Con Đường Bá Chủ

Huyết Linh Tam Kiệt


trước sau

Giữa bóng tối vô tận, thân ảnh màu tím soi sáng cả một vòm trời...

Hỏa Phượng luôn cao quý, lạnh lùng, ngạo nghễ, liệt diễm tử sắc hừng hực thiêu đốt...

Ngôi miếu lập tức thành tro bụi, vô số thi thể nhân loại được an táng trong hỏa diễm ngút trời...

Nếu không phải với sự nhạy bén của Nguyên Anh Kỳ, dùng linh lực bao trùm cơ thể, có lẽ ngay cả ba tên quái nhân cũng chôn mình trong biển lửa...

Bất quá mặc dù vậy nhưng quần áo bọn hắn đã hoàn toàn biến mất, thân thể bỏng sưng, máu me be bét...

Uy lực Dị Hỏa, luôn khủng bố như vậy...

“Kẻ nào? Cút ra cho lão tử”

Lão đại không môi điên cuồng hét lớn, nhìn vô số thi thể mình khó khăn thu thập tan trong biển lửa, hai mắt hắn đỏ ngầu dữ tợn...

Mà hai tên kia không khá hơn là bao, đôi mắt âm lệ trợn trừng muốn nứt, căm hận đến cực điểm, điên cuồng gào rống trong màn đêm tĩnh lặng...

Nhìn Hỏa Phượng ngạo nghễ trời cao, bọn hắn bị phẫn nộ che phủ lý trí, cũng mặc kệ đây là Dị Hỏa hay không, chỉ muốn giết người cho hả giận...

Đương nhiên, nếu đối thủ quá mạnh, bọn hắn sẽ khôn lanh lẩn trốn...

Tuy nhiên trường hợp này không cao, dù sao thì đối phương xuất thủ đánh lén cũng chỉ làm bọn hắn bị thương ngoài da mà thôi,...

Ba người bọn hắn cũng không ngốc...

Bịch bịch

Tiếng bước chân nhàn nhạt truyền đến...

Một thân ảnh áo choàng đen như mực, tóc dài tung bay, mặt nạ cười quỷ dị, sau lớp mặt nạ là một con mắt tà dị màu trắng bạc đang nhìn chằm chằm bọn hắn, thong dong bước ra từ biển lửa...

Hỏa diễm màu tím khủng bố bao trùm thân thể thân ảnh kia lại dị thường ngoan ngoãn, chúng nó vui sướng nhảy múa như nịnh nọt đế vương của lửa...

Hỏa Phượng Hoàng lơ lửng trên không trung phía sau thân ảnh như một hộ vệ trung thành nhất...

Cảnh tượng quá mức dọa người...

Nhìn Lạc Nam thần bí, ba tên quái nhân nhíu chặt lông mày, bởi vì vô luận làm sao dò xét đều không phát hiện một chút khí tức của người kia...

“Ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của Huyết Linh Tam Kiệt bọn ta?”

Nam tử mặt trắng trang điểm the the thét lên, âm thanh như thái giám khiến người khác khó chịu vô cùng...

Lạc Nam im lặng không trả lời, đối với ba người này hắn không muốn nói nhảm nữa lời, chỉ muốn giết và giết...

Ý niệm vừa động, Hồn Lực cuồn cuộn lập tức gia trì vào Hỏa Phượng...

Đối với ba người quỷ dị này, Lạc Nam sẽ toàn lực ứng phó, không dám nữa điểm chủ quan...

GÁY

Hỏa Phượng như đản sinh linh trí, lập tức sống lại, thoải mái lượn lờ trên không, vươn đôi cánh dài hừng hực liệt hỏa hướng ba người kia công tới...

“Hừ, mặc kệ ngươi là ai hôm nay vẫn sẽ chết rất thê thảm”

Lão đại không môi chân đạp tới một bước, thân ảnh phá không mà lên, tay trái vừa lật, một viên Huyết Châu xuất hiện...

