Chúng nữ lập tức khóa chặt vài khối ngọc bội trong tay Lạc Nam, biết tên này kiểu gì cũng tiếp tục lấy ra đồ tốt…
Quả nhiên chỉ thấy Lạc Nam nhìn Bạch Liên Hoa vẫn đang thẹn thùng mỉm cười nói:
“Tiểu Hoa sở hữu thiên phú Thiện Âm rất lợi hại, bất quá không có công pháp thích hợp cũng như ân sư chỉ dẫn nên tiến bộ chậm chạp, lần này sư phụ Kim Nhi muốn ta đưa thứ này cho muội luyện!”
Mặc dù Bạch Liên Hoa cũng sở hữu hai loại Linh Căn, bất quá nếu đã sở hữu Thiên Sinh Âm Vận thì phải tận dụng cho tốt, Lạc Nam đem khối ngọc bội giao cho nàng.
Hoa Thanh Trúc ánh mắt sáng lên, ẩn bên trong là một tia ôn nhu cùng vui mừng, nữ nhi có đồ tốt người làm mẫu thân như nàng đương nhiên cũng vui lây…
“Tiểu Nam ca ca, đây là?” Bạch Liên Hoa nhịp tim đập lên thình thịch, nàng vẫn luôn là người có thực lực yếu nhất trong số chúng nữ, trong lòng không ít lần buồn tủi, hiện tại nghe nói sư phụ Kim Nhi có quà cho mình, làm sao có thể không chờ mong và hồi hộp?
“Thiện Âm Phổ Độ Kinh, một môn Đế Cấp công pháp, đủ sức đi cùng nàng vĩnh viễn!” Lạc Nam cười tủm tỉm nói.
“Đế…Đế cấp…” Bạch Liên Hoa nhẹ giọng hô, bàn tay trắng như phấn run rẩy tiếp nhận công pháp.
“Tiểu Nam, rốt cuộc thì sư phụ Kim Nhi là tồn tại gì? ngay cả vật Đế Cấp cũng lấy ra như ăn cháo!” Liễu Ngọc Thanh nghiêm túc nhìn Lạc Nam mở miệng, đây là lần đầu tiên nàng muốn hiểu rõ tường tận về sư phụ Kim Nhi của hắn.
Hết cách rồi, khoảng thời gian qua Hậu Cung liên tục chịu ơn từ Kim Nhi, nhưng các nàng ngay cả mặt mũi Kim Nhi như thế nào cũng không biết, chúng nữ mặc dù rất tò mò nhưng không dám hỏi, Liễu Ngọc Thanh đành đứng ra đại diện vậy.
Quả nhiên nghe câu hỏi của nàng, một đám nữ nhân dùng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nhìn xem Lạc Nam, hiển nhiên cũng muốn được hiểu hơn về Kim Nhi trong miệng hắn.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, hắn biết sớm muộn gì cũng có ngày chúng nữ sẽ thắc mắc vấn đề này, dù sao một người vô duyên vô cớ cho nhiều đồ tốt khủng bố như vậy thật không bình thường, dù cho Kim Nhi đó có là sư phụ của hắn cũng có phần hơi quá…
Chúng nữ là những nữ nhân thông minh, đồng thời cũng không phải con rối hắn nói gì nghe nấy, các nàng cũng có tư duy, có nhận thức của riêng mình, liên tục được Kim Nhi giúp đỡ như vậy trong lòng cũng cảm thấy áy náy không phải sao?
Lạc Nam trầm ngâm một chút, lựa lời giải thích nói:
“Các nàng có thể hiểu sư phụ Kim Nhi rất sủng ái ta, bản lĩnh của nàng ấy cũng rất kinh người, tuy nhiên vì một vài lý do hạn chế không thể đích thân hành động nên muốn dốc sức bồi dưỡng ta và các nàng, để ngày sau có chuyện cần đến chúng ta giải quyết!”
Chúng nữ nghe vậy âm thầm thở phào một hơi, nếu sư phụ Kim Nhi vô duyên vô cớ bồi dưỡng các nàng chỉ vì các nàng là nữ nhân của hắn thì thật vô lý, dù sao Kim Nhi cũng chỉ là sư phụ của một mình Lạc Nam mà thôi.
Đổi lại nếu đặt chúng nữ vào vị trí có đồ đệ, các nàng tự nghĩ đối xử với bạn lữ của đồ đệ cũng sẽ không rộng lượng được như Kim Nhi.
Nhưng hiện tại rốt cuộc hiểu ra sư phụ Kim Nhi muốn bồi dưỡng các nàng để sau này các nàng hỗ trợ, một chút nghi ngờ trong lòng rốt cuộc biến mất…
Dù sao đạo lý có qua có lại là hết sức bình thường…
“Nếu Kim Nhi tiền bối có chuyện cần chúng ta, đương nhiên là dù chết không từ…Hậu Cung nợ Kim Nhi quá nhiều!” Chúng nữ kiên định nói, ý chí tràn đầy.
Nếu không có một lượng Huyết Mạch, Thể Chất các loại mà Kim Nhi ban tặng, Hậu Cung đã sớm chết sạch trong tay Huyết Hoàng Địa cùng Dạ Lang Tiên Tinh rồi.
Có thể nói các nàng mỗi người đều nợ mạng của Kim Nhi, sẳn sàng hoàn trả nếu có cơ hội.
