“Tham lam!” Lạc Nam vỗ cái mông của nàng.
Phải biết rằng ngay cả vị sư thúc Bích Tiêu có đại tỷ là sư bá khủng bố kia của hắn cũng chỉ đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 30 mà thôi, Dạ Thanh Thu lại còn muốn đến tận nằm trong top 10.
E rằng ngốn sạch Điểm Danh Vọng của hắn hiện tại cũng không đủ tìm ra phương thức đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng đẳng cấp cao như vậy, huống hồ hiện tại hắn còn phải tiết kiệm để đảm bảo các thê tử khác duy trì lịch luyện bên trong Vạn Vũ Môn.
“Hừ, ngươi nhờ Thiên Cơ Lâu Chủ bói một quẻ giúp ta, tìm phương thức đúc Chí Tôn Pháp Tướng cao cấp.
” Dạ Thanh Thu hai mắt long lanh nhìn lấy hắn.
“Cái này cũng phải tùy duyên…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm:
“Bất quá nàng yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức.
”
“Có lời này của ngươi là được rồi.
” Dạ Thanh Thu nhoẻn miệng cười, ánh mắt trêu tức xem lấy hắn nói:
“Đùa với ngươi thôi, Chí Tôn Pháp Tướng còn phải xem mức độ phù hợp với người đúc nó, không phải cứ xếp hạng cao là được đâu.
”
Lạc Nam gật đầu tán thành, ví như một người từ nhỏ đến lớn đều tu luyện Hỏa Thuộc Tính, nhưng có Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 10 chỉ giành cho Lôi hệ tu sĩ thì cũng không hợp với kẻ đó.
Đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng còn phải tương thích và phù hợp với đạo của bản thân, đúc loại hoàn toàn trái ngược khả năng cao sẽ dẫn đến thất bại, phản phệ nặng nề.
Một Kiếm Tu không thể đúc Chí Tôn Pháp Tướng chuyên sử dụng Đao được.
Chí Tôn Pháp Tướng cũng giống như Thể Chất, phải phù hợp với chủ nhân của nó.
Ôn chuyện một hồi, hắn cũng bắt đầu làm chính sự, lấy ra một khối thịt trong suốt ẩn chứa nguồn lực lượng cuồng bạo.
“Đây là thịt của Bạo Không Thú mà.
” Dạ Thanh Thu liền nhận ra, nàng nhếch môi hỏi: “Ngươi đổi từ Tu La Giáo à?”
“Không sai, ta dự định đột phá Thể Thánh Tướng.
” Lạc Nam gật gù.
“Haha, dùng tài nguyên cao cấp hàng đầu của Thể Tu chỉ để đột phá Thể Thánh Tướng nho nhỏ, nếu để đám Thể Thánh Đế nghe được chắc chắn sẽ lột da ngươi.
” Dạ Thanh Thu cười khanh khách:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Con Bạo Không Thú này là sư phụ ta giết được, thi thể của nó được bán đấu giá cho Cự Thần Tộc với mức giá trên trời, mỗi một khối thịt đều được xem là Chí Tôn Cấp Tài Nguyên.
”
Lạc Nam nghe mà chậc lưỡi, chẳng trách trong bảo khố chỉ còn một khối thịt nhỏ, làm hại hắn muốn mua cho Cự Mỹ Anh cũng không được.
Cự Thần Tộc là chủng tộc trước khi biến dị của Cự Mỹ Anh, bọn hắn cũng thuần tu nhục thân, thèm thuồng thịt Bạo Không Thú là điều dễ hiểu.
Thấy Lạc Nam sắp ăn thịt, Dạ Thanh Thu liền nhíu mày: “Nó sẽ không nổ chết ngươi chứ?”
“Yên tâm đi, mạng ta rất cứng.
” Lạc Nam cười cười, không do dự đem toàn bộ khối thịt Bạo Không Thú nuốt vào trong bụng.
BÙM!
Như một quả bom nguyên tử nổ tung, toàn bộ cơ thể hắn tứ phân ngũ liệt, máu tươi cuồng phún đỏ thẳm cả người Dạ Thanh Thu.
“Lạc Nam!” Dạ Thanh Thu sắc mặt trắng bệch hét lên thất thanh, nước mắt xém chút lã chã.
Chỉ là rất nhanh nàng liền phát hiện không đúng.
Tuy cơ thể Lạc Nam phát nổ, nhưng vùng đan điền, khung Phật Cốt và Linh Hồn của hắn vẫn còn cực kỳ hoàn chỉnh.
Cổ lực lượng táo bạo của khối thịt Bạo Không Thú đang hóa thành chất dinh dưỡng khổng lồ thấm vào mớ da thịt nát bấy khắp toàn thân hắn.
Sau đó từng tế bào, từng kinh mạch, từng khối thịt nhỏ bắt đầu được cường hóa từ trong ra ngoài, máu mới sinh ra, da thịt sinh sôi…
Lạc Nam như đang được tái sinh.
Chỉ có điều quá trình này diễn ra khá chậm.
Dạ Thanh Thu ngồi bên cạnh quan sát từ đầu đến cuối…
Chỉ thoáng cái đã là nửa năm trôi qua…
Một tên nam tử trần truồng có cơ thể cân đối, đàn hồi và hoàn hảo như pho tượng được điêu khắc xảo đoạt thiên công đang ngồi xếp bằng, mày kiếm mắt sáng, tà mị uy vũ.
Dạ Thanh Thu nhìn mà thất thần, không hiểu vì sao tên tiểu tử tuổi còn rất trẻ này lại sở hữu loại khí chất thần bí, hấp dẫn như vậy, thứ mà một số lão quái vật cũng không có được.
Nam tử anh tuấn vô song nàng đã thấy qua rất nhiều, nhưng để có được loại khí chất không giận tự uy, ngã ngớn nhưng không mất uy phong như hắn thì chưa từng nhìn thấy.
Dạ Thanh Thu đâu biết rằng đó là loại khí chất của một kẻ từng đứng lên từ nghịch cảnh, trở thành Bá Chủ tinh cầu, trở thành Bá Chủ vũ trụ, kinh lịch qua vạn kiếp luân hồi để có thể hình thành.
E rằng ngay cả những chí cường giả ở Nguyên Giới cũng hiếm có người trải qua nhân sinh đặc sắc như vậy.
“Nguồn lực lượng này, thật muốn đánh một trận để ước lượng sức mạnh.
”
Lạc Nam xoay người đứng lên, điều chỉnh thân thể cao khoảng gần mét chín, hơn nữ nhân mét tám như Dạ Thanh Thu nửa cái đầu là được.
Hắn cảm giác từng khối cơ bắp, từng đường kinh mạch, thậm chí là từng giọt máu, từng tế bào đều tràn trề năng lượng chưa từng có, một quyền đấm vỡ một ngôi sao.
“Thể Thánh Tướng rồi?” Dạ Thanh Thu hỏi: “Hậu Kỳ hay Viên Mãn?”
“Thể Thánh Tướng Sơ Kỳ.
” Lạc Nam cười khan.
Dạ Thanh Thu trừng mắt nhìn, cứ tưởng cái tên này luyện Nguyên Tu đã khó rồi, không ngờ Thể Tu của hắn cũng không kém cạnh, ngốn tài nguyên cấp cao như vậy nhưng chỉ đủ vượt qua một tầng cảnh giới?
Lạc Nam hết cách rồi, thân thể của hắn vừa có sự cường đại bền bỉ của Nghịch Long, vừa có Vạn Cổ Bất Hủ Thân bất khả xâm phạm, Thể Tu bình thường làm sao có thể so sánh?
Nhục thân của hắn một khi kích hoạt Kinh Văn Bất Hủ thì ngay cả Kiếm Phách Tộc hay Vu Tộc cũng không thể sánh bằng, đám hung thú càng không đủ chuẩn để so sánh.
