Con Đường Bá Chủ

Chương 661


trước sau



Thời gian trôi đi, bên ngoài tinh không…số lượng tu sĩ chẳng những không hề giảm đi, trái lại còn trở nên đông đúc hơn bao giờ hết.

Trong đó là vô số thế lực từ lớn đến nhỏ, cả Tiểu Tiên Giới và ngay cả Trung Tiên Giới tụ tập vây quanh Bí Cảnh.

Mặc dù đông đúc là thế, nhưng bầu không khí lại không náo nhiệt như tưởng tượng, trái lại nặng nề và âm trầm vô cùng, sắc mặt mỗi người đều như ăn phải con ruồi, cực kỳ khó coi.

Trong thời gian qua, những cái thế lực này…tất cả đều có một điểm chung, đó là nhận về tình dữ đệ tử thiên tài của mình vẫn lạc.

Hồn Bài mà đám đệ tử thiên tài tiến vào Bí Cảnh lưu trong Thế Lực toàn bộ vỡ nát rồi.

Phải biết từ lúc Bí Cảnh xuất hiện đến thời điểm hiện tại trải qua chưa được bao lâu so với tuổi thọ của Tu Sĩ Tiên Giới, vậy mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy…số thiên tài vẫn lạc lên đến hàng trăm…

Những thiên tài này, có đệ tử nội môn, có đệ tử hạch tâm…thậm chí có cả thiếu chủ đến từ các phương thế lực.

Bọn hắn đều là mạch máu mới của các thế lực, đều là những người được ký thác kỳ vọng, được tông môn toàn lực bồi dưỡng, tại các Tiểu Tiên Giới cũng có danh tiếng không nhỏ.

Vậy mà giờ đây…toàn bộ chết rồi!

Sau khi Hồn Bài của bọn hắn vỡ nát, hầu hết các phương thế lực đều là trên dưới chấn động, lập tức không chút ngần ngại cử các tôn Trưởng Lão hàng lâm mà đến, điều tra thực hư, tìm tòi nguyên nhân hoặc hung thủ dẫn đến cái chết của các thiên tài.

Khiến vô số người cảm thấy khiếp sợ và không dám tin chính là…ngay cả trưởng lão của các Vương Cấp Thế Lực tại Trung Tiên Giới cũng hàng lâm, điều này chẳng khác nào chứng tỏ…ngay cả thiên tài của Trung Tiên Giới cũng dữ nhiều lành ít rồi.

Phải biết các thiên tài đến từ Trung Tiên Giới, mỗi một người đều là Ngọc Tiên Cảnh hàng thật giá thật, chẳng qua vì điều kiện tiến vào Bí Cảnh nên mới áp chế tu vi xuống Ất Tiên Viên Mãn mà thôi…

Những thiên tài Trung Tiên Giới này, chính là tồn tại vô địch bên trong Ất Tiên…thậm chí khi gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, bọn hắn có thể bọc phát tu vi Ngọc Tiên để từ đó thoát nạn.

Vậy mà…kết cục vẫn không khác biệt là mấy, toàn bộ chết rồi.


Chuyện kinh khủng như vậy làm sao đám người không cảm thấy khó tin và khiếp sợ? bọn hắn có suy nghĩ nát óc cũng không ra nguyên nhân vì sao các thiên tài Trung Tiên Giới tử trận.

Tại thời điểm này…ba vị lão già ngự không mà đứng, khí thế xung quanh bọn hắn khiến vô số người ngay cả thở mạnh cũng không dám, cả đám tràn ngập kính sợ, dùng ánh mắt ngưỡng vọng nhìn theo bóng lưng ba người.

Xung quanh ba người, hư không có dấu hiệu rung rẩy, vài vết rách lan tràn như mạn nhện bao phủ quanh thân…chứng tỏ thân phận hàng thật giá thật của bọn hắn.

Vương Cảnh…chính là những tồn tại có thể tác động đến hư không, bao gồm cả xé rách và hành tẩu bên trong hư không.

Ba vị Tiên Vương hàng lâm, làm sao không chấn nhíp toàn trường? làm sao không trở thành đối tượng chú ý của toàn thể Tiểu Tiên Giới? Làm sao không khiến vô số người kinh sợ?

Phải biết ở trong mắt toàn thể Tiểu Tiên Giới, Tiên Vương chính là thần…là tồn tại cao không thể chạm, là tồn tại mà bọn hắn chỉ có thể ngước mắt nhìn lên…

Đây là ba vị trưởng lão phân biệt đến từ ba cái Vương Cấp Thế Lực: Hải Yêu Cung, Đạo Huyền Tông và Vô Lượng Hải Các.

Một vị lão già thân mặc đạo bào, tóc trắng không gió nhẹ bay, chân đạp Tiên Kiếm tọa trấn giữa tinh không, ánh mắt khép hờ…toàn thân nhẹ nhàng tản ra một cổ khí thế sắt bén lẫm liệt, như Hảo Kiếm chưa ra khỏi vỏ, nguy hiểm khó lường.

Ở nơi này hiếm người biết tên thật của hắn, chỉ biết danh xưng của vị lão già này là Nhất Kiếm Tiên Vương hoặc Nhất Kiếm Vương Giả mà thôi.

Đạt đến Vương…các tiểu cảnh giới cũng có cách gọi phân biệt là Vương giả, Đại Vương, Địa Vương và Thiên Vương, tương ứng với bốn tiểu cảnh Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn.

Nhất Kiếm Tiên Vương hay còn gọi là Nhất Kiếm Vương Giả, chính là Thất Trưởng Lão của Đạo Huyền Tông, một người một Kiếm tung hoành thiên hạ, tại Trung Tiên Giới cũng thuộc nhân vật đứng trên đỉnh cao, nhìn xuống chúng sinh vạn vật.

Sự xuất hiện của Nhất Kiếm Tiên Vương khiến vô số Kiếm Tu đến từ các Tiểu Tiên Giới trong lòng cuồng nhiệt hơn bao giờ hết.

Đến từ Vô Lượng Hải Các là một lão già có mái tóc màu xanh thẳm như biển xanh vô tận, râu dài cũng thuần một màu xanh tùy ý xỏa tung không hề trói buộc, cơ thể tưởng như gầy gò của hắn lại khiến người khác cảm giác cực độ nặng nề, dường như toàn bộ biển cả mênh mông hội tụ trong cơ thể hắn.

Đương nhiên…thân là Thất Trưởng Lão của Vô Lượng Hải Các, lão già cũng là một vị Vương Giả, mang danh hiệu Lập Thủy Tiên Vương, diện mạo ôn nhu hòa nhã, dường như rất khó chuyện gì chọc giận được hắn.

Nhưng chỉ có những người thân tín mới hiểu được rằng, bộ dạng lúc này là khi Lập Thủy Tiên Vương phẫn nộ và muốn giết người nhất.

Bởi vì Hồn Bài đệ tử đắc ý của Lập Thủy Tiên Vương chính là Vô Lượng Quân đã vỡ nát rồi.

So với hai lão già nhân loại…đến từ Hải Yêu Cung chính là một lão già cơ bắp lực lưỡng, hình thể cao đến vài mét, làn da đen sậm phủ đầy vảy giáp kiên cố, hàm răng sắt nhọn xuyên thấu bờ môi, khí thế cực kỳ thô bạo, dữ tợn hung hăng không xem ai ra gì.

Hắn…Cuồng Giao Yêu Vương hay còn gọi Cuồng Giao Vương Giả, Thất Trưởng Lão của Hải Yêu Cung, địa vị sánh ngang Nhất Kiếm Tiên Vương cùng Lập Thủy Tiên Vương, Hải Sa chính là đệ tử của hắn.

