Lạc Nam nhìn tên thanh niên đánh tới, sắc mặt trở nên cổ quái, hiển nhiên không nghĩ đến mình vừa đi bao lâu đã có chuột lẻn vào nhà, để Mỹ Anh thủ hộ quả là quyết định sáng suốt, bằng không chỉ với một tên như thế này cũng đủ sức san bằng Bình An Thành rồi.
Nhìn thấy Lạc Nam trầm tư, tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh trong lòng cười nhạt, cho rằng tên này bị uy thế của mình dọa cho hoảng sợ rồi.
Hắn bị nữ nhân khổng lồ kia đánh cho chật vật đang nghẹn một bụng tức, rốt cuộc tìm được chỗ xả.
Nghĩ đến đây, sát khí trong mắt tràn đầy, cao cao tại thượng nói:
“Kêu ngươi cút còn không cút? Tiễn ngươi lên đường!”
Nói xong, vô tận Tiên Lực ngưng tụ thành một cái chưởng ấn mạnh mẽ hướng Lạc Nam chụp đến…
Một đám dân chúng Bình An Thành từ phía dưới nhìn lên thấy tình cảnh này, sắc mặt trở nên hết sức đặc sắc.
Chỉ nhìn thấy Lạc Nam lười biếng duỗi ra một tay, một cái cự đại Long Trảo cấp tốc hình thành, hướng về chưởng ấn kia nghiền ép mà đến…
RĂNG RẮC…
Chưởng ấn vỡ nát thành từng mảnh, trong ánh mắt khó tin của tên thiên tài, Chân Long Trảo khổng lồ đập lên người hắn, như nện một con ruồi vậy…
ĐÙNG…
Con ruồi thổ huyết bay ngược, lại văng đến vị trí của Cự Mỹ Anh…
“Đến tốt!” Cự Mỹ Anh hưng phấn cười một tiếng xinh đẹp, Cự Linh Thuẫn trong tay lại hướng con ruồi đập mạnh…
Phốc…
Một lần nữa bị nện đến thổ huyết bay về hướng ngược lại…
Lạc Nam cười khẽ, Chân Long Trảo tát ra ngoài…
Cự Mỹ Anh đón lấy, một Khiên nện mạnh…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong ánh mắt quái dị của Thủy Tích Quân cùng vô vàn tu sĩ, đường đường là Độ Kiếp Kỳ cường giả sở hữu Tiên Lực, lại bị đánh bật qua bật lại như quả bóng bay…
BÙM
Rốt cuộc thân thể yếu nhược của tên thiên tài cũng không chịu đựng nổi, ở trên không trung nổ thành một đám mưa máu, đáng thương cho một thiên tài, chỉ sợ từ lúc sinh ra đến khi chết đi hắn cũng không nghĩ cái chết của mình sẽ là cảnh tượng như vậy…
Lạc Nam mang theo Thủy Tích Quân hạ xuống đình viện Liễu gia, ánh mắt đầy vui mừng nhìn Cự Mỹ Anh, trong lòng tràn ngập thỏa mãn.
Trong trận chiến trước đó, nàng mặc dù biểu hiện rất anh dũng nhưng kết cục cuối cùng là cự thuẫn vỡ nát, thân thể cũng bị trọng thương trầm trọng…
Hiện tại với Cự Linh Thuẫn và Cự Linh Giáp, chiến lực và sức phòng ngự quả nhiên vượt trội kinh người, đối chiến vượt cấp đem thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đánh cho chật vật, hàng Cực Cấp Cực Phẩm pháp bảo quả nhiên tiền nào của nấy.
“Tiểu Nam…” Thấy hắn và Thủy Tích Quân theo sát phía sau, chúng nữ trong lòng cảm giác được không ổn, không phải nói Thủy Tích Quân đi đón tiếp Thủy Thiên Tông sao? hiện tại chỉ có hai người trở về, chẳng lẽ…
“Haizz” Lạc Nam thở dài một tiếng, chỉ có thể gật gật đầu xem như xác nhận phán đoán của các nàng.