Ở trong cùng cấp bậc tu vi, hắn đứng im bất động cho tu sĩ công kích liên tục chục năm liền cũng không bị ảnh hưởng.
Chỉ tiếc kẻ thù toàn là một đám tu vi cao thâm hơn mà thôi.
“Thể Tu đã đột phá, kế tiếp chính là Hồn Tu.
” Lạc Nam hài lòng nhếch miệng.
“Mặc y phục vào đi rồi tính tiếp!” Dạ Thanh Thu giận dữ, nhìn tên tiểu huynh đệ to lớn kia đang ngạo nghễ ưởn về phía nàng mà cảm giác bờ mông tê rần, cực kỳ bực bội.
“Hắc hắc.
” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa: “Nàng có lời gì muốn nói với nó không?”
“Có, lưỡi của Hắc Nguyệt Đao muốn làm bạn với nó.
” Dạ Thanh Thu cười lạnh.
Lạc Nam rụt cổ lại, Bá Y nhanh chóng bao phủ toàn thân, áp chế tiểu huynh đệ ngoan ngoãn.
Ý niệm vừa động, trước mặt hắn liền hiện ra một cổ quan tài có màu đồng xưa cũ.
“Cái này…” Dạ Thanh Thu nhất thời sửng sốt.
“Sao thế?” Lạc Nam nghi hoặc nói: “Bên trong quan tài này có linh hồn của cường giả Thánh Đế Viên Mãn, ta dự định đoạt hồn để tiến vào Hồn Thánh Tướng đấy.
”
“Ngươi sẽ không dám a…” Dạ Thanh Thu nở nụ cười vô cùng quỷ dị.
“Sao lại như thế?” Đến lượt Lạc Nam sửng sốt.
“Mở ra xem thì biết.
” Dạ Thanh Thu hai tay chống nạnh.
Lạc Nam nghe vậy càng thêm tò mò, không do dự nữa đem quan tài mở ra.
XOẸT!
Ngay lập tức, một luồng hư ảnh Linh Hồn từ trong quan tài bay lên.
Chỉ bất quá dưới chân của hư ảnh vậy mà có hai sợi xiềng xích đang khóa chặt, xiềng xích kết nối với quan tài khiến hư ảnh này không thể nào bỏ chạy, hơn nữa còn không thể vận động Hồn Lực để tiến hành công kích.
Kiện quan tài này cũng là một Pháp Bảo Cửu Tinh Thánh Cấp rất khá, có thể phong ấn Linh Hồn cường đại.
Nhưng điều đó không phải thứ khiến Lạc Nam kinh dị, hai mắt của hắn lúc này không nhịn được lóe lên một tia kinh diễm nhìn chăm chú hư ảnh kia.
Mặc dù chỉ tồn tại ở dạng Linh Hồn ngưng thành hư ảnh mờ mờ ảo ảo, nhưng rõ ràng đây là một vị tuyệt đại giai nhân.
Mái tốc màu hồng nổi bật, bồng bềnh như mây dài xuống tận mông, thân khoác áo dài màu trắng như ma nữ, đôi mắt đỏ như huyết cực kỳ sắc bén nhưng không kém phần sắc sảo, bờ môi đỏ như nhuộm máu, chiếc mũi quỳnh hương cao thẳng, diễm lệ vô song.
Có một loại khí chất lãnh ngạo đến từ xương tủy, mặc dù đang bị quan tài trói buộc, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam và Dạ Thanh Thu lại cực kỳ hờ hững, cao cao tại thượng, không chút e ngại nào.
Không đợi Lạc Nam mở miệng, linh hồn lại chủ động hé môi, thanh âm điềm tĩnh như nước hồ không chút gợn sóng:
“Thì ra là Dạ tiểu nha đầu, lần này chẳng lẽ ngươi muốn có được ta sao? lá gan không nhỏ đấy.
”
“Tham kiến tiền bối, tiểu nữ nào dám!” Dạ Thanh Thu chắp