Độ Kiếp Kỳ, tên như ý nghĩa…
Người muốn đạt đến đẳng cấp này, buộc phải trải qua sự khảo nghiệm của Thiên Kiếp đánh xuống đến từ thiên địa, nếu thành công vượt qua sẽ một bước lên mây, trở thành cường giả đỉnh cao Tu chân giới…ngược lại nếu độ kiếp thất bại, nặng thì thịt nát xương tan, trở thành một đống tro cốt…nhẹ thì cũng trọng thương, tu vi thụt lùi.
Vô số năm qua, người đạt đến Hợp Thể Viên Mãn có rất nhiều, nhưng người đủ để can đảm đối mặt nguy hiểm khi Độ Kiếp lại không có bao nhiêu, và đương nhiên đa phần đều bị Lôi Kiếp triệt hạ.
Bởi thế có thể thấy, vì sao Độ Kiếp Kỳ mạnh mẽ như vậy, vì sao Độ Kiếp Kỳ có địa vị chí cao vô thượng như vậy và vì sao Độ Kiếp Kỳ thưa thớt đến như vậy.
Lôi Kiếp chẳng những tác động lên người độ kiếp, còn mang theo sức công phá hủy diệt cực kỳ khủng bố, có thể san bằng vặn dặm núi non thành bình địa, tiêu diệt tất cả sinh mệnh nếu chẳng may dính vào, cũng vì lẽ đó mà khi có tu sĩ đạt đến Hợp Thể Viên Mãn muốn độ kiếp, đa số đều chọn nơi hoang vắng không người, tránh liên lụy đến người vô tội.
Đại dương mênh mông của Hải Châu Đại Lục không thể nghi ngờ chính là chỗ thích hợp, lúc này chứng kiến Thiên Kiếp trên không trung kia, các cường giả Độ Kiếp, Bát giai ở đây đều cảm giác quen thuộc, bởi vì bọn hắn cũng đã từng trải qua chuyện như vậy.
“Rốt cuộc là ai? Nhân vật nào muốn Độ Kiếp?” Bách Vô Sinh trầm giọng hỏi một tiếng.
Không ai trả lời hắn, trái lại đã có rất nhiều thân ảnh ngự không mà lên, rời khỏi Vạn Kim Đảo, cấp tốc tiến về vị trí Thiên Kiếp kia, hiển nhiên nếu muốn biết, trực tiếp đi xem là cách nhanh nhất.
Chỉ thoáng chốc, Vạn Kim Đảo đã không còn bóng người…
…
Tại vùng biển vắng, cách phạm vi Thiên Kiếp vài chục dặm…một chiếc Thuyền hoa lệ lơ lửng trên không trung, phía trên thuyền là một đám nữ tử diễm tuyệt thiên hạ, tùy tiện chọn một người trong số các nàng đứng ra, đều sở hữu nhan sắc vạn dặm có một, với đầy đủ loại hình, từ thanh thuần hoạt bát, ngây thơ lương thiện cho đến lạnh lùng kiều diễm, quả thật là trăm hoa đua sắc.
Mà khi chúng cường giả tìm tới bắt gặp chiếc thuyền này, hay nói đúng hơn là Mộng Tiên Chu…lập tức kinh dị bật thốt lên:
“Hậu Cung?”
Bên trên Mộng Tiên Chu, Nguyệt Dạ Tiên Tử, Tử Dương Tiên Tử, Điểu Sư Tiên Tử, Bách Hoa Tiên Tử, Bách Diện Tiên Tử, Nhã Băng Tiên Tử, Thủy Hoang Tiên Tử…đều tồn tại.
Các nàng đã sớm là những nữ nhân thanh danh vang vọng Tinh Cầu người người đều biết, chỉ cần liếc mắt nhìn qua đương nhiên lập tức nhận ra.
Mà thế lực có những nữ nhân như vậy đi cùng một chỗ, còn ai khác ngoài Hậu Cung?
Chúng nữ không bận tâm đám người vừa đến, lấy Liễu Ngọc Thanh cầm đầu, ngưng trọng nhìn vào bên trong Lôi Kiếp, âm thầm cầu khẩn mọi chuyện suôn sẻ.
“Khoan đã! Tu vi của các nàng?”
Hiệu Trưởng Huyền Hoàng Học Phủ - Huyền Sa Lão Nhân bất chợt kinh dị thốt lên, trong âm thanh tràn ngập rung động, thật khó có thể tin một Độ Kiếp Kỳ sẽ có khi biểu hiện kinh ngạc như thế…
Nghe tiếng thốt của hắn, đám người bắt đầu âm thầm dò xét chúng nữ, nhất thời cả đám sắc mặt kịch biến.
“Làm sao có thể?” Thiên Vạn Bảo rung giọng hô lên, ngay cả sở hữu tâm cảnh như hắn cũng âm thầm hoảng hốt…
“Chẳng lẽ đây mới là thực lực của Hậu Cung? trước đây các nàng còn ẩn giấu hay sao?” Bá Lực Giao Hoàng kinh dị nuốt bước bọt, hắn nhận ra bên trong Hậu Cung có rất nhiều nữ nhân mình không nhìn thấu được thực lực.
Côn Liệt Hải nắm tay siết chặt, toàn thân run lẩy bẩy nhìn vào một thân ảnh thành thục tuyệt mỹ mặc áo da xanh đứng trong hàng ngũ Hậu Cung, khí tức yêu thú Thất giai Viên Mãn từ Côn Minh Nguyệt tỏa ra khiến hắn âm thầm khiếp đảm, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện nàng vẫn chưa khôi phục trí nhớ.
Đám hòa thượng Phàm Ẩn Tự kinh hồn táng đảm nhìn bóng lưng tinh khiết tuyệt trần của Bạch Tố Mai, nàng như một ngọn núi cao không thể với tới, chẳng lẽ bọn hắn phải bị nàng đơn giản tiêu diệt như lời tiên đoán hay sao? bất tri bất giác cả đám tiến đến gần Bách Hiểu Sinh, hy vọng được hắn che chở.
Lạc Phá Lôi thì không cần phải nói, nhìn bóng lưng của Liễu Ngọc Thanh đang dẫn đầu chúng nữ, hắn hung hăng véo vào da thịt mình, hy vọng tất cả chỉ là một giấc mơ, đáng tiếc sự thật quá mức tàn khốc, trong lúc nhất thời trong lòng chìm xuống đáy cốc, chỉ hy vọng Thiên Yêu Học Phủ có thể bảo vệ mình. Khi hắn nhìn về đôi nữ nhi Lạc Huyên và Lạc Ly của mình đang đứng gần Liễu Ngọc Thanh, nhận thấy tu vi các nàng vậy mà cũng đạt đến Luyện Hư Trung Kỳ…nhất thời đáy mắt lóe lên một tia hy vọng.
Ái gia lão gia tử, Ải Nhân Tộc Trưởng lại tràn đầy tự hào nhìn Ái Tâm đang đứng phía xa, với thực lực của bọn hắn đương nhiên nhìn ra nàng có tiến bộ cực lớn, vậy mà đạt đến Luyện Hư Viên Mãn rồi, chỉ là không biết tu vi Luyện Khí đã đạt đến mức nào.
Cùng cảm xúc với hai người Ái lão gia tử còn có Lão Hoàng Đế Băng Huyền Đế Quốc, hắn âm thầm may mắn vì mình không nói hai lời đem ngôi vị giao cho Băng Dũng, nửa năm nay nhờ vào công pháp Lạc Nam đưa tặng nên chỉ còn thiếu chút nữa hắn có thể đột phá Hợp Thể Viên Mãn rồi. Lúc này được chứng kiến hai vị công chúa nhà mình hiên ngang mà đứng, Băng Lam Tịch tu vi tăng mạnh đến Hợp Thể Sơ Kỳ, mà Băng Phỉ Phỉ cũng đạt đến Luyện Hư Hậu Kỳ.
Ánh mắt Huyền Kiếm Lão Nhân cùng Tần Thiên khóa chặt bóng lưng Băng Lam Tịch, hai mặt nhìn nhau, đều chứng kiến tia ngưng trọng trong mắt đối phương, nữ nhân này…sở hữu Kiếm Ý.
Mà Thiên Diệp Dao cùng mấy nữ Hồ Khinh Vũ, Tinh Linh Nữ Vương cũng hé mở đôi môi đỏ khó nói nên lời, ngay cả Đan Diễm Cơ cùng Thủy Tích Quân cũng xuất hiện một tia hoảng hốt bên trong ánh mắt.
Hậu Cung này, ngoài Bạch Liên Hoa có vẻ không đáng chú ý ra, tu vi của người thấp nhất cũng đạt đến Luyện Hư Trung Kỳ chi cảnh...mà những nữ nhân khác càng là như ngồi tên lửa tăng lên, số lượng đạt đến Hợp Thể Kỳ có thể nói là nghịch thiên để hình dung.
Trận chiến diệt đi Bạch Sa Hoàng Triều trước đây làm cho toàn thể Tinh Cầu phán đoán được sơ bộ thực lực của Hậu Cung, nhưng ngày hôm nay một lần nữa chứng kiến, mới biết thế nào là thay trời đổi đất.
Việc trọng đại như thành lập tân Hoàng Kim Bảng, đã bị sự phát triển của Hậu Cung làm cho vô nghĩ rồi.
Với cổ lực lượng hiện tại của Hậu Cung, dẹp đi một cái Cửu Cấp Thế Lực chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Hồ Khinh Vũ tràn ngập kinh hãi nhìn qua Côn Minh Nguyệt, ở U Nguyên Đại Lục các nàng là người quen cũ cùng thế hệ đấy, Côn Minh Nguyệt bị mất tích rất nhiều năm ai nấy đều biết, lãng phí thời gian dài đằng đẳng như vậy…nhưng lúc này tu vi của Côn Minh Nguyệt lại đuổi kịp nàng rồi.
Hồ Khinh Vũ trong lòng tràn ngập cảm khái, ánh mắt phức tạp, vô thức nhớ về cảnh tượng tên ngốc đó năm xưa nhìn khắp toàn thân nàng, còn đem nụ hôn đầu của nàng cướp mất, nhất thời âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
So với Hồ Khinh Vũ chú ý đến Côn Minh Nguyệt, thì hai người Ngưu Ngũ Bá cùng Quy Linh Lão Nhân lại cảm giác được một luồng áp lực vô hình từ đám nữ nhân kia, đó là một loại đến từ máu huyết áp chế, hết sức kỳ quặc.
Đám nữ nhân kia phần lớn đều là nhân loại, ở đâu ra sự áp chế vô hình này?
“À mà khoan, Thủy Nương Khanh không phải cũng là người của Hậu Cung sao?” Lúc này Bách Hiểu Sinh kinh hô lên tiếng.
Đám người nghe vậy giật nảy mình, ngay cả Tinh Linh Nữ Vương cùng Thủy Tích Quân cũng liếc mắt nhìn qua Thủy Nương Khanh.
Bởi vì Thủy Nương Khanh