Chúng nữ sắc mặt biến hóa, một cái Cửu Cấp Thế Lực bị diệt không phải là chuyện nhỏ, nhất thời các nàng dùng ánh mắt đồng cảm nhìn Thủy Tích Quân, tiến lên an ủi nàng.
Thủy Tích Quân tính cách vốn lạnh nhạt, đối với chúng nữ an ủi chỉ gật đầu lễ độ xem như đáp lại, nàng đã đem nỗi thống khổ và hận thù chôn vào trong lòng, sẽ không bọc lộ ra ngoài, người được chứng kiến cảm xúc ngắn ngũi khi đó của nàng chỉ còn lại nam nhân kia, nay đã là thiếu gia của nàng…
Lạc Nam mang theo chúng nữ vào đình viện ngồi uống trà, chỉ có Cự Mỹ Anh quá mức khổng lồ chỉ có thể khoanh chân ngoài sân…
“Yêu cầu Liễu gia tộc nhân xây thêm vài đình viện và phòng óc khổng lồ một chút!” Lạc Nam phân phó nói.
“Ca ca, ngươi trở về không thèm đi xem Mộng Mộng!” Đúng lúc này, một âm thanh nũng nịu pha lẫn chút ủy khuất vang lên, một tiểu cô nương mặc váy xanh xinh xắn như hoa, điềm đạm đáng yêu đầu thắt hai bím tóc chạy vọt mà đến, không nói hai lời nhảy vọt vào lòng Lạc Nam.
“Tiểu Mộng Mộng lớn thật nhanh, ngày càng đáng yêu rồi!” Lạc Nam sủng ái chơi đùa bím tóc của nàng, đem tiểu nha đầu xoay vòng vòng sủng nịnh nói.
Tiểu cô nương này chính là Liễu Mộng Mộng, đệ nhất thiên tài của Liễu gia hiện tại, được Thủy Nương Khanh thu làm đệ tử, tuổi tác còn nhỏ đã có tu vi Nguyên Anh Kỳ…Lạc Nam khi bằng tuổi nàng còn là phế vật ở Lạc gia, bị người người khinh bỉ.
“Hứ!” Tiểu Mộng Mộng làm nũng trong lòng hắn, cái đầu nhỏ xoay chỗ khác không thèm nhìn Lạc Nam, hiển nhiên là tỏ vẻ giận dỗi hắn trở về lâu như vậy nhưng không đi tìm nàng.
Lạc Nam cùng chúng nữ bị bộ dạng của tiểu nha đầu chọc cười, hắn tủm tỉm nói:
“Tiểu Nam ca ca bận rộn nhiều việc, Mộng Mộng ngoan tha thứ ca ca được không?”
Tiểu Mộng Mộng ánh mắt đảo quanh tròn tròn, bắt đầu suy nghĩ nói: “Sau này ca ca phải thường xuyên chơi với Mộng Mộng! hướng dẫn Mộng Mộng tu luyện.”
“Đồng ý!” Lạc Nam nâng cao hai tay lên đầu, nghiêm mặt hứa hẹn nói: “Sắp tới ca ca ở Liễu gia thời gian dài, nhất định sẽ bồi tiếp Mộng Mộng!”
“Ngoéo tay!” Tiểu Mộng Mộng đưa lên ngón tay út nhí nhảnh nói.
Lạc Nam phì cười cùng nàng móc lấy ngón tay, tiểu cô nương lúc này mới hài lòng cười hì hì, ngoan ngoãn rót trà cho hắn và chúng nữ.
Một màn ấm áp rơi vào trong mắt Thủy Tích Quân, nàng không nghĩ đến nam nhân mạnh mẽ bá đạo đồ sát thiên tài Tiên giới như gà đất chó sành lại có thể thân thiện với trẻ nhỏ đến như vậy, trong lúc nhất thời đối với thiếu gia nhà mình có thêm chút ấn tượng khác.
“Nhìn cái gì nhìn? Mau phụ tiểu Mộng Mộng châm trà rót nước!” Ngoài ý muốn của chúng nữ, Lạc Nam đột nhiên trừng mắt nhìn Thủy Tích Quân, làm bộ dạng nghiêm mặt nói.
