“Sư tỷ, ngươi nói xem Lạc Yên sư muội sẽ ở trong Phách Lực Đàm trụ được bao lâu?”
Phía trước một tòa Đàm với từng dòng Vương Lực cuồn cuộn khiến không gian phải rạn nứt, một đám nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo líu ríu nghị luận.
Phách Lực Đàm, một nơi rèn Thể nổi danh tại Bồng Lai Tiên Đảo, được cô động từ Địa Vương Lực của Nhị Đảo Chủ Đình Manh Manh.
Địa Vương Lực tích tụ qua vô số ngày tháng, trở nên cuồng bạo mạnh mẽ vô cùng, không phải Thể Tu một khi tiến vào sẽ bạo thể mà chết.
Đương nhiên dù ngươi có là một Thể Tu, cũng có khả năng không gánh nổi áp lực bên trong Phách Lực Đàm, nếu quá tham lam chỗ tốt mà Phách Lực Đàm mang lại, thân thể chưa chắc chịu đựng nổi, chết oan uổng cũng chẳng thể trách người khác.
Ngâm mình trong Phách Lực Đàm càng lâu, thân thể sẽ được rèn luyện càng tối ưu, tiến bộ cũng ngày càng lớn, nhưng đủ khả năng để trụ trước Địa Vương Lực khủng bố hay không lại là chuyện hoàn toàn khác.
Chính vì thế mà mỗi khi có người tiến vào Phách Lực Đàm, thường tụ tập một đám đệ tử tò mò vây xem, muốn xem thử thời gian mà kẻ kia có thể trụ được.
“Người có thành tích tốt nhất từ trước đến nay chính là Tố Tố sư tỷ, lấy tu vi Ngọc Thể ngâm mình trong Phách Lực Đàm trọn vẹn bảy ngày!” Một nữ đệ tử có chút hâm mộ nói.
Lấy tu vi Ngọc Thể ngâm mình trong Địa Vương Lực xuyên suốt bảy ngày, thiên phú của Kiều Tố Tố cực kỳ khủng bố.
Mặc dù hiện tại Kiều Tố Tố đã là Thể Vương, nhưng lợi ít mà Phách Lực Đàm năm xưa mang lại không thể bàn cãi, chính Kiều Tố Tố cũng thừa nhận nhờ có Phách Lực Đàm mới có nàng của ngày hôm nay.
“Đúng rồi, nghe nói trong lần đó Tố Tố sư tỷ có tiến bộ cực lớn, từ Ngọc Thể Sơ Kỳ một đường đột phá Ngọc Thể Hậu Kỳ mới dừng lại!”
“Kế Tố Tố sư tỷ chính là Tu Hoa sư tỷ, thành công trụ được năm ngày, cũng từ Ngọc Thể Sơ Kỳ đột phá Ngọc Thể Trung Kỳ!”
“Những đệ tử tiến vào Phách Lực Đàm chủ yếu là Ất Thể trở lên, Lạc Yên sư muội mới chỉ là Cực Thể, chỉ sợ trụ được nửa ngày là đáng gờm!”
“Haizz, ta chỉ sợ muội ấy ngay cả vào trong một chút cũng chịu không nổi a, một Cực Thể ngâm mình trong Địa Vương Lực, nghe qua đã cảm thấy hoang đường!”
Đám nữ đệ tử nghị luận ầm ĩ, nhìn bóng lưng thiếu nữ uyển chuyển của Lạc Yên đang đứng kế Phách Lực Đàm, ánh mắt mang theo tò mò.
“Để Lạc Yên vào Phách Lực Đàm khi chỉ là Cực Thể liệu có quá sớm hay không?” Cách Phách Lực Đàm không xa, trong một tòa đình viện ưu nhã, Mộ Sắc Vy có chút lo lắng nói.
Nàng mặc dù không phải Thể Tu, nhưng đối với Địa Vương Lực mạnh mẽ thế nào hiểu rõ cực kỳ, ngay cả nàng nếu không vận chuyển Vương Lực chống lại cũng chẳng dám bước đến gần Phách Lực Đàm đấy.
“Yên trí đi, Lạc Yên sư muội có nhiều loại Dị thuộc tính hộ thân, ở trong Phách Lực Đàm một khoảng thời gian không phải là không thể!” Kiều Tố Tố nhàn nhạt nói ra.
Nàng là người từng ở Phách Lực Đàm lâu nhất, hiểu rõ độ mạnh yếu của nó, vì thế không quá lo ngại về an nguy của Lạc Yên.
“Các vị Đảo Chủ không ngăn cản nói rõ chính là ngầm chấp nhận Lạc Yên vào Phách Lực Đàm, chắc sẽ không có chuyện gì đâu!” Đạm Đài Uyển cắn nhẹ cánh môi nói ra.
“Là Tu Hoa dụ dỗ Lạc Yên điều kiện vào Đàm, nếu có xảy ra bề gì do Tu Hoa chịu trách nhiệm!” Hoàng Y Thiền nhìn sang Vân Tu Hoa che miệng cười nói, trong mắt có một tia trêu chọc.
“Cái này…”
Vân Tu Hoa lập tức sững sờ, lúc đó nàng cũng chỉ vì quá mức hiếu kỳ sâu cạn của Lạc Yên nên bất chấp đưa ra điều kiện dụ dỗ để Lạc Yên chấp nhận luận bàn, nào đâu suy nghĩ nhiều như vậy?
Lúc này nghe mấy nữ nghị luận, trong lòng lập tức cảm giác bất an…
Nếu chẳng may Lạc Yên sư muội gặp chuyện trong Phách Lực Đàm thì làm sao bây giờ? Chẳng phải mình gián tiếp hại chết muội ấy?
Sắc mặt tuyệt mỹ của Vân Tu Hoa nhất thời mếu máu, bản tính của nàng vốn là ôn nhu lương thiện, lập tức bắt đầu lo lắng cho Lạc Yên.
“Không được, chúng ta còn một lần tiến vào Phách Lực Đàm, ta phải theo bảo vệ muội ấy!” Vân Tu Hoa bất chợt đứng bật người dậy kiên quyết nói.
Kiều Tố Tố suy nghĩ một phen, cũng đồng ý gật gật đầu: “Vậy muội cùng vào Phách Lực Đàm đi, nếu Lạc Yên có xảy ra nguy hiểm thì lập tức cứu viện!”
“Tán thành!” Mộ Sắc Vy tam nữ gật gù nói ra.
Lạc Yên có thiên phú quá khủng bố, tương lai chính là trụ cột của Bồng Lai Tiên Đảo, chưa kể còn là một Ngọc Cấp Luyện Đan Sư, các nàng không thể để muội ấy xảy ra sơ sót nào.
“Vậy ta đi đây!” Vân Tu Hoa lập tức như tiên tử thả người bay xuống.
Nàng hiện tại đã là một Thể Vương, không còn bị Phách Lực Đàm ảnh hưởng quá lớn, cứu mạng Lạc Yên nhân lúc nguy cấp dư sài.
…
Phía trước Phách Lực Đàm, nhìn Địa Vương Lực cô động như sắp hóa thành thực chất, từng dòng xoáy cuồng bạo khiến không gian có vài vết nứt li ti, Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng, trong mắt tràn đầy hưng phấn.
Vì con đường Thể Tu hắn đi quá mức khó khăn, thân thể đã sớm quen với việc dùng các loại đồ vật quý hiếm rèn luyện nên rất khó tiến bộ…
Lúc này đây nhìn sự cuồng bạo đến từ Phách Lực Đàm, hắn lập tức có thể đưa ra kết luận thứ này tuyệt đối có thể hỗ trợ mình rèn Thể.
Bất quá cảm nhận được Phách Lực Đàm nguy hiểm, vì lý do an toàn…Lạc Nam cắn răng một cái.
Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc bao trùm cơ thể, sau đó không do dự nữa thả người nhảy xuống.
ĐÙNG!
Y phục nổ tung, cũng may Lạc Nam vẫn đeo Mặt Nạ Thiên Diện, bằng không cơ thể cường tráng của hắn phải bạo lộ ra ngoài.
Bất quá không kịp cân nhắc vấn đề nam nữ, một cổ đau nhứt khủng bố nhất trời lan tràn đến tận não, đau thấu trời xanh.
Ầm ầm ầm ầm…
Theo sau đó, thân thể hắn cấp tốc rạn nứt, từng dòng máu tươi bắn ra ngoài…
Địa Vương Lực điên cuồng tàn phá thân thể, từng tia từng tia mạnh mẽ xuyên thấu vào kinh mạch, máu huyết, da thịt, cốt cách…
Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc cố gắng chữa trị liên tục để Lạc Nam không bị bạo thể mà chết…
Trước tình cảnh này, Lạc Nam chẳng những không hề sợ hãi, trái lại cắn răng nhịn đau, trong mắt là hưng phấn điên cuồng.
Đối với một kẻ đã từng trải qua hai lần Bất Hủ Diễn Sinh Kinh khảo nghiệm, thì chút đau đớn do Địa Vương Lực mang lại không tính là gì…
Hơn nữa lúc này Lạc Nam là thật tâm vui vẻ, bởi vì sau mỗi lần cơ thể bị Địa Vương Lực tàn phá sau đó chầm chậm khôi phục, hắn rõ ràng cảm giác được nhục thân của mình cường đại thêm một chút…
“Có hiệu quả, Phách Lực Đàm quả nhiên là đồ tốt a!” Lạc Nam trong lòng cảm thán một tiếng, khoanh chân ngồi dưới Đàm, cố gắng thả lỏng toàn thân một cách tối ưu để Địa Vương Lực xâm nhập một cách cuồng bạo nhất có thể.
Trong lúc Lạc Nam đang tập trung luyện thể, một làn hương thơm như hoa lan đột nhiên xông vào trong mũi.
Hắn có chút nhíu mày, sau đó mở đôi mắt đang khép hờ ra…
Phốc!
Hai dòng máu nóng từ lỗ mũi phún ra ngoài, Lạc Nam sắc mặt nháy mắt trở nên mộng bức…
Trong tầm quan sát lúc này, một vị giai nhân tư dung tuyệt sắc, thân thể mê người đến cực hạn đang trần truồng đứng cạnh…
Từng tấc da thịt trắng hồng thơm ngát không chút tỳ vết, thân thể cao thẳng uyển chuyển như rắn nước, mái tóc đen tuyền thần bí búi cao được vắt ngang bởi trâm ngọc, mắt ngọc mày ngài gợn từng tia sóng, sống mũi cao thẳng tinh tế, đôi môi hồng nhuận nhè nhàng thở ra từng hơi như lan...
Vì mái tóc búi cao nên cái cổ như thiên nga càng thêm cao quý, xương quai xanh tinh tế, hai bầu sửa không quá to nhưng lại cực kỳ vừa tay tròn trịa, lại đầy ắp nhựa sống vểnh lên, hai nụ hoa hồng đỏ kiêu ngạo tô điểm giữa đồi non, xuống dưới một chút chính là cái bụng bằng phẳng lã lướt, quả thật là hoàn mỹ.
Lúc này Lạc Nam mới nhận ra Vân