“Ngươi nghe nói gì chưa? Đạo Trần của Đạo Huyền Tông chết rồi!”
“Cái gì…thiên tài Trung Tiên Giới nào giết hắn? là người của Hải Yêu Cung sao?”
“Không hề! nghe nói có vài người bí mật chứng kiến…Ngọc Hải của Ngọc Tiên Môn lấy sức một người độc chiến các thiên tài Trung Tiên Giới…sau cùng giết chết Đạo Trần, trọng thương Hải Sa, Hải Quy, Hải Giai và Đạo Lãng rồi nghênh ngang rời đi!”
“Huynh đài…ngươi nói có phần phô trương, Ngọc Hải tính là đồ vật gì? lại nghịch thiên như vậy?”
“Nói sai ta chính là con chó!”
“Ta cũng nghe nói…Ngọc Hải vốn chỉ là một thiên tài bình thường của Tiểu Tiên Giới mà thôi, bất quá gần nhất hắn đạt được truyền thừa của Tiên Vương, ngay cả Vương Cấp Pháp Bảo cũng sở hữu, nhờ đó mới thực lực đại tăng!”
“Hít…giết thiên tài của Đạo Huyền Tông, Ngọc Hải không sợ tai họa ngập đầu sao?”
“Làm sao lại tai họa? tiến vào Bí Cảnh tranh đoạt tài nguyên ai không có bản lĩnh thì chết, Đạo Huyền Tông nếu vì chuyện này mà dùng thực lực mạnh mẽ trả thù Ngọc Hải sẽ khiến vô số người chê cười!”
“Khốn kiếp…vì sao vận may như vậy không rơi vào đầu ta? Ngọc Hải có tài đức gì…?”
“Haizz, hiện tại vô số thiên tài đã ngấp nghé tài vật trên người Ngọc Hải, nghe nói dù là Vô Lượng Quân của Vô Lượng Hải Các cũng đang săn tìm hắn!”
“Truyền thừa lợi hại của Tiên Vương…dù là thiên tài hạch tâm của Vương Cấp Thế Lực cũng không cưỡng lại được!”
“Đương nhiên rồi…bởi vì Vương Cấp Thế Lực cũng chỉ có nội tình Vương Cấp mà thôi, kẻ nhận được truyền thừa Tiên Vương chẳng khác nào gia tăng thêm nội tình cho thế lực sau lưng hắn…làm phong phú hơn các loại Công Pháp, Vũ Kỹ Vương Cấp! ai mà không thèm muốn?”
“Bất quá các thiên tài Trung Tiên Giới chỉ có thể truy sát Ngọc Hải trong phạm vi Bí Cảnh mà thôi, một khi ra ngoài thì Ngọc Tiên Môn vẫn là thế lực phụ thuộc của Hải Vực Tinh, hàng năm đều cống hiến tài nguyên đầy đủ…nếu trắng trợn cướp đoạt truyền thừa Tiên Vương của Ngọc Hải sẽ khiến các Tiểu Tiên Giới khác cảm thấy không phục!”
“Không sai…hơn nữa Hải Yêu Cung, Đạo Huyền Tông và cả Vô Lượng Hải Các đã hình thành thế cân bằng, chỉ sợ sẽ không có thế lực nào trơ mắt nhìn truyền thừa Tiên Vương rơi vào tay đối thủ, nếu có thế lực nào muốn cướp đoạt của Ngọc Hải chỉ sợ mấy thế lực còn lại sẽ liên thủ bảo vệ hắn!”
“Haizz…Ngọc Hải và Ngọc Tiên Môn lần này một bước lên trời, chỉ sợ vô số thế lực ở Tiểu Tiên Giới sẽ tìm cách làm quen với hắn, mà mấy cái Vương Cấp Thế Lực tại Trung Tiên Giới cũng sẽ tranh đoạt hắn làm đệ tử!”
Nhận được truyền thừa của Tiên Vương…người như vậy chẳng khác nào một vị Tiên Vương trong tương lai.
Mà chiến lực chủ chốt của Trung Tiên Giới chính là Tiên Vương cảnh cường giả, số lượng Tiên Vương tại các thế lực Vương Cấp chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đó cũng là lý do Ngọc Hải sắp tới sẽ được xem trọng…
Lạc Nam hiếm khi dùng diện mạo thật sự xuất hiện, nghe mấy tên thiên tài xung quanh bàn tán xôn xao mà trong lòng vui vẻ đến nở hoa, Điểm Danh Vọng của hắn theo danh tiếng ngàY càng tăng lên cũng đang tích lũy, mặc dù không quá nhanh chóng…nhưng dù sao thịt muỗi vẫn là thịt, tích gió thành bão.
Lạc Nam cần đẩy mạnh tốc độ tiêu sài Điểm Danh Vọng để nâng cấp Cửa Hàng May Mắn, bởi với đẳng cấp của những vũ kỹ hay pháp bảo hiện tại mà Cửa Hàng bán ra đã không giúp gì được quá nhiều…
Nếu là Chân Tiên bình thường…đồ của Cửa Hàng hiện tại vẫn đáp ứng đủ nhu cầu chiến đấu, đáng tiếc Lạc Nam là yêu nghiệt, các trận chiến của hắn đa phần đều là vượt cấp, sử dụng Pháp Bảo Cực Cấp trở xuống chẳng khác nào gãy ngứa cho kẻ địch.
Đối với việc các thế lực Trung Tiên Giới sẽ không trực diện cướp đoạt truyền thừa của những Tiểu Tiên Giới phụ thuộc, Lạc Nam cũng đã đoán được từ trước.
Dù sao thì người ta là thế lực phụ thuộc của ngươi…nếu chỉ vì nhận được truyền thừa mà bị ngươi cướp mất ai còn phục ngươi nữa? tự chơi một mình bên trong Bí Cảnh luôn đi cho rồi.
Trái lại thay vì cướp đoạt, các thế lực Trung Tiên Giới sẽ tìm cách dụ dỗ lôi kéo người được Truyền Thừa của Tiên Vương gia nhập thế lực của mình, như vậy thì trong tương lai sẽ có thêm một vị Tiên Vương cảnh cường giả, đồng thời mở rộng nội tình môn phái.
Nói tóm lại…Vô Lượng Quân hay Hải Sa đám người nếu tham lam truyền thừa trên người “Ngọc Hải”, như vậy chỉ có thể ra tay cướp đoạt khi hắn vẫn còn trong phạm vi Bí Cảnh…
Một khi “Ngọc Hải” thành công trở về Ngọc Tiên Môn ở Lam Cực Tiên Tinh, hắn sẽ tương đối an toàn.
Đó cũng là lý do vì sao Địa Tiên Môn dốc hết lực lượng để hộ tống Địa Ngọc Huyền rời khỏi Bí Cảnh khi nàng ấy nhận được truyền thừa của Tiên Vương.
“Vị huynh đệ này…gần đây ngoại trừ Ngọc Hải và Địa Ngọc Huyền, không biết còn ai nhận được truyền thừa hay cơ duyên gì nữa không?”
Lạc Nam có chút hứng thú hỏi thăm tên nam tử vừa thao thao bất tuyệt vừa nữa, kẻ này dường như nắm bắt thông tin rất tốt.
Tên nam tử nhìn thấy lại có “khách nhân”, nhất thời khóe miệng cong lên, hai ngón tay làm động tác xoe xoe ma sát vào nhau…
“Ở Tiên giới quả nhiên không có gì là miễn phí!” Lạc Nam âm thầm nghĩ, lấy ra mười khối Cực Phẩm Tiên Thạch đưa cho nam tử.
Tên này cũng không chê ít, thành thạo nhận Tiên Thạch từ tay Lạc Nam, mở miệng cười nói:
“Nghe đồn cũng có không ít người nhận được truyền thừa, chỉ bất quá đa số nằm ở Ngọc Tiên Viên Mãn trở xuống…truyền thừa của Tiên Vương đếm được trên đầu ngón tay!”
“Nổi bật nhất chính là tên “tà tu” thần bí…kẻ này đầu tiên độc chiến và bức lui quần hùng, nhân lúc đám người chưa kịp định thần đã đoạt mất ba cổ thể xác của Tiên Vương, bên trên còn có ba chiếc Nhẫn Trữ Vật, thật khiến người khác vừa ghen tị vừa hâm mộ!”
Lạc Nam khóe miệng giật giật, đây không phải cũng là hắn sao? chỉ bất quá lúc đó đeo mặt nạ che lại dung mạo, phần lớn người vẫn không liên tưởng được “tà tu” kia chính là “Ngọc Hải”.
Đương nhiên cũng càng không ai ngờ được Ngọc Hải lúc này đang là Lạc Nam.
“Ngoài Địa Ngọc Huyền với Ngọc Hải, ta nghe nói còn có một vị đệ tử hạch tâm của Đạo Huyền Tông vừa đến cũng may mắn nhận được truyền thừa của một Tiên Vương cấp cường giả!” Nam tử kể chuyện thần thần bí bí nói.
“Hả…không phải Đạo Huyền Tông chỉ có Đạo Lãng với Đạo Trần sao?” Lạc Nam nghi hoặc hỏi.
“Haizz…vốn là như thế, bất quá sau khi nhận rõ Bí Cảnh có nhiều cơ duyên hơn so với dự kiến…truyền thừa Tiên Vương để lại không hề ít…vì thế các thế lực Hải Vực Tinh đã cử thêm thiên tài quan trọng đến thăm dò bí cảnh, Đạo Huyền Tông cũng không ngoại lệ, đám người vừa được cử đến nghe nói do một vị đệ tử hạch tâm của Đạo Huyền Tông dẫn đầu, chiến lực hơn xa Đạo Trần với Đạo Lãng không biết bao nhiêu lần!” Nam tử tiếc nuối thở dài, sắc mặt ảm đạm…
Cường giả càng đến nhiều…cơ hội tranh đoạt cơ duyên của những tu sĩ bối cảnh bình thường như hắn ngày càng hạ thấp theo sau, làm sao có thể cạnh tranh khi thực lực không bằng đối phương?
Lạc Nam nghe vậy âm thầm đề phòng, hắn còn phải tiếp tục tìm kiếm cơ duyên…không thể liên tục xung đột với đám thiên tài Trung Tiên Giới được, phải né mặt bọn chúng.
Cũng may đối tượng mà đám đông truy tìm đang là “Ngọc Hải”, đối với một kẻ vô danh như Lạc Nam sẽ chẳng ai để ý.
OÀNH…
Đúng lúc này, một tiếng nổ dữ dội phát ra chấn kinh màn nhĩ của không ít người, dù là Lạc Nam cũng không ngoại lệ.
Toàn bộ Bí Cảnh dường như kịch chấn…
RỐNG…GÁY…GẦM…RÚ…HỐNG…
Bên trên bầu tời, hư ảnh của không ít yêu thú dữ tợn gào thét mà ra, chúng nó như có sinh mạng thực thụ phẫn nộ dị thường, dương nanh múa vuốt…ngạo nghễ thiên không.
Đám hư ảnh Yêu Thú dù chết đi nhưng dư uy vẫn có, lào vào cắn xé lẫn nhau trên bầu trời, cuộc chiến của những quái vật khổng lồ, hết sức khủng bố…
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ Bí Cảnh đều nhìn thấy hiện tượng lạ, cả đám ngưng trọng nhìn hư ảnh của từng tôn Yêu Thú trên bầu trời của nơi tận sâu bên trong hạch tâm Bí Cảnh…
“Chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam cũng tò mò