Tô Nhan nhận ra Lạc Nam còn chưa đủ thỏa mãn, dục vọng lúc này của hắn quá lớn…chỉ có giao hoan một cách nguyên thủy nhất mới có thể hóa giải.
Cảm giác ướt át giữa hai chân mình đã đầy đủ, nàng nhẹ nhàng tách ra nụ hoa trinh nguyên màu hồng đang ướt át của mình, nhờ Á Hy Thần hỗ trợ Lạc Nam tiến vào bên trong, bởi vì hắn hiện tại đã không tỉnh táo…
Á Hy Thần hé môi đỏ, đem côn thịt đang ra vào đều đặn trong miệng mình nhả ra ngoài, ngẩng đầu nhìn Tô Nhan khẽ nói:
“Để tỷ trước đi…tỷ đã từng sinh Á Nhi nên sẽ không đau đớn khi bị phá thân, với trạng thái hung hăng hiện tại của hắn, nếu vào trong muội sẽ chịu không nổi!”
Tô Nhan nghe vậy cũng cảm thấy có lý, nàng chỉ cần Lạc Nam được phát tiết dục vọng mà thôi, về phần tiến vào trong ai trước không quan trọng.
“Được rồi, để muội giúp tỷ!”
Tô Nhan uyển chuyển xoay người, nàng nhẹ cắn môi vì các dấu vết bị hắn để lại trên da thịt hơi rát, bất quá vẫn hít sâu một hơi đem Lạc Nam đỡ lấy, bàn tay nắm lấy cự long khủng bố của hắn vuốt ve lên xuống, thứ này hiện tại nếu không ai chăm sóc sẽ rất khó chịu.
Á Hy Thần phối hợp nằm ngửa xuống, tách ra bắt đùi ngọc ngà của mình, đem thủy huyệt đang rỉ nước triển lộ trước mặt Tô Nhan.
Chỉ thấy mọi thứ đều trơn nhẵn, Á Hy Thần không có dù chỉ một sợi mao ở tại nơi đó…
Hai mép môi đỏ ửng so với màu của Tô Nhan đậm hơn một chút, nụ hoa hé mở ra một cái rãnh ẩn chứa da thịt mềm mại gợi tình, hạt le tô điểm bên trên như pha lê cao quý, dù đã từng sinh con nhưng không khác nào thiếu nữ, đẹp không cách nào để hình dung.
HỪ HỪ HỪ…
Lạc Nam vừa chứng kiến tiểu huyệt đang hé mở của Á Hy Thần, toàn thân chấn động dữ dội, như dã thú rít gào hất tay Tô Nhan lao vọt đến…
Hắn cúi người ghị chặt thân thể của Á Hy Thần, vùng hông đâm mạnh vào nơi tư mật của Á Hy Thần.
Trượt… trượt…
Đáng tiếc đầu óc không còn thanh tĩnh, ánh mắt mơ mơ màng màng xung huyết, côn thịt của Lạc Nam mãi cũng không vào được hang động, chỉ có thể chọt loạn ở bên ngoài môi thịt của Á Hy Thần, thỉnh thoảng còn đâm vào bắp đùi của nàng.
Phốc…
Tô Nhan với Á Hy Thần bị tình cảnh vụng về của hắn làm cho phì cười, tên này tình trường lão luyện, nữ nhân không biết có bao nhiêu…vậy mà có lúc ngay cả nơi đó của nữ nhân cũng tiến vào không được.
“Hy Thần tỷ, đồ vật của phu quân quá lớn…hắn thật sự có thể tiến vào chúng ta sao?” Tô Nhan nhẹ giọng thủ thỉ nói, nàng nhìn thấy tiểu huyệt của Á Hy Thần dù đã cố gắng mở ra chào đón nhưng vẫn quá bé nhỏ so với Côn Thịt của Lạc Nam, trong lòng không nhịn được sinh ra thắc mắc.
