“Bá Vực – Đa Hệ Chi Không!”
HỪNG HỰC…
BÙM!
Như một vụ nổ bom nguyên tử từ cơ thể Lạc Nam, trước sự chứng kiến của toàn trường, phô thiên cái địa các loại thuộc tính bùng phát.
Hỏa Diễm, Lôi Đình, Cuồng Phong, Đại Địa, Sâm Lâm, Kim Sát, Hàn Băng, Quang Minh, Bóng Tối, Huyết Hải, Kịch Độc, Thời Gian, Không Gian…
Không thiếu thứ gì, hàng loạt Thiên Địa Dị Vật, Vĩnh Hằng Thuộc Tính như rơi vào trạng thái cuồng bạo, tạo nên các loại thiên tai tàn phá trong một phạm vi nhất định.
Khi tất cả thuộc tính đều là Thánh Tướng Lực, ngay cả Đa Hệ Chi Không cũng là Thánh Tướng Lực thì sức mạnh của Bá Vực đã đạt đến một tầm cao mới.
Bá Vực vẫn luôn khủng bố như thế, nó không thể gia tăng số tầng như các loại vực khác, nhưng nó sẽ mạnh lên theo đẳng cấp của các loại thuộc tính từ Bá Đỉnh, không bao giờ suy yếu.
Khi Bá Vực kết hợp với ba loại Thế sẳn có, một phương càn khôn bất khả xâm phạm, tàn phá tất cả đã hình thành xung quanh Lạc Nam.
Trong sát khí đầy trời có thiên tai, trong chiến ý trùng thiên có thiên tai, trong muôn trùng kiếm khí cũng có thiên tai được tạo ra từ Bá Vực.
RỐNG!
Cục diện thay đổi.
Tưởng chừng Lạc Nam dù đã dốc nhiều thủ đoạn cũng không thể làm gì được Độc Tôn Kiếm Thế của Triệu Lăng Tà…thì lúc này đây, hắn lại một lần nữa cho tất cả thấy được sự khác biệt.
RĂNG RẮC…
400 tầng Kiếm Vực bắt đầu có dầu hiệu run rẩy, thanh âm rạn nứt ngày một lớn lên.
Trước sức ép cực đại đến từ Bá Vực, Sát Thế, Chiến Thế và Kiếm Thế của Lạc Nam, Kiếm Thế của Triệu Lăng Tà dần dần bị nghiền ép.
Kiếm Thế của Triệu Lăng Tà không ngừng thu nhỏ, rút ngắn lại, còn vùng càn khôn của Lạc Nam lại liên tục bành trướng, nghiền ép đầy thô bạo.
“Trẫm không tin!” Triệu Lăng Tà phẫn nộ thét dài, vận dụng Độc Tôn Kiếm Thể đến cực hạn, cố gắng kết nối, duy trì 400 tầng Kiếm Vực cật lực.
Nhưng mặc kệ hắn nỗ lực như thế nào, Kiếm Thế của hắn cũng không thể chống nổi trước vùng càn khôn của đối phương, bị phá diệt là sớm hay muộn.
Toàn trường tĩnh lặng đến đáng sợ…
Bất kể là các Kiếm Tu thông thường cho đến tầng lớp thiên tài, Thiếu Chủ, Thánh Nữ của các Thế Lực hay cả những người hộ đạo hùng mạnh của bọn họ đều đang trầm mặc…
Hiện trường lúc này chỉ lại còn tiếng Kiếm Thế của Triệu Lăng Tà dần dần rạn vỡ.
Không ai nghĩ đến mọi thứ sẽ diễn ra theo cách như vậy.
Triệu Lăng Tà từ khi ra đời vẫn luôn tập trung vào rèn luyện Kiếm Vực, vì vậy mà bỏ qua cả việc tu luyện các loại khác như Sát Vực và Chiến Vực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi hắn tự tin cho rằng với Độc Tôn Kiếm Thể của mình, chỉ cần có Kiếm Vực thật cường đại kết hợp, liền sẽ thành công nghiền nát tất cả, bất chấp việc đối thủ tinh thông nhiều loại Vực hơn.
Thật ra suy nghĩ của Triệu Lăng Tà cực kỳ hợp lý.
Người khác không có ưu thế về thể chất nên mới cố gắng rèn luyện nhiều loại Vực, còn hắn thân mang Độc Tôn Kiếm Thể, đây là loại thể chất có thể tăng cường sức mạnh của Kiếm Vực, Kiếm Thế…ưu tiên cho nó là lẽ hiển nhiên.
Thành quả đạt được là Triệu Lăng Tà có thể điều động Độc Tôn Kiếm Thế với tận 400 tầng Kiếm Vực, điều mà không ít Kiếm Tu đẳng cấp Thánh Đế cũng không thể làm được.
Đáng tiếc, hắn gặp phải Lạc Nam…
Kẻ chẳng những tinh thông nhiều loại Vực, mà còn có khả năng vận dụng số lượng lớn Thiên Địa Dị Vật, Vĩnh Hằng Thuộc Tính để tăng cường sức mạnh.
“Hiện tại lão phu rốt cuộc hiểu vì sao hắn cùng Thất Thập Tông kết thù, phát sinh xung đột.
” Đường Liệt Không thở dài, ánh mắt nhìn lấy Lạc Nam đầy cảm thán:
“Sợ rằng hắn cũng tu một môn Chí Tôn Công Pháp không thua gì Thất Thập Chân Công của Thất Thập Tông, cho phép hắn thu phục nhiều loại Thiên Địa Dị Vật và Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
”
“Không sai…” Khai Thế Quân vuốt cằm tán thành:
“Thất Thập Tông và hắn xung đột, nguyên nhân đa phần là vì cạnh tranh các loại thuộc tính.
”
“Khó cho Triệu Lăng Tà rồi.
” Huyết Thương Thiên trầm giọng nói: “Đối thủ của hắn lần này cũng là một yêu nghiệt, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu lão luyện vô cùng, ta chưa từng thấy người nào vận dụng nhiều loại thuộc tính một cách thành thục như vậy.
”
“Triệu Lăng Tà vẫn còn bài chưa lật, chưa thể kết luận.
” Hồn Sát Chí Tôn ánh mắt lấp lóe.
Trong lúc các vị Chí Tôn đàm luận, Triệu Lăng Tà đã liếm liếm mép môi, ánh mắt trở nên lăng lệ nhìn lấy đối thủ, âm thanh trầm thấp:
“Không thể không nói các loại Thế của ngươi rất mạnh, nhưng chỉ cần bổn thiếu tiêu diệt ngươi trước khi Độc Tôn Kiếm Thế của trẫm tiêu tán, mọi thứ liền có thể giải quyết.
”
“Nếu ngươi tự tin mình có thể làm được.
” Lạc Nam cười nhạt.
“Lăng Tà công tử cố lên!” Một đám thiếu nữ lo lắng lớn tiếng cổ vũ, không muốn tình nhân trong mộng của mình thất bại trước một Thánh Tướng.
“Hừ, im miệng!” Dạ Thanh Thu sắc mặt phát lạnh, uy thế tiệm cận Chí Tôn quét ngang.
Âm thanh cổ vũ im bặt mà dừng, một đám thiếu nữ bị dọa đến hai chân mềm nhũn, rụt cổ lại không còn dám mở miệng.
Tử Toàn Cơ và Tần Lộng Ngọc xém chút bật cười, Dạ Thanh Thu nhìn lãnh ngạo lạnh lùng cũng biết vì nam nhân của mình trợ uy nha.
Triệu Lăng Tà ngửa đầu gầm thét:
“Động Thiên Kiếm – giải phong!”
ONG ONG ONG ONG…ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từ trên thân kiếm, một luồng sức mạnh khủng bố tuyệt luân, vượt xa trước đó bất chợt bùng nổ.
Chí Bảo chi uy vang khắp đất trời.
Ánh mắt toàn trường ngưng tụ, xém chút quên mất lai lịch của Động Thiên Kiếm.
