Đồ lão cùng Đồ Huy đã được Phú lão mang đi gặp Luyện Đan Sư của Phú gia để thực hiện quá trình điều trị...
Toàn bộ đại điện lúc này lâm vào thật sâu yên tĩnh, một đám người vẫn còn chưa thể quên được những chuyện diễn ra vừa qua...
Đầu tiên là Lạc Yên lực áp hai đại thiên tài của Vô Lượng Hải Các, kế đến Đình Manh Manh một quyền miểu sát Đồ gia Thiếu Chủ Đồ Huy, mọi việc lên đến đỉnh điểm khi Đồ lão lật lọng và Âu Dương Thương Lan bá đạo ra tay.
Một vị Thiên Vương cảnh cường giả, ở trước mặt một Thiên Vương khác sở hữu Vực và thân phận Hồn Tu, hoàn toàn không có khả năng chống cự, như cá nằm trên thớt...đến ngay cả Tự Bạo cũng không thể nào làm được.
Cuối cùng chẳng những phải ngoan ngoãn giao ra Trảm Không Cốt Kim, còn mất một nửa Tiên Thạch mang theo bên mình làm phí dụng ăn đánh...
Mọi chuyện quả thật như một giấc mơ.
Lúc này thì đám người kể cả những Tiên Vương có kiến thức bất phàm một lần nữa hiểu vì sao Hồn Tu và Vực lại hiếm hoi đến như vậy.
Đơn giản bởi vì chúng quá bá đạo, sở hữu một loại đã mạnh hơn tu sĩ đồng cấp, càng đừng nói đến một thân mang theo hai loại như Âu Dương Thương Lan.
Khiến đám người tò mò chính là, đến hiện tại bọn hắn vẫn chưa biết Vực mà nàng sử dụng là gì, thậm chí ngay cả Đồ lão đích thân thể nghiệm nếu không có kiến thức về Vực một cách cụ thể, chỉ sợ cũng không nhận biết.
Từng đôi ánh mắt nhìn về phía tứ nữ Bồng Lai Tiên Đảo lúc này tràn ngập kiêng kỵ, ngay cả trước đó đối với Âu Dương Thương Lan có chút ghen ghét châm chọc Hải Vực Nữ Vương cũng chuyển biến thái độ hoàn toàn, ánh mắt nhìn về Âu Dương Thương Lan mang theo chút sùng bái.
Lạc Nam không thể không thừa nhận Âu Dương Thương Lan quả thật có một loại khả năng vô hình cuốn hút người khác, chẳng phải tự nhiên mà một người lạnh lùng vô tình như Độc Cô Ngạo Tuyết, chẳng sợ trời chẳng sợ đất như Đình Manh Manh và Bồng Lai Ngũ Tiên với thiên phú kinh diễm đều đối với nàng thuận theo vô điều kiện.
Nghĩ đến đây Lạc Nam có chút rùng mình, hắn thật sự không dám tưởng tượng nếu để Đại Đảo Chủ biết mình là nam tử cải trang sẽ là một cảnh tượng gì...
...
Thời gian dần trôi...
Tốc độ di chuyển trong tinh không của Tôn Cấp Pháp Bảo không phải dạng vừa, Đại Chiến Hạm mang theo đám người Lạc Nam rất nhanh đã đến nơi cần phải đến...
Đấu Giá Hội...
“Thật...quá hoành tráng...”
Với kiến thức của một đám Tiên Vương, khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt cũng phải hít sâu một ngụm khí lạnh...
Lạc Nam cùng đoàn người rời khỏi Đại Điện, đứng trên Đại Chiến Hạm quang sát toàn cảnh giữa tinh không...
Tinh không vô tận, biển sao lấp lánh, ngân hà chảy qua, vô số Pháp Bảo Phi Hành khủng bố tụ hội mà đến, mỗi một kiện đẳng cấp thấp nhất cũng là Vương Cấp...nối liền không dứt...
Đại Chiến Hạm của Phú gia xem như đã cực kỳ bất phàm, nhưng lúc này hòa vào giữa tinh không trở nên không đáng chú ý, có quá nhiều Phi Thuyền tráng lệ hơn, xa hoa hơn tưởng tượng...
Các loại Yêu Thú quý hiếm lôi kéo Phi Thuyền, thậm chí Tinh Không Thú bị bắt làm vật kéo cũng không phải số ít, chẳng riêng gì tòa hành cung của Đồ gia...
Từng cổ khí tức cường đại như ẩn như hiện trong không gian, nhiều không kể hết...
Lạc Nam chỉ liếc mắt nhìn qua một vòng, phát hiện không dưới trăm kiện Vương Cấp Pháp Bảo Phi Hành, chục kiện Tôn Cấp...
Mỗi một kiện đều treo lấy cờ xí của Thiên Địa Hội, mang theo các thế lực từ Vương đến Tôn ở mỗi hành tinh hàng lâm, náo nhiệt không thể tả.
Mục tiêu chung của toàn trường, chính là một hành tinh sáng chói lóe mắt như vì sao đang lơ lửng giữa không gian kia...rộng lớn vô tận.
Nhìn từ xa, đây là một tòa hành tinh xanh biếc lại bát ngát hương thơm, tạo cảm giác dễ chịu cho bất kỳ ai tiến đến...
Một tòa Cung Điện khủng bố tráng lệ không cách nào để hình dung mọc thẳng giữa trung tâm hành tinh, nằm giữa những quan cảnh hùng vĩ nhất, xinh đẹp nhất...
Kích thức của nó to lớn đến mức, dù đám người vẫn chưa tiến vào hành tinh, nhưng có thể đứng từ tinh không nhìn thấy rõ ràng mồn một bóng dáng Cung Điện...