Á Hy Thần nghĩ nghĩ, phong tình vạn chủng liếc mắt đáp: “Tỷ chưa từng làm việc này trước đây nên không rõ ràng, bất quá ngay cả đứa bé nơi đó cũng có thể sinh ra, thì hắn tiến vào chắc cũng không thành vấn đề!”
“Ừm…để muội giúp hai người!”
Tô Nhan nhẹ giọng nỉ non, nàng tiến đến bên cạnh Lạc Nam, đưa tay nắm lấy côn thịt của hắn, tên này vẫn không ngừng nhấp loạn…khiến côn thịt ở trong tay nàng trượt lên trượt xuống ướt nhẹp, bên trên nó vẫn còn nước bọt của Á Hy Thần.
Nàng vươn tay đánh yêu lên nó một cái, lúc này mới dùng tay điều chỉnh để đầu nấm đỏ to lớn kia ngay vị trí lối vào tiểu huyệt của Á Hy Thần.
Lạc Nam theo bản năng cảm giác được quen thuộc, nhất thời hưng phấn rống lên một chút, không có chút thương hương tiếc ngọc nào…thô bạo đâm mạnh vào bên trong.
ÓT…
Theo một cú đâm lúc cán, Á Hy Thần cắn chặt răng, khóe mắt chảy xuống hai hàng lệ…
Nàng mặc dù không còn lớp màn sau khi sinh Á Nhi, nhưng dù sao thân thể vẫn chưa tiếp đón nam nhân bao giờ, hơn nữa sinh Á Nhi đã nhiều năm, nơi đó đã sớm chật hẹp trở lại không khác nào thiếu nữ mới lớn.
Hiện tại bị một cây côn thịt thô bạo xuyên thấu tầng tầng da thịt, chỉ cảm thấy toàn thân như bị xé rách dù đã trơn trượt ướt át dị thường, thân thể thành thục run lên lẩy bẩy, cắn chặt cánh môi đỏ mộng đến rướm máu.
Tô Nhan thấy vậy thầm than một tiếng, phu quân hiện tại quá mức điên cuồng, làm sao nhận ra đau đớn của người phụ nữ của hắn, nàng chỉ có thể vội vàng tiến lên, nhẹ nhàng xoa nắn thân thể Á Hy Thần, hy vọng xoa diệu cơn đau của nàng.
“HỪ…sướng quá…sướng quá!”
Lạc Nam khàn khàn âm thanh trong cổ họng, hắn cảm giác được côn thịt đang sắp bùng nổ của mình như được vô số cánh hoa bằng thịt mềm mại cuốn chặt lấy, hòa quyện không một khe hở, mỹ diệu không cách nào có thể hình dung…
Đây là điểm đặc biệt của nữ nhân sở hữu Thiên Hương Ngọc Thể như Á Hy Thần, âm hộ của nàng không giống với nữ nhân bình thường, tạo cảm giác mới lạ kích thích cực hạn cho nam nhân xâm nhập, mỹ diệu đến mức dù là Tiên Đế cũng phải thèm muốn.
Lạc Nam toàn thân như tiến vào cõi thiên thai, dục tình bạo phát…hắn ôm chặt lấy vòng eo mềm mại của Á Hy Thần, điên cuồng xâm chiếm.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Á Hy Thần cơn đau chưa dứt nay lại bị tấn công dồn dập như bão táp mưa sa, miệng không ngừng rên, bộ ngực bạo mãn nhấp nhô lên xuống, cơn đau rát nơi tư mật nhói lên mỗi khi côn thịt kia đâm sâu vào, như muốn nghiền nát cô bé yếu ớt của nàng.
Tinh Linh Nữ Vương chỉ có thể dang rộng đôi chân thon dài, mặc cho nam nhân cường bạo.
“Tỷ tỷ, đau lắm không…” Tô Nhan nhìn sắc mặt Á Hy Thần nhợt nhạt, trong lòng thương tiếc vô cùng, lại không thể trách cứ nam nhân đang bị mất đi lý trí.
Lạc Nam hưng phấn vô hạn, Thiên Hương Ngọc Thể làm hắn trải nghiệm được một cổ mỹ diệu chưa từng có trong đời, điên cuồng rong ruỗi, côn thịt thụt ra thụt vào, ma sát mãnh liệt với vô số cánh hoa mềm mại trong cơ thể của Đệ Nhất Mỹ Nhân Hải Châu Đại Lục.
“Ừm…ừm…”
Không biết qua bao lâu, khi đã dần thích ứng…cơn đau trôi đi, Á Hy Thần cũng bắt đầu cảm giác được mỹ diệu đến từ chuyện nam nữ, môi thơm ngâm nga rên rỉ, ánh mắt có chút mê ly…
Khi trạng thái tinh thần trở nên sảng khoái, Thiên Hương Ngọc Thể bắt đầu phát huy diệu dụng của nó…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô số Thiên Địa Linh Khí trong Linh Giới Châu cấp tốc cuồn cuộn tiến vào vị trí đang giao hợp của hai người, Mộc hệ Linh Khí nồng đậm đến cực điểm tiến vào cơ thể Á Hy Thần cùng Lạc Nam, đem cơn đau thể xác của Á Hy Thần xoa diệu, mà Thiên Mộc Đỉnh trong cơ thể Lạc Nam lại hưng phấn reo hò như chưa từng có.
Sau đó chuyện như thường lệ tiếp tục sản sinh, Thiên Mộc Đỉnh tràn ra Phệ Thiên Mộc tiến vào cơ thể Á Hy Thần dẫn dụ…
Mà Phản Thiên Mộc trong cơ thể Á Hy Thần như cảm nhận được triệu hoán, cũng ngoan ngoãn tiến ra, hòa quyện cùng Phệ Thiên Mộc trong người Lạc Nam.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lạc Nam vẫn mặc kệ tất cả, hắn điên cuồng chiếm lấy mỹ nhân nằm dưới thân mình, không chút nào quan tâm đến quá trì lẫn nhau dung hợp Dị Thuộc Tính.
Á Hy Thần toàn thân được Mộc Linh Khí xoa diệu hết sức dễ chịu, lại cảm giác được có một loại Dị Mộc mới tiến vào cơ thể mình, mà Phản Thiên Mộc của nàng cũng đang được Lạc Nam hấp thu.
Ánh mắt xinh đẹp lóe lên một tia ôn nhu, Á Hy Thần vươn tay ôm chặt lấy lưng hắn, trong lòng mãn nguyện:
“Yêu thiếp đi chàng! Mạnh bạo yêu nữ nhân của chàng đi!”
Không biết qua bao lâu, khi Thiên Mộc Đỉnh thành công chào đón Phản Thiên Mộc, hai loại Dị Mộc kết hợp vào nhau khiến kích thước của nó to gấp hai lần…
Chưa dừng lại ở đó, theo cơn sướng khoái trào dâng, thể chất song tu trên Đại Thể Bảng là Thiên Hương Ngọc Thể càng phát huy công dụng kinh người của nó…
Tại nơi hai người giao hợp, một mùi hương thơm chưa từng có lan tỏa mà ra, dễ chịu đến mức có thể thấp dẫn tất cả Mộc thuộc tính trong trời đất, ngay cả Tô Nhan ngồi bên cạnh cũng cảm thấy toàn thân thoải mái không nói nên lời.
Hỗn Độn Mộc Khí ẩn tàng trong Linh Giới Châu vẫn còn tồn tại, nó như bị mùi hương đến từ Thiên Hương Ngọc Thể dụ dỗ, tiết ra lực lượng Mộc Hệ thuần tính và tinh khiết nhất của mình, cuồn cuộn hội tụ…tiến vào vị trí đang giao hợp của Lạc Nam với Á Hy Thần.
“Thiếp sướng…” Á Hy Thần thoải mái rên rỉ lên khi côn thịt đánh sâu vào tận tử cung mềm mại.
Trong khoảnh khắc năng lượng của Hỗn Độn Mộc Khí tiến vào, Phản Thiên Mộc và Phệ Thiên Mộc của hai người hưng phấn hò reo, Mộc Hệ Tiên Lực càng