Man Hoang Tinh Cầu.
Trước đại môn Thạch Điện, hai tên Cự Hán Tộc như hai cái ngọn núi cao thẳng lặng lẽ ngồi đó, khí thế hung hãn khiến không gian nhẹ rung, không một ai dám đến gần nửa bước.
Hiển nhiên việc một thiên tài Cự Hán bị giết trước cửa Đại Môn Thạch Điện đã truyền về Cự Hán Tộc, hai tên này chính là ngồi tại nơi đây để tìm kiếm hung thủ, đem hắn nghiền nát thành trăm mảnh.
Bọn hắn một người hình thể cao chỉ hai trăm mét, một kẻ lại khủng bố với kích thước đạt đến năm trăm mét, đều là những quái vật khổng lồ, cũng đại biểu cho thực lực và địa vị chênh lệch.
Tên Cự Hán cao đến hai trăm mét là Hộ Pháp Cự Hán Tộc, một thân tu vi đạt đến Bát Chuyển Trung Kỳ, mà tên quái vật cao tận năm trăm mét chính là trưởng lão Cự Hán Tộc, tu vi Cửu Chuyển Sơ Kỳ cường giả.
Trưởng lão Cự Hán Tộc, chính là một trong các tồn tại đỉnh cấp ở Man Hoang Tinh Cầu, địa vị tôn quý không cần phải nói, tính cách tàn bạo hung tàn nổi danh, không người dám chọc.
“RỪ, gần đây kẻ ăn tim gan mật báo thật nhiều, Cự Hán Uy cùng Thập Bát Hộ Pháp bị giết ở Cự Phách Thành, hiện tại ngay cả Cự Hán Chinh cũng chết, ta hận không thể ăn tim, uống máu hung thủ!” Tên Cự Hán trưởng lão gầm rừ nói, một đôi ánh mắt đỏ ngầu như bể máu.
Nhìn vết máu to tướng của Cự Hán Chinh vẫn còn đọng lại trước mặt, tình huống này rất giống cái chết của Cự Hán Uy và Thập Bát Hộ Pháp tại Cự Phách Thành, rất có thể hung thủ cùng là một người.
Cự Hán hộ pháp gật đầu phụ họa, nghiêm nghị mở miệng: “Bẩm trưởng lão! ta đã điều tra một vòng Man Hùng Mộ, không phát hiện kẻ đủ năng lực giết chết Cự Hán Chinh, điều đó chứng tỏ hung thủ đã xé nát không gian rời khỏi phạm vi Mộ Địa hoặc tiến vào bên trong Thạch Điện!”
“Hừ, Cự Hán Chinh vừa chết chúng ta đã lập tức đuổi tới, nếu đối thủ xé nát không gian chạy trốn bổn trưởng lão nhất định sẽ cảm ứng được!” Cự Hán Trưởng Lão khuôn mặt dữ dằn, gằn từng chữ nói.
“Nói vậy khả năng hắn tiến vào Thạch Điện là cực kỳ cao, chúng ta cứ ngồi đây ôm cây đợi thỏ!” Cự Hán Hộ Pháp gật đầu nói.
Mỗi một người chỉ được tiến vào Thạch Điện nhận truyền thừa một lần trong đời, khi còn trẻ hai người bọn hắn đều đã tiến vào, hiện tại dù áp chế tu vi đánh lên Khảo Nghiệm Bia sẽ bị trận pháp bên trong Thạch Điện đánh văng ra, cũng không vào được.
“Hừ, bổn trưởng lão không tin hắn có ba đầu sáu tay, dám giết Cự Hán Tộc cao quý, lột da rút xương không thể hả được cơn giận trong lòng ta!” Cự Hán Trưởng Lão gằn từng chữ nói.
Trong lúc hai người bọn hắn nói chuyện, bất chợt không gian xung quanh hơi nhẹ nhàng rung lên, lập tức khiến hai gả Cự Hán Tộc phản ứng, lạnh lùng đứng dậy.
Trong ánh mắt của bọn hắn, một vùng không gian trước mặt đột ngột bị tách ra làm đôi, tại thành hình dạng như một cánh cửa, từ bên trong bước ra hai thân ảnh.
Đây là hai kẻ một già một trẻ, khí tức toàn thân thu liễm đến cùng cực, nhìn qua chẳng khác nào phàm nhân.
Nhưng nếu nhìn khí chất và cảnh tượng bọn hắn ung dung bước ra từ cánh cửa không gian, tin chắc sẽ chẳng có ai dám xem thường.
Người trẻ tuổi này là một thanh niên diện mạo anh tuấn thong dong, thân cao mét tám, đầu đội vương miệng, thân khoác cẩm bào, mày kiếm mắt sáng, mặc dù nhìn qua cực kỳ bình thản, nhưng trong đáy mắt lại ẩn chứa một tia cao cao tại thượng không che giấu được.
Sau lưng người thanh niên, một lão già toàn thân bạch bào, râu tóc trắng xóa, tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt, lại hơi hơi khom người khi thủ hộ phía sau thanh niên.
Hiển nhiên trong hai người này, thân phận của thanh niên cao quý hơn lão già rất nhiều.
“Các ngươi là ai?” Cự Hán Tộc Trưởng Lão lạnh lùng nhìn hai kẻ vừa xuất hiện, mở miệng chất vấn.
Tại Man Hoang Tinh Cầu này, không một ai dám đường đường chính chính lơ lửng trước mặt Cự Hán Tộc như vậy.
Thanh niên mặc cẩm bào lại chẳng thèm quan tâm đến hai tên Cự Hán Tộc, giường như thân thể khổng lồ của bọn chúng chỉ là con kiến hôi vậy, hơi hơi nhíu mày, thong dong mở miệng hỏi lão già sau lưng:
“Ất Lão, nơi này là Man Hoang Tinh đó sao? thật là hỗn tạp không chịu nổi!”
“Thưa công tử, dựa vào kết quả điều tra, đây quả thật là Man Hoang Tinh, bên trong tòa Thạch Điện trước mặt có thứ mà người cần tìm!” Lão già được gọi là Ất Lão kính cẩn chắp tay đáp.
Thấy một già một trẻ trước mặt chẳng quan tâm đến uy nghiêm của Cự Hán Tộc, tên Cự Hán Hộ Pháp giận dữ rống lên:
“Con kiến hôi, dám phớt lờ Cự Hán Tộc cao quý?”
Nói xong, hắn vươn bốn cánh tay lực lưỡng của mình, thô bạo tung ra bốn quyền về hướng hai người, không gian chấn động.
Trước thế công hung mãnh của Cự Hán Hộ Pháp, thanh niên mặc cẩm bào cao quý nhìn cũng không thèm nhìn, mà Ất Lão phía sau lưng hắn nhẹ híp mắt lại.
Phất Trần trong tay vụt mạnh mà ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thanh Phất Trần cấp tốc biến lớn, che phủ thiên địa, mang theo một cổ lực lượng không cách nào để hình dung, hướng đỉnh đầu của cả hai tên Cự Hán đập xuống.
Toàn bộ không gian phía trước Thạch Điện, ầm ầm bạo liệt.
“Không xong!” Sắc mặt Cự Hán Trưởng Lão cấp tốc đại biến, một cổ cảm giác nguy hiểm cường liệt dâng trào trong lòng.
Trước cổ lực lượng của lão già tóc trắng này, hắn cảm giác như mình đang đối diện với Tộc Trưởng Cự Hán Tộc, Thập Chuyển Viên Mãn cường giả hùng mạnh, không có chút phần thắng nào, bất lực đến cực điểm.
Hai kẻ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Cự Sơn Thuẫn!”
Không dám có chút xem thường nào, Cự Hán trưởng lão lấy ra một tấm lá chắn to như sườn núi ầm ầm ngăn cản trước mặt, tấm chắn này được Cự Hán Tộc dốc lòng luyện chế từ một ngọn Cự Sơn vạn năm cùng hàng loạt nguyên liệu khác, lực phòng ngự của nó kinh người đến cực điểm.
ĐÙNG…
Phất Trần trong tay Ất Lão vụt vào Cự Sơn Thuẫn, toàn bộ thiên địa trở nên tối tăm, không gian băng liệt, Cự Hán Trưởng Lão há mồm phun ra một ngụm máu lớn.
Bởi vì trên mặt lá chắn lúc này, vô số vết nứt lan tràn, sau đó đùng một cái nổ tung, toàn bộ bạo liệt.
Mà bốn cánh tay khổng lồ cầm thuẫn của hắn, cũng nát vụn thành thịt, yếu đuối đến đáng thương.
“Sao có thể như vậy? Cự Sơn Thuẫn chính là Cực Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo a!” Sắc mặt hai tên Cự Hán Tộc trở nên tái mét, một cảm giác khó tin dâng lên đỉnh đầu, dưới lớp da thú là nước tiểu màu xanh chảy lênh láng, sợ hãi đến cực điểm.
Cực Cấp Pháp Bảo chính là đẳng cấp bên trên Chân Cấp Pháp Bảo, dù là tại đại tộc như Cự Yêu và Cự Hán, số lượng Cực Cấp Pháp Bảo cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, qua đó có thể thấy sự quý giá và kinh khủng của nó.
Vậy mà giờ đây, trước một thanh Phất Trần của lão già vụt tới, Cực Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo Cự Sơn Thuẫn toàn diện nổ tung, ngay cả kích thứ hai cũng không trụ được.
“Hai vị tha mạng!” Cự Hán Trưởng Lão và Hộ Pháp quá mức sợ hãi quỳ xuống dập đầu, biết lần này mình đã đụng vào thiết bảng rồi.
Chuyện này nếu làm không tốt, dù là toàn bộ Cự Hán Tộc cũng có thể lâm đầu vào đại họa, sức mạnh của lão già này quá mức khủng khiếp.
Ất Lão mặc kệ sự cầu xin của bọn hắn, diện mạo hiền từ ôn hòa, nhưng cánh tay lại cầm Phất Trần vụt tới, mang theo sức mạnh trấn thiên áp địa, không cách nào để hình dung.
ĐÙNG…
Ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, Cự Hán Trưởng Lão cùng Cự Hán Hộ Pháp bị quật thành một đám mưa máu, tu vi Thể Tu hùng mạnh chẳng có chút ý nghĩa nào, như hai con kiến hơi lớn một chút mà thôi.
Hai Cự Hán có địa vị tôn quý tại Man Hoang Tinh, chính thức vẫn lạc.
Ất Lão sắc mặt hờ hững, dường như việc giết