉ máu.
Ở phía đối diện Lạc Nam cũng không khá khẩm hơn, xương cốt kêu lên răng rắc, toàn thân tê dại.
“Khó mà đánh vào lúc này!” Trong đầu Lạc Nam xẹt qua các mạch suy nghĩ.
Triệu Lăng Tà cao hơn về mặt tu vi, Đại Thánh, Thánh Tướng, Thánh Vương, Thánh Tôn, Thánh Hoàng…chênh lệch đến tận năm đại cảnh giới, Bỉ Ngạn Hoa và 80 cái hành tinh cũng không thể rút ngắn khoảng cách xa như vậy.
Số lượng Kiếm Vực lên đến 300, vượt qua các loại Vực của Lạc Nam cộng lại.
Lạc Hồng Kiếm và Lạc Thần Cung đang bế quan hấp thụ Thao Thiết Ma Kiếm, không thể xuất chiến.
Oanh Thiên Tổ Phù gặp phải Chí Bảo Động Thiên Kiếm, đôi bên đều tạo ra âm ba chấn động, nhưng tu vi Lạc Nam thấp, vì vậy Oanh Thiên Tổ Phù thua thiệt hơn.
Cách chiến thắng đơn giản nhất là dùng Cổ Ngữ Đoạt cướp mất Động Thiên Kiếm của Triệu Lăng Tà, như vậy sẽ giảm một nửa sức mạnh của bản thân hắn.
Nhưng có trời mới biết Triệu Lăng Tà có mang theo người hộ đạo khủng bố nào bên người hay không, Tử Toàn Cơ chưa chắc có thể đánh lại.
Mà một khi Cổ Ngữ bị lộ, trên trời dưới đất…vô số cường giả sẽ truy lùng bản thân mình.
“Thiên Cơ Lâu, cung cấp cho ta các con ác chủ bài của Triệu Lăng Tà.
” Lạc Nam hướng trong lòng đề nghị.
Rất nhanh, năm vạn Điểm Danh Vọng bị tiêu hao, cuồn cuộn tin tức tiến vào trong đầu Lạc Nam.
Sắc mặt hắn nhanh chóng thay đổi, trong lòng thầm chửi má nó.
Triệu Lăng Tà đúng là nhân vật có địa vị kinh khủng tại Kiếm Trũng sau khi được thanh kiếm của tổ tiên nhận làm chủ nhân.
Phụ thân của hắn là Kiếm Trũng Chi Chủ đã tạo ra phân thân có một nửa thực lực của bản thể nhằm đích thân hộ đạo cho hắn, hiện tại đang ở bên trong Pháp Bảo Không Gian.
Điều này đồng nghĩa nếu Lạc Nam có đủ thực lực đánh thắng Triệu Lăng Tà, thì tôn phân thân có một nửa thực lực của Chí Tôn cũng sẽ xuất thủ.
Còn đánh cái rắm, Tử Toàn Cơ chỉ là Thánh Đế Viên Mãn, làm sao chống nổi Bán Chí Tôn?
“Ngươi thật sự khiến ta phải giật mình.
” Triệu Lăng Tà ở phía đối diện nặng nề hừ một tiếng:
“Không ngờ nhân vật nguy hiểm nhất trong Kiếm Mộ lần này chính là ngươi, chẳng trách có thể được Nam Thiên Chí Tôn chỉ định trở thành nhân tuyển của vị trí Hộ Pháp, ánh mắt của Chí Tôn quả nhiên vẫn luôn sáng như đuốc.
”
Động Thiên Kiếm một lần nữa nhấc lên, Triệu Lăng Tà lấy ra một viên Đế Đan nuốt vào chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
Quá trình chiến đấu với Tần Lộng Ngọc khiến hắn tiêu hao rất nhiều, cần phải bổ sung lại để đối phó yêu nghiệt như Lạc Nam.
Trước đó hắn đã sớm chú ý đến Lạc Nam khi còn ở bên ngoài mộ địa, bởi vì Động Thiên Kiếm truyền âm báo rằng nữ nhân dùng đao đi cùng với đối phương là một Thánh Đế Viên Mãn.
Triệu Lăng Tà khi đó chỉ cho rằng Lạc Nam là thiên tài hàng đầu của đại thế lực nào đó đến Kiếm Châu rèn luyện mà thôi, nhân vật đáng gờm phải là nữ nhân dùng đao kia.
Không ngờ hiện tại phát hiện Lạc Nam cũng là tồn tại yêu nghiệt.
Lạc Nam cũng nâng lên Xích Tà Kích, nở nụ cười khát máu muốn ứng chiến, trong lòng lại âm thầm gầm lên:
“Hệ Thống, tiếp nhận phần thưởng, chỉ định dẫn đến truyền thừa của Kiếm Tu mạnh nhất bên trong Kiếm Mộ cho ta!”
Vừa rồi hắn cứu viện Tần Lộng Ngọc đã hoàn thành nhiệm vụ Hộ Pháp Lâm Nguy, nhận được một lần chỉ định truyền thừa bên trong Kiếm Mộ, vì vậy Lạc Nam đã lập tức sử dụng.
“KENG, tiếp nhận phần thưởng thành công, truyền thừa mở ra!”
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt khó hiểu của Triệu Lăng Tà, không gian trước mặt Lạc Nam đột ngột nứt ra, xuất hiện một cánh cửa.
Không hề do dự, Lạc Nam hướng cảnh cửa không gian nhảy vào.
“Khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu?” Triệu