Hoa Ngọc Phượng vừa mới từ quá trình lĩnh ngộ trận pháp tỉnh táo trở lại, nhìn thấy cảnh tượng Lạc Nam cùng chúng nữ tạo nên hỗn loạn, nhất thời sắc mặt đỏ bừng khẽ gắt một tiếng…
Bất quá nhìn thấy một đám thân thể trần truồng mềm yếu vô lực mềm nhũn nằm trên thảm cỏ, mà nam nhân của nàng vẫn bộ dạng thần thanh khí sảng, quái vật khổng lồ giữa hai chân không có dấu hiệu mỏi mệt, Hoa Ngọc Phượng cũng phải đỏ cả mặt…
Nam nhân này ra ngoài một chuyến, khi trở về đã lợi hại như vậy rồi hả?
Nhất long chiến quần phượng, vẫn là kim thương bất bại…
“Phượng Nhi, suy nghĩ thất thần cái gì?” Lạc Nam cười hì hì tiến đến, thân thể lực lưỡng không trói buột đem nàng bế lên, bàn tay đã chụp đến một gò bồng đào trước ngực nàng xoa nắn xoa nắn, nhất thời chỉ cảm thấy đầy ắp trong tay, mềm mại thoải mái.
Nhìn thấy dung nhan xinh đẹp có chút kiêu ngạo bẩm sinh của nàng, hắn sắc tâm đại động…
Sau khi luyện hóa Nghịch Long Huyết Mạch, nhu cầu về chuyện này của Lạc Nam đã gần như không có giới hạn, đến bao nhiêu cân bấy nhiêu, chẳng qua ngày thường áp chế lại mà thôi.
“Hừ!” Hoa Ngọc Phượng yêu kiều hừ một tiếng, nhìn thấy cảnh tượng bạch nhật tuyên dâm phía trước nàng đã sớm động tình, thân là phu thê cũng không rụt rè cái gì, bàn tay mềm mại thò xuống nắm lấy côn thịt nhầy nhụa nước nhờn của hắn bắt đầu vuốt ve.
“Phượng Nhi, nơi này của nàng hình như lại lớn!” Lạc Nam cười tủm tỉm cảm nhận xúc cảm nơi bầu ngực thê tử, hắn đối với thân thể mỗi người các nàng rất quen thuộc, lập tức nhận ra sự khác biệt.
“Thích không?” Hoa Ngọc Phượng liếc mắt, nàng trước đây vẫn là thiếu nữ, hiện tại đã qua nhiều năm tu luyện trong Gia Tốc Trận, thân thể đương nhiên có sự chuyển biến, trở nên thành thục hơn rất nhiều, hương vị mỹ phu nhân không khác Yên Nhược Tuyết chúng nữ là bao.
“Rất thích!”
Lạc Nam cúi đầu xuống hôn lấy đôi môi anh đào thơm ngát của nàng…
Hoa Ngọc Phượng động tình phối hợp, từng kiện y phục trên thân rất nhanh đã bị lột xuống, để lộ cơ thể dụ nhân đến mức trí mạng.
Lạc Nam không khách khí đem nàng đè xuống thảm cỏ, thân thể áp lên trên…
…
“Ưm…phu quân, sướng…thiếp sướng!”
Không biết qua bao lâu, theo những tiếng rên rỉ đầy tiêu hồn của Hoa Ngọc Phượng, Lạc Nam chạy nước rút những cú nhấp cuối cùng, côn thịt cự đại ra vào trong cô bé của nàng.
“Á, chết thiếp rồi…”
Hoa Ngọc Phượng chỉ cảm thấy toàn thân như sắp rả rời, hương vị tiêu hồn đến tận xương cốt, từng dây thần kinh trở nên mụ mị, run lên bần bật sau đó lên đến đỉnh cao.
“Bảo bối, ta ra!”
Lạc Nam rốt cuộc gồng mình bắn mạnh, đem u cốc mềm mại nhầy nhụa hồng hào của nàng lắp kín, một cổ dương tính nóng hổi phun trào, đem vô số sinh mệnh bắn vào bên trong.