Nó nhận Triệu Lăng Tà làm chủ khi vừa mới sinh ra, vậy nên vẫn luôn tự động phong ấn đẳng cấp để Triệu Lăng Tà có thể từng bước sử dụng, không bị rút sạch lực lượng.
Trước đó khi giao đấu, Động Thiên Kiếm vẫn còn phong ấn ở sức mạnh Cửu Tinh Thánh Bảo.
Nhưng giờ đây, nó đã giải phong, đem sức mạnh của một kiện Chí Bảo phóng thích toàn diện.
“Động Thiên Kiếm Pháp – Không Gian Bạo Động!”
Triệu Lăng Tà ngửa đầu cười dài, chấp chưởng Chí Bảo một kiếm hướng về phía Lạc Nam thô bạo quét ra.
OÀNH OÀNH.
Sức mạnh của Chí Bảo khiến không gian sụp đổ, một luồng kiếm khí xung kích như bão tố nghiền ép trực diện.
Lạc Nam không dám xem thường, Chí Bảo chưa bao giờ là yếu kém.
Bá Lực cuồn cuộn bao phủ thân kiếm Lạc Hồng, một thức Sáng Thế - Lập Tinh trảm ra, gia cố sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù, 80 hành tinh và Bỉ Ngạn Hoa đang nở rộ.
KENG!
Thế công va đập chính diện, sắc mặt Lạc Nam hơi biến, chỉ cảm thấy hai tay tê dại, cơ thể bị phản chấn nặng nề liên tục lùi bước, xương cốt kêu lên răng rắc như muốn rạn vỡ, một tia máu tươi từ miệng tràn ra.
Chí Bảo, thật sự quá khủng bố.
Tình cảnh này liền khiến không ít người thở phào một hơi, xem ra Lạc Nam dù yêu nghiệt đến mấy cũng khó mà rút ngắn khoảng cách chênh lệch với Triệu Lăng Tà.
Sức mạnh của Chí Bảo là ranh giới trời và đất so với Cửu Tinh Thánh Bảo, ngay cả Binh Nhân Tộc cũng khó lòng bù đắp.
“Hahaha, chết cho trẫm con kiến hôi!”
Triệu Lăng Tà nở nụ cười phách lối, hai tay bạo khởi gân xanh, toàn lực ôm lấy Động Thiên Kiếm oanh kích liên tục.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Sức mạnh của Chí Tôn đủ khiến không gian băng liệt thật sự, đủ khiến Lạc Nam trọng thương hoặc tử vong nếu cứ tiếp tục như vậy.
“Mau giúp hắn!” Tần Lộng Ngọc khẩn trương siết chặt nắm tay.
Dạ Thanh Thu liếc xéo nàng, nữ nhân này chưa biết tên nam nhân kia chỉ mới làm nóng người à?
Quả nhiên không để tất cả đợi lâu, Lạc Nam liền nở một nụ cười lãnh khốc.
Trong ánh mắt không tưởng của đám đông, hắn bất chợt lao lên, dùng thân mình nghênh đón một đòn của Động Thiên Kiếm.
“Huyết Chiến Cuồng Quyết!”
Máu tươi vừa mới sục sôi cũng là lúc một luồng Động Thiên Kiếm Khí nện thẳng lên cơ thể.
PHỐC!
Lạc Nam lại phun máu tươi, cơ thể như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
“Kẻ này điên à?” Một đám người trong lòng mắng to, cho rằng Lạc Nam tự sát.
Chỉ có ánh mắt các vị Chí Tôn là mãnh liệt co lại, bọn hắn đã nhanh chóng phát hiện sự khác thường.
Không sai, khi nghênh đón một đòn toàn lực của Triệu Lăng Tà, dù cả người Lạc Nam đẫm máu, nhưng hơi thở và khí tức của hắn lại chẳng có chút suy yếu nào.
Trái lại đang điên cuồng đề thăng.
Thánh Tướng Sơ Kỳ, Thánh Tướng Trung