Không biết qua bao lâu sau…
Lạc Nam vừa vào trong phạm vi dãy núi, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lập tức mở ra.
Thấu Thị Vạn Lý triển khai, quan sát toàn bộ chiến trường.
Trong khoảnh khắc, chân mày hắn nhíu chặt, một cổ lửa giận vô hình dâng lên trong lòng ngực.
Chỉ thấy ở giữa chiến trường, tam nữ Địa Ngọc Huyền, Ỷ Vân cùng Thiên Vô Ảnh tựa lưng vào nhau, ngăn cản vô số loại công kích liên miên bất tuyệt đến từ bốn phương tám hướng.
Mỗi một đạo công kích kém nhất cũng là Ngọc Cấp Vũ Kỹ, trong đó không ít loại đạt đến Vương Cấp, thậm chí ngay cả Pháp Bảo Vương Cấp cũng xuất hiện.
Dạ Xoa Mâu trong tay Thiên Vô Ảnh ảm đạm không ánh sáng, ba nữ khóe môi rỉ máu, Địa Ngọc Huyền thân thể mềm yếu vô lực có phần đứng không vững…
Số lượng đàn áp các nàng quá đông, tam nữ dường như trở thành mục tiêu chung của cả Chiến Trường, bất quá dựa vào Thiên Vô Ảnh và Ỷ Vân mạnh mẽ nên tạm thời thành công phòng thủ, thậm chí trong lúc đó còn phản giết được một ít người…
“Là do Vũ Kỹ của Vô Ảnh còn quá hạn chế…”
Lạc Nam nhìn tình hình chiến đấu của chúng nữ lập tức đưa ra kết luận.
Lực lượng và truyền thừa chủ chốt của Thiên Vô Ảnh vẫn là Ma Lực, lúc này vì che giấu tai mắt người khác nên nàng đem Ma Lực chuyển hóa thành Lôi Tiên Lực tham chiến, từ đó dẫn đến thua thiệt về mặt Vũ Kỹ.
Các loại Vũ Kỹ mạnh mẽ mà Thiên Vô Ảnh sở hữu đa phần đều phải dùng đến Ma Lực mới có thể thi triển, khi sử dụng Lôi Tiên Lực lúc này nàng chỉ có thể dùng đến Vũ Kỹ lấy được từ Ngọc Tiên Môn, bên trong không có hàng Vương Cấp nên suy giảm về mặt chiến lực, Tiên Ma Cửu Chuyển không thể ra sức trong tình cảnh này.
So với Thiên Vô Ảnh, Địa Ngọc Huyền có được Vương Cấp truyền thừa, nhưng tu vi lại có phần thấp khi chỉ mới Ngọc Tiên Trung Kỳ, cũng không giúp được bao nhiêu.
Chỉ có Ỷ Vân là tạm ổn, một thân sở hữu dị thuộc tính Đoạt Sinh Đàm Thủy, cộng thêm Đoạt Sinh Quyết mà nàng tu luyện quỷ dị khó lường, kết hợp với Đoạt Sinh Đàm Thủy uy lực tăng mạnh khiến không ít người xung quanh kiêng kỵ, tranh thủ được thời gian thở dốc cho cả ba người sau từng lượt công kích.
Các nàng không phải là Lạc Nam, không có được nguồn Tiên Lực vô cùng vô tận, bị nhiều đối thủ vây công đánh tiêu hao chiến cực kỳ khó chịu, nếu không phải nhờ vào sử dụng lượng lớn Đan Dược mà hắn đã luyện chế cho các nàng, chỉ sợ tam nữ khó thể trụ được đến bây giờ.
“Dám đánh nữ nhân của ta, dù các ngươi là nam hay nữ cũng phải trả giá!”
Lạc Nam hừ lạnh một tiếng trong lòng, Huyễn Quang Vô Cực triển khai, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm mang theo hỏa diễm ngập trời phẫn nộ lao đến.
Bên trong Đan Điền, Kiếp Lôi Đỉnh cùng Diễm Tâm Đỉnh ầm ầm chấn động…
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Trong khoảnh khắc đó, vô tận Lôi Hỏa ngập trời mà ra, kết hợp cùng Vạn Kiếm Lôi cùng Ngũ Sắc Lôi Đình, liên miên bất tuyệt Hỏa Lôi Kiếm ngang trời mà xuất.
Lôi Hỏa phô thiên cái địa không cách nào để hình dung từ cơ thể Lạc Nam liên tục tiến ra, chúng nó hình thành từng thanh từng thanh Hỏa Lôi Kiếm, số lượng lên đến hàng ngàn.
Lạc Nam điều động Vạn Kiếm Lôi cùng Ngũ Sắc Lôi Kiếp, kết hợp thêm ba loại Dị Hỏa, thông qua Ngự Kiếm Thuật điều khiển chúng nó.
“SÁT!”
Trong ánh mắt ngơ ngẩn như nằm mơ của vô số người, hàng ngàn thanh Hỏa Lôi Kiếm mang theo khí tức hủy diệt từ thiên không hàng lâm mà xuống, lấy tư thế tất sát đâm thẳng xuống như cuồng phong bạo vũ, nghiền nát tất cả chướng ngại vật.
“Chuyện gì xảy ra?”
Một đám thiên tài sắc mặt toàn bộ đại biến, nhìn công kích dữ tợn ẩn chứa sát phạt bá đạo kia, cả đám nào còn tâm trí công kích Ỷ Vân tam nữ?
“Thổ Vương Thuẫn!”
“Thủy Khải Gia Thân!”
“Mộc Tiên Giáp!”
…
Hàng loạt âm thanh gào thét vang lên, vô số loại thủ đoạn phòng ngự từ Pháp Bảo đến Vũ Kỹ xuất hiện, chỉ với hy vọng ngăn cản cơn mưa Hỏa Kiếm Lôi đang đâm xuyên mà xuống.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC…
Phòng ngự kỹ càng là thế, nhưng đứng trước tầng tầng lớp lớp thủ đoạn công kích mạnh mẽ của Lạc Nam phối hợp, toàn bộ vùng đất chính thức trở thành địa ngục trần thế.
Hàng loạt tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, liên miên bất tuyệt âm thanh thiêu đốt của hỏa, hủy diệt của lôi, mùi tanh tưởi của máu…tạo thành một hỗn hợp hoang tàn thảm liệt.
“RỐNG!”
Chịu khổ nhất chính là đám Yêu Tộc với kích thước khổng lồ, số lượng Hỏa Lôi Kiếm xuyên vào cơ thể chúng nó không thể né tránh, sau đó ở bên trong điên cuồng tàn phá máu thịt, mùi thịt yêu thú nướng thơm lừng khắp đất trời.
Toàn bộ chiến trường chỉ có vị trí Ỷ Vân, Thiên Vô Ảnh cùng với Địa Ngọc Huyền hoàn hảo vô hại, tam nữ ánh mắt mang theo ngơ ngác nhìn về cảnh tượng đồ sát thảm liệt, không dám tin tưởng những gì xảy ra trước mắt mình, sau đó khó khăn nhìn lên thân ảnh tuyệt mỹ của Lạc yên trên bầu trời.
Sau khi một đợt Hỏa Lôi Kiếm tiêu tán trong thiên địa, toàn bộ Chiến Trường đã lâm vào thật sâu yên tĩnh.
Đám thiên tài vẫn chưa chết, chỉ là cả đám vẫn nằm thoi thớp mà thôi, từng đôi ánh mắt mang theo vô tận hoảng sợ nhìn về phía “nữ nhân” vừa xuất hiện.
“Yêu nghiệt…chúng ta vậy mà tham gia Đại Hội cùng lúc với Yêu Nghiệt!”
Trong đầu bọn hắn, một ý nghĩ duy nhất vang lên, nhớ lại cảnh tượng mưa Lôi Hỏa Kiếm như ngày tận thế vừa rồi, không một ai mà không cảm thấy sợ hãi.
Phần phật…
Âm thanh óng tay áo vang lên, Lạc Yên sắc mặt lạnh lùng hạ người rơi xuống, nhìn bộ dạng chật vật của tam nữ Ỷ Vân, ở trong lòng hắn vô thức nhớ đến cảnh tượng thảm liệt năm xưa khi chúng nữ Hậu Cung đối chiến với đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh khi hắn không có mặt.
Trái tim có chút nhói lên, Lạc Nam khàn khàn mở miệng: “Ta đến chậm!”
“Không chậm!” Ỷ Vân tam nữ nhoẻn miệng cười rạng rỡ, chỉ là từng đôi môi mộng lúc này trở nên tái nhợt trắng bệch khiến người khác đau lòng.
“Vì sao ba người các nàng lại bị toàn trường công kích?” Lạc Nam nhíu mày hỏi.
Theo lẽ thường thì tại nơi này phải diễn ra hỗn chiến loạn lạc mới đúng, vì sao gần như toàn bộ thí sinh có mặt đều nhắm vào ba nữ? chẳng lẽ ghen tị với nhan sắc của các nàng?
“Là lỗi của thiếp!” Ỷ Vân cười khổ, trong mắt có chút ngại ngùng nói ra.
“Hả?” Lạc Nam khó hiểu.
“Vốn ban đầu chỉ có vài nhóm người công kích bọn thiếp, nhưng sau khi Ỷ Vân xuất hiện với Đoạt Sinh Đàm Thủy lập tức bị toàn trường nhắm vào!” Thiên Vô Ảnh bĩu môi ngây thơ nói ra.
Lạc Nam nghe vậy lập tức hiểu rõ, ánh mắt cũng trở nên sắt lẹm xuống.
Hiển nhiên đám thí sinh này tham lam Dị Thủy trên người Ỷ Vân nên mới xảy ra cảnh tượng tam nữ bị toàn diện vây công như vừa rồi.
Lạc Nam lại lấy ra một chút Đan Dược có khả năng khôi phục sức lực đút cho tam nữ, sau đó lần lượt bế từng người các nàng lên trên ba tòa Bảo Tọa nằm trên Đài Cao.
Ỷ Vân với Vô Ảnh bị hắn bế mãi đã thành thói quen, bất quá lúc này thân xác của hắn đang là một nữ tử, bộ ngực mềm mại không thua gì các nàng, trên thân lại có mùi hương thơm nhàn nhạt, sắc mặt cả hai lập tức cổ quái.
Mà đến lượt Địa Ngọc Huyền lại là sắc mặt phiếm hồng, sau khi biết Lạc Nam là “Ma Đầu” bị Ngọc Tiên Môn truy bắt mà mình ngưỡng mộ, lại lần lượt được hắn giúp đỡ hỗ trợ, nhịp tim nữ nhân đã đập lên thình thịch.
Ngước mắt nhìn lên, bắt gặp dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy ôn nhu, Địa Ngọc Huyền không nhịn được truyền âm hỏi:
“Nữ nhân mà công tử biến thành là ai? Địa vị của nàng ở trong lòng ngươi chắc hẳn rất quan trọng?”
“Nàng gọi Yên Nhược Tuyết, là thê tử đầu tiên của ta!” Lạc Nam mỉm cười đáp.
“Thê tử đầu tiên?” Địa Ngọc Huyền trái tim có chút đau nhói, ánh mắt xuất thần nhìn lấy dung mạo Yên Nhược Tuyết không biết đang suy nghĩ gì.
Lạc Nam đặt ba nữ lên ba bảo tọa, mà hắn cũng thong thả đến một bỏa tọa khác ngồi xuống.
Trong lúc nhất thời, 16 vị trí đã mất hết 4, chỉ còn lại 12…
Nhìn biểu hiện bá đạo của “Lạc Yên” toàn trường ngay cả thở mạnh cũng không dám, thậm chí chẳng ai chất vấn hắn dù chỉ một lời.
Cường giả…được quyền