Cảm giác tử vong tràn ngập cõi lòng Huyết Bát khiến hắn hoảng sợ muốn ra quần, vội vàng thi triển một chiêu Trích Huyết Thế Thân Thuật đào tẩu ra ngàn dặm.
Đáng tiếc chạy trời không khỏi nắng, khi Kim quang trong đôi mắt Thiên Diệp Dao ngày càng thịnh, ánh hoàng kim che phủ khắp vùng trời, hai tia hủy diệt khủng bố từ đôi mắt nàng bắn mạnh mà ra, truy kích ngàn dặm.
ẦM ẦM ẦM…
Không gian tầng tầng đổ nát, bầu trời chỉ còn ánh hoàng kim, tia sáng chói lóa khiến vô số cường giả không nhịn được buộc phải che mặt.
Trong sự kinh hoàng tột độ của Huyết Bát, thân thể hắn vừa hiện ra đã bị hai tia hủy diệt bao trùm, ngay cả tiếng hét thảm thiết cũng không kịp để lại, một thân Hợp Thể Hậu Kỳ tu vi không có đất dụng võ, triệt để tan biến như chưa từng tồn tại.
Chính thức bốc hơi…
“Hừ, sâu bọ vẫn mãi là sâu bọ!”
Âm thanh kiêu ngạo của Thiên Diệp Dao vang lên, cũng là lúc đôi mắt nàng nhắm chặt lại, mọi thứ trở về sự yên tĩnh vốn có.
“Ực…”
Âm thanh nuốt nước bọt vang lên, vô số người hãi hùng khiếp vía, cảnh tượng vừa rồi như ngày tàn của thiên địa, khắp cả đất trời chỉ còn Kim quang chiếu rọi, thật sự quá mức khủng bố.
Bọn hắn ngơ ngác nhìn lại, đã thấy Thiên Diệp Dao nhắm lại đôi mắt đẹp, dưới mí mắt có máu tươi chảy ra, tấm vải che mắt nàng thường đeo cũng sớm bị hủy diệt.
Mặc dù vẫn nhắm chặt mắt, nhưng so với lúc bịt lại xinh đẹp hơn không biết bao nhiêu lần, lông mi màu vàng rung động, gương mặt lạnh lùng kiêu kỳ, mũi cao môi anh đào, mái tóc Hoàng Kim tung bay…nàng như một nữ thần trong thần thoại, xinh đẹp tuyệt luân.
Liễu Ngọc Thanh càng nhìn càng thấy thích, không nói đến dung nhan diễm lệ của Thiên Diệp Dao, chỉ riêng một chiêu khủng bố vừa rồi ngay cả nàng cũng cảm giác được nguy hiểm cùng cực, nếu đối kháng chính diện chưa chắc có thể cản phá.
Chúng nữ mặt mũi cũng tràn đầy ngưng trọng, hiển nhiên các nàng cũng đang tự hỏi nếu đặt bản thân mình vào vị trí Huyết Bát, liệu có thể ngăn cản sự hủy diệt từ đôi mắt Thiên Diệp Dao hay không?
Tốc độ của hai tia hủy diệt quá nhanh, không gian như chẳng tồn tại trước mặt nó, dù muốn trốn cũng trốn không được…
“Nếu là Hợp Linh Chưởng của phu quân, nói không chừng có thể đối kháng chính diện!” Chúng nữ âm thầm cho ra kết luận.
“Xem ra Thiên Diệp Dao từ trước đến giờ rất ít khi đánh nghiêm túc, thứ hạng trên Hoàng Kim Bảng của nàng là Đa Bảo Các khiêm tốn rồi!” Huyền Sa Lão Nhân vuốt râu than thở nói.
Chỉ một chiêu vượt qua 2 tiểu cảnh giới đem đối thủ diệt sát, thật sự quá mức mạnh mẽ.
“Thánh nữ!” Nhìn thấy thân hình Thiên Diệp Dao có chút lung lay sắp ngã, tứ nữ Thành Bích vội vàng tiến lên đỡ lấy, trên gương mặt xinh đẹp của các nàng đầy tự hào pha lẫn chút lo lắng.
“Dao Dao không sao…” Giọng nói của Thiên Diệp Dao lấy lại vẻ ôn hòa ngây thơ kèm theo chút nũng nịu, nhân cách kia lại vào rồi.
Bảo Kiều cẩn thận lấy ra một tấm vải bịt mắt khác đeo lên cho nàng, sau đó là các loại đan dược cao cấp bổ dung linh lực.
Chiến xong trận này, Linh Lực của Thiên Diệp Dao đã sắp trống rỗng.
“Các chủ, một chiêu vừa rồi của nàng không biết gọi là gì?” Bá Lực Giao Quân khách khí hướng Thiên Vạn Bảo chắp tay hỏi, hắn cũng từng cùng Thiên Diệp Dao giao thủ mấy lần, nhưng nàng chưa từng dùng đến một chiêu đó.
“Diệt Thế Kim Đồng! Đây là chính Dao Dao đặt tên cho đôi mắt của mình!” Thiên Vạn Bảo cười tủm tỉm nói.
“Diệt Thế Kim Đồng?” Đám người giật mình, dám lấy Diệt Thế làm tên, quả thật cuồng vọng, bất quá trước uy lực của một chiêu vừa rồi, quả thật có đủ tư cách để cuồng vọng.
“Xin hỏi các chủ, mắt của Diệp Dao phải chăng là bẩm sinh?” Bách Hiểu Sinh kiêng dè hỏi.
“Mỗi người đều có bí mật, các vị không nên tò mò! Hôm nay vì lấy lại mặt mũi cho Tu chân giới nên Dao Dao mới dốc hết toàn lực, chỉ cần biết như vậy là được…” Thiên Vạn Bảo từ tốn đáp, hiển nhiên không muốn nói gì thêm.
Đám người nghe vậy ngỗn ngang cảm xúc, nếu đòn công kích mang tính hủy diệt trí mạng đó lại là khả năng bẩm sinh của đôi mắt Thiên Diệp Dao, như vậy bí ẩn bên trong đó là gì? rất nhiều người muốn nhìn thấy trực diện đôi mắt nàng, đáng tiếc khi một chiêu Diệt Thế Kim Đồng triển khai, dù là Độ Kiếp Kỳ quan sát, thì cái bọn hắn nhìn thấy chỉ là Kim quang vạn trượng, mà khi chiêu thức kết thúc, đôi mắt Thiên Diệp Dao đã nhắm chặt mất rồi.
“Các chủ nói không sai, Thánh Nữ lần này khiến tu chân giới chúng ta nở mày nở mặt, đáng tuyên dương!” Khảo gia hai vị lão tổ ung dung cười nói.
Từ đấu đến cuối khi chiến đấu, Thiên Diệp Dao đều nghiền ép Huyết Bát, sau cùng càng là toàn diện diệt sát đối thủ, lấy lại mặt mũi cho phe cánh Việt Long Tinh Cầu.
Đám người nghe vậy âm thầm gật đầu, nhìn sang phe cánh Huyết Hoàng Địa, quả nhiên nhìn thấy bầu không khí đang đè nén đến cực điểm, có sát khí lưu động hết sức dữ dội, hiển nhiên đang kiềm chế sự phẫn nộ.
Ngay cả đám Huyết Hoàng Tử cũng không mở miệng khiêu khích như vừa rồi, cảnh tượng như vậy khiến trong lòng đám tu chân giới Việt Long Tinh tràn đầy thoải mái.
“Trận tiếp muốn chiến thế nào đây?” Ngưu Ngũ Bá cười lạnh hỏi.
Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ gằn từng chữ nói: “Trận tiếp theo là đấu đôi, ta muốn lấy lại cả vốn lẫn lời!”
“Huyết Thất, Huyết Lục…hai ngươi lên!”
“Tuân lệnh Huyết Sứ đại nhân, nếu không thể lấy lại hai mạng đổi cho Huyết Bát, chúng ta sẽ dùng đầu của mình để bồi tội!” Hai tên Huyết Hoàng Tử điên cuồng nói ra, đồng loạt bước lên trước một bậc gầm thét nói:
“Kẻ nào muốn tiến đến chịu chết?”
Nói xong lột xuống mặt nạ, lộ ra hai khuôn mặt nam tử giống nhau y đúc, rõ ràng là một cặp song sinh, khí thế bạo tạc, Hợp Thể Trung Kỳ tu vi khiến không gian ầm ầm chấn động.
Bầu trời bị Diệt Thế Kim Đồng của Thiên Diệp Dao đánh nát vẫn chưa kịp thời khôi phục, chiến trường xuất hiện không ít lổng hổng không gian, bất quá đây là cuộc chiến của Hợp Thể Kỳ, chút ảnh hưởng đó không thành vấn đề.
“Hai Hợp Thể Trung Kỳ, ai muốn ứng chiến?” Thiên Vạn Bảo đảo mắt toàn trường một vòng, cuối cùng dừng lại trên Mộng Tiên Chu, hỏi ý Liễu Ngọc Thanh.
Hiển nhiên trước tình cảnh này, hắn đã cần đến người Hậu Cung xuất thủ.
“Ta cũng muốn chiến!” Bá Lực Giao Quân giọng điệu nặng nề kiến nghị, một thân thực lực Thất giai Trung Kỳ như hắn vừa thích hợp với trận đấu này.
“Đối thủ là huynh đệ song sinh, nhất định phối hợp ăn ý đến cực điểm, phe chúng ta cũng phải cần một cặp bài trùng ăn ý, nếu không rất dễ lật thuyền!” Thái Linh Lão Nhân lắc đầu nói.
“Thái Linh Lão Nhân nói không sai, trận này nên để Hậu Cung ứng chiến!” Thiên Cơ Điện Chủ hiếm thấy nói một lời.
“Hậu Cung nổi danh phối hợp chặt chẽ, trận chiến Bạch Sa Hoàng Triều đã chứng minh điều đó, lão phu cũng cảm thấy trận này nên để người Hậu Cung ra mặt!” Huyền Sa Lão Nhân từ tốn nói.
“Các ngươi…” Ngưu Ngũ Bá thấy đồ đệ của mình không có đất dụng võ, nhất thời thở phì phò tức giận.
“Thế nào? Nếu ngươi không phục cứ tìm người có khả năng liên thủ với Bá Lực Giao Quân đi!” Thiên Vạn Bảo liếc mắt nhìn qua, đây là trận chiến lấy danh dự cho Tu chân giới, hắn sẽ không qua loa.
Ngưu Ngũ Bá không lời gì để nói, ra hiệu Bá Lực Giao Quân trở về.
Bá Lực Giao Quân không cam lòng siết chặt nắm tay, hắn cũng rất muốn được ra trận lập công, đáng tiếc tình huống trước mắt quả thật không thích hợp.
“Nhờ Hậu Cung ra mặt trận này!” Thiên Vạn Bảo chắp tay.
“Các chủ không cần khách khí, đây cũng là nên làm!” Liễu Ngọc Thanh ưu nhã gật đầu, liếc mắt nhìn sang hai nữ Cơ Nhã và Cơ Băng, cuối cùng hơi tiếc nuối thở một hơi.
Bởi vì đôi tỷ muội song sinh của Hậu Cung này đều đã đột phá Hợp Thể Hậu Kỳ, đối thủ chỉ mới là Hợp Thể Trung Kỳ, trận này không thích hợp ra mặt.
Còn Lạc Huyên và Lạc Ly thì không cần nói, mặc dù tu luyện