Bản thể của Cuồng Giao Yêu Vương chính là một con Thuồng Luồng tu luyện triệu năm, có một tia huyết mạch mỏng manh đến từ Long Tộc, mặc dù là giống loài lai tạp không được Long Tộc công nhận, nhưng chỉ với bấy nhiêu đó…đủ khiến Nhất Kiếm Tiên Vương cùng Lập Thủy Tiên Vương phải cẩn thận trước mặt hắn.

Bởi vì nếu xét về chiến lực, hai người đều thua kém Cuồng Giao Yêu Vương một chút…

Nhất Kiếm Tiên Vương, Lập Thủy Tiên Vương, Cuồng Giao Yêu Vương…

Ba vị Vương giả hàng lâm khiến toàn trường chấn động, chỉ dám bảo trì một khoảng cách xa xa nhìn theo bóng lưng bọn hắn, chẳng một ai dám can đảm tiến lên bắt chuyện.

“Bẩm các vị Vương giả, chúng tiểu bối đều là bị con Hắc Trư kia đuổi ra…mà Hắc Trư chính là liên thủ với Ngọc Hải chiến đấu với mấy vị thiên tài, về phần kết quả như thế nào bọn tiểu bối không biết!”

Đứng trước mặt các vị Tiên Vương, một nữ tử mập mạp nặng đến vài trăm cân thao thao bất tuyệt, sắc mặt cung kính giải trình nói.

Nếu Hắc Trư có mặt ở đây, nhất định nó sẽ nhận ra nữ nhân này chính là chủ của chiếc quần lót cấp bậc truyền thuyết ba năm không giặt mà nó phải đắn đo để cùng đối phương trao đổi.

Hiển nhiên, việc các thiên tài vẫn lạc đa số là nam nhân…những thiên tài sống sót rời khỏi Bí Cảnh lại đa số là nữ nhân khiến ba vị Tiên Vương nghi ngờ.

Trong hoành cảnh đó, Nhất Kiếm Tiên Vương ba người đã triệu tập một nữ nhân đại diện của đám nữ nhân sống sót để điều tra, hỏi thăm tình hình tại thời điểm đó.


Nghe xong nữ nhân mập mạp giải thích, sắc mặt đám người cực kỳ cổ quái, Hắc Trư? Cái quỷ gì?

Thấy đám người thắc mắc, nữ nhân mập mạp thành thật nói:

“Hắc Trư kia là một con thú dâm tà nhưng cực kỳ lợi hại, nó ở trong Bí Cảnh thời gian dài nên đã tiếp nhận truyền thừa của rất nhiều Yêu Vương, không ai là đối thủ của nó!”

“Cái gì?”

Nghe nữ nhân mập nói, Cuồng Giao Yêu Vương trợn tròn mắt quát, khí thế thô bạo chấn đến nữ nhân mập sắc mặt tái mét, vội vàng quỳ xuống.

Cuồng Giao Yêu Vương thật sự không chấp nhận được…truyền thừa của các tôn Yêu Vương cao quý rơi vào trong tay một con Heo Mập Đen, lại khiến nó trở nên

lợi hại đến như vậy.

Thân là một Yêu Vương, Cuồng Giao Yêu Vương cảm thấy đây nhất định là sỉ nhục, sỉ nhục cực kỳ nghiêm trọng đối với Yêu Tộc.

Nghĩ đến truyền thừa của mình sau khi chết đi rơi vào tay một con Heo, Cuồng Giao Yêu Vương chỉ cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, cực kỳ khó chịu, hận ý tràn đầy.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây nhìn biểu hiện của Cuồng Giao Yêu Vương, hắn sẽ phần nào hiểu được vì sao các hư ảnh Yêu Thú hiện trên không trung kia lại phẫn nộ khóa chặt con Hắc Trư đến như vậy.

“Nếu đúng như lời ngươi nói, vì sao con Hắc Trư kia lại thả đám nữ nhân các ngươi rời đi?” Nhất Kiếm Tiên Vương chú ý đến đầu mối quan trọng, ánh mắt vẫn khép hờ mở miệng hỏi thăm, nhưng lại khiến nữ nhân mập mạp rùng mình liên tục.

“Bẩm…con Hắc Trư cực kỳ háo sắc, nhưng nó cũng biết thương hoa tiếc ngọc, vì thế mới thả nữ nhân chúng ta rời đi trước!” Nữ nhân mập mạp kính cẩn dập đầu, ánh mắt cúi gằm xuống không dám nhìn thẳng các vị Tiên Vương.

Trong lời nói nàng hoàn toàn không nhắc đến “quá trình giao dịch quần lót” với con Hắc Trư.

Bởi vì dùng quần lót đổi Vương Cấp quá mức kỳ cục, nói ra chỉ sợ bị các vị Tiên Vương giận dữ một tay đập chết, huống hồ có Vương Cấp còn đem khoe khoang chính là ngu ngốc, đám nữ nhân các nàng có thể tiến vào hạch tâm Bí Cảnh đương nhiên không phải loại vô não.

Mà do nữ nhân mập mạp chỉ khai báo “thiếu thông tin” chứ không phải nói dối, nên các vị Tiên Vương cũng không phát hiện điều bất thường nào.

“Ngọc Hải là ai? Có quan hệ gì với con heo đó?” Lập Thủy Tiên Vương nhàn nhạt mở miệng, hắn cảm thấy bất ngờ là kẻ nào dám ăn gan hùm mật gấu cấu kết với con heo đối phó thiên tài Trung Tiên Giới.

“Ngọc Hải…tiểu bối cũng không biết hắn là ai!” Nữ nhân mập mạp thành thật lắc đầu.

Tiểu Tiên Giới của nàng ở khá xa Lam Cực Tiên Tinh, đương nhiên không hiểu quá nhiều về Ngọc Hải, chỉ biết được tên của hắn mà thôi.

“Ở đây ai biết Ngọc Hải?”

Thấy nữ nhân mập không biết, Cuồng Giao Yêu Vương gầm thét một tiếng, âm thanh trực tiếp truyền vào tận não của toàn thể người có mặt, khiến bọn hắn huyết khí cuồn cuộn, sắc mặt càng thêm sợ hãi.

Đây là uy thế của Yêu Vương sao?

Trong lúc đám người đa phần đều tò mò Ngọc Hải là ai, chỉ thấy có hai tên nam tử trung niên từ trong hàng ngũ Tiểu Tiên Giới bước ra, kính cẩn đồng thanh nói:

“Bẩm ba vị Vương giả! Ngọc Hải là thiếu chủ của Ngọc Tiên Môn, Ngọc Cấp Thế Lực của Lam Cực Tiên Tinh!”

“Ngọc Tiên Môn? Lam Cực Tiên Tinh? Thứ đồ vật gì?” Cuồng Giao Yêu Vương tràn ngập khinh bỉ nói.

Đối với hắn, Tiểu Tiên Giới đều là một lũ sâu kiến, dù là Ngọc Cấp Thế Lực cũng là rác rưỡi.

“Hai ngươi là ai?” Nhất Kiếm Tiên Vương nhìn hai tên nam tử trung niên mở miệng hỏi.

“Bẩm các vị Vương giả, tiểu nhân gọi Chu Thương, là Gia Chủ của Chu Gia ở Hắc Cực Tiên Tinh, con trai tên Chu Ân của ta bị chính Ngọc Hải giết chết!” Một nam tử trung niên sắc mặt giận dữ nói.

“Bẩm các vị Vương giả, tiểu nhân là Cao Vĩnh, là Gia Chủ của Cao gia ở Hắc Cực Tiên Tinh, con gái của ta là Cao Đào cũng bị Ngọc Hải giết chết!” Nam tử trung niên còn lại ra vẻ thương tiếc thở than.

Thì ra hai nam tử trung niên này chính là Chu gia chủ và Cao gia Chủ ở Hắc Cực Tiên Tinh.


Sau khi Lạc Nam trong vai Ngọc Hải giết chết Chu Ân và Cao Đào đã thả đi mấy tên trưởng lão Cao Chu hai nhà.

Đám trưởng lão cấp tốc quay về Hắc Cực Tiên Tinh thông báo, Chu Thương cùng Cao Vĩnh nghe xong cực kỳ phẫn nộ, thề phải mang theo toàn lực Chu gia và Cao gia san bằng Ngọc Tiên Môn.

Nhưng khi đi ngang Bí Cảnh bắt gặp ba vị Tiên Vương cùng đông người tụ tập, cả đám lập tức kéo đến tham gia náo nhiệt.

Thấy Nhất Kiếm Tiên Vương ba người điều tra ra cái chết của vô số thiên tài có liên quan đến “Ngọc Hải”, Chu Thương với Cao Vĩnh vội vàng mừng rỡ như điên, muốn đứng ra bỏ đá xuống giết.

Nếu có thể mượn tay của ba vị Tiên Vương diệt đi Ngọc Tiên Môn thì không còn gì tốt hơn…

“Một tiểu tử của Tiểu Tiên Giới mà thôi…vì sao được con Hắc Trư xem trọng, còn có bản lĩnh như vậy?” Lập Thủy Tiên Vương hỏi nữ nhân mập mạp.

“Bẩm các vị tiền bối, nghe nói Ngọc Hải đạt được truyền thừa của Tiên Vương bên trong Bí Cảnh, từ đó thực lực đại tăng!” Nữ nhân mập mạp không chút che giấu nói.

“Hừ, dù nhận được truyền thừa của Tiên Vương thì sao? cũng không đủ sức giết chết nhiều thiên tài Trung Tiên Giới của chúng ta như thế!” Cuồng Giao Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, cực kỳ phẫn nộ.

“Xem ra kẻ chủ mưu thật sự là con Hắc Trư kia, Ngọc Hải chỉ là vật phụ họa mà thôi!” Nhất Kiếm Tiên Vương vuốt râu nói.

“Đồng ý!” Lập Thủy Tiên Vương mở miệng hỏi tiếp:

“Vì sao Hắc Trư cùng đám thiên tài xảy ra mâu thuẫn và chiến đấu?”

“Bẩm ba vị tiền bối, các vị ấy muốn sỡ hữu nhiều loại truyền thừa Yêu Vương của Hắc Trư với truyền thừa Tiên Vương của Ngọc Hải, vì thế xảy ra xung đột!” Nữ nhân mập mạp cẩn thận từng li từng tí nói…

Ba tên Tiên Vương trầm mặc…đổi lại là bọn hắn cũng sẽ ham muốn cướp đoạt nhiều truyền thừa như vậy, chỉ đáng tiếc thực lực của Vô Lượng Quân đám người vậy mà thua cả con heo, thật quá mất mặt.

“Ột ột ột…Trư gia rốt cuộc tự do, Trư gia rốt cuộc thoải mái, thiên hạ bao la mặc Trư tiêu dao, quần lót các loại cấp bậc chờ Trư gia đến đây!”

Có tiếng hát pha lẫn âm thanh heo kêu cực độ đê tiện vang lên…

Trong ánh mắt mộng bức của ba vị Tiên Vương cùng đám người, một con Đại Hắc Trư mập ú mặc nội khố hồng cánh sen che phủ mông thịt, lắc lư từ Bí Cảnh chạy ra, mỏ heo càng là không ngừng cất tiếng hát.

Mà lúc này, Hắc Trư đang thảnh thơi rời khỏi Bí Cảnh rốt cuộc cảm thấy tình hình không ổn…dường như có vô số đạo ánh mắt đang nhìn nó…

Mỏ heo vểnh lên, hai chân đứng thẳng…cực kỳ đắc ý phất phất chi trước cười rộ lên:

“Ột ột ột, hắc hắc hắc…các ngươi vất vả tập trung chào đón Trư gia sao? không cần khách khí…đến! mỗi người một dấu răng, ai cũng có phần!”









trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện