Á Hy Thần vừa hé mở đôi mắt đẹp, đập vào mắt nàng chính là hai gương mặt một lớn một nhỏ tràn đầy cảm xúc, trong lúc nhất thời nhịp tim như dừng lại một nhịp, sau đó điên cuồng đập không phanh lên…
“Là Á Nhi và hắn!” Á Hy Thần có chút hoảng hốt, một màn trước khi bị phế đi đan điền lại vô thức hiện hữu lên trong đầu nàng, trong lúc nhất thời có chút si ngốc, tưởng bản thân mình đang nằm mơ.
Ở khoảng cách gần, Lạc Nam có thể ngửi thấy hương thơm mê người đến từ Thiên Hương Ngọc Thể của Á Hy Thần, lại bị bộ dạng lộng lẫy cao quý của nàng khiến cho ngơ ngẩn…
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Á Nhi cười tủm tỉm nhìn một màn này, bất chợt tinh nghịch nâng lên đôi tay nhỏ ấn đầu Lạc Nam một cái về phía trước, muốn hắn và mẫu thân hôn môi…
Đáng tiếc hành động của nàng lập tức khiến hai người bừng tĩnh, nhất thời có chút xấu hổ cười gượng, Lạc Nam cố gắng đè nén cảm giác động tâm trong lòng, đôi môi nàng đỏ như anh đào, hương thơm bát ngát, hắn phải rất khó khăn mới nhịn được cảm giác hôn một ngụm…
Dù sao bên cạnh mình còn mấy thê tử bảo bối chưa sủng ái đấy, vừa trở về đã hôn nữ nhân khác ở trước mặt các nàng chẳng khác nào không xem trọng chúng nữ…Lạc Nam dù thèm muốn cũng sẽ không đến mức như vậy…
“Nữ Vương, cảm thấy tình huống thân thể thế nào rồi?” Lấy lại bình tĩnh, Lạc Nam mỉm cười hỏi.
Á Hy Thần nghe vậy giật mình, lúc này mới để tâm đến thương thế trong người, nhất thời toàn thân chấn động như đang nằm mơ, ngơ ngác nhìn lấy hắn:
“Chuyện gì xảy ra? Đan điền của ta không phải bị đánh nát sao? ta không phải chỉ còn một tia hơi thở chèo chống tùy thời có thể vẫn lạc sao?”
Với lịch duyệt của một Nữ Vương Cửu Cấp Thế Lực, Á Hy Thần cũng cảm giác khó tin với trạng thái hiện tại của mình…ngoài một chút mỏi mệt ra, nàng rõ ràng không bị ảnh hưởng chút nào cả.
“Mẫu thân, là Tiểu Nam thúc thúc dùng bảo vật hết sức trân quý trị thương cho ngươi, phải hảo hảo cảm tạ hắn, tốt nhất là lấy ân báo đáp!” Á Nhi ngồi một bên lập tức nắm chặt tay Á Hy Thần, bộ dạng hết sức nghiêm túc nói.
“Phốc!” Lạc Nam triệt để phun ra một ngụm, nha đầu ngốc này không phải luôn miệng gọi hắn là ca ca sao? hiện tại lên đến thúc thúc rồi?
Tinh Linh Nữ Vương làm sao không hiểu ý đồ trong lời nói của Á Nhi, nàng có chút đỏ mặt khiến dung nhan càng thêm kiều diễm, hướng Lạc Nam ra vẻ bình tĩnh nói:
“Đa tạ Lạc công tử, ân tình này Hy Thần cả đời không dám quên!”
“Nàng đừng khách sáo, ta và Tinh Linh Đảo vốn là một nhà không phải sao?” Lạc Nam ôn hòa mỉm cười nói.
“Cũng đúng…!” Á Hy Thần thủ thỉ một tiếng, không nói những cái khác…chỉ riêng hắn và Á Liên Nga có quan hệ, như vậy Tinh Linh Đảo đích xác là nhà hắn.
“Nơi này là không gian riêng của ta, nàng có thể thoải mái tham quan một phen! Ta còn phải trị liệu cho các nàng ấy!” Lạc Nam tránh đường cho Á Hy Thần, hy vọng nàng tự nhiên như ở nhà.
Á Hy Thần lúc này mới để tâm đến hoàn cảnh xung quanh, sau khi nhận ra tràng diện khủng bố của Linh Giới Châu, dù lấy tâm cảnh và kiến thức của một Nữ Vương chân chính vẫn không nhịn được trợn mắt há hốc mồm…
“Nơi này đã vượt quá phạm trù hiểu biết của ta, đặc biệt là lượng Mộc hệ linh lực quá mức khủng khiếp!” Á Hy Thần trong lòng hít sâu một hơi, không thể nào bình tĩnh.
Chẳng trách Hậu Cung phát triển nghịch thiên như vậy, chỉ riêng một nơi tu luyện lý tưởng như thế này đã vượt xa người khác không biết bao nhiêu lần rồi.
“Hì hì, vẫn còn nhiều thứ thú vị đấy, ta mang mẫu thân đi xem!”
Á Nhi cũng biết đây là thời điểm dụ dỗ mẫu thân tốt nhất, vội vàng đảm nhiệm vai trò hướng dẫn viên, mang theo Á Hy Thần ở trong Linh Giới Châu bắt đầu khám phá…
Kế đến Á Hy Thần, không ai khác chính là Thiên Diệp Dao, Thủy Tích Quân cùng Vương Y Vận cũng đang hôn mê bất tỉnh…
Bất Tử Thụ một lần lại một lần mang đến kỳ tích, đem ba nữ khôi phục đan điền và tu vi, trạng thái thân thể từ trọng thương hấp hối trở thành không còn đáng ngại.
Đương nhiên mấy nữ cũng bị Linh Giới Châu làm cho trợn mắt che miệng một phen, dù các nàng đều là nữ nhân có kiến thức, nhưng khi chứng kiến độ xa hoa tại trong này, các nàng lại sinh ra cảm giác mình là tiểu nha đầu nông thôn bước ra thành thị.
Lạc Nam đối với chuyện này chỉ cười cười để mấy nữ tự nhiên mà thoải mái tham quan, nếu đã chấp nhận điều trị cho các nàng và thu các nàng vào tổng bộ Hậu Cung, như vậy hắn đã không có ý buông tha cho bất kỳ nữ nhân nào.
Dù không nói ra, nhưng bản tính đến từ huyết mạch Nghịch Long không cho phép Lạc Nam trơ mắt nhìn mỹ nhân tuyệt sắc trước mặt mình đi theo nam nhân khác…
Chinh phục các nàng, dù sớm hay muộn…
Thành công điều trị cho bốn vị mỹ nhân bị phế mất đan điền, Lạc Nam và chúng nữ Hậu Cung càng thêm kinh dị trước công dụng bất phàm của Bất Tử Thụ, cảm giác lo lắng và bất an cho tình huống của chúng nữ bị thương trước đó quét sạch sành sanh.
Có thần vật như Bất Tử Thụ, còn sợ cái rắm a!
Cứu bốn người Tinh Linh Nữ Vương tiêu hao tổng cộng 12 cái lá, Bất Tử Thụ khó khăn lắm mới trưởng thành một chút nay đã có phần trơ trọi, tuy nhiên Lạc Nam và chúng nữ không có ý buông tha.
“Công tử sử dụng tiết kiệm một chút, mỗi một chiếc lá Bất Tử Thụ đều là vạn kim khó cầu, số lượng lá cũng góp phần tăng tốc độ trưởng thành của Bất Tử Thụ, nhờ hấp thụ năng lượng từ Hỗn Độn Mộc Khí nên nó mới phát triển nhanh như vậy, số lá này không biết bao lâu mới lại một lần nữa sinh ra đấy!” Kim Nhi trịnh trọng nhắc nhở nói.
Lạc Nam nghe vậy giật mình, quả thật một cái cây bình thường trong quá trình sinh trưởng, ngươi cắt bỏ hết lá của nó cũng là việc sai trái, càng đừng nói Bất Tử Thụ hiện tại còn chưa đủ trăm lá, mình sử dụng tựa hồ có chút lãng phí?
“Hơn nữa Bất Tử Thụ không phải vạn năng, sẽ có những thương thế mà nó không trị được như Linh Hồn trọng thương, Linh Hồn thiếu khuyết, Linh Hồn vỡ vụn các loại…công tử nên cẩn thận, đừng quá mức ỷ lại!” Kim Nhi tiếp tục nói.
Lạc Nam nghiêm túc gật gật đầu, xem ra thương thế Linh Hồn vẫn là vấn đề nghiêm trọng của mỗi tu sĩ, dù là Bất Tử Thụ cũng bó tay.
Bất quá mặc dù nên tiết kiệm lá cây, nhưng khi cần dùng là vẫn phải dùng, Lạc Nam lại hái thêm một nắm trị liệu cho nữ nhân của mình.
Chúng nữ Hậu Cung bị thương ít thì ăn một lá, nặng một chút thì hai lá…không ai nghiêm trọng đến mức ăn ba lá như Á Hy Thần mấy nữ…tuy nhiên vẫn làm Bất Tử Thụ trở nên trơ trọi với số ít lá cây còn sót lại, có chút đáng thương…
Nhưng hiệu quả đạt được cũng vô cùng tuyệt hảo, chỉ trong thoáng chốc, một đám thê tử như hoa như ngọc lại khôi phục phong thái như xưa, các nàng dùng ánh mắt nhu tình như nước nhìn xem Lạc Nam khiến hắn trong lòng rạo rực như chưa từng có…
Thật ra có một vài nữ thương thế có thể song tu để trị liệu, nhưng Lạc Nam đã đau lòng chết rồi, không muốn kéo dài thương thế của các nàng thêm bất kỳ giây phút nào nữa nên dùng luôn lá Đa.
Không tiếp tục giả vờ nghiêm chỉnh, hắn như một đứa trẻ lao vụt đến sa vào lòng các nàng, ôm lấy từng cổ thân thể yêu kiều quen thuộc, hít thở mùi hương thơm ngát đặc trưng trên cơ thể các nàng, hận không thể dung hợp vào nhau, liên tục nói ra tâm sự đường mật:
“Phu quân nhớ các nàng sắp điên rồi…thời gian qua ta trong lòng chỉ nghĩ các nàng, lại vừa lo lắng cho Tam Nương, Man Kiều, Mộng Cơ, Mỹ Anh truyền tống xảy ra sự cố…nên ngay cả một chút tâm tư trêu hoa ghẹo nguyệt cũng không có!”
“Khổ cho chàng…!” Một đám thê tử nghe vậy vừa thỏa mãn vừa hạnh phúc nhưng cũng có phần thương tiếc hắn.
Phu quân của các nàng nhu cầu chuyện đó mạnh mẽ vô cùng, thời gian dài xa cách các nàng hắn không chạm nữ sắc, có thể thấy bức bối và khó chịu đến mức nào…
“Chàng muốn gì bọn thiếp cũng chiều!” Chúng nữ đã sớm cùng Lạc Nam trải qua nhân sự cũng động tình lên, hắn thèm các nàng…các nàng làm sao không muốn cùng hắn?
Huống hồ Lạc Nam xa các nàng chỉ hơn một năm, mà các nàng xa hắn là rất nhiều năm, thậm chí là gần gấp 10 lần…nguyên nhân rất đơn giản, phần lớn thời gian qua chúng nữ tu luyện trong Gia Tốc Trận, thời gian vượt xa bình thường…
Nhìn Diễm Điệp Tình, Lạc Huyên và Lạc Ly từ thiếu nữ thanh thuần ngây thơ nay đã trở thành đại cô nương như hoa như ngọc là đủ hiểu…
Trông thấy Lạc Nam và mấy tỷ muội thân thiết bộ dạng, Cự Mỹ Anh, Hồ Khinh Vũ, Băng Phỉ Phỉ, Á Liên Nga, Đan Mộng Cơ mấy nữ có chút chưa được quen, bởi vì các nàng vẫn chưa hoàn toàn xác lập quan hệ cùng hắn…
Nhất là Đan Mộng Cơ, nàng đúc lại