Đứng trước Cung Điện này, Lạc Nam thậm chí có một loại cảm giác như đứng trước Tuế Nguyệt Cung của Tuế Nguyệt Nữ Đế, chỉ bất quá kém hơn vài phần mà thôi...
Mà trước cửa Đại Môn Cung Điện, ba chữ Đấu Giá Hội như rồng bay phượng múa được khắc thẳng vào không gian, từng nét chữ sinh động uốn lượn như có được sinh mệnh thật thụ, ẩn chứa linh tính khó lường...cho thấy người viết ra ba chữ này là một tôn tuyệt thế cường giả, cảm ngộ đối với thư pháp cực kỳ thâm ảo.
“Đây là Quần Hùng Tinh...một hành tinh được Thiên Địa Hội chúng ta khai quật trở thành nơi diễn ra Đấu Giá Hội, Cung Điện kia chính là sàn Đấu Giá...” Phú Nhược Linh ánh mắt lóe sáng, nhoẻn miệng hướng mọi người giới thiệu.
“Bên trên Quần Hùng Tinh không tồn tại bất kỳ thế lực nào, ngày thường cũng chẳng có sinh mệnh nào tồn tại, chỉ khi Đấu Giá Hội diễn ra mới trở nên náo nhiệt...” Phú lão cười nói thêm.
Đám người hai mặt nhìn nhau, dùng một hành tinh để làm nơi dựng nên Sàn đấu giá, trình độ giàu có của Thiên Địa Hội đã không đủ để hình dung.
Bất quá nghĩ đi nghĩ lại không khó hiểu vì sao Thiên Địa Hội phải hoang phí đến như thế, trực tiếp sử dụng một hành tinh hoang vắng để gầy dựng Sàn đấu giá.
Đơn giản vì quy mô của Đấu Giá Hội quá mức to lớn, gần như tập trung toàn bộ Vương giới cùng Tôn giới ở Vũ Trụ này, có thể nói là long xà hỗn tạp, quần hùng tụ hội về một nơi, thì nơi chỉ có một nhà Thiên Địa Hội làm chủ như Quần Hùng Tinh cực kỳ thích hợp.
Lấy ví dụ, nếu quy mô đấu giá cấp bậc này được tiến hành ở Hải Vực Tinh, thử hỏi những thế lực sân nhà như Đạo Huyền Tông, Vô Lượng Hải Các và Hải Yêu Cung có bất an và cho phép hay không khi đột nhiên có vô số thế lực Vương Cấp, Tôn Cấp xa lạ giáng lâm tinh cầu của mình?
Trong quá trình đó xung đột là điều khó tránh khỏi, mà đối với một thế lực với tôn chỉ không xen vào tranh đấu như Thiên Địa Hội đương nhiên sẽ không để tình cảnh đó diễn ra, cũng sẽ không vì mình tổ chức Đấu Giá Hội mà gây ảnh hưởng đến thế lực bản địa.
Việc lựa chọn một hành tinh hoang vắng sau đó kiến tạo thành địa điểm đấu giá, mặc dù tốn công sức vô vàn, nhưng lại phi thường thích hợp.
Mọi thế lực đến Quần Hùng Tinh đều là khách, chỉ cần đầu não ngươi không bị nước vào, sẽ phải nể mặt chủ nhà duy nhất ở đây là Thiên Địa Hội.
“Chúng ta tiến vào! Vào Quần Hùng Tinh!” Phú Nhược Linh cười rạng rỡ nói ra.
Đám người gật đầu, Phú lão điều khiển Đại Chiến Hạm hạ cánh, từ tinh không bắt đầu xâm nhập tinh cầu...
Lạc Nam vô thức nhìn qua đối diện, tòa hành cung của Đồ gia cũng đang được hai con Tinh Không Thú lôi kéo chạy băng băng vào, không thèm đếm xỉa đến bọn hắn.
Hiển nhiên sau khi được Luyện Đan Sư của Phú gia trị liệu, Đồ lão và Đồ Huy đâu còn mặt mũi ở lại Đại Chiến Hạm nhìn mặt đám người? bọn hắn đã trở về hành cung của mình tiến vào tham gia Đấu giá hội, với thân phận của bọn hắn đã sớm có vé mời tham gia Đấu Giá.
Đại Chiến Hạm xuyên qua các tầng mây, ở bốn phương tám hướng xung quanh cũng lục đục có thể nhìn thấy vô vàn Pháp Bảo Phi Hành cũng đang hạ cánh.
Mỗi một kiện Pháp Bảo hầu như đều có trận pháp che đậy, muốn thăm dò người ở bên trong cực kỳ khó khăn.
Huống hồ ở những nơi phức tạp như thế này, tốt nhất là thu hồi Thần Thức...bằng không một khi để người khác hiểu lầm ngươi thăm dò với ý đồ bất minh, xung đột diễn ra là điều khó tránh khỏi.
“Theo như tin tức đạt được, lần này có gần trăm cái Tôn giới và vài ngàn cái Vương giới tham dự, thế lực lên đến hàng vạn...chỉ bất quá đây chưa phải số lượng toàn bộ Trung Tiên Giới trong vũ trụ này!” Phú lão có chút bất đắc dĩ nói.
“Vì sao? chẳng lẽ bọn hắn không nể mặt Thiên Địa Hội?” Hải Sư Yêu Vương lắc lư hai cái đầu, khó hiểu hỏi.
Phú Nhược Linh lắc đầu, cười khổ giải thích: “Vũ Trụ thật sự quá lớn, có những Trung Tiên Giới khoảng cách so với Quần