Vô biên vô tận máu huyết bao phủ linh lực tuôn trào mà ra, hóa thành một dòng suối máu, đối công kích của Hỏa Phượng cuốn đến...

Xèo Xèo...

Máu Huyết liên tục bị thiêu đốt, nhưng số lượng chúng nó quá nhiều, viên huyết châu không ngừng cung cấp lực lượng, chống lại thế công từ phía Hỏa Phượng...

“Địa Cấp Pháp Bảo?”

Nhìn máu huyết số lượng khổng lồ trong Huyết Châu, Lạc Nam sắc mặt khó coi, phải giết bao nhiêu người mới có được lượng máu huyết kinh khủng như vậy?

“Lão tam, hỗ trợ ta! đây là Dị Hỏa”

Lão đại cũng không ngốc, Máu Huyết mặc dù nhiều nhưng sớm muộn sẽ cạn kiệt, đối với hỏa phượng hắn cần trợ giúp...

“Lão nhị, vận dụng Cương Thi, người này không đơn giản, ta sẽ giúp lão Đại”

Lão tam the thé nói, hai chân nhảy dựng, lập tức xuất hiện trên bầu trời,...

Hắn ý niệm vừa động, nhẫn trữ vật lóe lên, đột ngột xuất hiện hai cổ thi thể nhân loại,...

“Phệ Nhục Công”

Chỉ thấy lão tam lập tức hé miệng, hai cổ thi thể lập tức nghiền nát bị nuốt vào bụng,...

Như được gia trì sức mạnh, sắc mặt nam tử vốn trắng nhợt trở nên hồng hào, sau đó trước ánh mắt bất ngờ của Lạc Nam cấp tốc phình to...

Cơ thể được cường hóa, thân hình vốn gầy yếu trở nên cao lớn, y phục tan nát, các muối cơ lực lưỡng đầy gân guốc, thực lực vốn dĩ Nguyên Anh Trung Kỳ lập tức nhảy vọt đến Hậu Kỳ....

Hắn hai mắt đỏ ngầu, vươn ra cánh tay lực lưỡng, lúc này vô số Máu Huyết linh lực gia trì toàn thân, đối với một cánh của Hỏa Phượng nện xuống...

GÁY..

Hỏa Phượng nổi giận, không ngần ngại vung cánh đập tới...

Ầm...

Hỏa diễm tứ phân ngũ liệt, mà nam tử cũng lùi lại hơn chục bước trên không trung, máu huyết toàn thân ảm đạm...

Thấy tình cảnh này, hắn lại xuất ra hai cổ thi thể, nuốt vào trong miệng, rất nhanh máu huyết ngưng thực như lúc ban đầu...

Lạc Nam giận dữ, Diễm Tâm Đỉnh điên cuồng chấn động, Hỏa Phượng được gia trì lực lượng, cấp tốc lành lặn, tiếp tục hướng hai người công tới...

“Quả nhiên Dị Hỏa chưa đạt uy lực mạnh nhất, lần trước dễ dàng khắc chế Mộc hệ Hóa Thần Kỳ, hiện tại lại lâm vào giằng co với hai tên tu luyện Máu Huyết Nguyên Anh Viên Mãn cùng Hậu Kỳ”

Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ, tất cả do Dị Hỏa vẫn chưa trưởng thành, Dị Hỏa Tử Tâm Phần Không Viêm, trong truyền thuyết ngay cả không gian cũng bị nó đốt cháy, uy lực hôm nay chỉ khiến không gian vặn vẹo mà thôi...

“Nếu Dị Hỏa ở thời kỳ mạnh nhất, đừng nói là công tử, cho dù Tà Hoàng cũng đừng mơ luyện hóa được nó.” Kim Nhi thong dong nói.

Lạc Nam gật đầu, con đường hắn đi còn rất dài, nâng cấp uy lực Dị Hỏa không vội...

Ít nhất hiện tại một mình Hỏa Phượng quấn lấy hai tên, hắn nhanh chóng giải quyết tên cuối cùng là được...

Lão Nhị hình như biết ý đồ của Lạc Nam, hắn cười lạnh một tiếng, tâm niệm vận động...

RÀO RỐNG..

Huyết Sát Cương Thi vốn lù lù bất động nhảy khỏi quan tài, thoáng chốc đã biến mất...

“Ồ, phiền phức” Lạc Nam thầm nghĩ, cứ tưởng Huyết Sát Cương Thi khi đại thành mới có thể sử dụng, không ngờ hiện tại lại có thể chiến đấu...

“Mặc dù nó chỉ mới gần đạt Ngũ Chuyển Thể Tu, nhưng đối phó ngươi đã đầy đủ” Lão Nhị cười gằn, ánh mắt phẫn nộ che phủ sát ý...

RỐNG

Đáp lại tiếng cười của Lão Nhị là âm thanh gầm thét chấn thiên, hư ảnh Thổ Hùng như ngọn núi cấp tốc hình thành, được gia trì hồn lực nó điên cuồng lao đến Huyết Sát Cương Thi...

“Song linh căn” Ba huynh đệ cùng lúc bật thốt, không nghĩ tới người thần bí này sở hữu cả hai loại linh căn, lại sử dụng Vũ Kỹ mạnh mẽ như vậy...

ẦM

Trước ánh mắt kinh nghi bất định của mấy người, hai nấm đấm một lớn một nhỏ rốt cuộc va chạm...

Âm thanh muốn rách màn nhĩ vang lên, lấy hai nấm đấm làm trung tâm, linh lực chấn động tỏa ra khiến mặt đất nứt vỡ,..

Cánh tay Thổ Hùng hóa thành đất vụn...

Mà Huyết Sát Cương Thi liên tục lùi hơn trăm met, làn da bong tróc thê thảm vô cùng...

“Hừ” Lạc Nam cười lạnh, Linh Thổ Đỉnh cuồn cuộn gia trì, cánh tay Thổ Hùng cấp tốc ngưng tụ mà thành, hướng Cương Thi nhào tới...

“Không ổn, linh lực kẻ này quá mức dồi giàu” Lão Nhị thầm nghĩ, hắn muốn đích thân ra tay...

“Lão Nhị, giết chết hắn thì hai quái vật này tự động vô hiệu”

Đang cùng Hỏa Phượng giằng co Lão Đại hét lớn, sắc mặt đã hơi tái nhợt, Dị Hỏa quá kinh khủng, dù tạm thời không làm gì được bọn hắn, nhưng khi Máu Huyết khô cạn cũng là lúc bọn hắn đối diện tử thần...

“Yên tâm, ta sẽ dùng toàn lực” Lão Nhị gầm thét, thân hình lùn tịt của hắn nhảy dựng, không có quá nhiều kỷ xảo, lập tức hướng Lạc Nam vươn ra nấm đấm đập tới...

“Đại Hồng Cước”

Đối phương muốn thô bạo Lạc Nam không ngần ngại chút nào, Huyền Thủy gia trì, Địa Chiến Ngoa lấp lóe, Tam Chuyển Thể Tu bộc phát...

Đối diện cước lực của Lạc Nam, Lão Nhị chỉ cảm thấy như gặp hàng loạt cơn sóng lớn mênh mông ập đến...

Bất quá Lão Nhị lại không e ngại, điều động Thổ hệ linh lực gia trì, tự tin vung ra nấm đấm...

Hắn cũng là một Thổ Linh Căn Tu Sĩ...

KÀNH

Lạc Nam lùi lại ba bước, gương mặt sau lớp mặt nạ thoáng hiện vẻ kinh ngạc...

Mà Lão Nhị bị đá văng, đụng nát một cây đại thụ trên đường bay mới dừng lại, nấm tay máu thịt be bét, lộ ra xương cốt trắng xóa bên trong...

Lão Nhị ánh mắt kinh hãi, gầm thét nói:

“Làm sao có thể?”

Trên không trung hai tên quái nhân cũng một mặt khó tin, lần đầu tiên có người cùng cấp đọ lực vượt qua Lão Nhị của bọn hắn...

“Người này cũng là Thể Tu”

Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, đối phương ít nhất cũng là Tứ Chuyển thể tu, nếu Lạc Nam không nhờ Đại Hồng Cước, Địa Chiến Ngoa gia trì, người thất bại sẽ là hắn...

Ba tên này rốt cuộc có thân phận gì? So với đám tu sĩ Nguyên Anh của Nam Cung gia cường đại hơn quá nhiều, mặc dù tu vi cao hơn không nói, nhưng đủ loại thủ đoạn cho thấy xuất thân bọn hắn không hề đơn giản...

“Các ngươi có thân phận gì?” Lạc Nam nghiêm nghị hỏi...

“Hừ, Huyết Linh Tam Kiệt bọn ta vang danh tứ hải, không nghĩ tới có người không biết”

Lão Nhị cười lạnh đứng dậy, trước ánh mắt chấn động của Lạc Nam, hắn đột ngột đưa tay đâm xuyên phần lưng của mình...

Một thanh Xương Cốt cực dài trên thân thể bị rút ra, Lão Nhị cầm nắm trên tay nhếch miệng cười quái đản, gương mặt vô số vết sẹo khủng bố khiến người sợ hãi...

Tự rút xương cốt bản thân làm vũ khí?

Lạc Nam nhíu chặt lông mày, đó rõ ràng là xương Cột Sống của lão nhị, hắn chưa từng chứng kiến thủ đoạn quỷ
dị như vậy...

“Là Cốt Tu”

Kim Nhi non nớt giải thích: “Cốt Tu là một nhánh của Thể Tu”

“Người Tu Thể phải tu cùng lúc Xương Cốt, Gân Mạch, Máu Huyết, Da Thịt, nhưng Cốt Tu chỉ tập trung tu luyện Xương Cốt, trách không được hắn có thể chống đỡ Đại Hồng Cước của công tử”

“Thì ra là vậy” Lạc Nam bừng tĩnh, trách không được nắm tay đối phương máu thịt be bét, nhưng Xương Cốt vẫn cứng cáp không có việc gì...

“Cốt Roi Loạn Kích”

Lão Nhị mặc kệ Lạc Nam thắc mắc, Xương Cốt trong tay đột ngột vươn dài, hình thành một thanh Cốt Roi, hướng Lạc Nam điên cuồng quất tới, như xương cốt bay múa, quỷ dị vô cùng...

Lạc Nam chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ liên tục né tránh, bàn tay hướng mặt đất nắm chặt, nghiêm túc mở miệng:

“Đất Mẹ Đưa Tang – Quan Tài Cát”

Mặt đất đột ngột nứt toát, vô số đất cát cấp tốc bay lên, theo ý niệm của Lạc Nam hình thành bốn vách quan tài, hướng về Lão Nhị bất thình lình ép chặt...

“Thứ quỷ gì” Lão Nhị quơ lấy roi xương, liên tục cắt đứt lớp đất cát, nhưng chúng nó vẫn nhanh chống nói lại, liên miên không dứt đem hắn bao phủ bên trong...

“Lăng Mộ Cát”

Chưa dừng lại ở đó, theo ý niệm của Lạc Nam, mặt đất chấn động dữ dội, một tòa cự đại lăng mộ cấp tốc hình thành, đem quan tài nhốt vào bên trong, hướng mặt đất rút về...

“Bạo cho ta!”

ẦM

Lạc Nam hét một tiếng, kích nổ tất cả Thổ Hệ Linh Lực, bên dưới mặt đất đột ngột nổ tung,...

Đất cát đầy trời,...

“Lão Nhị” Hai tên quái nhân còn lại điên cuồng gào thét, hai mắt muốn nứt, bất quá trước sự tấn công điên cuồng của Hỏa Phượng chỉ có thể bất lực quan sát...

Khói bụi tản đi...

Một thung lũng xuất hiện, Lạc Nam đứng bên trên nhìn xuống...

Chợt, ánh mắt hắn co rụt lại...

Một cái toàn thân Xương cốt quái vật lấy tốc độ cực nhanh leo lên thung lủng...

Đây là một khung xương trắng phếu, nhưng lại cứng cáp vượt qua sắt thép vô số lần, chỉ thấy tứ chi nó mọc thêm các nhánh điên cuồng bám vào vách thung lũng leo lên...

Cái này Khung Xương không còn một tia huyết nhục, chỉ có hai con mắt vẫn còn khảm vào đầu lâu, mang theo vô tận hận ý nhìn Lạc Nam...

Nếu ánh mắt có thể giết người, có lẽ hắn đã chết vô số lần...

“Lão nhị” Hai tên quái nhân vui vẻ thở phào, mặc dù Lão Nhị đã mất hết huyết nhục, nhưng chỉ cần tìm nhân loại thôn phệ rất nhanh sẽ khôi phục như cũ...

“Rốt cuộc là tà vật gì, như vậy cũng không chết” Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng lẩm bẩm...

“Kẻ này đối với Cốt Tu lĩnh hội phi thường cao thâm, đã có thể đem linh hồn và trí nhớ khảm nạm vào xương cốt, nếu công tử lĩnh hộ cực hạn về Thể Tu, cho dù bị đánh thành 1 tế bào nhỏ, vẫn có thể sống lại” Kim Nhi giải thích nói..

“Vậy nếu ta đánh nát cái này Xương Cốt, hắn sẽ hoàn toàn chết đi chứ gì” Lạc Nam hiểu, cũng không có ý định dừng tay, Mị Ảnh thi triển, Đại Hồng Cước vận dụng...

“Lão Nhị cẩn thận, liều” Lão Tam biết nhược điểm của Lão Nhị, ra hiệu Lão Đại cố gắng cầm cự, thoát một cái đã rơi xuống bảo vệ khung xương...

“Huyết Độn”

Lão Tam ôm lấy Khung Xương, thân hình hóa thành làn huyết né tránh một Cước khủng bố của Lạc Nam...

Lạc Nam đương nhiên không bỏ qua, cấp tốc ám sát...

Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ mặc dù chỉ mới tầng thứ nhất, nhưng Linh Cấp thân pháp không phải nói đùa, Lão Tam rất nhanh bị đuổi kịp...

Răng Rắc

Một Cước đạp mạnh, thêm Địa Chiến Ngoa và Thể Tu gia trì, Lão Tam bị đạp xương cốt nứt vỡ, miệng phun máu tươi...

“Khốn khiếp, Huyết Linh Phân Thân” Lão Đại gặp hai huynh đệ bị truy sát, hé mồm phun một ngụm chân huyết...

Hắn hai tay kết ấn, sắc mặt ảm đạm đến cực hạn...

Giọt chân huyết đột ngột ngưng tụ thành hình dáng nhân loại, cầm lấy Viên Huyết Châu cố gắng chống trả Hỏa Phượng...

Mà Lão Đại nhân cơ hội thở dốc, gương mặt đầy vẻ phẫn nộ cùng không cam lòng, dữ tợn nhìn Lạc Nam cười điên dại:

“Hahaha, lần đầu tiên có người dồn Huyết Linh Tam Kiệt vào con đường này, ngươi có chết cũng đủ tự hào rồi”

Nói xong, một lệnh bài xưa cổ hình chữ Huyết xuất hiện trên tay, hắn đưa tay bóp nát...

Lạc Nam chú ý động tác của đối phương, sắc mặt đại biến, nguy hiểm cảm giác lan đến tận đầu não... Dừng lại bước chân không tiếp tục truy sát hai tên kia....

“Chuột nhắt phương nào? Dám động đến Huyết Linh Tông ba vị Thánh Tử?”

Hư không đột ngột nứt ra, một âm thanh chấn động cửu tiêu vang vọng, Lạc Nam khí huyết cuồn cuộn,...

Hỏa Phượng và Thổ Hùng cùng lúc tiêu tán...

Không kịp suy nghĩ quá nhiều, trốn là ý niệm duy nhất trong đầu hắn lúc này...

Âm thanh kia tuyệt đối là Luyện Hư Kỳ cường giả...

Lạc Nam dù bá đạo đến mức nào nhưng đối mặt một vị Luyện Hư chỉ có chết mà thôi...

Kẻ này thông qua hư không xuất thủ, chân thân không chính thức xuất hiện, hắn vẫn có thể chạy được, Lạc Nam không muốn lãng phí Một kích hộ mệnh Tần Mộng Ảnh cho hắn...

Hai chân điên cuồng đạp lấy Tiêu Dao Mị Ảnh Bộ, thân hình thoáng chốc đã rời xa cả trăm trượng...

“Chạy đi đâu con kiến hôi?”

Âm thanh ngạo nghễ vang vọng, bên trong hư không, một cái khô gầy huyết sắc đại thủ xuất hiện...

Giống Phật Tổ trấn áp Tôn Hầu Tử, bàn tay kia cấp tốc vươn dài, hướng vị trí Lạc Nam đập tới...

ẦM

Thiên địa như đổ nát, vô số yêu thú bị chấn thành thịt vụng...

Thân ảnh Lạc Nam dường như bị đập thành hư vô, không thấy một tia tung tích...

“Khặc khặc, chung quy là con kiến, không chịu nổi một kích”

Gặp tất cả đều nát vụn trước công kích của mình, âm thanh kia khinh thường cười nói...

“Đa tạ Tứ Trưởng Lão ra tay” Quái dị tam huynh đệ chắp tay cảm tạ, Huyết Sát cương thi cũng trở về bên cạnh bọn hắn...

“Trở về tông môn dưỡng thương đi, Thánh Linh Học Phủ chiêu sinh ngày càng gần, lịch lãm cũng nên kết thúc”

Âm thanh trưởng lão Huyết Linh Tông ôn hòa nói, đây là ba tên hậu bối xuất sắc nhất của tông môn bọn hắn...

Ba huynh đệ thê thảm nhìn nhau, lúc này bất đắc dĩ bước chân vào cánh cửa hư không đang mở ra...

Bóng đêm trở về tĩnh lặng, chỉ là toàn bộ hoàn cảnh xung quanh đã hoàn toàn vỡ nát, ngay cả một ngọn cỏ cũng không sót lại...

Một hạt bụi cực nhỏ lơ lửng giữa không trung, trộn lẫn trong đống cát bụi hỗn độn, nếu đích thân Luyện Hư Kỳ đến đây cố gắng tìm tòi mới mong tìm được nó...

...

Bên trong Linh Giới Châu...

Mộc Tử Âm cùng Lý Trúc Loan đang trò chuyện, cả hai như cố ý tránh đi đề tài liên quan đến nam nhân kia, chỉ hỏi thăm tình hình gần đây của nhau...

Chợt hư không hơi run động...

Thân ảnh đầy chật vật của nam nhân xuất hiện, áo quần tơi tả, gương mặt tái nhợt...

Phụt...

Nam nhân không kìm được phun một ngụm máu tươi khiến hai nữ hoảng sợ đứng bật dậy, hai âm thanh mang theo vô tận lo lắng cùng lúc vang lên:

“Tiểu Nam?”

Truyện convert hay : Bất Phàm Binh Vương

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện