Con Đường Bá Chủ

Chương 422


trước sau



Man Hoang Tinh Cầu.

Trước đại môn Thạch Điện, hai tên Cự Hán Tộc như hai cái ngọn núi cao thẳng lặng lẽ ngồi đó, khí thế hung hãn khiến không gian nhẹ rung, không một ai dám đến gần nửa bước.

Hiển nhiên việc một thiên tài Cự Hán bị giết trước cửa Đại Môn Thạch Điện đã truyền về Cự Hán Tộc, hai tên này chính là ngồi tại nơi đây để tìm kiếm hung thủ, đem hắn nghiền nát thành trăm mảnh.

Bọn hắn một người hình thể cao chỉ hai trăm mét, một kẻ lại khủng bố với kích thước đạt đến năm trăm mét, đều là những quái vật khổng lồ, cũng đại biểu cho thực lực và địa vị chênh lệch.

Tên Cự Hán cao đến hai trăm mét là Hộ Pháp Cự Hán Tộc, một thân tu vi đạt đến Bát Chuyển Trung Kỳ, mà tên quái vật cao tận năm trăm mét chính là trưởng lão Cự Hán Tộc, tu vi Cửu Chuyển Sơ Kỳ cường giả.

Trưởng lão Cự Hán Tộc, chính là một trong các tồn tại đỉnh cấp ở Man Hoang Tinh Cầu, địa vị tôn quý không cần phải nói, tính cách tàn bạo hung tàn nổi danh, không người dám chọc.

“RỪ, gần đây kẻ ăn tim gan mật báo thật nhiều, Cự Hán Uy cùng Thập Bát Hộ Pháp bị giết ở Cự Phách Thành, hiện tại ngay cả Cự Hán Chinh cũng chết, ta hận không thể ăn tim, uống máu hung thủ!” Tên Cự Hán trưởng lão gầm rừ nói, một đôi ánh mắt đỏ ngầu như bể máu.

Nhìn vết máu to tướng của Cự Hán Chinh vẫn còn đọng lại trước mặt, tình huống này rất giống cái chết của Cự Hán Uy và Thập Bát Hộ Pháp tại Cự Phách Thành, rất có thể hung thủ cùng là một người.

Cự Hán hộ pháp gật đầu phụ họa, nghiêm nghị mở miệng: “Bẩm trưởng lão! ta đã điều tra một vòng Man Hùng Mộ, không phát hiện kẻ đủ năng lực giết chết Cự Hán Chinh, điều đó chứng tỏ hung thủ đã xé nát không gian rời khỏi phạm vi Mộ Địa hoặc tiến vào bên trong Thạch Điện!”

“Hừ, Cự Hán Chinh vừa chết chúng ta đã lập tức đuổi tới, nếu đối thủ xé nát không gian chạy trốn bổn trưởng lão nhất định sẽ cảm ứng được!” Cự Hán Trưởng Lão khuôn mặt dữ dằn, gằn từng chữ nói.

“Nói vậy khả năng hắn tiến vào Thạch Điện là cực kỳ cao, chúng ta cứ ngồi đây ôm cây đợi thỏ!” Cự Hán Hộ Pháp gật đầu nói.

Mỗi một người chỉ được tiến vào Thạch Điện nhận truyền thừa một lần trong đời, khi còn trẻ hai người bọn hắn đều đã tiến vào, hiện tại dù áp chế tu vi đánh lên Khảo Nghiệm Bia sẽ bị trận pháp bên trong Thạch Điện đánh văng ra, cũng không vào được.

“Hừ, bổn trưởng lão không tin hắn có ba đầu sáu tay, dám giết Cự Hán Tộc cao quý, lột da rút xương không thể hả được cơn giận trong lòng ta!” Cự Hán Trưởng Lão gằn từng chữ nói.

Trong lúc hai người bọn hắn nói chuyện, bất chợt không gian xung quanh hơi nhẹ nhàng rung lên, lập tức khiến hai gả Cự Hán Tộc phản ứng, lạnh lùng đứng dậy.

