“Thanh Thu tiểu thư đang chờ công tử bên trong…”
Đến một gian phòng, nữ đồ đệ của Tử Toàn Cơ làm động tác mời nói.
Lạc Nam gật gật đầu, nữ đồ đệ của Tử Toàn Cơ còn chưa đủ tư cách để biết bọn hắn thật ra là người của Tu La Giáo, vì vậy vẫn luôn cho rằng hắn và Dạ Thanh Thu là khách quý của sư phụ mình, gọi hai người là công tử và tiểu thư.
“Thanh Thu, ta đã đến.
” Lạc Nam hướng cửa phòng nhẹ gõ.
“Ực, vào đi!” Bên trong truyền ra một tấc nấc cụt có phần say khướt của nàng.
Lạc Nam khóe miệng co giật, có chuyện quan trọng gì mà nàng say xỉn thế?
Đẩy nhẹ cửa ra, hắn lách mình tiến vào.
PHỐC!
Tình cảnh bên trong xém chút khiến lỗ mũi Lạc Nam phun máu.
Ở giữa căn phòng lớn, một suối nước nóng bóc làn khói trắng nghi ngút, hơi nóng ấm áp bao phủ cả căn bóng, một tình cảnh kiều diễm đủ hút hồn bất cứ nam nhân nào pha lẫn chút quen thuộc tái hiện trong tâm trí Lạc Nam.
Vẫn là ở dưới làn suối trong veo, vẫn là loáng thoáng bóng dáng của một thân ảnh trần truồng với đôi chân dài miên mang không chút tỳ vết trên da thịt, tấm lưng trơn trượt mê hoặc cùng vòng eo con kiến tạo ra đường cong ma quỷ xuống tới bờ mông căng tròn, bóng bẩy.
Cảm nhận được nam nhân tiến vào, giai nhân quay người đối mặt…
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này, hô hấp của Lạc Nam nhất thời dồn dập lên, một chút lửa nóng bị Tiểu Tiểu nhen nhóm trước đó càng như sắp bùng cháy.
Khuôn mặt trái xoan trắng như trăng rằm, tóc dài đen tuyền thướt tha lã lướt vì hơi nước mà dính vào da thịt, ngũ quan vốn lãnh diễm tuyệt luân lúc này lại vì men say mà càng trở nên kiều diễm ướt át, sóng mắt mị mị ngập nước, mũi quỳnh thở ra hơi ấm, môi đỏ oánh nhuận hé mở, gò má đỏ hồng…dụ nhân không nói nên lời.
Nhìn xuống bên dưới chính là một đôi song phong đầy đặn ép sát vào nhau, tròn trịa vểnh lên cao vút, hai hạt nhũ hoa anh đào kiêu ngạo chỉ bằng đầu ngón tay lại tô điểm cho cảnh sắc càng thêm hoàn mỹ.
Chiếc rốn xinh xắn có khảm một viên hắc châu thần bí, nằm dưới bụng nhỏ là thẳm cỏ thơm đen tuyền hình tam giác, không rậm cũng chẳng quá thưa, đủ khiến nơi thần thánh tư mật nhất bị che đậy khiến lòng dạ người đối diện cồn cào, hận được tìm tòi và khám phá.
Lạc Nam nhìn không thể rời mắt, cổ họng vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
“Thế nào? Nhìn đủ chưa?” Dạ Thanh Thu vươn ra đầu lưỡi liếm nhẹ khóe môi, ánh mắt đầy khiêu khích nhìn hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chưa đủ…” Lạc Nam thành thật nói: “Nhìn cả đời cũng không đủ.
”
“Có dám đến gần ngắm cho rõ hơn?” Nàng buông lơi hỏi, một bàn tay phủ lên bầu sữa, một tay khác hướng về phía hắn vẩy vẩy.
“Cái này…” Lạc Nam nhất thời do dự, không hiểu nữ nhân này rốt cuộc có ý đồ gì, chẳng may vừa mới tiến đến nàng lại vung ra Hắc Nguyệt Đao chém vào giữa chân hắn, hắn liền khóc không ra nước mắt.