Ngoài ý muốn tập hai chính là, Thủy Tích Quân lại ngoan ngoãn nửa ngồi nửa quỳ pha trà, đem Tiểu Mộng Mộng làm cho hết hồn, không nghĩ đến vị tỷ tỷ đẹp như tiên tử này lại hạ mình như vậy.
Đừng nói là Liễu Mộng Mộng, cho dù là Tô Nhan, Hoa Ngọc Phượng, Cự Mỹ Anh mấy nữ cũng tròn xoe mắt, kỳ quái chớp chớp mắt xem Lạc Nam, lại xem qua Thủy Tích Quân, bộ dạng hiếu kỳ bảo bảo.
“Tích Quân về sau chính là thiếp thân thị nữ của ta, các nàng có thể tùy ý sai bảo!” Lạc Nam cười tà nói.
“Thiếp thân thị nữ?” Mấy nữ sắc mặt mộng bức, từ bao giờ một vị chủ nhân Cửu Cấp Thế Lực phải hạ mình làm thị nữ rồi hả?
“Tích Quân nợ thiếu gia quá nhiều, cam tâm tình nguyện làm thị nữ!” Thủy Tích Quân biểu hiện lạnh nhạt, thản nhiên hướng chúng nữ hơi khom người: “Ra mắt các vị thiếu phu nhân!”
Tam nữ liếc xéo Lạc Nam, có chút oán trách hắn đem giai nhân đùa thành như vậy.
Với thân phận của Thủy Tích Quân trước đó, Hoa Ngọc Phượng chỉ có thể xem là hậu bối của nàng ấy, mà Tô Nhan cũng phải gọi một tiếng tỷ tỷ, hiện tại nhảy lên làm thiếu phu nhân, khiến các nàng vừa thẹn thùng vừa bất đắc dĩ, không biết nam nhân nhà mình lại giở trò quái quỷ gì.
Lạc Nam thấy các nàng nhìn mình ra vẻ dương dương đắc ý nói, trong lòng lại âm thầm mở ra Cửa Hàng May Mắn.
Mặc dù hắn hiện tại rất nghèo, nhưng Điểm Danh Vọng để mua vài cái Công Pháp ra hồn vẫn là phải có.
Sau gần chục lần đổi mới, Lạc Nam tìm mua được hai loại công pháp Cực Cấp Thượng Phẩm và Cực Cấp Cực Phẩm: Ngọc Nữ Ngự Thủy Công và Thủy Tình Công.
Cả hai công pháp này chỉ có thông tin từ tầng 1 đến tầng 3, hiển nhiên Cửa Hàng hiện tại chỉ cung cấp đến đó, muốn sở hữu tầng cao hơn chỉ có thể nâng cấp cửa hàng, bất quá đối với tu vi hiện tại của hai nữ, Cực Cấp đã là quá đủ rồi.
Lạc Nam đem Ngọc Nữ Ngự Thủy Công cho tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng, mặc dù Thủy Hải Chân Quyết của Hải Hồng Phái đã đủ để nàng luyện đến Hợp Thể Kỳ, bất quá với đẳng cấp của hắn hiện tại đương nhiên không nhìn Thủy Hải Chân Quyết vào trong mắt, tu luyện công pháp cấp bậc càng cao căn cơ sẽ càng vững chắc, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn.
Ngọc Nữ Ngự Thủy Công là dạng công pháp khá đặc biệt, chỉ dành cho nữ tử tu luyện, tu luyện đến tầng thứ càng cao hình dáng bên ngoài sẽ càng xinh đẹp, khí chất như ngọc nữ, thần kỳ vô cùng.
Về phần Thủy Tình Công đương nhiên là giao cho Thủy Tích Quân.
“Ta không muốn tiếp tục nợ thiếu gia!” Thủy Tích Quân lắc đầu, nếu còn nhận đồ vật của hắn, nàng bao giờ mới trả hết nợ?
“Thứ này không tính nợ!” Lạc Nam lắc đầu khinh khỉnh nói: “Thị nữ của ta nếu quá yếu sẽ khiến ta rất mất mặt, cứ cầm lấy mà vào Hóa