“Thiên Địa Dị Vật?”
Ông lão vừa dứt lời, toàn trường nhất thời trở nên xôn xao…
Không phải hành tinh nào cũng có đa dạng các loại Dị Vật như Việt Long Tinh, ở trong đám người vừa phi thăng ở đây, thậm chí có người còn chưa từng nghe qua Thiên Địa Dị Vật là thứ đồ gì…
Không ai nghĩ đến, thứ để đánh giá tư chất của một tu sĩ lại đến từ Thiên Địa Dị Vật…
“Thế nào…trong các ngươi ai sở hữu Thiên Địa Dị Vật? chỉ cần khai báo…lập tức trở thành hạch tâm đệ tử của Ngọc Tiên Môn chúng ta, do đích thân lão phu thu nhận!”
Ông lão ánh mắt híp lại, tràn ngập từ ái mỉm cười nhìn quanh toàn trường, muốn từ vẻ mặt của đám người nhìn nhìn ra có kẻ biểu hiện khác thường hay không…
Chín tên Ất Tiên thấy ông lão Ngọc Tiên công khai mở miệng mời chào Thiên Địa Dị Vật mà thèm thuồng không thôi, chỉ tiếc thế lực sau lưng bọn hắn không bằng Ngọc Tiên Môn của đối phương, nên chỉ có thể đứng ở một bên…húp cơm thừa canh cặn.
“Quả nhiên không phải kẻ tốt lành gì!” Lạc Nam ngoài mặt tỏ vẻ tiếc nuối vì bản thân không có Thiên Địa Dị Vật, trong lòng càng là cười lạnh không thôi.
Tư chất của một người được quyết định bởi rất nhiều yếu tố…từ bao giờ lại lấy Thiên Địa Dị Vật ra làm chuẩn mực để đánh giá tư chất? rõ ràng là lừa đảo công khai…
Theo suy đoán của hắn, nếu có kẻ mắc mưu ông lão này chủ động đứng ra thừa nhận mình có Thiên Địa Dị Vật…sau khi trở về Ngọc Tiên Môn sẽ như cá nằm trên thớt, kết cục không thể nào tốt đẹp…ít nhất cũng bị đoạt mất Thiên Địa Dị Vật, tệ nhất là giết người cướp của, hủy thi diệt tích như chưa từng tồn tại.
Lạc Nam từng đối mặt đám Dạ Lang Tiên Tinh, hiểu rất rõ tu sĩ có xuất thân từ Tiên giới trong lòng luôn khỉ bỉ người đến từ hạ giới, xem tất cả như con kiến hôi, làm sao lại dễ dàng thu nhận ngươi trở thành hạch tâm đệ tử.
Cũng bởi vì thế…mà kẻ sở hữu nhiều Thiên Địa Dị Vật nhất là hắn lúc này im lặng không nói, có Cấm Kỵ che giấu…chỉ cần Lạc Nam không chủ động vận dụng, dù là Tiên Đế cũng đừng mong nhìn ra Thiên Địa Dị Vật của hắn bên trong các tôn Đại Đỉnh.
“Ồ…Không có ai sở hữu Thiên Địa Dị Vật sao?” Ông lão của Ngọc Tiên Môn nở nụ cười hiền hòa, chỉ là ánh mắt ngày càng híp nhỏ lại, giọng điệu cũng có chút âm trầm.
Thiên Địa Dị Vật mặc dù quý hiếm, nhưng hắn mới không tin trong số hơn 1600 kẻ Phi Thăng từ các tiểu thế giới ở đây, sẽ không tồn tại một cái Thiên Địa Dị Vật nào.
Toàn trường tĩnh lặng, không ai đám lại lời của hắn, không ít kẻ khẩn trương siết chặt nắm tay.
Cảm giác bị nhìn chằm chằm nửa uy hiếp nửa dụ dỗ này, thật con mẹ nó quá mức khó chịu.
Tiên giới…chào đón bọn họ là cảnh tượng như vậy sao?
“Ha hả, chắc hẳn các ngươi vừa Phi Thăng không lâu…đối với lời nói của lão phu vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng!” Ông lão bất chợt chuyển đổi thái độ, cười dữ tợn một tiếng.
ẦM ẦM ẦM…
Từ bên trong cơ thể hắn, Tiên Lực ầm ầm mà ra, hình thành một cổ khí thế ép mạnh về phía Phi Thăng Đài.
“Phốc!”
Trong khoảnh khắc đó, vô số người sắc mặt tái mét đến mức phun máu, toàn thân như bị thái sơn áp đỉnh, khí thế của một Ngọc Tiên thật quá kinh khủng, bọn hắn chỉ là Bán Tiên…làm sao có thể chịu đựng nổi?’
Đã có không ít người bị ép phải quỳ xuống một chân, sắc mặt đầy vẻ hoảng loạn.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nhẹ nhàng cắn lấy đầu lưỡi một chút để khóe môi rỉ máu, giả vờ toàn thân rung rẩy lên, sắc mặt vặn vẹo vì áp bách, trong lòng thì là ghi tạc ông lão Ngọc tiên này vào lòng.
Ngày sau có cơ hội…hái cái đầu của hắn.
Tại Tiên giới này, nơi mà Lạc Nam chịu nhiều hạn chế, rất nhiều con bài chủ chốt của chiến lực không thể vận dụng, thì cách tốt nhất là khiêm tốn làm việc.
Đến đâu hay đến đó…
“Thế nào? Lão phu đường đường là Ngọc Tiên cường giả, muốn giết sạch các ngươi để cướp Thiên Địa Dị Vật dễ như trở bàn tay, còn lừa gạt các ngươi làm gì?”
Ông lão của Ngọc Tiên Môn cười lạnh nói, cảnh cáo đã xong, hắn đem khí thế Ngọc Tiên thu hồi vào cơ thể.
“Phù…hồng hộc…hồng hộc!”
Đám người vừa mới phi thăng thở phào một hơi nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh chảy đầy cơ thể, cảm giác bất lực dâng lên trong lòng.
Ở thế giới cũ, bọn hắn là đệ nhất cường giả…thành công Phi Thăng trong sự ngưỡng mộ của nhiều người.
Nhưng tại nơi này…số phận của bọn hắn đang bị người khác thao túng trong tay một cách đường đường chính chính.
“Toàn trường bùng phát năng lượng thuộc tính cho ta xem…lão phu muốn nhìn trong số các ngươi ai có Thiên Địa Dị Vật mà dám che giấu, đó là hành vi bất kính với Ngọc Cấp thế lực Ngọc Tiên Môn chúng ta!”
Ông lão Ngọc Tiên thấy đám nhóc con này dám che giấu hắn, rốt cuộc chuyển sang uy hiếp nói.
Đám người nghe vậy rùng mình…một bà lão trên Phi Thăng Đài không nhịn được nữa cắn chặt răng bước ra, nhìn về ông lão Ngọc Tiên kính cẩn nói:
“Xin tiền bối lượng thứ, ta nhất thời quên mất mình có một loại Dị Thủy mang tên Hắc Đàm Thủy!”
Nói xong, ở trên tay xuất hiện một làn nước màu đen, lại có dạng sền sệt và hút lún như đầm lầy, khả năng kết dính và chôn vùi đối thủ cực kỳ tốt.
Bà lão ở trong lòng đắng chát đến cực điểm, vốn muốn che giấu đi Dị Thủy của mình đến cùng, chỉ tiếc bà ta chỉ có một loại Thủy Thuộc Tính, mà ông lão Ngọc Tiên muốn ép toàn trường phải bộc lộ Thuộc Tính, đến thời điểm đó Dị Thủy cũng sẽ bại lộ, chi bằng lúc này tự thừa nhận…tìm kiếm cơ hội cuối cùng.
“Rất tốt!” Ông lão Ngọc Tiên hài lòng híp mắt cười, đây chính là mục đích của hắn, ép toàn bộ đám vừa mới phi thăng thi triển thuộc tính, khi đó bọn chúng dù có Thiên Địa Dị Vật cũng không che giấu được nữa.
“Từ hôm nay trở đi…ngươi chính là hạch tâm đệ tử của Ngọc Tiên Môn ta, đứng sang một bên, sau khi xong việc, lão phu sẽ mang ngươi trở về môn phái!” Ông lão Ngọc Tiên nhìn bà lão có Hắc Đàm Thủy ôn hòa nói.
“Tuân lệnh tiền bối!” Bà lão trong lòng thở dài nhưng không dám chống đối, kính cẩn chắp tay, đi sang một bên, sắc mặt sầu lo không sao che lắp được.
Đây gọi là thu nhận đệ tử sao? rõ ràng là cưỡng ép mới đúng.
Chín tên Ất Tiên đi cùng thấy cảnh này thèm nhỏ dãi, bất quá thực lực không bằng người…chỉ có thể ở một bên xem kịch.
“Còn ai nữa không?” Ông lão quét mắt nhìn toàn trường một vòng, tiếp tục nhàn nhạt mở miệng.
Đạt được một Dị Thủy xem như thu hoạch không tệ, bất quá hắn còn muốn thêm.
Đám người hai mặt nhìn nhau, không có ai đáp trả lời ông lão.…
“Ồ, xem ra các ngươi thật sự hết Thiên Địa Dị Vật rồi, bất quá để đảm bảo không bỏ sót thiên tài, toàn bộ mau triển khai năng lượng thuộc tính ra đi!” Ông lão trầm giọng nói, làm việc kỹ càng đến cực điểm.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không ai dám trái lời hắn, toàn trường nhất thời bạo phát các loại năng lượng thuộc tính của riêng mình…ngay cả hai loại hy hữu là Hắc Ám và Quang Minh cũng có không ít.
Đám năng lượng thuộc tính này rất hỗn tạp, pha trộn giữa Linh Lực và một tí xíu Tiên Lực, hiển nhiên cả bọn vẫn đang bồi hồi ở cảnh giới Bán Tiên, chưa thể đem toàn bộ Linh Lực chuyển thành Tiên