Hồ Khinh Vũ chín cái đuôi mềm mại tung bay, một thân tu vi nhờ vào năng lượng khủng bố đến từ Cửu Diệp Liên Hoa đạt đến Bát Giai Hậu Kỳ yêu thú, trạng thái đã vượt qua rất nhiều so với trận chiến trước đó.
Trong đôi mắt kiều diễm ấn chứa vô tận mị thái của nàng, vài tia sóng mắt màu hồng phấn lưu chuyển, ở phía đối diện gần chục tên Nữ Thiên Tài đầy mặt hoa si nhìn ngắm, môi đỏ chảy đầy nước miếng, hận không thể lột trần Hồ Khinh Vũ.
Thiên Sinh Mị Cốt một khi thi triển Mị Công, đó chính là nam nữ đều có thể mê hoặc, Hồ Khinh Vũ đã thề sẽ không dùng Mị Công của mình với bất kỳ nam tử nào ngoài tên xấu xa Hậu Cung Chi Chủ kia, nhưng nàng có thể mê hoặc nữ nhân a…
Gần mười tên nữ thiên tài bị nàng mê hoặc, đó còn là Hồ Khinh Vũ vẫn dùng đến Mị Công của Hồ Tộc mà thôi, Lạc Nam đã nhiều lần tìm mua Mị Công đẳng cấp cao cho nàng nhưng bất thành, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Vòng Quay Danh Vọng một ngày nào đó hy vọng xuất hiện.
“Hoàng Điểu Xuyên Không Chưởng!”
Kết hợp với Hồ Khinh Vũ, Băng Phỉ Phỉ váy dài tung bay, hư ảnh Thần Thú Băng Hỏa Hoàng Điểu kiêu ngạo hiện thế, hai đôi cánh một lửa một băng, đem bầu trời như chia thành hai thái cực nóng và lạnh.
Đôi tay mềm mại của Băng Phỉ Phỉ đánh ra, Băng Hỏa Hoàng Điều ngửa đầu gào thét phá không mà ra, hung hăng đâm thẳng vào mười tên nữ tử đang bị mê hoặc.
“Vô liêm sĩ!” Một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh thấy vậy nổi giận, lại có vài chục thân ảnh lao vụt ra, muốn ngăn cản công kích của nàng.
Mặc dù nhân số của bọn chúng lên đến gần nghìn, nhưng chiến trường không quá mức rộng lớn, nếu toàn bộ xuất kích sẽ rất bó tay bó chân, thậm chí người một nhà có khả năng rất lớn đánh trúng lẫn nhau, vì lẽ đó chỉ có thể xuất kích từng nhóm trăm người, muốn dùng tiêu hao chiến ngăn cản bước tiến của Hậu Cung đến vị trí của Lạc Vũ.
RỐNG RỐNG…
Theo hai tiếng rống vang trời chấn động màn nhĩ của vô số người, Thái Cổ Long Tượng cùng Thủy Kỳ Lân sừng sững hiện thế…
Thủy Nương Khanh một thân Kỳ Lân Giáp, thân trùm Niết Bàn Linh Thủy, thống ngự Thủy Kỳ Lân đỉnh thiên lập địa.
Bên cạnh nàng, Băng Linh Nhi thân khoác Long Tượng Giáp, sức phòng ngự thậm chí còn kinh khủng hơn Thủy Nương Khanh, bởi vì Long Tượng là Thần Thú nổi danh về khả năng phòng ngự.
Hai con Thần Thú chắn đường, vài chục tên thiên tài biết không thể chậm trễ cứu người, nữ thiên tài ở Dạ Lang Tiên Tinh rất hiếm, bọn hắn làm nhìn nhẫn tâm nhìn các nàng hương tiêu ngọc vẫn?
Vì thế, không muốn dây dưa với hai nữ, bọn hắn nhao nhao xé rách hư không chui vào bên trong, muốn đi vòng qua các nàng…
Nhìn thấy tình cảnh này, Băng Linh Nhi khóe miệng cười đắc ý, diện mục nghiêm nghị quát:
“Long Tượng Băng Không Ngâm!”
