Đại chiến hết sức căng thẳng…
Sau khi nhận ra sự nguy hiểm của Lạc Nam kiêm Lạc Cầu Bại, một đám trưởng lão Thiên Tiên Môn rốt cuộc làm ra quyết định.
“Bất chấp tất cả giết Lạc Cầu Bại, chỉ cần hắn chết mọi nguy cơ sẽ được giải trừ!”
Đám lão già này đều là lão quái thành tinh, đương nhiên biết cách duy nhất để hóa giải cục diện lúc này chính là tiêu diệt Lạc Cầu Bại.
Thứ nhất, Lạc Cầu Bại là một Hồn Tu, kẻ có thể tạo đột biến nhiều nhất trong chiến trường…là đối tượng nguy hiểm cần phải giải quyết.
Thứ hai, Lạc Cầu Bại chính là kẻ chủ mưu, chỉ cần giết hắn thì đội hình tạm thời liên thủ giữa Địa Tiên Môn với ba đại gia tộc sẽ một lần nữa tan vỡ, khi đó phương gặp nạn sẽ là Địa Tiên Môn mà không phải Thiên Tiên Môn bọn hắn.
Nghĩ đến đây, một đám trưởng lão Thiên Tiên Môn ánh mắt đỏ ngầu, cắn chặt răng liều mạng, mỗi người đều từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một viên Tiên Đan trong suốt lấp lánh ánh sáng, Quang Minh Tiên Lực nồng đậm không thể tả…
“Ngọc Cấp Hạ Phẩm - Dẫn Quang Đan?”
Nhìn thấy mấy viên Tiên Đan này, Chu Thương là người đầu tiên phản ứng bật thốt lên.
Hắn tu luyện Hắc Ám Tiên Lực, đối với lực lượng đối địch với mình là Quang Minh Tiên Lực có nghiên cứu rất kỹ, cũng hiểu rõ các loại thủ đoạn gia tăng sức mạnh của tu sĩ hệ Quang Minh.
Trong đó Dẫn Quang Đan chính là một loại có thể trong thời gian ngắn gia tăng thực lực một cách thiết thực cho tu sĩ Quang Minh Hệ.
“Các ngươi chờ đón phẫn nộ đi!”
Không cho đám người thời cơ phản ứng, đám trưởng lão Thiên Tiên Môn ngửa đầu cười dài, cùng nhau nuốt vào Dẫn Quang Đan.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Chỉ trong khoảnh khắc, ánh sáng trong khắp thiên địa hội tụ mà về, từng tia từng tia sáng liên miên bất tuyệt tiến vào cơ thể đám trưởng lão Thiên Tiên Môn, Quang Minh Tiên Lực được ánh sáng gia trì như uống phải chất kích thích, toàn diện bùng phát lên.
Thực lực của đám trưởng lão Thiên Tiên Môn theo đó gia tăng, mỗi một kẻ đều tiến thêm một Tiểu cảnh giới.
Điển hình như Đại Trưởng Lão của Thiên Tiên Môn từ Ngọc Tiên Hậu Kỳ đạt đến Ngọc Tiên Viên Mãn rồi.
“Dẫn Quang Đan, loại Tiên Đan có thể dẫn dụ Quang Minh thuộc tính cho người phục dụng hấp thu để gia tăng sức mạnh, mặc dù sau khi thi triển sẽ ảnh hưởng đến căn cơ nhưng là thứ rất tốt để liều mạng!” Kim Nhi ngồi trên bả vai Lạc Nam mở miệng nhỏ nhắn nói.
“Đúng là phiền phức, để bọn hắn thành công dùng Dẫn Quang Đan rồi!” Cao Vĩnh vỗ vỗ đầu, đám người Thiên Tiên Môn đã quyết định liều mạng, muốn chiến thắng bọn hắn cũng không nhẹ nhõm a.
“Ngươi làm sao vậy? không biết dùng Hắc Ám che đậy ánh sáng à? Để bọn hắn hấp thu hết rồi?” Lam Thủy Kiệt bất mãn nhìn sang Chu Thương nói.