“Nhát như chuột.
” Dạ Thanh Thu bĩu lộ xem thường, nâng lên một bầu rượu ngửa đầu uống vào, từng giọt rơi vãi từ môi nàng xuống cổ, nhìn hắn nhếch mép:
“Có sắc tâm không có sắc đảm, ở Tửu Sơn ngươi nhìn trộm ta, hôm nay được cho phép lại không dám…”
“Nhìn trộm khi nào? Là nàng cố tình tắm rửa ở đó để câu dẫn ta.
” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa:
“Nàng biết ta sắp lên núi mà còn trần truồng tắm rửa ở đó, rõ ràng thấy bổn công tử quá anh tuấn tiêu sái nên muốn tạo ấn tượng đây mà.
”
“Ngươi mơ đẹp lắm.
” Dạ Thanh Thu nghiến răng, tức giận hừ một tiếng:
“Nể mặt ngươi lần này biểu hiện xuất chúng giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn dự kiến, vốn định thưởng cho ngươi một chút, nhưng ngươi không thích thì mau biến đi!”
“Còn có chuyện tốt như vậy?” Hai mắt Lạc Nam sáng lên.
Nghĩ lại cũng đúng, lần nhiệm vụ này hắn chỉ là một trong số các thành viên còn được nhận thưởng mười vạn Tu La Điểm, Dạ Thanh Thu thân là Thánh Nữ, còn là nhân vật chỉ huy, chắc chắn lượng Tu La Điểm của nàng sẽ cao hơn hắn gấp mấy lần, đổi được một mớ tài nguyên cao cấp.
Dạ Thanh Thu trong lúc say rượu cao hứng liền muốn thưởng hắn một phen…
Nghĩ đến đây Lạc Nam liền không do dự nữa, Bá Y giải trừ, thân thể cường tráng cân đối cùng tiểu huynh đệ đang ngẩng cao đầu triển lộ ra, ngang nhiên lao xuống suối nước nóng, nhanh chóng tiếp cận giai nhân.
“Phi!”
Nhìn thấy dáng vẻ hung hăng bặm trợn của hắn, Dạ Thanh Thu âm thầm xì một tiếng, hai mắt vô thức quét qua khúc côn kia liền nhịn không được toàn thân rùng mình, trong lòng thầm mắng:
“Ở gần như vậy nhìn nó không khác nào quái vật, cái tên này cũng không quá to con, làm sao nơi đó khủng bố như vậy?”
“Thanh Thu…” Lạc Nam hưng phấn gọi một tiếng, vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả không xương như rắn nước của nàng.
Da thịt trơn tuột của hai người ma sát, hắn cảm giác như mình đang chạm vào chất liệu tuyệt hảo nhất thế giới này, quá mức nhục cảm.
Ngửi được hơi thở như u lan hòa cùng mùi rượu, nhìn ngắm bờ môi mê người đỏ thẳm, hắn nhịn không được muốn cúi đầu hôn xuống.
Nào ngờ Dạ Thanh Thu nghiêng đầu sang một bên né tránh, ánh mắt hiện lên vẻ trêu tức:
“Lần trước ngươi cưỡng ép cho ta uống rượu, lần này đến lượt ngươi uống.
”
Nói xong từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một bầu rượu, ngửa đầu ngậm vào trong miệng, chủ động nhón chân lên kéo cổ hắn xuống, môi đỏ hiến dâng.
Lạc Nam trong lòng rạo rực, đương nhiên thoải mái hé môi tiếp nhận hảo tửu hòa cùng hương tân ngọc dịch của nàng, chỉ cảm thấy thơm ngọt thấm đẫm ruột gan, đem toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Đan điền nóng rực như lửa, hắn cũng nồng nhiệt không quan tâm, muốn quấn quít chiếc lưỡi đinh hương của nàng.
“Thưởng ngươi phải uống hết bầu rượu này!”
Nàng lại tách môi ngậm rượu vào miệng nhỏ, từng đợt mớm môi truyền sang cho hắn uống vào.
Lạc Nam đang cao hứng, mỹ tửu như thế này mấy khi có cơ hội thưởng thức, toàn bộ uống cạn.
HỪNG HỰC…
Cơ thể như có một vụ nổ lớn sánh ngang bom nguyên tử hình thành, tửu lượng quét khắp cơ thể, ngấm vào từng kinh mạch, từng tế bào, hỏa nhiệt thiêu cháy hừng hực.
Cơ thể Lạc Nam đỏ lên và nóng bừng bừng, côn thịt hiên ngang thẳng cao đầu, từng đường gân guốt dữ tợn.
“Rượu này thật mạnh, nàng tìm ở đâu ra thế?” Hắn hơi choáng lắc lắc đầu, thở ồ ồ hỏi.
Dạ Thanh Thu cười thần bí, nỉ non ở bên tai hắn: “Rượu này là Nữ Nhi Hồng bình thường, chỉ là bên trong có pha lấy Ngưu Công Sữa phiên bản cải tiến mà Dạ Ly vừa sáng chế, cộng thêm một giọt Dịch Thần Kỳ mà thôi…”
ONG!
Lạc Nam nghe mà đầu óc như muốn nổ tung, lúc này toàn thân hắn đã bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, tiểu huynh đệ bên dưới to đến hết cỡ.
Không còn tâm trí để thăm dò ý đồ của Dạ Thanh Thu khi đột ngột kích dục mình, hắn lập tức điên cuồng điều động Quang Minh Đỉnh và Đế Độc Đỉnh hóa giải dâm tửu.
Đáng tiếc bị Dạ Thanh Thu mê đảo một phen, lúc này dâm tửu không còn tồn đọng trong đan điền để các đỉnh hóa giải, mà nó đã ngấm vào tất cả ngõ ngách khắp toàn thân hắn, hòa cả vào trong máu rồi.
“Hít, dâm độc này quá mức lợi hại.
” Độc Nhi thở hổn hển nói:
“Có thêm một giọt Dịch Thần Kỳ khiến tác dụng của nó phóng đại quá mức tưởng tượng, nếu thiếp hấp thụ luyện hóa, e rằng ngay cả thiếp cũng sẽ trúng độc.
”
“Phu quân, thiếp cũng thua…” Quang Nhi sắc mặt đỏ bừng, cố gắng hóa giải cho một mình nàng.
Ngưu Công Sữa của Dạ Ly vốn có tác dụng vượt cấp khiến cả những cường giả tu vi cao cường cũng không chống nổi, huống hồ hiện tại tu vi của nàng đang cao hơn Lạc Nam, chưa kể còn thêm Dịch Thần Kỳ mang hiệu ứng phóng đại.
Hắn sắp phát rồ, Long huyết trong cơ thể sục sôi, Nghịch Long vốn dâm nay còn bị kích phát dục vọng nguyên thủy nhất.
Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu nhìn Dạ Thanh Thu, ngửa đầu gầm rống:
“Nàng gây ra, nàng phải chịu trách nhiệm!”
Hắn bất chấp tất cả vòng tay ra ôm lấy ngọc thể trần truồng trắng nõn trước mặt mình.
Nào ngờ Dạ Thanh Thu trêu tức hóa thành một luồng hắc ám tan biến, đồng thời Pháp Bảo Không Gian lóe lên, phóng xuất ra một thân ảnh trần truồng khác.
Đó là một mỹ ngọc thể đầy đặn thành thục như mật đào chín mộng, mái tóc màu tím rối loạn, đôi mắt màu tím ngập nước, ngay cả bờ môi tím oánh nhuận cũng đã sớm cắn chặt.
Đôi tay ngọc ngà liên tục ma sát, vuốt ve lên cơ thể để tìm kiếm khoái cảm, hai chân thon dài cọ quẹt vào nhau, làn da trắng lúc này cũng đỏ ửng như lửa, hơi thở dồn dập, vong tình nỉ non.
“Tử