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Thái Cổ Long Tượng bất chợt ngửa đầu hướng về vùng không gian nơi đám thiên tài vừa chui vào động nộ rống giận…
RĂNG RẮC…
Trong khoảnh khắc đó, vô số Băng Hệ Tiên Lực cấp tốc lan tràn, đem vùng không gian toàn bộ hóa thành băng, ngay cả hư không vô tận bên trong cũng không ngoại lệ…
Mà tiếng rống của Thái Cổ Long Tượng ở trong băng giá lại vang dội lên vô số lần, âm thanh gặp thể rắn cường độ tăng cao thế nào không cần nói cũng biết…
Chỉ trong thoáng chốc, một đám thiên tài thất khiếu chảy máu, đầu óc đau nhứt đến cùng cực, vội vàng hoảng sợ phá băng thoát ra.
Dù sao bọn hắn có tu vi chênh lệch cùng Băng Linh Nhi rất lớn, nàng ấy không có khả năng một chiêu giết nhiều người như vậy.
Tuy nhiên bên cạnh Băng Linh Nhi có Thủy Nương Khanh đang chờ sẳn, đám thiên tài vừa xuất hiện, Hư Ảnh Lôi Kỳ Lân đồng thời xuất hiện, cùng với Thủy Kỳ Lân rít gào, một chiêu “Song Lân Nộ” được triển khai.
ẦM ẦM ẦM…
Trước hai con Kỳ Lân nghiền ép mà đến, đám thiên tài sắc mặt trầm xuống, chỉ có một nữ nhân lại muốn đối đầu bọn hắn sao?
Vài chục loại Vũ Kỹ mang theo Tiên Lực ầm ầm triển khai, hung hăng va đập cùng hai con Kỳ Lân của Thủy Nương Khanh.
ĐÙNG…
Một trận chiến này đánh xong, Việt Long Tinh Cầu sẽ hủy mất ba phần bốn…nhưng đó đã là kết cục đã định, dù là Hậu Cung hay toàn thể Tu Chân Giới đều hiểu đạo lý đó.
Trước vài chục thiên tài liên thủ, song Lân rốt cuộc bị đánh lùi, Thái Cổ Long Tượng tiến đến trợ uy, thanh búa lớn trong tay Băng Linh Nhi vỡ nát trước va chạm hùng mạnh, đẳng cấp của Băng Cực Phủ quả thật không theo kịp trận chiến quy mô này.
Bất quá với huyết mạch Thái Cổ Long Tượng hiện tại, nàng không cần đến Pháp Bảo vẫn có thể cầm chân kẻ địch.
“AAAAAAAAAAAAAAAA”
Đám thiên tài bị ngăn cản, số phận của một đám nữ nhân Dạ Lang Tiên Tinh thê thảm không cần nói cũng biết, Hồ Khinh Vũ cùng Băng Phỉ Phỉ liên thủ, Hỏa Tiên Lực cùng Băng Tiên Lực liên hợp tạo thành hư ảnh Băng Hỏa Hoàng Điểu, đem gần mười nữ thiên tài khi thì đóng băng, khi thì thiêu đốt…thê thảm khó có thể hình dung.
Mặc dù cảnh tượng có phần máu tanh, nhưng nghĩ đến thảm cảnh của các tỷ muội Hậu Cung trước đó, Băng Phỉ Phỉ sắc mặt lạnh lẽo, tiếp tục gia tăng uy lực trong tay.
“Tiện tỳ thật độc ác!” Vô tận Lôi Đình lập lòe, vậy mà vẫn có cá lọt lưới, Băng Linh Nhi và Thủy Nương Khanh không kiểm soát được nổi số lượng kẻ thù đông đúc như vậy, một tên thành công ngự Lôi lướt qua, bàn tay cầm một thanh Đại Lôi Chùy nhắm đến đầu Băng Phỉ Phỉ hung hăng nện xuống.
“Băng Hỏa Song Dực!” Sau tấm lưng thon thả của Băng Phỉ Phỉ, một đôi cánh bất chợt hình thành, cánh trái là Băng, cánh phải là Hỏa…chúng nó hung hăng quét về phía sau, muốn đem kẻ đánh lén quật bay.
“Hừ, tu vi ngươi còn quá thấp!” Tên tập kích cười lạnh, nữ nhân trước mặt tuy lợi hại nhưng chỉ là Độ Kiếp Sơ Kỳ, mà hắn là Độ Kiếp Viên Mãn…làm sao sẽ sợ hãi nàng?
Quyết tâm không lùi mà tiến, Đại Chùy bao phủ Lôi Tiên Lực ngập trời hung hăng giáng xuống.
“Muốn động vào tỷ muội? hỏi ý chúng ta không?” Lý Trúc Loan cùng Diễm Điệp Tình cùng nhau lướt đến, mang theo hai hư ảnh hoa lệ mỹ miều đến cực điểm.
Một đôi Thần Thú dạng phi cầm là Mộc Thanh Tước cùng Khổng Tước bay lượn trên chín tầng trời, bất chợt vỗ cánh mang theo Phong cùng Mộc linh lực êm diệu hòa vào Hỏa Băng Song Dực của Băng Phỉ Phỉ.
Vô số Mộc hệ Tiên Lực kết thành tầng tầng lớp lớp dây leo uốn quanh Băng Dực, gắn kết chặt chẽ đem khả năng phòng ngự của nó tăng lên vô số lần.
Mà ở song song, Phong hệ Tiên Lực gia trì vào Hỏa Dực, ngọn lửa như ăn phải chất kích thích cuồng bạo mà lên, hung hăng gào thét.
ẦM…
Một kích của thiên tài cầm Chùy chưa kịp đánh xuống, Băng Hỏa Song Dực đã trực diện nghiền ép quất mạnh.
PHỐC…
Đại Lôi Chùy vỡ tan thành từng mảnh, thanh niên thiên tài da thịt không ngừng bạo liệt, Băng Phỉ Phỉ vốn đã mạnh, lại có thêm Lý Trúc Loan và Diễm Điệp Tình hỗ trợ, trực tiếp nghiền ép đối thủ.
XOẸT…
Một mũi tên nhanh hơn cả gió xuyên thấu không gian, đem đầu lâu của hắn bắn nát, trực tiếp kết liễu.
“Các tỷ muội làm tốt lắm!”
Á Liên Nga hướng mấy nữ cười khen ngợi, thu hồi Trường Cung, tên thiên tài vừa bị các nàng diệt sát thuộc hàng nổi bật, sở hữu Lôi Tiên Lực, trong trận chiến lần trước biểu hiện rất nổi bật, hiện tại bị các nàng liên thủ hạ sát.
“Mau hỗ trợ Nương Khanh cùng Linh Nhi!” Hồ Khinh Vũ giải trừ Mị Công lên tiếng nói.
Ở phía bên kia, đám thiên tài nhìn thấy mười vị nữ tử Dạ Lang Tiên Tinh bị diệt sát như lâm vào cơn điên, vậy mà liều lĩnh công kích Long Tượng cùng Thủy Kỳ Lân, làm Băng Linh Nhi với Thủy Nương Khanh lùi về liên tục, hư ảnh hai con thần thú cũng trở nên phai nhạt.
Hiển nhiên với sức của hai người các nàng ngăn chặn một đám đông đúc như vậy có phần quá sức.
GÁY…
Mộc Thanh Tước cùng Khổng Tước lại bay vọt đến, Lý Trúc Loan cùng Diễm Điệp Tình gia nhập chiến trường, rốt cuộc phụ trợ hai nữ cầm cự, lấy lại thế cân bằng…
ĐÙNG…
Mười tên thiên tài thổ huyết bay ngược, xương cốt toàn thân vỡ vụn, sắc mặt hoảng sợ nhìn nữ nhân đang thô bạo tiến đến…
“Cho lão nương đi chết!” Võ Tam Nương cùng Man Kiều hưng phấn cười gằn, bản thân nàng cũng sở hữu Lôi cùng Hỏa hai loại thuộc tính, trong đó càng là có ba loại Dị Hỏa, một thân Thể Tu cường đại thi triển cả Bát Môn Độn Giáp, sau khi san bằng ưu thế Tiên Lực, những nơi đi qua, thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh không ai chịu nổi một đấm của Phách Thiên Già Thủ, thần