Lam gia của hắn có thể nói là phương thế lực mạnh nhất ở hiện trường, có đến ba vị Ngọc Tiên Viên Mãn, dù là Chu gia với Cao gia cũng không dám bất mãn với Lam Thủy Kiệt.
Bị Lam Thủy Kiệt trách cứ, sắc mặt Chu Thương khó coi nói:
“Hắc Ám của ta cũng không phải vô tận, làm sao che đậy được cả thiên địa?”
“Đừng mâu thuẫn, tập trung chiến đấu đi!” Lam Nhân Địch vuốt râu, một tên trưởng lão Thiên Tiên Môn đã liều lĩnh lao về phía hắn.
“Hừ, dùng Dẫn Quang Đan thì đã sao? nhân số quá mức chênh lệch!” Lam Nhân Kiệt khinh thường cười.
Nhân số của Thiên Tiên Môn lúc này quá ít, mỗi một trưởng lão của bọn hắn đều bị vài người đồng cấp vây công, dù dùng Dẫn Quang Đan cũng không thể lật ngược thế trận.
“Ha hả, chúng ta không cần chiến thắng…chỉ cần cầm cự để toàn thể Chấp Sự giết chết Lạc Cầu Bại là được!” Đại Trưởng Lão Thiên Tiên Môn cắn răng cười lớn, công kích đánh ra đều là điên cuồng dùng mạng đổi mạng, hoàn toàn không biết sợ chết.
Đối chiến với hắn là Chu Thương, Cao Vĩnh cùng Lam Thủy Kiệt ba người…
Trước lợi thế tuyệt đối, không ai muốn đổi mạng với kẻ sắp chết với Đại Trưởng Lão của Thiên Tiên Môn, vì thế cả ba vừa đánh vừa lùi, chờ đợi dược lực trong Dẫn Quang Đan tiêu tán.
Những người khác cũng giống như vậy, bọn hắn không ngu ngốc đem mạng để đổi lấy mạng của thành viên Thiên Tiên Môn, vì thế mỗi một tên trưởng lão Thiên Tiên Môn lúc này có ưu thế không biết sợ chết, từ đó thành công lấy một địch nhiều, cố gắng cầm cự.
Nhân cơ hội khó được đó, toàn thể mấy chục chấp sự của Thiên Tiên Môn điên cuồng lao đến, mục tiêu là đoạt mạng Lạc Cầu Bại trước khi Dẫn Quang Đan hao hết tác dụng.
“Cẩn thận!” Địa Ngọc Huyền biến sắc mặt nhắc nhở.
Hiển nhiên nàng cũng biết tầm quan trọng của Lạc Cầu Bại, nếu hắn xảy ra chuyện thì mọi chuyện sẽ sụp đổ mất.
Nghĩ đến đây Địa Ngọc Huyền lao vọt đến muốn hỗ trợ, kết quả bị bốn tên Chấp Sự lao đến vây quanh, dùng tính mạng giằng co…không cho nàng thoát khốn.
Địa Ngọc Huyền sắc mặt trầm xuống, nếu ở trạng thái mạnh mẽ nàng sẽ không khó làm thịt bốn tên này, đáng tiếc sau khi điều khiển Thổ Sa Hoàng Kỳ trong thời gian dài thực lực không còn được nửa phần, vì thế chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Cầu Bại bị đông đảo kẻ thù nhanh chóng tiếp cận.
Mà Thiên Vô Ảnh lại dường như không bận tâm đến an nguy của Lạc Nam, nàng vẫn đang liên tục đánh Nhị Trưởng Lão của Thiên Tiên Môn đến mức thổ huyết, lão già này là một trong những chủ mưu biến nàng thành con cờ nuôi nhốt, không thể tha thứ được.
Hai cánh tay mềm mại cầm hai thanh Lôi Mâu được ngưng tụ từ Tiên Lực, Thiên Vô Ảnh mỗi một đâm đều xé tan Quang Minh của Nhị Trưởng Lão, bất quá sau khi phục dụng Dẫn Quang Đan, lão già này vẫn cầm cự được trong thoáng chốc.
“Ha hả, Lạc Cầu Bại đi chết đi!”
