Võ Lực Đài, được thành lập bởi một tổ chức mạnh mẽ có vốn liếng hùng hậu, là sân chơi giành cho những kẻ liều mạng, dùng mạng của mình ra đánh cược, cơ chế khá giống Đấu Thú Trường ở Linh Vũ Thành mà Lạc Nam từng tham dự.
Nhưng nếu Đấu Thấu Trường là sàn đấu để nhân loại chiến với yêu thú, thì Võ Lực Đài lại là nơi người giết người, hơn nửa còn là hỗn chiến…kết quả cuối cùng chỉ có một người chiến thắng, sinh tử tự chịu.
Nằm ở tận cùng Cự Nhân Thành, còn cách xa trăm dặm, Lạc Nam đã nghe thấy âm thanh la hét, sự hỗn loạn, tiếng mắng chửi chát chúa đinh tai nhứt óc, vô số bóng người lít nha lít nhít, có lớn có nhỏ.
Võ Lực Đài, nơi trung tâm xây dựng một sàn đấu có bán kính khoảng trăm dặm, xung quanh là vô số hàng ghế được xây dựng theo hình xoắn óc từ từ thấp lên cao, bảo đảm toàn bộ khán giả có thể quan sát tình huống nơi trung tâm đấu trường.
Từ trên cao nhìn xuống, đầu người đông như kiến cỏ, cũng lười đếm.
Lạc Nam ba người hạ xuống cổng ra vào, lập tức có hai nam tử cao to tiến đến, nhìn bộ dạng chắc thuộc nhóm những người quản lý ở đây, tu vi đạt đến Thất Chuyển Thể Tu, không đơn giản…
“Ba vị muốn chiến hay chỉ làm khán giả?” Gọn gàng dứt khoác, một nam tử trong đó đặt câu hỏi.
“Có thể nói rõ hơn không?” Lạc Nam thản nhiên hỏi, hắn cần biết chút ít quy tắc tại Võ Lực Đài.
Hai nam tử liếc nhau, nhận thấy ba người Lạc Nam có lẽ lần đầu tiến đến nơi này, kiên trì giải thích:
“Nếu muốn làm khán giả, phải bỏ ra 100 Man Thạch cho một ghế ngồi, có đặt cược hay không tùy ý các vị! Còn nếu muốn tham chiến, phải ký cam kết vào giấy sinh tử, giành được thắng lợi cuối cùng sẽ được Võ Lực Đài trao thưởng một nửa số tiền đặt cược, tham gia chiến đấu không hạn chế nhân số, lần này có lẽ hơn hai trăm người!”
Lạc Nam âm thầm kinh dị, hơn hai trăm người hỗn chiến, khán giả thì nhiều không đếm hết, số tiền đặt cược nhất định sẽ lên đến con số khủng bố, mà người chiến thắng chỉ có một, tức là tỷ lệ thắng cược sẽ là 1 chọi hơn 200…
Tỷ lệ đó mặc dù thấp, nhưng giá trị nhận được lại cực độ kinh người, so với trúng số độc đắc ở đời trước còn dễ ăn hơn…chẳng trách thu hút nhiều người như vậy tham dự.
Mà kẻ chiến thắng trên đài cũng được ban tổ chức chia cho một nửa số tiền cược, nói là một bước lên mây cũng không quá đáng…chẳng trách nhiều kẻ sẳn sàng bỏ mạng để thi đấu.
“Có hạn chế gì không?” Võ Tam Nương cười nhạt hỏi.
“Muốn đăng ký lên đài phải khai báo tu vi cụ thể, để tránh trường hợp chênh lệch quá lớn làm mất cân bằng cuộc đấu, tu vi trung bình trận Võ Chiến Đài lần này dao động từ Lục Chuyển Trung Kỳ đến Thất Chuyển Sơ Kỳ!” Nam tử giải đáp nói.
Võ Tam Nương nghe vậy lập tức mất hứng, vốn nàng còn muốn lên đài động tay động chân một chút, hiện tại xem như không được rồi.
“Không biết các vị có ai muốn lên đài?”
Lạc Nam đang muốn mở miệng đáp trả, âm thanh cơ giới của Hệ Thống lại vang lên trong đầu hắn:
“Keng, phát động nhiệm vụ chi nhánh “Trả Ơn”, nhiệm vụ thành công thưởng ba giọt Ôn Huyết Dịch cùng một lần triệu hoán Pháp Bảo, nhiệm vụ thất bại sẽ phát sinh hiềm khích với Cự Nhân Tộc”
Nhiệm vụ chú thích: Tham gia Võ Lực Đài, trợ giúp tộc nhân của Cự Nhân Tộc – Cự A Man giành được thắng lợi.
Sắc mặt Lạc Nam nhất thời cổ quái, nhiệm vụ này vừa hay hợp ý hắn đấy, vốn hắn cũng muốn lên đài thu hoạch chút Điểm Danh Vọng, nhân tiện xem thử chiến lực của mình ở thời điểm hiện tại.
Về phần tộc nhân của Cự Nhân Tộc này tên Cự A Man, chắc hẳn cũng dễ bề phân biệt.
“Ta muốn lên đài, tu vi Lục Chuyển Hậu Kỳ!” Lạc Nam nhìn hai nam tử trung niên không do dự nói.
Không sai, nửa năm thời gian…Lạc Nam khắc khổ rèn luyện Bát Môn Độn Giáp, cũng đem một thân tu vi Thể Tu từ Lục Chuyển Sơ Kỳ đạt đến Lục Chuyển Hậu Kỳ, chỉ thiếu chút nữa đã đột phá Viên Mãn, xem như không tệ.
Võ Tam Nương cùng Nhân Kê thoáng liếc nhìn qua hắn, bất quá cũng không nói gì, cảm thấy hứng thú.
“Mời vào trong ký giấy sinh tử, nhân tiện để chúng ta kiểm tra tu vi!” Một tên nam tử trung niên đi trước hướng dẫn nói.
Lạc Nam gật đầu, trước khi đi theo không quên hướng sư phụ truyền âm về đối tượng đặt cược.
“Chúng ta lấy hai ghế khán giả, nhân tiện muốn đặt cược!” Võ Tam Nương phấn chấn bừng bừng nói, giao ra 200 khối Man Thạch thanh toán tiền chỗ ngồi.
“Mời!” Nam tử trung niên còn lại sẳn sàng hướng dẫn.
Võ Lực Đài chỉ là thế lực trung gian nhận tiền cược, trong hơn hai trăm người tham chiến, dù kẻ nào chiến thắng cuối cùng bọn hắn cũng có lời, vì thế đối với việc người khác muốn cược ai cũng chẳng thèm để ý.
…
Nhóm Lạc Nam vừa đi vào bên trong, tại cổng vào lập tức xuất hiện hai thân ảnh khiến toàn thể đám đông nhộn nhạo chú ý.
Đó là hai kẻ khổng lồ cao chừng trăm mét, một người trong đó thân mặc hắc y, đầu đội đấu bồng đeo lấy mặt nạ, không để lộ diện mạo. Người còn lại là một thanh niên mặc áo da thú với thân hình lực lưỡng, diện mạo cương nghị pha lẫn một chút ngây ngô.
Võ Lực Đài có thể dễ dàng chứa đựng hai kẻ khổng lồ như vậy, đủ thấy sự hùng vĩ của nó…bất quá khi nhìn kích cỡ hình dạng của hai người vừa đến, không khó để đoán ra thân phận.
“Cự Nhân Tộc?”
Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm mang theo đủ mọi cảm xúc, có khinh bỉ, có xem thường, có thương hại…cũng có chế nhạo.
Hai người Cự Nhân Tộc làm như không thấy ánh mắt đám người xung quanh, thanh niên Cự Nhân lộ mặt hướng quản lý Võ Lực Đài mở miệng òm òm, âm thanh vang vọng không gian:
“Có phải xuất hiện Cự Nhân Tộc tên Cự A Man đăng ký lên đài hay không?”
“Không sai!” Người quản lý gật gù đồng ý, chuyện này có rất nhiều người đều biết.
“Khốn kiếp, tiểu tử ngốc này!” Cự Nhân đeo mặt nạ nghe vậy lẩm bẩm trong miệng, mặc dù sở hữu thân hình khổng lồ nhưng không ai nghe thấy tiếng thì thầm của y.
“Không được, A Man không thể tham chiến, chúng ta muốn gọi hắn về!” Cự Nhân thanh niên nhất thời gấp gáp, hướng về quản lý Võ Lực Đài kiến nghị.
“Thật đáng tiếc, hắn đã đăng ký hoàn tất, buộc phải ra đài tham chiến!” Quản lý Võ Lực Đài nhún vai nói.
“Không thể được!” Cự Nhân thanh niên trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng quát ầm lên, với thực lực của tiểu tử kia lên Võ Lực Đài thật sự dữ nhiều lành ít a.
“Muốn gây sự tại Võ Lực Đài đúng không? là hắn tự nguyện muốn chiến, không có bất kỳ ai ép buộc!” Quản lý Võ Lực Đài nhất thời nghiêm nghị, khí thế Thất Chuyển như ẩn như hiện, hiển nhiên lăn lộn tại môi trường như thế này bọn hắn không hề sợ ai, càng đừng nói chi là mấy tên Cự Nhân Tộc đã sa cơ thất thế.
“Nhưng mà…” Cự Nhân thanh