“Điều các nàng có thể làm hiện tại chính là nhanh chóng tiến bộ, đó là đền đáp lớn nhất đối với sư phụ Kim Nhi và ta!” Lạc Nam thấy chúng nữ tin tưởng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Không phải hắn không muốn cho các nàng biết Hệ Thống tồn tại, chỉ tiếc hậu quả mang lại thật sự quá nặng, Lạc Nam không dám làm càn, đành đem Kim Nhi làm bia đỡ đạn cũng tốt.
Để tiểu nha đầu có được tiếng thơm, dù cho tất cả đều đến từ công sức cày cuốc Điểm Danh Vọng của hắn và chúng nữ.
“Không ngờ nhân vật tiện tay có thể lấy ra Đế Cấp công pháp như Kim Nhi tiền bối vẫn có chuyện không giải quyết được, con đường chúng ta phải đi còn rất dài…một cái Việt Long Tinh thật sự quá nhỏ!” Liễu Ngọc Thanh cảm thán nói.
“Đúng vậy, vì thế lần này sư phụ cũng có quà cho mẫu thân!” Lạc Nam cười hề hề, lại đem một khối ngọc bội đặt vào tay nàng, trịnh trọng nói:
“Bách Đế Độc Kinh, cũng là Đế Cấp công pháp…hy vọng có thể phát huy Diệt Sinh Độc Thể một cách tốt nhất!”
“Thay ta cảm tạ Kim Nhi tiền bối!” Liễu Ngọc Thanh nhoẻn miệng cười xinh đẹp, cũng không khách khí nhận lấy ngọc bội.
Nàng sở hữu Diệt Sinh Độc Thể, không cần Thiên Địa Dị Vật, không cần tài nguyên tu luyện, cần chính là một bộ công pháp Độc hệ cấp cao, vì thế chẳng khách sáo với hắn làm gì.
Lạc Nam thấy đôi môi đen tuyền mị hoặc của nàng mỉm cười hạnh phúc mà vui lây, lần này mặc dù Liễu Ngọc Thanh bị thương không quá nặng, nhưng khi nhìn thấy nàng trở nên già nua do di chứng từ Độc Lực cũng khiến hắn sắp phát điên, cũng may Bất Tử Thụ phát huy vai trò của nó, Liễu Ngọc Thanh một lần nữa trở về bộ dạng hoàn mỹ xinh đẹp.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, phát hiện có muôn vàn lời nói ẩn sâu, cuối cùng chỉ hóa thành một nụ cười hiểu ý…
Lạc Nam nhìn xuống ba thứ còn lại trên tay mình, phân biệt cũng là một khối ngọc bội, một quyển sách cổ dày cộm và một viên hạt châu màu lam như nước biển trong suốt, bên trong đó có hai kiện đồ vật mà hắn đạt được từ Vòng Quanh Danh Vọng khi ở Huyết giới, cùng lúc với Mặt Nạ Thiên Diện đạt đến Tôn Cấp.
“Ngọc Phượng, nàng xem nghiên cứu trận pháp này, ta muốn đem nó bố trí xung quanh vạn dặm Bình An Thành, thậm chí nếu có thể bố trí khắp cả Băng Thiên Đại Lục!” Lạc Nam đem khối ngọc bội ném cho Hoa Ngọc Phượng, tràn đầy tin tưởng nói.
Hoa Ngọc Phượng thấy hắn trịnh trọng như vậy cũng hiểu đồ vật này không thể xem thường, vội vàng nhỏ máu tiếp nhận thông tin…
“Chân Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp – Tứ Phương Vô Phá Trận!”
Sắc mặt Hoa Ngọc Phượng lập tức hiện lên vẻ say sưa, bắt đầu ngồi khoanh chân một bên nghiên cứu, hiển nhiên một Chiến Trận Sư như nàng rất có hứng thú với trận pháp này.
Với tu vi Chiến Trận Sư hiện tại của Hoa Ngọc Phượng, muốn bố trí được Chân Cấp Trận Pháp còn cần thời gian tích lũy, không thể nóng vội được…
“Nếu nàng ấy có thể lĩnh hội được Tứ Phương Vô Phá Trận, đột phá Bát Cấp Chiến Trận Sư dễ như trở bàn tay!” Kim Nhi mỉm cười nói.
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu chúng nữ để Hoa Ngọc Phượng một người yên tĩnh, hắn lại lấy quyển sách cổ dày cộm giao cho Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ, mỉm cười nói:
“Đây là cả đời kiến giải của một vị tiền bối Luyện Đan Sư, bên trong có vô số thông tin về kiến thức các loại Linh Đan Diệu Dược, các loại kỳ trân dị thảo, hai nàng chậm rãi nghiên cứu!”
Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ nghe vậy toàn thân chấn động, không nói hai lời nhận lấy sách cổ từ tay hắn, nhìn lên trang bìa, bốn dòng chữ un dung uyển chuyển pha lẫn đại khí bàng bạc đã hung hăng đập vào trong mắt:
“Đan Đế Chân Giải”
“Đan Đế?” Hai nữ nhìn nhau, khiếp sợ hít sâu một ngụm khí lạnh, dùng ánh mắt nồng cháy nhìn xem Lạc Nam, nhân vật có thể xưng là Đan Đế…là tồn tại mà Luyện Đan Sư như các nàng phải kính ngưỡng.
“Đan Đế là một vị bằng hữu của Kim Nhi, sư phụ phải tốn cái giá rất lớn mới đạt được tâm đắc của hắn, các nàng học tập cho tốt!” Lạc Nam không biết xấu hổ nói, quyển Đan Đế Chân Giải này là hắn từ Vòng Quanh Danh Vọng