Nhìn thấy Lạc Cầu Bại bị vài chục tên Chấp Sự Ất Tiên vây quanh, đám trưởng lão Thiên Tiên Môn đắc ý cười to.
Toàn trường ánh mắt tập trung vào Lạc Cầu Bại, biểu hiện của mỗi người cực kỳ khác nhau.
Dù Lạc Cầu Bại là thiên tài, nhưng không ai cho rằng một người ngay cả Cực Tiên cũng chưa đạt đến như hắn có thể đối kháng một đám Chấp Sự Ất Tiên hùng hùng hổ hổ.
“Haizz, quả nhiên muốn diệt một cái Ngọc Cấp Thế Lực không hề đơn giản a!” Lam gia, Cao gia cùng Chu gia thầm nghĩ.
Nếu Lạc Cầu Bại thua trận, bọn hắn sẽ lập tức rút lui, đợi Thiên Tiên Môn bị Dẫn Quang Đan ảnh hưởng mới quay lại đánh lén vơ vét chỗ tốt.
“Còn thiếu một chút sao?” Địa Tiên Môn cả đám sắc mặt tiếc nuối, nếu Lạc Cầu Bại mất mạng, chỉ sợ Địa Ngọc Huyền và đám trưởng lão Địa Tiên Môn tốn công vô ích rồi.
Trong sự chú ý của toàn trường, Lạc Nam sắc mặt bình thản như chưa từng có…bên trong Đan Điền, Bá Đỉnh cấp tốc hình thàn, chỉ bài trừ Long Lực Đỉnh ra ngoài.
“Tiểu tử chịu chết đi!”
Một tên Chấp Sự Ất Tiên Hậu Kỳ nhanh chóng tiếp cận, sắc mặt dữ tợn tung ra một chưởng tràn ngập Quang Minh, như tia sáng hủy diệt, sẳn sàng nghiền ép mọi tu sĩ đồng cấp.
XOẸT…
Chỉ là rất nhanh, theo một âm thanh sắt lẹm vang lên…trong ánh mắt trợn tròn của tên Chấp Sự, đầu của hắn đã lìa khỏi cổ…
Một thanh Hắc Kiếm đen kịch từ trong hư không chui ra, bên trên Hắc Kiếm là Bá Lực cuồn cuộn gia trì, đem thân Kiếm trở nên nguy hiểm đến cực điểm, sẳn sàng tiêu diệt mọi chướng ngại vật mà nó chạm phải.
Thay vì dùng Lôi Hỏa gia trì vào Hư Không Kiếm, lần này Lạc Nam trực tiếp dùng đến Bá Lực…chỉ loại bỏ Long Lực ra mà thôi.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Tám thanh Hư Không Kiếm lần lượt xuất hiện, ở xung quanh Lạc Nam bay lượn gào thét, mỗi một thanh đều được Bá Lực gia trì, bay đến đôi không gian vặn vẹo đến đó, đủ thấy sự bá đạo của Bá Lực.
Lạc Nam chắp tay sau lưng, thản nhiên đứng giữa quần Kiếm, tóc dài không gió tự bay, diện mục lãnh đạm, như một tôn chiến thần.
“Ngự Kiếm? sử dụng Lực Lượng dung hợp? hắn là…”
Địa Ngọc Huyền nhìn một màn này, nhớ đến miêu tả về “tà tu” trong lệnh truy nã mà Ngọc Tiên Môn phát ra, nhịp tim nhất thời đập lên thình thịch.
Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người, tám thanh Hư Không Kiếm một lần nữa ẩn nấp vào hư không…
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Hết sức đột ngột, từng thanh Kiếm lại bí ẩn vươn ra, mỗi một lần xuất hiện đều mang theo công kích trí mạng đến từ Bá Lực mạnh mẽ không cách nào hình dung.
Bá Lực bá đạo không gì cản nổi, một Kiếm diệt sát một Ất Tiên, dù bọn chúng có điên cuồng dùng Quang Minh Tiên Lực chống đỡ vẫn không có ý nghĩa.
Từng cái đầu bị chém bay lên thiên không, từng thi thể không đầu rơi xuống