Nữ nhân thở hổn hển nằm cuộn tròn trong lòng ngực nam nhân, mà nam nhân cũng tràn đầy thỏa mãn liếm láp vuốt ve từng tấc da thịt ửng hồng của nàng…
“Hừ…hừ…hừ, chẳng trách các tỷ muội bị chàng làm cho thê thảm như vậy!” Hoa Ngọc Phượng đứt quảng nói, tìm một tư thế nằm thoải mái trong lòng hằn, lười biếng nghỉ ngơi.
“Các nàng là yêu tinh mê người như vậy, ta không có chút bản lĩnh làm sao hàng phục?” Lạc Nam cười ha hả, bế Hoa Ngọc Phượng xuống Cực Lạc Suối kỳ cọ tắm rửa, ngón tay lại ở khe thịt mềm tại hai chân nàng trêu chọc.
Hoa Ngọc Phượng hài lòng tận hưởng hắn chiều chuộng, thời gian chung đụng của phu thê hai người không nhiều, nàng trân trọng từng giây phút.
Hồi lâu sau, Lạc Nam ôm Hoa Ngọc Phượng nằm ngửa xuống bên cạnh chúng nữ, Cơ Nhã cùng Cơ Băng lấy lại chút sức, buông bỏ ngượng ngùng tìm đến giữa đôi chân hắn, hé ra hai đôi mộng tươi mát, đầu lưỡi trơn mềm liếm láp làm sạch côn thịt.
“Hít!”
Lạc Nam hít sâu một hơi sảng khoái, trong lòng tràn ngập cảm động vuốt ve mái tóc mượt mà của hai nữ, bản thân hắn biết tính cách các nàng vốn thanh lãnh lạnh lùng, nên chưa bao giờ chủ động yêu cầu hai tỷ muội cùng lúc phục vụ mình.
Nào ngờ Cơ Nhã và Cơ Băng tự nguyện làm như vậy, với tính cách của các nàng đã rất khó có được.
“Hai bảo bối, phu quân rất mãn nguyện!” Lạc Nam thư thái thở ra một hơi.
“Chuyện các tỷ muội làm được cho chàng, bọn thiếp cũng có thể làm được!” Cơ Nhã cùng Cơ Băng ôn nhu liếc mắt nhìn lên, hai dung nhan hoàn mỹ giống nhau như đúc càng gia tăng tình thú.
“Sướng nhất tên hôn quân như chàng!” Hoa Ngọc Phượng nhìn thấy bộ dạng đắc ý của hắn cười mắng một tiếng.
“Hắc hắc, Phượng Nhi…nghiên cứu Trận pháp kia thế nào rồi?” Lạc Nam thật sự đắc ý, cảm giác chinh phục dâng trào, bên dưới tận hưởng tỷ muội Cơ Nhã chăm sóc, bên trên bắt đầu bàn chuyện chính sự.
Hắn cảm giác bản thân mình ngày một bị mấy thê tử làm cho hư hỏng, bất quá hắn không ngại…hư hỏng đối với nữ nhân của mình là thiên kinh địa nghĩa.
“Với tu vi Chiến Trận Sư của thiếp chưa đủ trình độ tự mình bố trí nên Tứ Phương Vô Phá Trận phạm vi rộng lớn như vậy!” Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi nói.
Mặc dù nàng đã nhìn ra nguyên lý vận hành của Tứ Phương Vô Phá Trận, nhưng để bố trí được nó đòi hỏi một nguồn năng lượng kết tụ trận văn quá mức khổng lồ, Hoa Ngọc Phượng không thể đáp ứng được.
Lạc Nam nghe vậy hơi nhíu mi, hắn cũng biết việc này có chút quá sức đối với thê tử, nhưng Tứ Phương Vô Phá Trận chính là con bài để phòng ngự trước đám Dạ Lang Tiên Tinh, nằm trong kế hoạch sắp tới của hắn, rất quan trọng.
Hoa Ngọc Phượng thấy Lạc Nam suy tư, nhoẻn miệng cười tươi nói: “Thật ra nếu có vật dẫn thích hợp, thiếp có thể bố trí ra nó, bất quá việc này cần chàng và các tỷ muội phối hợp!”
“Vật dẫn? nàng mau nói!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Chiến Trận Sư thông thường có thể dùng Linh Lực để chuyển hóa thành Trận Văn trực tiếp bố trí ra trận pháp, nhưng với một số Trận Pháp quá mức cao cấp yêu cầu nguồn năng lượng khổng lồ, thứ cần chính là vật dẫn có thể bù đắp vào số năng lượng đó.
Hoa Ngọc Phượng hít sâu một hơi nói: “Tứ Phương Vô Phá Trận chính là Trận Pháp mô phỏng theo hư ảnh của tứ đại thần thú: Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, để bố trí nên một hệ thống phòng ngự gần như tuyệt đối, Độ Kiếp Kỳ muốn phá nó là chuyện không thể!”
“Vật dẫn thiếp cần chính là máu của tứ đại thần thú, đương nhiên nếu không có thì dùng máu của loài khác để thay thế, điều kiện là sức mạnh của chúng không kém quá xa so với Tứ Đại Thần Thú mà Tứ Phương Vô Phá Trận yêu cầu!” Hoa Ngọc Phượng mỉm cười nói.
Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, lập tức hiểu rõ lời nói của nàng, hắn cười tự tin:
“Dùng máu của Nghịch Long thay cho Thanh Long, dùng máu Kim Ô thay cho Chu Tước, dùng máu Kim Sát Bạch Hổ đại diện cho Bạch Hổ, về phần cái gì có thể thay cho Huyền Vũ đây?”
Hậu Cung có hắn là Nghịch Long, Nguyệt Kỳ là Kim Ô, Nam Cung Uyển Dung đang bế quan luyện hóa Kim Sát Bạch Hổ, thiếu nhất chính là Huyết Mạch thiên về phòng ngự mạnh mẽ như thần thú Huyền Vũ.
“Thiếp cũng đang bâng khuâng vấn đề này, dùng máu của loài khác cũng được nhưng chỉ sợ uy lực trận pháp không được hoàn thiện!” Hoa Ngọc Phượng lòng mang lo lắng nói.
“Dùng Thái Cổ Long Tượng thay cho Huyền Vũ, khả năng phòng ngự của nó chỉ kém Huyền Vũ một chút mà thôi!” Kim Nhi hiếm thấy lên tiếng góp ý.
Lạc Nam giật mình, Thái Cổ Long Tượng là Huyết Mạch của Băng Linh Nhi, vội vàng đem chuyện này kể lại với Hoa Ngọc Phượng.
“Có thể thử xem! Có Nghịch Long Huyết của nàng, tin chắc Tứ Phương Vô Phá Trận sẽ rất kinh khủng!” Hoa Ngọc Phượng hưng phấn gật mạnh đầu.
“Được rồi, vậy trước hết chờ các nàng xuất quan là bắt tay vào bố trí!” Lạc Nam cười ha ha, xoay người xuống kéo lấy Cơ Nhã cùng Cơ Băng ôm vào trong ngực.
Với thể trạng của hắn các nàng dùng miệng có đến sang năm cũng không xuất được, chỉ có thể ra vào nơi chật hẹp kia mà thôi.
Lạc Nam lần nữa mang thương lên ngựa, chúng nữ đã sớm lấy lại chút sức tiếp tục tham gia náo nhiệt…
Linh Giới Châu lại tiếp tục bị bầu không khí dâm mị lan tỏa…
…
Lạc Nam không có quá nhiều thời gian cho ôn nhu hương, sau vài ngày bên trong Gia Tốc Trận cùng chúng nữ bạch bạch, hắn biết cũng nên là lúc trang bị lại vũ trang cho các nàng.
Ví dụ như Cự Mỹ Anh đã bị đập nát Cự Khiên, Diễm Điệp Tình nhường Huyết Mạch Thanh Phong