Âm thanh Kiếm ra khỏi vỏ chấn động nhân tâm, kèm theo đó là âm thanh lạnh lùng và trong trẻo:
“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Lực Thức!”
Trong ánh mắt ngơ ngác của Lạc Nam, một luồng Kiếm khí ngạo nghễ vô tình xuyên không mà đến, trực tiếp chém vào hai loại công kích cường đại của Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương.
Kiếm khí không chút hoa mỹ nào, chỉ là một luồng được cô động đến cực điểm chẳng để lộ một chút dư lực nào ra ngoài, đơn giản đến cực điểm.
Nhìn luồng Kiếm khí này…rất nhiều người sẽ cho rằng nó chỉ là nhát Kiếm do một Chân Tiên chém ra, thậm chí là yếu hơn thế nữa.
Tuy nhiên Kiếm khí đơn giản là thế, nhìn qua yếu ớt là thế…lại bá đạo không gì sánh nổi, trực tiếp lấy thế trẻ tre xuyên ngang hai loại công kích hùng mạnh kia.
RĂNG RẮC…
Theo một tiếng rạn nứt, Thủy Vương Song Pháo của Hải Sư Yêu Vương và Tinh Không Thủy Thủ của Thủy Không Tiên Vương bị trảm thành hai nửa, sau đó ầm ầm băng liệt…
Mà khi hai cổ Vương Lực dữ tợn băng liệt, luồng kiếm khí đơn giản kia lại một lần nữa tỏa ra vô số hơi thở sắt bén, chỉ thoáng chốc đã triệt để tiêu diệt và hóa giải toàn bộ dư lực đến từ hai cái Vương Cấp Vũ Kỹ khủng bố kia.
Thiên địa một lần nữa khôi phục ánh sáng, không gian khép lại…mọi thứ như chưa hề diễn ra, nếu không phải chứng kiến sắc mặt cực kỳ khó coi của Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương, chỉ sợ rất nhiều người sẽ cho rằng cảnh tượng vừa rồi chỉ là giấc mộng.
“Đây là…Kiếm Pháp gì?”
Lạc Nam toàn thân chấn động, ánh mắt đờ đẩn trước cảnh tượng diễn ra vừa rồi, ngay cả việc kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng quên mất.
Một Kiếm đơn giản nhất hắn từng được chứng kiến, nhưng lại cũng là hiệu quả nhất từng được chứng kiến.
Nhất kiếm phá diệt hai loại Vương Cấp Vũ Kỹ mạnh mẽ, hoàn hảo đến mức không rò rỉ một chút lực lượng nào ra ngoài, cho thấy khả năng dồn nén lực lượng vào nhát chém hoàn mỹ đến cực hạn, phải có tạo nghệ kiếm thuật đến mức nào mới làm được như vậy?
Nhìn một Kiếm vừa rồi, Lạc Nam lại nhớ lại Băng Lam Tịch với Thể Chất – Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, cũng là nhất kiếm phá vạn pháp…
Tuy nhiên so với một kiếm vừa rồi, Băng Lam Tịch vẫn chưa thể hoàn hảo khống chế và cô động lực lượng đến mức độ như vậy, nàng còn kém rất xa…rất xa…
“Kim Nhi, một Kiếm vừa rồi rốt cuộc đạt đến cấp bậc nào?” Lạc Nam ở trong lòng thầm hỏi…
Trước một Kiếm khủng bố hắn loáng thoáng nghe được bốn chữ Độc Cô Cửu Kiếm, lại nghe được Phá Lực Thức…có vẻ cực kỳ lợi hại.
“Thật xin lỗi công tử, vì thông tin này có dính liếu đến Bồng Lai Tiên Đảo…cũng là liên quan đến nhiệm vụ, không thể tiết lộ!” Kim Nhi cười khổ nói ra.
“Liên quan đến Bồng Lai Tiên Đảo?” Lạc Nam giật mình, như nghĩ đến điều gì…hắn ngơ ngẩn nhìn lên.
Không biết từ bao giờ…ở giữa thiên địa, một thân ảnh áo trắng che mặt đạp không mà đứng, Trúc Kiếm nhẹ nhàng trong tay vừa thu liễm lực lượng vào thân kiếm, cho thấy một kiếm vừa rồi là do nàng chém ra.
Toàn bộ thiên địa trở nên tĩnh lặng, vô số người ngơ ngác nhìn thân ảnh như tiên tử không nhiễm bụi trần, từ đầu đến cuối vẫn không biểu hiện gì cả vừa mới ra tay.
Bọn hắn bị một kiếm vừa rồi làm cho kinh diễm, cũng bị thân phận của người ra tay làm cho khiếp sợ.
Tuyệt Tình Kiếm Vương – Độc Cô Ngạo Tuyết?
Như chứng thực suy nghĩ của vô số người, chỉ nghe Hải Sư Yêu Vương gầm lên giận dữ:
“Tuyệt Tình Kiếm Vương vì sao ngăn cản chúng ta?”
Ngay cả tính cách tưởng như hòa nhã ái mộ Độc Cô Ngạo Tuyết là Thủy Không Tiên Vương cũng phải nhíu mày mở miệng:
“Thiếu nữ này dám bất kính với Tiên Vương, Tam Đảo Chủ vì sao ngăn cản bổn Vương giáo huấn ả?”
Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hờ hững liếc nhìn Thủy Không cùng Hải Sư hai người, không có chút biểu cảm nhàn nhạt mở miệng:
“Tuyển Tử Đại Hội có quy tắc của riêng nó, thân là một trong những giám khảo của Đại Hội, bổn Vương có nhiệm vụ bảo vệ quy tắc không để ai xâm phạm…dù kẻ đó có là giám khảo!”
“Quy tắc? quy tắc gì?” Hải Sư Tiên Vương cười lạnh nói ra.
“Mọi chiến lợi phẩm thu được trong Chiến Trường đều thuộc về thí sinh đạt được, quy tắc này chẳng lẽ hai vị đã quên?”
Một tiếng cười sang sảng khác vang lên, chỉ thấy Song Kiếm Tiên Vương lưng đeo hai thanh Trường Kiếm từ không gian bức ra.
Nhìn Song Kiếm Tiên Vương cực kỳ bình tĩnh, nhưng ở trong lòng hắn lúc này vẫn còn sóng to gió lớn sau khi chứng kiến một Kiếm vô song kia của Độc Cô Ngạo Tuyết.
Không hổ danh là Phá Lực Thức, một Kiếm phá tan mọi lực lượng của thế gian…cho dù đó là Vương Lực.
Đã sớm nghe qua Tam Đảo Chủ tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm, môn Kiếm Pháp thần bí mà ngay cả Đạo Huyền Tông toàn lực điều tra vẫn chưa có manh mối.
Độc Cô Cửu Kiếm gồm có chín thức, một thức mang tên Phá Lực vừa rồi chính là nhất thức trong cửu thức, quá mức kinh khủng.
Mà sau khi nghe lời nói của Song Kiếm Tiên Vương, rất nhiều người giật mình…lúc này bọn hắn mới nhớ đến Tuyển Tử Đại Hội quả thật là có quy tắc như vậy, trong quá trình tham gia Chiến Trường…thí sinh đạt được thứ gì có toàn quyền thu nhận, không phải trao trả cho Vương Cấp Thế Lực.
Nói như vậy…Lạc Yên đạt được Cổ Long Hàn Không Băng, vậy mà Dị Băng này thuộc về bản thân nàng.
Không ít người dùng ánh mắt cổ quái nhìn Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương, hai tên này tham lam đến mức quên cả quy tắc của Đại Hội rồi sao?
“Khốn kiếp!” Thủy Không với Hải Sư ở trong lòng điên cuồng mắng chửi.
Bọn hắn thân là Địa Vương cấp bậc cường giả, đương nhiên không thể nào quên quy tắc của Tuyển Tử Đại Hội.
Nhưng quy tắc này ban đầu đặt ra là nhằm ám chỉ những chiến lợi phẩm như thể xác yêu thú, nhẫn trữ vật của đối thủ các loại…những thứ này thí sinh đạt được sẽ toàn bộ thu nhận, Vương Cấp Thế Lực như bọn hắn đâu có thèm.
Nếu biết trước trong Chiến Trường có Dị Băng, dù đánh chết bọn hắn vẫn sẽ không lập ra quy tắc này.
Bất quá đối với Dị Băng, Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương không có ý định bỏ qua, ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm Độc Cô Ngạo Tuyết và Song Kiếm Tiên Vương nói:
“Quy tắc là chết…người là sống, chúng ta vẫn có thể thay đổi quy tắc!”
“Vô liêm sĩ!” Lạc Nam ở trong lòng cười lạnh.
“Muốn thay đổi quy tắc cũng được, nhưng phải bắt đầu thực hiện từ lần Tuyển Tử sau…hiện tại quá trình Tuyển Tử đang diễn ra, hai vị đừng biến nó thành trò cười!” Độc Cô Ngạo Tuyết giọng điệu vẫn không nhanh không chậm, nhàn nhạt nói ra.
“Song Kiếm Tiên Vương ngươi nghĩ sao?”
Thấy không thể thuyết phục Độc Cô Ngạo Tuyết, Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương trầm giọng hỏi sang Song Kiếm Tiên Vương.
Nếu Song Kiếm Tiên Vương đứng về phía bọn hắn, như vậy ba đối một…tin tưởng Độc Cô Ngạo Tuyết cũng không thể không thuận theo.
Trước câu hỏi của Hải Sư và Thủy Không, Song Kiếm Tiên Vương không vội vàng trả lời, trái lại dùng ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Lạc Yên mở miệng:
“Tiểu nữ oa, ngươi rất không tệ…có nguyện ý trở thành đệ tử của bổn Vương hay không?”
Lời vừa nói ra, Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương biến sắc mặt, nếu như Lạc Yên chấp nhận trở thành đệ tử của Song Kiếm Tiên Vương, như vậy Song Kiếm Tiên Vương đương nhiên sẽ bảo vệ nàng, cùng Độc Cô Ngạo Tuyết đứng chung chiến tuyến, bọn hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mà lời của Song Kiếm Tiên Vương trực tiếp làm cho toàn trường trở nên chấn động, vô số người hít thở không thông, dùng ánh mắt ngưỡng mộ và ghen ghét đến cực độ