Trong ánh mắt của bọn hắn, một vùng không gian trước mặt đột ngột bị tách ra làm đôi, tại thành hình dạng như một cánh cửa, từ bên trong bước ra hai thân ảnh.


Đây là hai kẻ một già một trẻ, khí tức toàn thân thu liễm đến cùng cực, nhìn qua chẳng khác nào phàm nhân.

Nhưng nếu nhìn khí chất và cảnh tượng bọn hắn ung dung bước ra từ cánh cửa không gian, tin chắc sẽ chẳng có ai dám xem thường.

Người trẻ tuổi này là một thanh niên diện mạo anh tuấn thong dong, thân cao mét tám, đầu đội vương miệng, thân khoác cẩm bào, mày kiếm mắt sáng, mặc dù nhìn qua cực kỳ bình thản, nhưng trong đáy mắt lại ẩn chứa một tia cao cao tại thượng không che giấu được.

Sau lưng người thanh niên, một lão già toàn thân bạch bào, râu tóc trắng xóa, tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt, lại hơi hơi khom người khi thủ hộ phía sau thanh niên.

Hiển nhiên trong hai người này, thân phận của thanh niên cao quý hơn lão già rất nhiều.

“Các ngươi là ai?” Cự Hán Tộc Trưởng Lão lạnh lùng nhìn hai kẻ vừa xuất hiện, mở miệng chất vấn.

Tại Man Hoang Tinh Cầu này, không một ai dám đường đường chính chính lơ lửng trước mặt Cự Hán Tộc như vậy.

Thanh niên mặc cẩm bào lại chẳng thèm quan tâm đến hai tên Cự Hán Tộc, giường như thân thể khổng lồ của bọn chúng chỉ là con kiến hôi vậy, hơi hơi nhíu mày, thong dong mở miệng hỏi lão già sau lưng:

“Ất Lão, nơi này là Man Hoang Tinh đó sao? thật là hỗn tạp không chịu nổi!”

“Thưa công tử, dựa vào kết quả điều tra, đây quả thật là Man Hoang Tinh, bên trong tòa Thạch Điện trước mặt có thứ mà người cần tìm!” Lão già được gọi là Ất Lão kính cẩn chắp tay đáp.

Thấy một già một trẻ trước mặt chẳng quan tâm đến uy nghiêm của Cự Hán Tộc, tên Cự Hán Hộ Pháp giận dữ rống lên:

“Con kiến hôi, dám phớt lờ Cự Hán Tộc cao quý?”

Nói xong, hắn vươn bốn cánh tay lực lưỡng của mình, thô bạo tung ra bốn quyền về hướng hai người, không gian chấn động.

Trước thế công hung mãnh của Cự Hán Hộ Pháp, thanh niên mặc cẩm bào cao quý nhìn cũng không thèm nhìn, mà Ất Lão phía sau lưng hắn nhẹ híp mắt lại.

Phất Trần trong tay vụt mạnh mà ra.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Thanh Phất Trần cấp tốc biến lớn, che phủ thiên địa, mang theo một cổ lực lượng không cách nào để hình dung, hướng đỉnh đầu của cả hai tên Cự Hán đập xuống.

Toàn bộ không gian phía trước Thạch Điện, ầm ầm bạo liệt.

“Không xong!” Sắc mặt Cự Hán Trưởng Lão cấp tốc đại biến, một cổ cảm giác nguy hiểm cường liệt dâng trào trong lòng.

Trước cổ lực lượng của lão già tóc trắng này, hắn cảm giác như mình đang đối diện với Tộc Trưởng Cự Hán Tộc, Thập Chuyển Viên Mãn cường giả hùng mạnh, không có chút phần thắng nào, bất lực đến cực điểm.

Hai kẻ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?

“Cự Sơn Thuẫn!”

Không dám có chút xem thường nào, Cự Hán trưởng lão lấy ra một tấm lá chắn to như sườn núi ầm ầm ngăn cản trước mặt, tấm chắn này được Cự Hán Tộc dốc lòng luyện chế từ một ngọn Cự Sơn vạn năm cùng hàng loạt nguyên liệu khác, lực phòng ngự của nó kinh người đến cực điểm.

ĐÙNG…

Phất Trần trong tay Ất Lão vụt vào Cự Sơn Thuẫn, toàn bộ thiên địa trở nên tối tăm, không gian băng liệt, Cự Hán Trưởng Lão há mồm phun ra một ngụm máu lớn.

Bởi vì trên mặt lá chắn lúc này, vô số vết nứt lan tràn, sau đó đùng một cái nổ tung, toàn bộ bạo liệt.

Mà bốn cánh tay khổng lồ cầm thuẫn của hắn, cũng nát vụn thành thịt, yếu đuối đến đáng thương.

“Sao có thể như vậy? Cự Sơn Thuẫn chính là Cực Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo a!” Sắc mặt hai tên Cự Hán Tộc trở nên tái mét, một cảm giác khó tin dâng lên đỉnh đầu, dưới lớp da thú là nước tiểu màu xanh chảy lênh láng, sợ hãi đến cực điểm.

Cực Cấp Pháp Bảo chính là đẳng cấp bên trên Chân Cấp Pháp Bảo, dù là tại đại tộc như Cự Yêu và Cự Hán, số lượng Cực Cấp Pháp Bảo cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, qua đó có thể thấy sự quý giá và kinh khủng của nó.


Vậy mà giờ đây, trước một thanh Phất Trần của lão già vụt tới, Cực Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo Cự Sơn Thuẫn toàn diện nổ tung, ngay cả kích thứ hai cũng không trụ được.

“Hai vị tha mạng!” Cự Hán Trưởng Lão và Hộ Pháp quá mức sợ hãi quỳ xuống dập đầu, biết lần này mình đã đụng vào thiết bảng rồi.

Chuyện này nếu làm không tốt, dù là toàn bộ Cự Hán Tộc cũng có thể lâm đầu vào đại họa, sức mạnh của lão già này quá mức khủng khiếp.

Ất Lão mặc kệ sự cầu xin của bọn hắn, diện mạo hiền từ ôn hòa, nhưng cánh tay lại cầm Phất Trần vụt tới, mang theo sức mạnh trấn thiên áp địa, không cách nào để hình dung.

ĐÙNG…

Ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, Cự Hán Trưởng Lão cùng Cự Hán Hộ Pháp bị quật thành một đám mưa máu, tu vi Thể Tu hùng mạnh chẳng có chút ý nghĩa nào, như hai con kiến hơi lớn một chút mà thôi.

Hai Cự Hán có địa vị tôn quý tại Man Hoang Tinh, chính thức vẫn lạc.

Ất Lão sắc mặt hờ hững, dường như việc giết

hai gã Thể Tu mạnh mẽ của Cự Hán Tộc chẳng có chút lý thú gì, chẳng khác nào vừa phủi một hạt bụi vậy.

Thanh niên cẩm y cũng chẳng hề bận tâm đến chuyện này, từ đầu đến cuối chỉ liếc mắt về Thạch Điện, rốt cuộc hạ thấp người rơi xuống.

Ất Lão theo sát bên cạnh hắn, kính cẩn nói ra:

“Thưa công tử, dựa theo kết quả thăm dò hơn ngàn năm của lão phu, Thạch Điện này chính là Mộ Địa của Man Hoang Thánh Địa, thế lực do Hồng Hoang Tiên Vương năm xưa tiện tay nâng đỡ!”

Thanh niên biểu cảm từ đầu đến cuối luôn luôn ung dung, nhưng nghe đến bốn chữ “Hồng Hoang Tiên Vương”, trong mắt cũng lóe lên một tia dị sắc và kính trọng.

Tiên Vương là tồn tại bậc nào? Không một ai dám xem nhẹ bọn hắn.

“Ất Lão mời nói tiếp!” Thanh niên diện mục nghiêm túc, trầm giọng nói.

Thấy thanh niên lên cơn hứng thú, Ất Lão híp mắt, tiếp tục hạ giọng kể lại:

“Tương truyền cách đây vô số năm, Hồng Hoang Tiên Vương từng lưỡng bại câu thương trong trận chiến với một vị Tiên Vương hùng mạnh khác trong Vũ Trụ, thân thể hắn vô tình trôi dạt đến một tiểu tinh cầu cấp thấp có tên Man Hoang Tinh, lại được một tiểu thế lực bất chấp tị hiềm cứu mạng!”

“Sau khi thương thế khôi phục vài thành, Hồng Hoang Tiên Vương biết ơn, lập tức ban cho tiểu thế lực đó vô số tài nguyên và công pháp chính thống của hắn, sau đó mới trở về Tiên giới!”

“Trước sự nâng đỡ của Hồng Hoang Tiên Vương, tiểu thế lực ngày một hùng mạnh, một bước lên trời hùng bá Tinh Cầu, sau cùng lấy tên là Man Hoang Thánh Địa!”

“Hừ, một cái Thế Lực tại tinh cầu cấp thấp cũng dám tự xưng hai từ “Thánh Địa”? cuồng vọng tự đại!” Thanh niên nghe đến đây không hài lòng hừ một tiếng.

Ất Lão gật đầu đồng ý lời của thanh niên, tiếp tục kể chuyện:

“Đáng tiếc Man Hoang Thánh Địa chỉ tung hoành được một thời gian, tích xúc của bọn hắn không đủ sâu, ngay cả Công Pháp mà Hồng Hoang Tiên Vương để lại cũng tu luyện chưa đến một phần, vì thế khi đối mặt tinh cầu khác xâm chiếm mới chịu cảnh diệt vong! Đem toàn bộ truyền thừa cất vào Thạch Điện trước mặt…”

Ất lão một chín một mười kể lại chuyện xưa, hắn cũng may mắn nghe được chút xíu manh mối, sau đó tốn một cái giá vô cùng to lớn và ngàn năm thời gian mới điều tra được như vậy, tìm ra tung tích Công Pháp của vị Hồng Hoang Tiên Vương lưu lạc kia.

Thanh niên càng nghe chuyện cũ, nhịp tim càng trở nên gia tốc, hô hấp có phần dồn dập, trong mắt lóe lên tham lam, mở miệng hỏi:

“Theo lời Ất Lão, công pháp của Hồng Hoang Tiên Vương đang nằm bên trong Thạch Điện này?”

“Không sai! Hồng Hoang Cốt Kinh chính là Công Pháp nổi danh cả đời của Hồng Hoang Tiên Vương, chủ tu rèn luyện Xương Cốt, rất có thể được truyền thừa bên trong Thạch Điện!” Ất Lão chắp tay, giọng điệu sùng kính nói:

“Nếu công tử đạt được Hồng Hoang Cốt Kinh, thực lực nhất định sẽ gia tăng vài bậc!”

“Sao ngươi không trực tiếp mang Thạch Điện này trở về cho bổn công tử?” Thanh niên cao quý trong mắt xuất hiện sự bá đạo.

Ất Lão lắc đầu nói: “Nếu giữ nguyên cảnh giới, lão phu thừa sức mang Thạch Điện về cho công tử dễ như trở bàn tay, đáng tiếc quy tắc của Man Hoang Tinh buộc chúng ta phải áp chế tu vi, hiện tại không đủ sức chưởng khống Thạch Điện!”

Thanh niên nghe vậy gật đầu, nếu không tự giác đem thực lực áp chế xuống chuẩn giới hạn của Man Hoang Tinh, như vậy không những Thiên Đạo Chi Nhãn ở tinh cầu này nhắm vào bọn hắn, mà ngay cả Thế Lực khủng bố chuyên giữ gìn quy tắc “trên kia” cũng sẽ can thiệp.

Nghe nói cách đây không lâu, vị Đại Thủ Tiên Vương vừa thành công đột phá Tiên Vương nên tâm cao khí ngạo, vô duyên vô cớ ra tay với một Tinh Cầu có đẳng cấp thấp, hiện tại vẫn còn đang bị giam cầm trừng phạt đấy.


Nghĩ đến đây, thanh niên cẩm bào cao quý không tiếp tục dong dài, hạ người xuống trước Khảo Nghiệm Bia.

“Công tử trước hết đem thực lực hạ thấp xuống Hợp Thể Sơ Kỳ và Thất Chuyển Sơ Kỳ, vào trong Thạch Điện tìm kiếm Hồng Hoang Cốt Kinh, lão phu ở bên ngoài canh giữ!” Ất Lão cung kính chắp tay nói.

“Thật phiền phức! lại một lần nữa phải áp chế thực lực…” Thanh niên lắc đầu khinh bỉ, ý niệm vừa động, cuồn cuộn thực lực không ngừng hạ thấp mà xuống, Linh tu và Thể tu đạt đến đúng yêu cẩu của Khảo Nghiệm Bia thì dừng lại.

Có thể thấy thanh niên này cũng là một Linh Thể Song Tu, hơn nữa thực lực càng là khủng bố đến cực điểm.

Làm xong tất cả, thanh niên tiện tay hóa thành quyền, vô biên lực lượng đẳng cấp cao gia trì, ba loại Linh Căn phẫn nộ gào thét, dụng lực đánh vào Khảo Nghiệm Bia.

Không gian bốn phía ầm vang rung rẩy, sau đó xuất hiện một vài vết nứt dữ tợn, có thể thấy sự mạnh mẽ của thanh niên, khi chỉ lấy tu vi Thất Chuyển và Hợp Thể tác động đến không gian của Man Hoang Tinh Cầu.

ONG ONG ONG…

Khảo Nghiệm Bia cùng lúc chấn động, một cảnh tượng khó tin hiện ra.

Luồng ánh sáng mang theo tám loại màu sắc ầm vang xuất hiện, chiếu rọi cả một vùng Mộ Địa u ám, xua tan sương mù.

Cảnh tượng này nếu truyền ra ngoài, tin chắc toàn bộ Man Hoang Tinh Cầu sẽ vì đó chấn động.

Khảo Nghiệm Bia bọc phát tám loại màu sắc, từ cổ chí kim chưa ai đánh ra, khủng bố không cách nào để hình dung.

“Với thiên phú của công tử, nếu có được Hồng Hoang Cốt Kinh, ngày sau cạnh tranh ngôi vị Vương Tử sẽ càng thêm nắm chắc, lão phu khâm phục!” Ất Lão thở dài tán thưởng nói.

Thanh niên xoa xoa quyền đầu hơi tê dại, nhếch miệng cười đắc ý, hiển nhiên rất ưa thích Ất Lão nịnh nọt, nghe đến hai từ “Vương Tử”, trong mắt tràn ngập dã tâm.

Mà lúc này, Đại Môn Thạch Điện rốt cuộc hé mở, đem thanh niên hút vào bên trong.

“Xem như một cuộc tầm bảo lịch luyện cũng không tệ!” Thanh niên cẩm bào trong đầu thầm nghĩ, thả lỏng toàn thân để Thạch Điện hút vào.

Nghĩ đến bản thân sắp đạt được Tiên Vương chân truyền - Hồng Hoang Cốt Kinh, vui mừng trong lòng không sao ức chế được.

KẼO KẸT…

Thạch Điện một lần nữa đóng lại.

Nhìn bóng dáng thanh niên biến mất, Ất Lão vuốt râu trắng đầy hài lòng, khoanh chân ngồi xếp bằng, trong lòng thầm nghĩ:

“Với thiên phú của công tử, tin chắc quét ngang Thạch Điện dễ như ăn cháo uống nước, lão phu chỉ việc ngồi chờ tin tốt lành!”



Chúc mọi người thư giãn.







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện